Thư của Nguyễn Thị Từ Huy gửi GS. Đàm Thanh Sơn
Nguyễn Thị Tự Huy
Tôi
gửi nhà văn Nguyễn Quang Lập đăng mấy bức thư này vào ngày hôm nay,
16/5/2013, ngày xét xử các sinh viên Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên
Kha, như một cử chỉ nhỏ để nói với các thanh niên ấy rằng vẫn luôn có
những người nghĩ đến họ.
Thư thứ nhất
(Gửi lúc 17h54 ngày 7/4/2013) :
GS. Đàm Thanh Sơn kính mến,
Tôi không đồng ý việc trang Cùng Viết Hiến Pháp đăng lại các bài của tôi.
Kính đề nghị BBT trang CVHP gỡ tất cả hai bài của tôi xuống!
Trân trọng cảm ơn!
Nguyễn Thị Từ Huy
Kính đề nghị BBT trang CVHP gỡ tất cả hai bài của tôi xuống!
Trân trọng cảm ơn!
Nguyễn Thị Từ Huy
PS: tôi đã tham gia bản lấy ý kiến của trang CVHP với tất cả thiện ý và sự trọng thị của mình, giờ đây tôi rất hối hận vì đã làm việc đó.
(Gửi lúc 9h42 ngày 8/4/2013
Thư này trả
lời hồi âm của GS. Đàm Thanh Sơn, nhận được vào lúc 00h26 ngày
7/4/2013, trong đó GS có viết : « Tôi rất mong chị cho biết tại sao chị
quyết định như vậy. »)
Anh Đàm Thanh Sơn kính mến,
Vấn đề điều 4
là vấn đề căn gốc của Hiến Pháp, nếu không giải quyết nó thì Hiến Pháp
chỉ là bánh vẽ, đây không chỉ là quan điểm riêng của tôi, không chỉ là
quan điểm của những người muốn xây dựng một xã hội dân sự và nhà nước
pháp quyền, mà đây là vấn đề thực tế. Nếu không giải quyết vấn đề của
điều 4 thì tất cả những đề nghị khác mà các anh đặt ra sẽ không thực
hiện được, không bao giờ có dân chủ, không bao giờ có pháp luật đúng
nghĩa, mà pháp luật chỉ là công cụ để đảm bảo quyền lợi cho một nhóm nhỏ
mà thôi.
Những điều này có lẽ các anh đều hiểu cả.
Tôi mượn một ý của nhà thơ Dương Tường để nói rằng: tôi đứng về phe nước mắt.
Nhưng giờ đây phải nói thêm: Máu và Nước Mắt.
Nhân dân chúng ta đang sống trong máu và nước mắt. Hẳn anh cũng biết các chị Trịnh Kim Tiến, Thanh Tuyền, bố họ, chồng họ đã bị giết chết bởi “những người thi hành công vụ” như thế nào. Còn nhiều chị khác phải chịu cảnh như thế mà báo chí
không nói đến. Hẳn các anh cũng biết cả gia đình anh Đoàn Văn Vươn giờ đây thành ra tù tội như thế nào trong khi nhà cửa đất đai mất hết.
Những điều này có lẽ các anh đều hiểu cả.
Tôi mượn một ý của nhà thơ Dương Tường để nói rằng: tôi đứng về phe nước mắt.
Nhưng giờ đây phải nói thêm: Máu và Nước Mắt.
Nhân dân chúng ta đang sống trong máu và nước mắt. Hẳn anh cũng biết các chị Trịnh Kim Tiến, Thanh Tuyền, bố họ, chồng họ đã bị giết chết bởi “những người thi hành công vụ” như thế nào. Còn nhiều chị khác phải chịu cảnh như thế mà báo chí
không nói đến. Hẳn các anh cũng biết cả gia đình anh Đoàn Văn Vươn giờ đây thành ra tù tội như thế nào trong khi nhà cửa đất đai mất hết.
Trong bức ảnh tôi gửi kèm cho anh đây, dưới túp lều đó có 4 gia đình đang sinh sống.
Trên khắp VN
này có bao nhiêu cảnh như thế. Anh cũng biết các vấn đề biển đảo chủ
quyền lãnh thổ, anh cũng biết sự khủng hoảng kinh tế, sự suy thoái của
giáo dục, của văn hóa, của đạo đức đang hết sức trầm trọng trong xã hội
này. Đó là hậu quả của một thể chế cho phép một nhóm nhỏ đứng lên trên
pháp luật và điều khiển pháp luật, đó là hậu quả của một đường lối điều
hành xã không hướng tới lợi ích chung, mà chỉ nhằm thỏa mãn lợi ích cá
nhân và lợi ích nhóm. Làm sao có thể hy vọng các điều khoản khác của
hiến pháp được thực thi trong một thể chế mà tính toàn trị được hiến
định như vậy? Và làm sao có thể có dân chủ, có tự do ngôn luận, tự do
công dân?
Lập luận về việc “tôn trọng sự khác biệt về quan điểm” trong trường hợp cụ thể này, theo tôi, chỉ là logic hình thức mà thôi. Còn thực tế, máu và nước mắt của người dân buộc chúng ta phải lựa chọn và chứng tỏ một cách rõ ràng vị thế của chúng ta, tư tưởng của chúng ta, tinh thần của chúng ta.
Tôi biết CVHP đăng bài của tôi từ lâu, và tôi đồng hành cùng các anh trong hy vọng rằng chúng ta sẽ góp phần làm vơi bớt máu và nước mắt trên xứ sở này. Và nay tôi rút ra vì tôi không muốn máu và nước mắt phải đổ ra nhiều hơn nữa, và vì tôi không muốn đi hàng hai, vì tôi muốn tên tôi chỉ được dùng cho một mục đích thôi: vì sự tiến bộ, công lý và bình đẳng cho mọi người.
Tôi cảm thấy anh thực sự mong muốn có lời giải thích của tôi, vì thế tôi đã viết cho anh rất thật, như vậy đó.
NTTH
Lập luận về việc “tôn trọng sự khác biệt về quan điểm” trong trường hợp cụ thể này, theo tôi, chỉ là logic hình thức mà thôi. Còn thực tế, máu và nước mắt của người dân buộc chúng ta phải lựa chọn và chứng tỏ một cách rõ ràng vị thế của chúng ta, tư tưởng của chúng ta, tinh thần của chúng ta.
Tôi biết CVHP đăng bài của tôi từ lâu, và tôi đồng hành cùng các anh trong hy vọng rằng chúng ta sẽ góp phần làm vơi bớt máu và nước mắt trên xứ sở này. Và nay tôi rút ra vì tôi không muốn máu và nước mắt phải đổ ra nhiều hơn nữa, và vì tôi không muốn đi hàng hai, vì tôi muốn tên tôi chỉ được dùng cho một mục đích thôi: vì sự tiến bộ, công lý và bình đẳng cho mọi người.
Tôi cảm thấy anh thực sự mong muốn có lời giải thích của tôi, vì thế tôi đã viết cho anh rất thật, như vậy đó.
NTTH
Thư thứ ba
(Gửi lúc 22h05 ngày 6/5/2013
Thư này trả
lời hồi âm của GS. Đàm Thanh Sơn, nhận được vào lúc 10h25 ngày
8/4/2013, trong đó GS viết : « Tôi nghĩ là tôi có cách tiếp cận vấn đề
khác chị »)
GS Đàm Thanh Sơn kính mến,
Anh có theo dõi tin về cuộc dã ngoại ngày 5/5 của những thanh niên muốn tìm hiểu về quyền con người không? Anh có thấy những thiếu nữ vô tội bị đánh máu còn vương trên những khuôn mặt sưng vù không? Anh có thể tìm những tấm ảnh đau đớn đó trên internet.
Liệu chúng ta có thể nhân danh quyền được khác để giữ cho mình sự thanh thản trong khi máu và nước mắt vẫn chảy hàng ngày trên xứ sở này?
Gửi anh nỗi đau chung của chúng ta.
Kính thư!
NTTH
Tác giả gửi cho: Quê ChoaAnh có theo dõi tin về cuộc dã ngoại ngày 5/5 của những thanh niên muốn tìm hiểu về quyền con người không? Anh có thấy những thiếu nữ vô tội bị đánh máu còn vương trên những khuôn mặt sưng vù không? Anh có thể tìm những tấm ảnh đau đớn đó trên internet.
Liệu chúng ta có thể nhân danh quyền được khác để giữ cho mình sự thanh thản trong khi máu và nước mắt vẫn chảy hàng ngày trên xứ sở này?
Gửi anh nỗi đau chung của chúng ta.
Kính thư!
NTTH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét