CHƯA TỐT NGHIỆP TRƯỜNG ĐỜI.

Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Sửng sốt vì bệnh nhân ung thư tăng nhanh


Sửng sốt vì bệnh nhân ung thư tăng nhanh



- Bệnh nhân mắc bệnh ung thư đang tăng nhanh tại Việt Nam. Điều đáng buồn là phần lớn người bệnh đến khám khi đã ở giai đoạn muộn, khiến tỷ lệ chữa khỏi bệnh ung thư ở Việt Nam chưa được cao như mong muốn.

Bệnh nhân tăng nhanh, phát hiện muộn

PGS.TS Trần Văn Thuấn, Phó Giám đốc bệnh viện K, Viện trưởng Viện nghiên cứu phòng chống ung thư cho biết, mỗi năm tại Việt Nam, số bệnh nhân ung thư mắc mới là 150.000 người và có 75.000 người tử vong.

Cộng với số bệnh nhân đã mắc, tính tới thời điểm hiện tại, cả nước có 240.000 - 250.000 người mắc bệnh đang sống chung với bệnh ung thư.
Theo ông Thuấn, bệnh ung thư có xu hướng gia tăng, không chỉ ở Việt Nam mà ở hầu hết các nước trên thế giới. Các loại ung thư phổ biến là phổi, dạ dày, gan, đại tràng (với nam) và ung thư vú, cổ tử cung, dạ dày, phổi, đại trực tràng (với nữ).
Bệnh nhân ung thư đang điều trị tại bệnh viện K (Ảnh: C.Q) 

Trong những năm qua, nhiều cơ sở khám chữa bệnh ung thư đã được mở ra, mạng lưới phòng chống bệnh ung thư tăng nhanh (cả nước có 6 bệnh viện ung bướu, 35 trung tâm/khoa và đơn vị điều trị ung bướu thuộc bệnh viện đa khoa, chuyên khoa tuyến Trung ương và tuyến tỉnh) nhưng vẫn không đáp ứng đủ nhu cầu điều trị.

Tại bệnh viện K, bệnh nhân đến bệnh viện năm sau lại cao hơn năm trước từ 20-30%. Cụ thể: năm 2007, bệnh nhân khám vú là 2.476 người, đến năm 2011, con số này là 3011. Bệnh nhân khám phổi năm 2007 là 1.199, đến năm 2011, số này là 2.059 người.

Theo ông Thuấn, có nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng này. Lý do hàng đầu là yếu tố nguy cơ gây bệnh, với hơn 80% là do môi trường bên ngoài, trong đó, riêng hút thuốc đã chiếm đến trên 30% trong tổng số nguyên nhân gây ra các loại ung thư ở người.

Chế độ dinh dưỡng ít rau quả, nhiều thịt, mỡ động vật, thừa đạm và đặc biệt thức ăn có chứa chất bảo quản thực phẩm cũng là nguyên nhân quan trọng để gây bệnh.
Ngoài ra, các nguyên nhân khác là làm việc trong môi trường độc hại, tuổi thọ tăng cao, người dân có ý thức cao hơn qua tuyên truyền phòng chống ung thư nên đi khám nhiều hơn, thiết bị khám hiện đại hơn qua đó tỷ lệ phát hiện bệnh cao hơn.

Tuy nhiên, điều đáng buồn là hiện nay, phần lớn bệnh nhân đến khám đều đã ở giai đoạn muộn.

Có đến 70% bệnh nhân ung thư đến khám khi đã ở giai đoạn cuối (giai đoạn 3,4). Do đó, tỷ lệ chữa khỏi bệnh ung thư ở Việt Nam chưa cao”, ông Thuấn cho hay.

Bệnh ung thư có phòng tránh và chữa khỏi được không?

Theo ông Thuấn, dù có điều trị bệnh ung thư bằng phương pháp hiện đại như thế nào thì kết quả điều trị vẫn phụ thuộc rất lớn vào giai đoạn bệnh được phát hiện.

Căn cứ vào những tiêu chí của một số bệnh cần khám ở giai đoạn sớm, ông Thuấn cho biết có mấy bệnh ung thư cần khám sớm như: ung thư vú, cổ tử cung, đại trực tràng, khoang miệng, tuyến tiền liệt, tuyến giáp.

Phát hiện bệnh ung thư sớm là yếu tố then chốt quyết định hiệu quả điều trị (Ảnh: C.Q)

Cách phòng tránh ung thư hiệu quả nhất là tạo dựng lối sống lành mạnh. Ông Thuấn lấy ví dụ về bệnh ung thư phổi và ung thư gan. Đối với 2 bệnh này, cần tuyên truyền phòng bệnh từ sớm (không uống rượu, hút thuốc) bởi dẫu có phát hiện sớm được thì kết quả điều trị cũng không khác nhiều so với người bệnh phát hiện muộn.
Hiện nay, điều trị ung thư có 3 phương pháp chính (phẫu trị, xạ trị, hóa trị) và các phương pháp phối hợp. Trong lĩnh vực điều trị ngoại khoa, mổ bằng rôbốt là một kỹ thuật mới và cho hiệu quả cao, tuy nhiên, bệnh viện K chưa triển khai kỹ thuật này.

Trong lĩnh vực xạ trị các kỹ thuật mới đã được áp dụng là xạ trị điều biến liều, hóa-xạ trị đồng thời. Trong lĩnh vực điều trị nội khoa trong những năm gần đây đã cho ra đời các sản phẩm nhờ công nghệ sinh học như kháng thể đơn dòng, kháng sinh mạch…đã góp phần quan trọng trong nâng cao tỷ lệ chữa khỏi bệnh ung thư.

Theo ông Thuấn, để phòng chống bệnh ung thư một cách hiệu quả, toàn diện thì trước mắt cần nhanh chóng hoàn thiện và đẩy mạnh hoạt động các cơ sở phòng chống ung thư để đáp ứng nhu cầu ngày càng cao về khám chữa bệnh ung bướu của người dân.
Song song với đó là chiến lược lâu dài trong tuyên truyền phòng bệnh, giúp người dân hiểu, hạn chế tối đa tiếp xúc với các yếu tố nguy cơ gây bệnh qua đó làm giảm tỷ lệ mắc bệnh và tăng cường công tác sàng lọc phát hiện sớm để giảm tỷ lệ tử vong do ung thư.
Dấu hiệu báo động bệnh ung thư:
Nếu người bệnh thấy những dấu hiệu sau thì nên đi khám sớm: Có vết loét lâu liền; nổi u cục bất thường; ho kéo dài hơn 2 tuần, ho ra máu, điều trị không đỡ; ra máu hoặc có dịch bất thường ở âm đạo (nằm ngoài chu kỳ kinh); gầy sút, sốt kéo dài không rõ nguyên nhân; đau đầu, ù tai, thay đổi thói quen đi tiểu, thói quen của dạ dày, ruột (đi ngoài ra máu); …
Cẩm Quyên




Copy từ: VietNamNet


 

MỘT CHẾ ĐỘ NGÀY CÀNG LĂNG NHỤC CON NGƯỜI


Bán Nguyệt San Tự Do Ngôn Luận 
1.1.2013 
Phẫn nộ và lên tiếng về chuyện cô Nguyễn Hoàng Vi bị làm nhục là điều chính đáng và cần thiết. Nhưng việc đó chính đáng và cần thiết hơn biết bao trước những kiểu lăng nhục mà CS đang làm đối với Tổ quốc đất nước, nhân dân đồng bào như vừa thấy, những kiểu lăng nhục còn ngàn lần sâu rộng hơn, thấm thía hơn, tai hại hơn. Chẳng lẽ toàn dân cứ đứng yên cho chúng xúc phạm?
Câu chuyện của cô Nguyễn Hoàng Vi, một blogger dân chủ kiên cường bị đám công an côn đồ làm nhục tại đồn phường Nguyễn Cư Trinh, Sài Gòn hôm 28-12, nhân phiên tòa phúc thẩm 3 thành viên Câu lạc bộ Nhà báo Tự do, quả đã gây chấn động và phẫn nộ nơi đồng bào Việt Nam từ trong ra tới ngoài nước và cả công luận quốc tế nữa.
Tuy nhiên, đấy chỉ là một trong muôn vàn biểu hiện của việc đảng và nhà cầm quyền CSVN đã và đang lăng nhục bằng nhiều cách mọi con người, mọi công dân đang phải sống trên nước Việt. 
Đứng trước viễn cảnh chủ nghĩa ngày càng bị bêu riếu và sẽ bị vứt bỏ, chế độ ngày càng bị kinh tởm và sẽ bị tiêu diệt, đảng ngày càng bị khinh ghét và sẽ bị đào thải, Cộng sản đang dồn hết tàn lực để trấn áp, để chà đạp những ai đang sống trong vòng kềm tỏa của nó hầu níu kéo thêm cho mình thời gian tồn tại. Chúng ta hãy cùng nhau điểm qua những kiểu lăng nhục mà CSVN đang ngày càng tung ra đối với nhân dân và đất nước. 
1- Văn minh hiện thời của nhân loại công nhận mọi con người đều có nhân phẩm mà trước hết là sống với một bản tính tự do, có những nhân quyền mà trước hết là sống trong một đất nước dân chủ. Sự lăng nhục đầu tiên do đó đến từ những nhà cầm quyền chủ trương chế độ độc tài, nhất là độc tài toàn trị. Và đấy là điều mà CSVN đang thực hiện. Đang khi nhân loại năm châu ngày càng đi vào xu hướng toàn cầu hóa về dân chủ, như thấy qua các cuộc cách mạng chống độc tài tại Trung Đông và Bắc Phi, qua sự chuyển dần từng bước theo đường dân chủ tại Miến Điện và qua cuộc chiến khử bạo tàn hiện nay tại Syria, thì đảng cầm quyền tại Việt Nam, dù mất hết uy tín trước nhân dân do bất lực và bất tài, lại càng ra sức củng cố ách thống trị của mình hòng giữ lấy ngai vàng và túi bạc. Họ dùng đủ mọi cách để đè bẹp, lăng nhục cuộc đấu tranh ngày càng mãnh liệt của nhiều công dân trong nước nhằm phản đối lối hành động, phê phán kiểu cai trị và chất vấn quyền lãnh đạo tuyệt đối toàn diện của đảng, hầu đòi lại quyền tự do cho con người, quyền tự quyết cho dân tộc, quyền toàn vẹn lãnh thổ cho quốc gia. Thái độ khinh bỉ khát vọng tự do dân chủ của toàn dân đã ngang nhiên bày tỏ qua Tuyên bố của Hội nghị lần 6 Ban Chấp hành TW đảng khẳng định đảng là lực lượng lãnh đạo duy nhất của đất nước, qua phát biểu gần đây của tay Thủ tướng độc tài nhất quyết không để hình thành các tổ chức chính trị đối lập, qua cái gọi là “trưng cầu dân ý về sửa đổi Hiến pháp 1992” trong đó việc giữ lại điều 4 đã là ngón đòn chặn họng, là cú tát vào mặt toàn thể nhân dân! 
2- Tiến bộ hiện thời của nhân loại xác nhận nền kinh tế thị trường (với các công ty tư nhân cạnh tranh lành mạnh và phi độc quyền) là phương thức tốt hảo để phát triển đất nước về mặt vật chất, mang lại công ăn việc làm cho vô khối người dân và cơm no áo ấm cho đại đa số gia đình. Chính sự no cơm ấm áo này là một trong những yếu tố làm nên tự do và nhân phẩm. Thế nhưng, CSVN vẫn cứ chủ trương kinh tế nhà nước là chủ đạo, công ty quốc doanh là ưu tiên, một đàng để đảng viên và thân tộc có nhiều thuận lợi nhất hầu thao túng kinh tế, làm giàu dễ dàng, một đàng để giữ nhân dân trong tình trạng nếu không đói khổ triền miên thì cũng đầu tắt mặt tối mưu sinh hòng đảng yên tâm thống trị. Và đây chính là một sự lăng nhục con người. Trong thực tế tại Việt Nam, đường lối kinh tế ấy của đảng quả đã giúp cho đảng viên cán bộ, đặc biệt cao cấp, ngày càng trở nên giàu sụ, thành giai cấp tư bản đỏ, nắm các tổng công ty, đại tập đoàn, ngân hàng lớn. Nhưng chính việc lợi dụng quyền lực lẫn ưu ái của đảng, việc tung tiền do tham nhũng ra mua đất đai nhà cửa, đầu cơ chứng khoán và bất động sản, việc làm kinh tế chỉ nhằm tư lợi bản thân gia đình chứ không phục vụ đồng bào xã hội, đã giết chết các công ty vừa và nhỏ do tư nhân làm chủ, dẫn tới tình trạng tổng sản lượng nội địa ngày càng đi xuống, đồng tiền Việt từ từ mất giá trị, hàng trăm ngàn doanh nghiệp tư nhân bị giải thể, kéo theo sự đổ vỡ của chính các công ty nhà nước và khiến tuyệt đại đa số nhân dân lâm cảnh khốn cùng. Dù vậy, sau Hội nghị TW 6, đảng tiếp tục duy trì chính sách kinh tế bất công và sai lạc đó, nhằm giúp các công ty của đảng viên bù lỗ trả nợ, tạo điều kiện cho đảng viên tiếp tục vơ vét làm giàu, bất chấp dân tình điêu linh khốn khổ. Đẩy tuyệt đại đa số nhân dân vào cảnh thê thảm kinh tế như thế là một sự lăng nhục không thể chấp nhận. 
3- Thành tựu hiện thời của nhân loại là đã xác định mọi con người đều được thủ đắc và hưởng dụng các quyền dân sự, chính trị, kinh tế, văn hóa và xã hội (xem hai Công ước quốc tế nhân quyền do Ðại hội đồng LHQ ban hành năm 1966). Từ đó, pháp luật của mọi quốc gia đều có mục tiêu cổ vũ, bảo vệ, tăng cường các quyền con người và quyền công dân ấy. Thế nhưng, đảng CSVN tiếp tục coi mọi bộ luật và toàn thể hệ thống tư pháp là công cụ bảo vệ quyền lực độc đoán của mình hơn là cổ vũ nhân quyền và bênh vực lẽ phải. Hầu hết mọi văn bản pháp luật (liên quan đến 5 quyền cơ bản và tổng quát nói trên) được đưa ra hay tu chính chẳng hề nhắm đến quyền lợi chính đáng của công dân mà chỉ để củng cố quyền uy của đảng. Điều này thấy rõ trong các phiên tòa chính trị xét xử các công dân dám lên tiếng phản đối bất công bạo hành của người nhà nước, đòi lại đất đai, nhà cửa, tài sản bị cán bộ đảng viên cướp đoạt, đấu tranh cho các quyền tự do tôn giáo, bầu cử, ngôn luận, lập hội bị đảng tước đoạt…, chống ngoại bang xâm lấn bằng biểu tình, viết bài, sáng tác nhạc, rải truyền đơn… Tại các phiên tòa đó, công an điều tra, viện kiểm sát công tố, chánh thẩm và bồi thẩm luôn nhất nhất tuân lệnh đảng, không ngừng câu kết hiệp đồng với nhau để chỉ làm một việc là kết tội, là trừng phạt với những bản án định sẵn; các luật sư thì bị ngăn cản tác nghiệp từ nghiên cứu hồ sơ đến biện hộ trước tòa; các bị cáo bị tước các quyền cơ bản như hỗ trợ tâm lý, cố vấn pháp luật, bào chữa bản thân; thân nhân bằng hữu của họ thì bị cấm tham dự phiên tòa, thậm chí bị hành hung lăng nhục. Các vụ sơ thẩm và phúc thẩm năm qua là những bằng chứng sờ sờ. Chưa hết, trại giam tiếp tục đối xử khắc nghiệt với nhiều tù nhân lương tâm để buộc họ phải nhận tội, hầu lường gạt công luận rằng luật pháp và án xử nhà nước là chính đáng. Đó quả thật là sự lăng nhục công lý lẫn phẩm giá con người cách trắng trợn. 
4- Kể từ xa xưa, mà đặc biệt hiện nay, các chế độ nhân bản và văn minh đều tôn trọng quyền tư hữu tài sản, nhất là tư hữu đất đai. Vì đó là một trong những điều kiện để bảo vệ tự do và nhân phẩm. Thế nhưng, từ gần 60 năm trên thực tế và hơn 20 năm trên pháp lý, đảng CSVN luôn chủ trương “đất đai thuộc toàn dân do nhà nước đại diện sở hữu”. Chính sách bất công trắng trợn, đường lối cùng cực phi lý, quan niệm hư ảo lừa bịp này đã tước bỏ cái quyền cơ bản và chính đáng của nhân dân mà lịch sử và nhân loại nghìn năm đều công nhận. Chính sách đó thực tế đã tạo điều kiện cho quan chức, cán bộ, đảng viên địa phương cướp trắng gia sản tổ tiên, công sức xương máu của hàng chục triệu dân lành qua chiêu bài “quy hoạch đô thị”, “phát triển kinh tế”, “xây dựng công nghiệp”… Nó đã đẩy hàng triệu gia đình vào đường cùng (đến nỗi có kẻ đã phản ứng với ít nhiều bạo lực), lâm cảnh vô nghề vô nghiệp, dở sống dở chết, con cái mờ mịt tương lai. Đó là chưa kể nó khiến nhân dân lo âu hồi hộp tại nơi đang sống vì không biết sẽ bị bứng lúc nào, và nông dân chẳng thèm làm cho đất đai đang thuê mướn của nhà nước thêm màu mỡ. Khốn thay, hội nghị Trung ương 6 và Dự thảo Luật đất đai sửa đổi vẫn ngoan cố bám giữ chính sách sai lầm đó và duy trì tình trạng thê thảm này. Đẩy nhân dân vào sự lệ thuộc nhà nước và vào sự bấp bênh cuộc sống như thế, khiến người ta không thể an cư lạc nghiệp, là 1 sự lăng nhục quyền sống của con người. 
5- Cũng kể từ xa xưa, mà đặc biệt hiện nay, các chế độ nhân bản và văn minh đều tôn trọng quyền tự do tôn giáo. Vì đó cũng là một trong những điều kiện để nhân phẩm quý cao được thăng tiến và nhân tính thiêng liêng được bảo toàn. Điều này đương nhiên đòi buộc các chính quyền phải công nhận cho các tổ chức tôn giáo, tức các giáo hội, được quyền có quy chế pháp nhân, quyền độc lập trong tổ chức, quyền tự do trong sinh hoạt, quyền rao giảng giáo lý cho quần chúng, quyền tham gia việc giáo dục giới trẻ và quyền hoạt động cứu trợ xã hội. Thế nhưng, CSVN vẫn luôn nuôi ý đồ biến các Giáo hội thành công cụ phục vụ chế độ. Sau thất bại trong việc tiêu diệt tôn giáo bằng bạo lực vũ khí, họ chuyển sang bạo lực hành chánh. Đảng chỉ thí ban các thứ tự do tôn giáo phụ tùy như tổ chức lễ hội, xây dựng điện thờ, cho chức sắc ra ngoại quốc (nhưng chỉ đối với những ai không có vấn đề với chế độ) nhằm lừa gạt công luận, còn những thứ tự do tôn giáo chủ yếu và đích thật nói trên thì hầu như chẳng có trên lý thuyết lẫn hiện thực. Pháp lệnh Tín ngưỡng Tôn giáo và Nghị định 92 áp dụng Pháp lệnh này chỉ là một sợi dây thòng lọng ngày càng siết cổ tôn giáo để biến các Giáo hội hoặc thành những cơ thể thiếu máu hoặc thành những công cụ ngoan ngoãn. Nhiều sự cố đau lòng (tức các cuộc đàn áp) luôn xảy ra cho mọi Giáo hội. Chạm tới tôn giáo như thế là chà đạp và lăng nhục một trong những nền tảng của phẩm giá con người: đạo đức cõi lòng và tâm linh hướng thượng. 
6- Còn nhiều kiểu lăng nhục nhân dân của CSVN nữa. Thời sự nhất là việc đảng tăng cường“giáo dục” nhân dân về “lòng biết ơn, tình hữu nghị” đối với Trung Quốc và ru ngủ nhân dân hãy “để đảng và nhà nước lo chuyện bang giao” với cái nước lớn luôn nuôi mộng thôn tính VN này. Giành quyền lo việc nước vào tay mình, ngăn cản trấn áp tất cả mọi biểu hiện về lòng ái quốc chống quân xâm lược (từ nghiên cứu lịch sử đến hội họp thảo luận, từ phát biểu báo đài đến đăng bài trên mạng, từ giăng biểu ngữ đến rải truyền đơn, từ kiến nghị văn bản đến xuống đường biểu tình…), đảng CSVN thực ra chỉ mong thỏa hiệp với lũ cướp nước để được yên thân, muốn ung dung làm thái thú Tàu để giữ quyền lực, cam tâm đem bán đất nước để mua phú quý. Đó là một sự lăng nhục khôn cùng chẳng những với đồng bào mà còn với Tiên tổ. 
Kết: Phẫn nộ và lên tiếng về chuyện cô Nguyễn Hoàng Vi bị làm nhục là điều chính đáng và cần thiết. Nhưng việc đó chính đáng và cần thiết hơn biết bao trước những kiểu lăng nhục mà CS đang làm đối với Tổ quốc đất nước, nhân dân đồng bào như vừa thấy, những kiểu lăng nhục còn ngàn lần sâu rộng hơn, thấm thía hơn, tai hại hơn. Chẳng lẽ toàn dân cứ đứng yên cho chúng xúc phạm? 
BAN BT
Bán Nguyệt San Tự Do Ngôn Luận 




Copy từ: Trí Nhân


 

Mạt vận



Thùy Dương

Tôi dùng chữ Đảng viết hoa vì ở đất nước chúng ta chỉ có một đảng duy nhất vừa lãnh đạo vừa cầm quyền, các đảng khác bị cấm tiệt, thậm chí những đảng được Đảng dựng lên làm hoa lá cành trước kia như Đảng Dân chủ, Đảng Xã hội cũng đã được “làm xong vai trò lịch sử” và bị giải tán.
Trong những nước Đảng yêu thương nhất có anh Cuba và anh Triều Tiên, còn anh Tàu thì vừa giận vừa thương và vừa sợ. Chữ sợ được Tuyên giáo bôi son trát phấn, nhưng dù son phấn thế nào thì cả nước ai cũng biết, có lẽ chữ sợ cũng nên viết hoa luôn chăng.
Từ Triều Tiên đến tư duy hiện nay
Nói đến Triều Tiên, người ta nghĩ ngay đến hình ảnh đói kém của dân chúng, hình ảnh lãnh tụ cha truyền con nối như thời phong kiến, hình ảnh nạn đói năm 1945 mà những con người tiều tụy đáng thương cứ xông vào nhà vừa xin ăn vừa hăm dọa nếu không được ăn thì liều mạng.
Ở đất nước 23 triệu nhân khẩu đó chất chứa những gì là phản tự nhiên nhất: cậu Thái tử vừa quá tuổi hai mươi, hôm trước còn học một nước tư bản đang giãy chết, thì hôm sau khi cha chết, trở thành lãnh tụ, từ một anh sinh viên chưa có được bằng cấp gì thì hôm sau trở thành Đại tướng, dân Triều Tiên phải “trả ơn, trả công của cố chủ tịch Kim Chang In và thực hiện đúng lời dặn của Chủ tịch Kim Chang In”.
Thế mà Tuyên giáo ta hết lời ngợi khen, tấm tắc: “Như vậy là ta phải nói công tác tuyên truyền của họ vô cùng giỏi, vô cùng là nhạy bén. Họ tôn thờ lãnh tụ đến mức độ như vậy.” (tuyên bố của ông Đại tá Trần Đăng Thanh, người xứng đáng được đặt tên mới là “Đồng chí kia cất cái báo đi nhé, cất kính đi! Tôi nói như vậy mà vẫn đọc báo, không nên như vậy”).
Chỉ cần nói đến Triều Tiên như thế thôi cũng làm nổi bật được tư duy hiện nay của Tuyên Giáo, của Đảng. May thay cho đất nước này là Tuyên giáo của ta, Đảng của ta vô cùng kém nên đất nước chúng ta không phải là Triều Tiên, một đất nước “nghèo đến nỗi cán bộ cấp Cục, cấp Trung ương đi nước ngoài phải đến Cục Đối ngoại mượn giày, mượn cà vạt, mượn complê, mượn vali đi công tác nước ngoài xong về lại trả lại cái Cục Đối ngoại đấy.” (cũng nhắc lại lời ông Đại tá nói trên).
Cũng cần nhắc lại cho các đồng chí lãnh đạo nhớ mãi: thời bao cấp, Việt Nam cũng không khác gì Triều Tiên là mấy. Hãy đọc lại hồi ký “Viết về bè bạn” của nhà văn từng ở tù Bùi Ngọc Tấn để thấy những nhà văn phải bán máu kiếm sống để không mất nhân cách của mình: “Bán máu thành công, Tường [Dương Tường] nghĩ ngay đến Mạc Lân. Mạc Lân bán được. Bán đều. Thừa thắng xông lên, Tường kéo Châu Diên đi. Nhưng đến Châu Diên thì thất bại. Máu Châu Diên không đông. Mới chọc kim lấy máu để thử, rút mũi kim ra máu đã chảy đầy bắp tay, chảy xuống nền nhà lênh láng đỏ lòm. Mọi người nhìn vào đều sợ. Châu Diên hoảng, vớ vội nắm bông băng chạy vào nhà vệ sinh cho khuất rồi băng ở trong ấy.”
Hãy xem hình ảnh “thời bao cấp” đăng trên báo Tiền Phong gần đây, để thấy thoát ra được thời bao cấp là một ơn huệ mà Allah, Chúa, Phật, đã ban cho chúng ta. Chúng ta đã tạm thoát được bàn tay của mấy cái anh lãnh đạo vừa nghèo rách vừa kiêu căng chẳng khác gì Triều Tiên là mấy:
Chào 61 đỉnh cao muôn trượng
Ta đứng đây mắt nhìn tám hướng,
Trông lại ngày xưa trông tới mai sau
Trông Bắc trông Nam trông cả địa cầu.
(Tố Hữu, nhà thơ, Ủy viên Bộ chính trị)
Hiện nay, Đảng cứ hùa theo Trung Quốc để ủng hộ mấy tay độc tài từ Lybia đến Syria mà không rút ra bài học vừa mới đây thôi: khi tên độc tài Mouammar Kadhafi bị lật, Đại sứ quán của ta ở đó bị những người đòi tự do bao vây đập phá, làm đại sứ và nhân viên phải chạy thoát thân, xấu hổ cho cả đất nước.
Đừng để miệng thế gian nói câu “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”. Hãy nhớ bài học này để đừng bị động ở Iran, Syria, thậm chí ở Cuba là viện “bảo tàng sống” thứ hai về chủ nghĩa xã hội mà không ai muốn xóa bỏ để còn làm bài học cho con cháu.
Giận, thương, sợ
Đó là nói đến anh Trung Quốc. Đảng vừa giận, vừa thương và vừa sợ.
Giận là vì cùng đồng chí với nhau mà chẳng xem đàn em ra gì, “cứ đá lung tung” (chữ của ông Đại tá tuyên giáo nói trên). Thậm chí TBT đã tỏ hết thiện chí ruột gan bằng cách cấm ngặt bọn biểu tình yêu nước khẳng định Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam lấy cớ rằng đó là yêu nước bất hợp pháp, yêu nước không xin phép, bằng cách rỉ nhỏ với Hồ Cẩm Đào là Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, nhưng nếu các đồng chí không đồng ý thì xin đồng chí cho phép chúng ta cùng ra tòa. Nhún đến thế, bỏ luôn sĩ diện quốc gia, chúng cũng không đếm xỉa gì đến, cứ đem tàu ra cắt cáp và lấn chiếm Biển Đông buộc đàn em phải ú ớ rằng đã có “Đảng và Chính phủ lo”. Nhưng lo cái gì? Cứ bị gặm nhắm biển đảo như thế thì lo là lo cái gì? Chẳng lẽ chỉ lo nhân dân uất ức đứng lên lật đổ?
Thương là vì, lại tính toán kinh tế, anh Trung Quốc tuy có thể chiếm đất, chiếm biển nhưng không chiếm Đảng. Đảng mà mất thì quyền lợi kinh tế cũng không còn, sổ lương hưu chắc không giữ được. (Ông Đại tá nói trên đã dọa rồi nhé).
Đảng thương anh Trung Quốc vì chỉ có anh Trung Quốc mới thông cảm được việc xem Tổ quốc sau Đảng, điều đó đã rõ lắm rồi. Anh Trung Quốc có muốn dùng “Tiền-hàng-vàng-gái, tiền-hàng-vàng-trai” gì cũng qua, chỉ mong sao anh cho phép đàn em vuốt mặt là mọi việc đều hữu hảo.
Sợ là gì? Chữ sợ đáng để viết hoa. Tựu trung là sợ, nhưng chữ sợ này được diễn giải tùy theo thời kỳ, tùy theo hoàn cảnh.
Hiện nay sợ là vì Trung Quốc “không phải giấu mình chờ thời nữa“, “sức mạnh hải quân Trung Quốc tới đâu thì biển của Trung Quốc tới đó“.
Một nỗi sợ khác là đất nước dưới sự lãnh đạo của Đảng đang tả tơi như lời vị Đại tá tuyên giáo: “Đất nước chúng ta đang bộn bề công việc. Nào là Nghị quyết trung ương 3 tổ chức lại nền kinh tế, Nghị quyết Trung ương 4 một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng, Nghị quyết Trung ương 5, 4 kết luận và một nghị quyết, đang rất nhiều vấn đề, đang phải chống một loại giặc, mà là giặc vô hình nhưng rất tác hại đó là giặc nội xâm. Bây giờ báo cáo các đồng chí, rất nhiều người hỏi tìm được người bệnh rồi, bốc được thuốc rồi nhưng mà ai uống thuốc đầu tiên? Tìm được người bệnh rồi, bốc đúng thuốc rồi, bảo người bệnh uống nhưng người bệnh lại không uống. Khó thế! Báo cáo các đồng chí như vậy. Nên xin thưa với các đồng chí, nội trong đất nước chúng ta, kinh tế vĩ mô thì vậy, kinh tế vi mô thì vậy, đối nội thì vậy, đối ngoại thì vậy…” tình hình bi đát như vậy Đảng sợ không thể đối đầu với Trung Quốc để bảo vệ biển đảo.
Ban Tuyên giáo ra sức bôi son trét phấn cho nỗi sợ của Đảng rằng: “ưu tiên tối thượng phải giữ được môi trường hòa bình“, rằng “không làm tổn hại đến quan hệ hai nước“, rằng “không quên họ đã từng xâm lược chúng ta nhưng ta cũng không được quên họ đã từng nhường cơm xẻ áo cho chúng ta. Ta không thể là người vong ơn bội nghĩa“…
Nói gì thì nói, cứ loạn ngôn đi, chúng ta đã mất Hoàng Sa, một phần Trường Sa, một phần biển trên Vịnh Bắc Bộ nơi được che đậy bằng mỹ từ “cùng khai thác”, và bây giờ đang mất dần Biển Đông, ngày 1/1/2013 mất luôn quyền đánh bắt cá, quyền thăm dò dầu khí trên vùng biển thuộc chủ quyền của mình mà Trung Quốc gộp vào đường lưỡi bò của họ khi họ tự cho phép kiểm soát tất cả các tàu, cụ thể là của Việt Nam.
Sợ quá hóa hèn. Tư duy bảo vệ tổ quốc bị nhụt từ từ trong khi Trung Quốc ngày càng lấn lướt. Nỗi sợ át cả tiếng kêu của dân rằng Đảng ơi, Đảng hãy dựa vào dân mà bảo vệ tổ quốc, đừng sợ Tàu, đừng sợ dân, đừng bôi vôi trét trấu vào mặt tiền nhân khi mang họ ra để ngụy biện cho nỗi sợ của mình. Khi đã quyết tâm không sợ, khi đã nhất quyết bảo vệ tổ quốc thì tiếng hát cũng có thể át tiếng bom. Đảng còn nhớ không?
Ở đây nhân việc ông Tuyên giáo Đại tá quân đội tuyên bố trước những người mà ông gọi là nguyên khí của đất nước để tự tôn vinh: “Tôi bảo với các đồng chí, mấy vị biểu tình ấy viết đơn tình nguyện ra Hoàng Sa, Trường Sa đi xem có đi không hay lúc đó lại kêu em đau khớp, kêu em đau dạ dày., tôi thấy cần phải nói một lần cho rõ: giữa những người biểu tình và quân đội thì quân đội phải tình nguyện, phải được chỉ định ra tiền tuyến, không thể ngược lại.
Bổn phận của quân đội là bảo vệ tổ quốc, họ lãnh lương của nhân dân được nhân dân trả tiền hưu trí, họ được luyện tập để đánh nhau khi cần thiết, họ có vũ khí để bảo vệ nhân dân, nếu cần đi bất cứ nơi nào để bảo vệ đất nước, đồng bào, họ cũng phải đi và đó là bổn phận của họ chứ chưa nói đến vấn đề tình nguyện.
Quân đội ta đã kiên cường thực hiện nhiệm vụ người lính trong chiến tranh. Hà cớ gì ông Đại tá quân đội lại đùn đẩy cho thường dân.
Kiểu nói như trên của ông Đại tá quân đội là một kiểu nói loạn ngôn. Lấy đầu làm đuôi! Là quân nhân, ông Đại tá phải tình nguyện trước, nếu cần, có thể chỉ định ông ra trước, nếu sợ thì ông đùn đẩy các đồng nghiệp quân đội của ông chứ không được đùn đẩy thường dân là những người không được đào tạo để cầm súng.
Câu nói ra từ cửa miệng của một ông Đại tá quân đội thật làm hổ danh quân đội Việt Nam anh hùng. Hay là vì trong quân đội, ông Đại tá này chỉ giữ vai trò bảo vệ Đảng thay vì bảo vệ Tổ quốc nên chỉ biết đánh võ mồm?
Có lối thoát nào để bảo vệ Tổ quốc không?
Trước hết phải khẳng định rõ ai là bạn ai là thù.
Năm 1920, ông Hồ Chí Minh dự hội nghị của Đảng Xã hội Pháp tại Tours. Hội nghị này chia Đảng Xã hội ra làm hai đảng do bất đồng chính kiến: Đảng Xã hội cũ và một đảng mới là Đảng Cộng sản theo Đệ tam quốc tế. Ông Hồ theo Đảng Cộng sản. Người ta kể lại rằng khi được hỏi tại sao ông theo Đệ tam, ông trả lời giản dị là vì Đệ tam chủ trương giải phóng thuộc địa nên ông theo.
Tại sao những người lãnh đạo Đảng hiện nay không đặt một câu hỏi giản dị không kém: “Giữa Trung Quốc và Mỹ ai đang lấn chiếm biển đảo Việt Nam?”. Câu trả lời là Trung Quốc. Trung Quốc chứ không phải là Mỹ.
Nếu là hậu duệ của Chủ tịch Hồ chí Minh thì không được chạy theo Trung Quốc mà phải kết bạn với Mỹ để đối trọng với bọn xâm lấn. Chạy theo Trung Quốc là phản lại tư tưởng Hồ Chí Minh.
Mỹ là chưa bao giờ cướp đất của ai.
Trung Quốc mưu mô dùng Việt Nam đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng, ép Việt Minh phải chịu chia cắt đất nước, không muốn thấy một Việt Nam mạnh thì đến nay ai cũng tận mục sở thị hết rồi. Các hồi ký của những người có trọng trách trong mỗi thời đã kể lại rất rõ.
Vì lý do nào mà trong khi đánh trống thổi kèn tuyên truyền học tập theo tư tưởng Hồ Chí Minh nhưng lãnh đạo Đảng lại chạy ngược theo Trung Quốc? Phải chăng vì tâm lý sợ?
Có thể khẳng định rằng với quá trình chiến tranh chống thực dân Pháp, chống can thiệp Mỹ, chống Polpot và chống cuộc chiến do Đặng Tiểu Bình muốn dạy cho Việt Nam một bài học, Quân đội anh hùng ta cóc sợ Trung Quốc.
Phải chăng tâm lý sợ này có nguyên nhân nơi cái chăn êm nệm ấm đang có?
Phải chăng bọn “cõng rắn cắn gà nhà” đã chui sâu, leo cao trong Đảng để đưa ra chiêu bài “Ưu tiên tối thượng là phải giữ được môi trường hòa bình” thậm chí biển đảo có mất, dân tộc có bị nhục?
Bằng mọi cách chúng ru ngủ nhân dân, từ giấu nhẹm đến làm giảm tình tiết xâm lược cho Trung Quốc, từ chỗ không cho nhân dân bảo vệ đất nước đến việc thóa mạ, ngăn chặn, bắt bớ, tù đày những người yêu nước. Có ở đất nước nào mà yêu nước lại có việc yêu nước bất hợp pháp như ở đất nước chúng ta? Pháp luật nước ta ngăn chặn yêu nước ư? Đất nước chúng ta quả đến thời mạt vận nên lãnh đạo mới đưa ra những phân biệt yêu nước lụn bại đến thế!
Nếu không phải là bọn “cõng rắn cắn gà nhà” thì tại sao xem chống Trung Quốc là chống Đảng?
Khi dựa vào dân và cùng nhân dân bảo vệ tổ quốc thì đây là một việc đáng tuyên dương, Đảng không việc gì phải sợ. Uy tín của Đảng sẽ lên cao chứ không xuống thấp như hiện nay.
Có một lối thoát cho Đảng. Cho Đảng chứ không phải cho bọn “cõng rắn cắn gà nhà“. Lối thoát đó là biết dựa vào sức dân, biết cùng nhân dân làm nên lịch sử. Dựa vào dân thật sự thì chẳng những sẽ bảo vệ được tổ quốc, mà còn thừa sức chống lại giặc nội xâm là tham nhũng mà bao nhiêu nghị quyết chỉnh đốn đều bị tham nhũng vô hiệu hóa đến độ Đảng xa rời nhân dân như hiện nay, từ đó sợ chống Trung Quốc là chống chính mình.
Đảng đã có được hơn 70 năm sinh tồn mà quá khứ nặng công hơn tội. Đến nay vì xa rời nhân dân nên Đảng bây giờ nặng tội hơn công. Lòng người ta thán, nhìn đâu cũng thấy kẻ thù, nhìn đâu cũng sợ nhân dân chống mình. Đảng còn có thể gượng dậy lấy lại lòng tin nếu thật sự biết dựa vào dân. Uy tín của Đảng sắp chạm đáy rồi, hãy cố ngoi lên mà nắm lấy tay dân, thời gian không còn để chờ đợi nữa đâu.
T. D.
Tác giả gửi trực tiếp cho: Bauxite Việt Nam

Hiến pháp càng sửa càng nát - Càng độc tài


Vai "chủ đạo" kinh tế của Nhà nước bị loại khỏi hiến pháp
Phạm Trần - Nhà nước Cộng sản Việt Nam đã công khai Bản Dự thảo sửa Hiến pháp 1992 để lấy ý kiến tòan dân kể từ ngày 02/01 đến ngày 31/03/2013 nhưng Bộ Chính trị lại vội ra lệnh phải "kịp thời đấu tranh, ngăn chặn những hành vi lợi dụng dân chủ việc lấy ý kiến nhân dân để tuyên truyền, xuyên tạc, chống phá Đảng và Nhà nước ta."
Tại sao một việc làm "danh chính ngôn thuận" như chỉ muốn dân cho biết ý kiến xem họ nghĩ sao về những điều của bản Hiến pháp mới mà Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng phải thay mặt Bộ Chính trị công bố Chỉ thị 6 điểm có vẻ như khẩn trương lắm?
Trước tiên ông bảo: "Việc tổ chức lấy ý kiến nhân dân về dự thảo sửa đổi Hiếp pháp năm 1992 là một đợt sinh hoạt chính trị quan trọng, rộng lớn trong toàn Đảng, toàn dân và cả hệ thống chính trị nhằm phát huy quyền làm chủ, trí tuệ, tâm huyết của các tầng lớp nhân dân, của các cấp, các ngành, nâng cao nhận thức và trách nhiệm của cá nhân, cơ quan, tổ chức đối với việc sửa đổi Hiến Pháp, thi hành Hiến pháp, pháp luật và góp phần xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân."
Không quan trọng sao được vì Hiến pháp là bộ luật cao nhất và quan trọng nhất của một quốc gia nhất là khi ông Trọng đề cao sự đóng góp ý kiến của dân là để xây dựng nhà nước cho mình chứ không phải cho đảng hay ai khác !
Vì vậy phải cẩn trọng là điếu chí phải, nhưng ông Trọng cũng đã gây thắc mắc cho dân khi Bộ Chính trị ra lệnh cho các đơn vị phải làm cả công tác gọi là "uốn nắn" cả những "biểu hiện lệch lạc" trong dân.
Chỉ thị ra lệnh cho các cấp lãnh đạo, tổ chức đơn vị phải: "Đôn đốc, kiểm tra và tạo điều kiện cần thiết cho cơ quan, tổ chức, đơn vị ở bộ, ngành, địa phương mình phụ trách tổ chức tốt việc lấy ý kiến nhân dân; kịp thời tháo gỡ khó khăn, vướng mắc phát sinh, uốn nắn những biểu hiện lệch lạc trong quá trình tổ chức lấy ý kiến."
Có gì khác thường chăng? Hay là đó đây trong nhân dân và trong hàng ngủ cán bộ, đảng viên đã có những biểu hiện không đồng tình với bản dự thảo sửa đổi Hiến pháp?
Hay trong dự thảo có những điều sẽ làm cho dân nổi giận, hoặc đảng sợ sẽ có số đông người bác bỏ hay sao mà ông Nguyễn Phú Trọng còn ra lệnh: "Quân ủy Trung ương, Đảng ủy Công an Trung ương lãnh đạo, kiểm tra việc lấy ý kiến về dự thảo sửa đổi Hiến pháp trong lực lượng Quân đội nhân dân, Công an nhân dân; chỉ đạo chặt chẽ công tác bảo đảm quốc phòng, an ninh, trật tự an toàn xã hội; phối hợp với các cơ quan, tổ chức hữu quan kịp thời đấu tranh, ngăn chặn những hành vi lợi dụng dân chủ việc lấy ý kiến nhân dân để tuyên truyền, xuyên tạc, chống phá Đảng và Nhà nước ta."
Nhưng ở Việt Nam làm gì có dân chủ mà đảng sợ dân sẽ "lợi dụng" để chống văn kiện quan trọng này?
Như vậy, nếu có những ý kiến trái chiều, không hợp vớ ý muốn của đảng thì bị ghép ngay vào tội "chống phá đảng và nhà nước" hay sao?
Nếu làm như vậy thì còn ai muốn hy sinh thời giờ và tâm trí để đóng góp vào việc "xây dựng nhà nước pháp quyền" nữa? Bởi vì nếu đã có pháp quyền thì đảng và nhà nước phải biết tôn trọng ý kiến khác với đảng chứ. Nếu triệu người như một chỉ biết "gật đầu theo đảng" thì làm sao mà đảng tìm ra được khuyết tật của mình?
Ngay cả Quốc hội cũng đã run lên khi cảnh giác các cơ quan báo chí nhà nước phải đề phòng khi tiếp nhận ý kiến của người dân.
Nghị quyết của Quốc hội về việc Tổ chức lấy ý kiến nhân dân ngày 23/11/2012 yêu cầu các nhà báo cần: "Nâng cao trách nhiệm của các cơ quan thông tấn, báo chí trong việc tuyên truyền, vận động nhân dân tham gia đóng góp ý kiến và phản ánh trung thực, kịp thời ý kiến của nhân dân; không để các đối tượng xấu, thế lực thù địch lợi dụng chống phá, xuyên tạc chủ trương, đường lối của Đảng và pháp luật của Nhà nước."
Hiến pháp có mới không?
Nhưng nếu "không có tật" thì làm sao mà cả Đảng và Quốc hội phải rào trước đón sau qúa mức như thế?
Vậy ta thử mò mẫm xem dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 có gì "hấp dẫn" không nhé?
Trước hết Văn kiện mới chỉ có XI Chương và 124 Điều, thay vì XII Chương và 147 Điều như Hiến pháp 1992, ngắn được 23 Điều.
Cơ bản nội dung ngắn gọn và trong sáng hơn, nhưng "cái sườn" thì vẫn trơ xương sống ra nguyên hình "bộ cũ" trông không mát mắt chút nào.
Điều quan trọng nhất mang số 4 vẫn bảo vệ tuyệt đối chỗ ngồi của đảng trên đầu người dân, mặc dù chưa bao giờ nhân dân bằng lòng cho đảng "đè đầu đè cổ" mình nhưng cứ phải cắn răng mà chịu từ bao nhiêu năm rồi !
Điều này viết: 
"1. Đảng Cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội. 

2. Đảng gắn bó mật thiết với nhân dân, phục vụ nhân dân, chịu sự giám sát của nhân dân, chịu trách nhiệm trước nhân dân về những quyết định của mình . 

3. Các tổ chức của Đảng và đảng viên hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật."
Thứ nhất, đảng tiếp tục "tự nhận" có quyền cai trị dân và "tự ý" đem Chủ nghĩa Cộng sản Mác-Lênin từ bên ngoài vào áp đặt bắt dân phải đi theo rồi cũng "tự khoe" gắn bó với dân, phục vụ dân theo nhu cầu của đảng.
Như vậy thì làm gì có "dân chủ" như Nhà nước đã tự khoe ngay trong Điều 1 khi viết: " Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là một nước dân chủ, độc lập, có chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, bao gồm đất liền, hải đảo, vùng biển và vùng trời." 
Các nhá sọan thảo phô trương rằng: "Dự thảo giữ các nội dung của Điều 1 Hiến pháp năm 1992, đồng thời bổ sung "dân chủ" để làm rõ hơn bản chất của Nhà nước ta, chế độ ta." (Bản so sánh của Quốc hội)
Có điều gì khôi hài hơn không? Đâu phải cứ "phang" cụm từ "dân chủ" vào là chế độ có dân chủ ngay? Phép lạ hay sao?
Ai cũng biết Việt Nam cai trị bởi đảng Cộng sản là một nhà nước độc tài, đảng trị và độc tôn nên việc "dựng đứng" lên "bộ vó" dân chủ chỉ làm cho cái mặt nạ méo mó thêm mà thôi.
Chưa hết, Ban sọan thảo còn viết trong Điều 2 rằng: "Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân. Tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức."
Khổ qúa, biết rồi nói mãi. Cả 3 giai cấp "công nhân, nông dân và trí thức" là những thành phần chịu nhiều thiệt thòi nhất trong xã hội Việt Nam ngày nay, dù đất nước đả trải qua gần 30 năm Đổi mới !
Và khi nói đến phân quyền thì nhà nước giáng thêm một câu: "Quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự phân công, phối hợp, kiểm soát giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp."
Đã "thống nhất" thì dù có "phân công" đến đâu cũng châu về một mối cho đảng kiểm soát, nắm tất vì cả 3 ngành lập pháp, hành pháp và tư pháp đều do đảng kiểm soát hết trọi. 
Vì vậy, Bản dự thào sửa đổi Hiến pháp 1992 chẳng nói lên được một ước vọng nào của dân.
Người dân muốn có tự do, dân chủ và đầy đủ quyền làm người như các dân tộc trong các nước tự do khác thì nhà nước lại khép họ vào rọ lôi đi như đàn cừu.
Chẳng thế mà ngay trong Lời mở đầu của dự thảo, những nhà sọan thảo đã lạc hậu viết rằng: " Dưới ánh sáng chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, thực hiện Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội, Hiến pháp này tiếp tục khẳng định mạnh mẽ ý chí của nhân dân Việt Nam; chủ quyền nhân dân và chủ quyền quốc gia; phát huy dân chủ, sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc; xây dựng và hoàn thiện Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân; tôn trọng và bảo đảm quyền con người, quyền công dân; phát triển nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa; thực hiện công bằng xã hội; gìn giữ và phát huy văn hóa, truyền thống tốt đẹp của dân tộc; phát triển giáo dục, khoa học, công nghệ, bảo vệ môi trường; tăng cường quan hệ hữu nghị và hợp tác với các nước trên thế giới."
Không biết khi viết ra những lời lẽ lỗi thời như thế thì Quốc hội và Ban sọan thảo do Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đứng đầu có nhìn sang Nga sô và các nước cựu Cộng sản Đông Âu xem nhân dân người ta đã làm gì đồi với Chủ nghĩa Mác-Lênin từ năm 1989 ?
Nhưng nếu đảng và nhà nước CSVN cứ "chũi đầu xuống cát" để tin rằng "ánh sáng "tù mù" của chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng "lạc hậu" Hồ Chí Minh" sẽ dẫn họ đến "thiên đàng" của xã hội chủ nghĩa thì có ngày họ sẽ rơi cả đám xuống tận "đáy tầng địa ngục" tụt hậu.
Quân đội và cái đuôi của hiến pháp
Bản dự thảo cũng lập lại tất cả những điều đã viết nhưng chưa bao giờ thực hiện của Hiến pháp 1992 như quyền bầu cử và ứng cự tự do, quyền bất khả xâm phạm, an tòan cá nhân, bảo đảm thư tín không bị tự động bóc ra xem trước hay nghe lóm điện thọai, len lỏi vào máy vi tính của công dân, ngăn cấm bắt người vô cớ, xâm nhập gia cư bất hợp pháp của lực lượng công an v.v...
Riêng quyền "biểu tình" thì cứ tự do lập đi lập lại trong Điều 26 khi viết rằng: "Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, được thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật."
Nhưng cái đuôi "theo quy định của pháp luật" của nhà nước CSVN lại triệt tiêu quyền của công dân ghi trong Hiến pháp cho nên người dân không được có báo tư nhân, chẳng bao giờ được lập đảng, hội họp phải có phép và biểu tình chống bất công xã hội, đòi công bằng không theo ý đảng là tức thời bị cấm.
Thậm chí chính quyền cứ tự do áp dụng các biện pháp hành chính tùy tiện để đàn áp cả dân biểu tình chống âm mưu chiếm đóng biển đảo Việt Nam của Trung Cộng thì hành động này có vi hiến không hay đã công khai "phản quốc" như viết trong Điều 47: 
"Công dân có nghĩa vụ trung thành với Tổ quốc. Phản bội Tổ quốc là tội nặng nhất?"
Nhưng khi người dân muốn hành động yêu nước thì bị cấm còn Quân đội của cái nhà nước này làm gì?
Ngạc nhiên thay, trên 5 triệu tay súng chính quy và trừ bị đã được "cột chặt" vào nhiệm vụ ưu tiên phải "bảo vệ đảng" trên cả Tổ quốc và nhân dân thì có "ngửi" được không?
Điều 70 (sửa đổi, bổ sung Điều 45) viết rằng: "Lực lượng vũ trang nhân dân phải tuyệt đối trung thành với Đảng cộng sản Việt Nam, Tổ quốc và nhân dân, có nhiệm vụ bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, an ninh quốc gia và trật tự, an toàn xã hội; bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân dân, chế độ xã hội chủ nghĩa, cùng toàn dân xây dựng đất nước và thực hiện nghĩa vụ quốc tế. "
Như thế là đảng đã "ăn trùm" cả thiên hạ phải không?
Nhưng Quốc hội lại không có quyền hiến định cho phép "chất vấn đảng và Lãnh đạo đảng" thì có "trớ trêu" không?
Bằng chứng này được nêu trong Điều 85 (sửa đổi, bổ sung Điều 98), theo đó Đại biểu Quốc hội chỉ được "sờ đến chân lông" các cấp theo thứ tự:
1. Đại biểu Quốc hội có quyền chất vấn Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng và các thành viên khác của Chính phủ, Chánh án Tòa án nhân dân tối cao, Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao, Tổng Kiểm toán Nhà nước.
Tại sao đảng có quyền lãnh đạo mà không bị ràng buộc bởi bất cứ luật lệ nào của quốc gia thì đây là chuyện cực kỳ phản dân chủ.
Khi bàn đến quyền phúc quyết của dân về Dự thảo Hiến pháp sau khi đã được hai phần ba tổng số đại biểu Quốc hội thông qua thì Hiến pháp sửa đổi 1992 lại dành độc quyền cho Quốc hội quyết định, như Khỏan 4 của Điều 124 viết: "Dự thảo Hiến pháp được thông qua khi có ít nhất hai phần ba tổng số đại biểu Quốc hội biểu quyết tán thành. Việc trưng cầu ý dân về Hiến pháp do Quốc hội quyết định."
Nếu Quốc hội không muốn "trưng cầu ý dân" thì dân có làm gì được không? Nhưng người dân cũng cần được biết "ai cho phép Quốc hội" không hỏi ý dân việc hệ trọng này?
Trong trường hợp Việt Nam, hầu hết đại biểu Quốc hội là đảng viên của đảng cầm quyền thì việc "thả lỏng" cho Quốc hội muốn làm gì thì làm chỉ có lợi cho đảng mà thôi.
Quyền chủ quản ra khỏi hiến pháp
Trái với những điểm xấu của Dự thảo, Quốc hội và ủy ban sọan thảo đã đồng ý loại vai trò "chủ qủan nền kinh tế quốc gia của nhà nước" ra khỏi Hiến pháp. Đây là điểm son duy nhất, sau khi Quốc hội nhìn nhận doanh nghiệp nhà nước đã làm suy thoái nền kinh tế quốc gia trong nhiều năm, trong khi kinh tế tư nhân phát triển mạnh.
Vì vậy Điều 54 (sửa đổi, bổ sung các điều 15, 16, 19, 20, 21 và 25) đã viết:
1. Nền kinh tế Việt Nam là nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa với nhiều hình thức sở hữu, nhiều thành phần kinh tế. 
2. Các thành phần kinh tế đều là bộ phận cấu thành quan trọng của nền kinh tế quốc dân, cùng phát triển lâu dài, hợp tác, bình đẳng và cạnh tranh theo pháp luật. 
Điều 55 (sửa đổi, bổ sung Điều 24, Điều 26) 
1. Nhà nước xây dựng và hoàn thiện thể chế kinh tế, bảo đảm cho nền kinh tế vận hành theo quy luật thị trường; thực hiện sự phân công, phân cấp quản lý nhà nước giữa các ngành, các cấp, thúc đẩy liên kết kinh tế vùng, bảo đảm phát triển hợp lý, hài hòa giữa các vùng, địa phương và tính thống nhất của nền kinh tế quốc dân. 
2. Nhà nước thống nhất quản lý hoạt động kinh tế đối ngoại, phát triển các hình thức hợp tác kinh tế với các quốc gia, vùng lãnh thổ, tổ chức quốc tế trên nguyên tắc tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và cùng có lợi, phù hợp với pháp luật và thông lệ quốc tế. 
Điều 56 (sửa đổi, bổ sung các điều 22, 23 và 25) 
1. Tổ chức, cá nhân được tự do kinh doanh, thực hiện đầy đủ nghĩa vụ đối với Nhà nước theo quy định của pháp luật. 
2. Nhà nước thực hiện chính sách chống độc quyền và bảo đảm môi trường cạnh tranh lành mạnh trong kinh doanh. 
3. Tài sản hợp pháp của tổ chức, cá nhân được Nhà nước thừa nhận, bảo hộ và không bị quốc hữu hóa. 
Trong trường hợp thật cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh hoặc vì lợi ích quốc gia, tình trạng khẩn cấp, phòng chống thiên tai, Nhà nước trưng mua hoặc trưng dụng có bồi thường tài sản của cá nhân, tổ chức theo giá thị trường. Thể thức trưng mua, trưng dụng do luật định."
Trong Hiến pháp 1992, chủ trương kinh tế thu gọn trong 2 Điều sau:
Điều 16:
Mục đích chính sách kinh tế của Nhà nước là làm cho dân giàu nước mạnh, đáp ứng ngày càng tốt hơn nhu cầu vật chất và tinh thần của nhân dân trên cơ sở phát huy mọi năng lực sản xuất, mọi tiềm năng của các thành phần kinh tế gồm kinh tế nhà nước, kinh tế tập thể, kinh tế cá thể, tiểu chủ, kinh tế tư bản tư nhân, kinh tế tư bản nhà nước và kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài dưới nhiều hình thức, thúc đẩy xây dựng cơ sở vật chất - kỹ thuật, mở rộng hợp tác kinh tế, khoa học, kỹ thuật và giao lưu với thị trường thế giới.
Các thành phần kinh tế đều là bộ phận cấu thành quan trọng của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Tổ chức, cá nhân thuộc các thành phần kinh tế được sản xuất, kinh doanh trong những ngành, nghề mà pháp luật không cấm; cùng phát triển lâu dài, hợp tác, bình đẳng và cạnh tranh theo pháp luật.
Nhà nước thúc đẩy sự hình thành, phát triển và từng bước hoàn thiện các loại thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa.
Điều 19:
Kinh tế nhà nước được củng cố và phát triển, nhất là trong các ngành và lĩnh vực then chốt, giữ vai trò chủ đạo, cùng với kinh tế tập thể ngày càng trở thành nền tảng vững chắc của nền kinh tế quốc dân.
Tuy nhiên cái gai trước mắt của chủ trương "Nền kinh tế Việt Nam là nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa" vẫn là chuyện nửa giăng, nửa đèn nhằm đánh lừa dư luận để che dấu việc Việt Nam đã bỏ kinh tế Cộng sản chạy theo Tư bản mà vẫn còn ỡm ờ không dám nói ra.
Như vậy có phải Việt Nam càng sửa Hiến pháp thì càng làm cho đất nước nát thêm không, hay là đảng muốn như thế để có thể kéo dài độc tài lâu hơn?
(01/2013)


Copy từ: Dân Làm Báo



Mỹ cam kết thúc đẩy nhân quyền tại Việt Nam


Mỹ cam kết thúc đẩy nhân quyền tại Việt Nam

2013-01-03
Đầu năm mới 2013, đại diện Bộ ngoại giao Hoa Kỳ đã có một buổi gặp gỡ cởi mở với đông đảo cộng đồng người Việt tại Mỹ và báo giới để nêu lên những quan ngại về tình hình nhân quyền tại Việt Nam.
RFA photo/Đậu Thanh Vân
Bác sĩ Nguyễn Quốc quân, Chủ tịch Ủy ban yểm trợ cao trào nhân bản (phải) và ông Daniel Baer, Phó phụ tá Ngoại trưởng, đặc trách dân chủ, nhân quyền và lao động, tại buổi gặp gỡ cộng người Việt tại Falls Church, tiểu bang Virginia, Hoa Kỳ, ngày 02/01/2013.

Qua buổi gặp gỡ, Bộ ngoại giao Hoa Kỳ cũng cho biết những kế hoạch sẽ xúc tiến trong năm mới để đẩy mạnh dân chủ nhân quyền ở đất nước vốn từng là cựu thù và nay đang có tiềm năng trở thành đối tác chiến lược quan trọng của Mỹ ở châu Á Thái Bình Dương.

Chia sẻ thông tin

Vào chiều ngày 2 tháng giêng, tại tư gia của bác sĩ Nguyễn Quốc quân, Chủ tịch Ủy ban yểm trợ cao trào nhân bản, tại Falls Church, tiểu bang Virginia, đã diễn ra buổi tiếp tân gặp mặt giữa ông Daniel Baer, Phó phụ tá Ngoại trưởng, đặc trách dân chủ, nhân quyền và lao động, với cộng đồng người Việt tại hải ngoại quan tâm đến vấn đề nhân quyền trong nước.
Mục đích của buổi tiếp tân nhằm chia sẻ thông tin giữa Bộ Ngoại giao với cộng đồng người Việt tại hải ngoai về vấn đề nhân quyền trong nước. Bác sĩ Nguyễn Quốc Quân, người tổ chức buổi tiếp tân cho chúng tôi biết:

Nhân quyền là vấn đề trung tâm của lãnh đạo Mỹ không chỉ bởi đó là xuất phát của chúng ta mà còn là mục đích mà chúng ta hướng tới.
Ông Daniel Baer
“Tôi nhận thấy là cộng đồng người Mỹ gốc Việt đa số là lo lắng không thỏa mãn lắm với tình hình nhân quyền càng tồi tệ ở Việt Nam và họ cảm thấy là họ không được biết nhiều về chính sách của Mỹ với Việt Nam. Vì thế chúng tôi muốn làm nhịp cầu để có sự liên hệ giữa cộng đồng người Mỹ gốc Việt với Bộ Ngoại giao và tòa đại sứ và quốc hội Hoa Kỳ để chúng ta biết được đường lối của họ thì chúng ta mới có kế hoạch hoạt động hữu hiệu được.”
Ngay trong phần mở đầu bài phát biểu ngắn khoảng hơn 10 phút, ông Daniel Baer đã khẳng định tầm quan trọng của vấn đề nhân quyền tại các nước trong chính sách ngoại giao của Mỹ:
“Nhân quyền là vấn đề trung tâm của lãnh đạo Mỹ không chỉ bởi đó là xuất phát của chúng ta mà còn là mục đích mà chúng ta hướng tới.”
Sau khi khẳng định cam kết cổ vũ cho nhân quyền trên thế giới, ông Daniel Baer đã dành phần lớn thời gian bài phát biểu và trả lời câu hỏi về những dự định của Mỹ trong năm 2013 để cổ vũ cho nhân quyền tại Việt Nam. 3 điểm chính được ông nói tới, đồng thời cũng là những quan ngại từ lâu nay về tình hình nhân quyền ở Việt Nam, bao gồm tự do internet, tự do báo chí, tự do tôn giáo và quyền của người lao động.
Ông cho biết Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã chú ý nhiều hơn đến những thay đổi trong việc thắt chặt kiểm soát internet thời gian qua tại Việt Nam:
vh-0102-250.jpg
Việt Hà phỏng vấn ông Daniel Baer, Phó phụ tá Ngoại trưởng, đặc trách dân chủ, nhân quyền và lao động, tại tư gia của bác sĩ Nguyễn Quốc quân, Chủ tịch Ủy ban yểm trợ cao trào nhân bản, tại Falls Church, tiểu bang Virginia, chiều ngày 02/01/2013. RFA photo/Đậu Thanh Vân.
“Có rất nhiều những quy định mới về internet đã gây quan ngại và sẽ là quan ngại trong tương lai. Bên cạnh những thay đổi về quy định đó, chúng ta cũng thấy trong vòng 6 đến 12 tháng qua đã có nhiều vụ bắt giữ, truy tố những người thực hiện quyền con người của mình trên internet.….. Tự do internet là quyền lợi của Việt Nam và tất cả chúng ta. Càng có nhiều người được chia sẻ thông tin, ý tưởng trên mạng, thì càng có nhiều sáng tạo vượt biên giới, và đó là điều mà chúng ta cần phải đạt được tiến bộ trong năm 2013.”

Thúc đẩy tự do tôn giáo

Nói về vấn đề tự do tôn giáo, ông Daniel Baer thừa nhận đây là vấn đề tồn tại lâu dài và phía Hoa Kỳ đã nhiều lần thúc giục Việt Nam phải đảm bảo cho người dân thực hiện quyền tự do tín ngưỡng:
“Theo tôi đây cũng là lĩnh vực có những vấn đề cụ thể mà chính phủ có thể làm để đạt được tiến bộ. Tôi biết đã có nhiều thảo luận giữa Mỹ và Việt Nam về nghị định 92 và ý nghĩa của nó là gì đối với tự do tôn giáo. Đó là điều chúng tôi sẽ chú ý trong thời gian tới. Chúng tôi sẽ tiếp tục thúc giục chính phủ Việt Nam cho phép người dân thực hiện các quyền tự do tín ngưỡng của mình.”
Nghị định 92 của chính phủ Việt Nam ban hành tháng 11 năm 2012 quy định việc thi hành pháp lệnh tín ngưỡng, tôn giáo. Đây là nghị định gặp phải những chỉ trích từ cộng đồng nhân quyền.
Đại diện Bộ ngoại giao cũng khẳng định đại sứ Mỹ tại Việt Nam David Shear đang làm tốt công việc của mình, bất chấp một số chỉ trích cho rằng ông đã không đẩy mạnh vấn đề nhân quyền tại Việt Nam:

Tôi nhận thấy là cộng đồng người Mỹ gốc Việt đa số là lo lắng không thỏa mãn lắm với tình hình nhân quyền càng tồi tệ ở Việt Nam.
BS Nguyễn Quốc Quân
“Đại sứ Shear và nhân viên của mình ở Hà nội đang làm tốt công việc của mình, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với họ để chia sẻ thông tin và có được ý tưởng tốt nhất từ những người ở Việt Nam làm thế nào để có thể chúng ta có được những cách làm việc hiệu quả với Việt Nam, với người Việt Nam và cổ vũ cho nhân quyền ở Việt Nam. Theo tôi điều này quan trọng hơn cả việc chỉ nói lên các quan ngại trong từng trường hợp cụ thể mặc dù chúng tôi sẽ vẫn tiếp tục làm vậy. Chúng tôi cũng phải tìm ra các bước đi vững chắc tiếp theo để….. đồng thời cũng để cho mọi người thấy đây không phải là vấn đề bên lề mà phải được coi là vấn đề trung tâm trong quan hệ hai nước, trung tâm cho tương lai.”
Nói về tiến trình dân chủ hóa, ông  Daniel Baer cho rằng, dân chủ hóa ở Việt Nam cũng như ở các nước không thể đến một cách ép buộc và phải từ chính nội lực của người Việt trong nước tạo thay đổi. Đó cũng chính là điều đã xảy ra với Miến Điện.
Phát biểu cảm tưởng sau buổi tiếp tân, ông Đòan Hữu Định, chủ tịch cộng đồng người Việt hải ngoại ở Virginia cho biết:
“Tôi có cảm tưởng là nếu Hoa Kỳ có can thiệp với Việt Nam về vấn đề nhân quyền thì tôi mong muốn là cộng đồng hải ngoại có tiếng nói. Do đó đề nghị của tôi với bộ ngoại giao là chúng ta nên có một buổi họp làm việc chung với nhau để người Việt hải ngoại biết được tin tức gì từ trong nước thì chia sẻ, và bộ ngoại giao có tin tức nào từ trong nước thì cho chúng tôi biết rõ ràng, tin tức và nhân quyền phải được chia sẽ rõ ràng.”
Còn bác sĩ Nguyễn Quốc Quân thì cho rằng:
“Có lẽ đây là lần đầu tiên ông ấy ngồi trình bày đầy đủ về các câu hỏi về nhân quyền. Tôi thấy là phần nào, dù chưa thể đáp ứng ngay các đòi hỏi của chúng ta là có tự do dân chủ và nhân quyền ngay nhưng ít nhất họ đang cố gắng làm và họ chứng tỏ họ đang làm. Tôi thấy đó là tích cực gây sự hiểu biết và liên hệ để có thể làm việc chung với chính phủ Hoa Kỳ.”
Bác sĩ Nguyễn Quốc Quân hy vọng buổi gặp gỡ này sẽ là mở đầu cho những cuộc gặp tương tự khác trong tương lai giữa Bộ ngoại giao Hoa Kỳ và cộng đồng người Việt ở hải ngoại.

Theo dòng thời sự:



Copy từ: RFA



 

Tin khẩn cấp: Ls Lê Quốc Quân tuyệt thực trong nhà tù Hà Nội sang ngày thứ 6


Tin khẩn cấp: Ls Lê Quốc Quân tuyệt thực trong nhà tù Hà Nội sang ngày thứ 6
Theo tin Nữ Vương Công Lý nhận được từ người nhà Ls Lê Quốc Quân, kể từ khi bị bắt, Ls Lê Quốc Quân đã tuyệt thực để phản đối hành vi đối xử của cơ quan Công an đối với cá nhân và gia đình anh.
Cuộc tuyệt thực đã bước sang ngày thứ 6, hiện nay tình hình sức khỏe của Ls Lê Quốc Quân đang suy yếu nghiêm trọng.
Cuộc tuyệt thực của ls Lê Quốc Quân bắt đầu ngay từ khi bị bắt vào nhà tù, ông đã phản đối cách hành xử đối với ông của nhà cầm quyền Hà Nội. Đến nay, đã 6 ngày trôi qua, thể trạng Ls Lê Quốc Quân rất yếu, nhất là trong thời tiết mùa đông lạnh lẽo ở Hà Nội dịp này.
Luật sư Lê Quốc Quận nộp hồ sơ tự ứng cử ĐBQH
Cách đây vài hôm, gia đình đã phải xin tiếp tế cho ông tại Trại giam Số 1 Hà Nội, nhưng tất cả những thức ăn đưa vào kể cả cơm trại giam đều bị ông từ chối nhằm phản đối những hành xử của nhà cầm quyền đối với ông và gia đình, một trong những yêu cầu của ông là được nhận cuốn Kinh Thánh dùng cho việc suy niệm hàng ngày của một tín hữu Kito. Nhưng tất cả những đòi hỏi tối thiểu của ông đều không được đáp ứng.
Như tin Nữ Vương Công Lý đã đưa, Ls Lê Quốc Quân bị bắt đi đột ngột vào sáng 2712/2012, sau đó là lệnh khám xét nhà, xét xe ô tô, mang đi nhiều vật dụng trong nhà ông. Việc khám xét tư gia đã không đúng theo luật pháp quy định. Khi vào khám nhà, có rất nhiều người lạ, mặc thường phục trà trộn vào chỉ đạo cuộc khám xét trong khi người nhà ông không hề được động tĩnh.
Nữ Vương Công Lý cũng đã có bài viết phân tích về việc bắt giữ Ls Lê Quốc Quân vì mục đích nào để thấy rõ những âm mưu có thể được đưa ra thi hành với Ls Lê Quốc Quân trong vụ bắt bớ này.
Ngoài ra, phía gia đình, em ruột Ls Lê Quốc Quân là Lê Đình Quản cũng đã bị An ninh chỉ đạo bắt đi trong một vụ án “Trốn thuế” khác. Đặc biệt em họ Lê Thị Kim Oanh, kế toán của công ty thuộc Lê Đình Quản đã bị công an bắt đi tại quê khi đang mang thai đến nay không có tin tức.
Việc bắt một phụ nữ mang thai vào tù trong một vụ án không có tình tiết nghiêm trọng và rất không cần thiết đã gây phẫn nộ cho toàn thế nhân dân khu vực đó và những người quan tâm. Điều này không chỉ vi phạm pháp luật mà còn vi phạm nghiêm trọng về đạo đức, lương tâm.
Nữ Vương Công Lý sẽ cập nhật tin tức về Ls Lê Quốc Quân khi có những thông tin mới
3.1.2013
Nữ Vương Công Lý



Copy từ: Nữ Vương Công Lý


 

ĐẢNG CỘNG SẢN HÃY CHỨNG TỎ THỰC TÂM BẢO VỆ VN TRƯỚC CUỘC XÂM LĂNG CỦA TRUNG CỘNG


ĐẢNG CỘNG SẢN HÃY CHỨNG TỎ THỰC TÂM BẢO VỆ VN TRƯỚC CUỘC XÂM LĂNG CỦA TRUNG CỘNG

Trí Nhân Media
3-12-2012
Thêm một trò múa rối của ĐCSVN khi triển khai lấy ý kiến nhân dân về việc sửa đổi hiến pháp để đánh lừa dư luận. Dù có sơn phết khoác lên cái áo nào đi nữa, CS vẫn là CS, là bất nhân là bất nghĩa là VÔ TỔ QUỐC. 

Việt Nam không thể có độc lập, có dân chủ, có nhân quyền khi ĐCSVN vẫn còn sờ sờ ra đó. Đừng hy vọng CSVN thay đổi, nên hy vọng chúng mau sụp đổ. 

Bất cứ ai có thực tâm, điều đầu tiên phải nghĩ đến là: 
PHẢI TRẢ TỰ DO CHO TẤT CẢ TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM
Trả tự do cho TẤT CẢ, chứ không phải chỉ một vài con cờ, để che lấp cho những mưu đồ phản quốc khác. Thực hiện được điều này là cứu được nước. Vì những người tù lương tâm can trường chính là những người con yêu của đất nước sẽ cùng nhân dân Việt Nam trong và ngoài nước đứng lên bảo vệ Tổ quốc, đánh đuổi ngoại xâm.
-----------------------------------------
ĐẢNG CỘNG SẢN HÃY CHỨNG TỎ THỰC TÂM 
BẢO VỆ VN TRƯỚC CUỘC XÂM LĂNG CỦA TRUNG CỘNG

Nguyễn Trọng Đức
03-1-2013


Hiến pháp hiện nay do đảng cộng sản viết ra, có sửa đổi thêm 100 lần nữa nó vẫn là tập giấy vô giá trị! Đảng cộng sản có thể chà đạp lên nó bất cứ lúc nào. 

Trong 58 năm qua, đảng cộng sản luôn luôn chà đạp lên những điều chính đảng cộng sản cam kết. Luật Biển 2012 chính đảng cộng sản đã viết ra, chính đảng cộng sản đã tuyên truyền cho Luật Biển 2012 với hết công suất; ngay sau đó, nhân dân Hà Nội, Sài Gòn biểu tình chống Trung cộng thực thi Luật Biển 2012, đảng cộng sản bắt người biểu tình bỏ tù!

Báo VietNamNet đưa tin, tại cuộc họp báo về tình hình triển khai lấy ý kiến nhân dân về việc sửa đổi hiến pháp 1992, Chủ nhiệm UB Pháp luật QH Phan Trung Lý, Trưởng ban biên tập dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 khẳng định với báo giới: "Ở nước ta, tất cả quyền lực thuộc về nhân dân nên nhân dân có vai trò rất quan trọng trong việc xây dựng và sửa đổi Hiến pháp" và theo ông Phan Trung Lý, "nhân dân có thể cho ý kiến đối với điều 4 Hiến pháp như với tất cả các nội dung khác trong dự thảo, không có gì cấm kỵ cả". Dân Làm Báo, ngày 31, tháng 12, 2012
Nhân sự việc bàn luận trên đây được đăng trên Dân Làm Báo, trang mạng được mệnh danh là mạng "lề dân", một lần nữa, nhân dân toàn quốc lại thấy quốc hội cộng sản Việt Nam thực hiện âm mưu lừa dối dư luận cả nước qua việc lấy ý kiến nhân dân để sửa đổi hiến pháp hiện có của Việt Nam do đảng cộng sản đã viết. 
Đảng cộng sản vẫn tiếp tục lừa dối nhân dân Việt Nam như họ đã làm trong 58 năm qua, 1954 - 2012!
Hiến Pháp do chính toàn thể nhân dân Việt Nam viết lên qua Quốc Hội Lập Hiến mới là hiến pháp của toàn dân VN. Vì là thỏa thuận chung, nó mang tính nhất quán, có giá trị dài lâu. Hiến pháp hiện nay do đảng cộng sản viết ra, có sửa đổi thêm 100 lần nữa nó vẫn là tập giấy vô giá trị! Đảng cộng sản có thể chà đạp lên nó bất cứ lúc nào. 
Trong 58 năm qua, đảng cộng sản luôn luôn chà đạp lên những điều chính đảng cộng sản cam kết. Luật Biển 2012 chính đảng cộng sản đã viết ra, chính đảng cộng sản đã tuyên truyền cho Luật Biển 2012 với hết công suất; ngay sau đó, nhân dân Hà Nội, Sài Gòn biểu tình chống Trung cộng thực thi Luật Biển 2012, đảng cộng sản bắt người biểu tình bỏ tù!
Việc làm của đảng cộng sản hoàn toàn đi ngược lại lời nói, vì vậy, mọi lời nói của đảng cộng sản đều là vô giá trị! Chính lời nói, việc làm của toàn dân Việt Nam mới có giá trị. Một lần sau cùng, để chứng tỏ thiện chí có thực của đảng cộng sản:
-         Đảng cộng sản hãy kêu gọi Quân Đội Bảo Vệ Hòa Bình của Liên Hiệp Quốc vào Việt Nam và mở bầu cử tự do, bắt đầu bằng Quốc Hội Lập Hiến, sau đó là tiến trình bầu cử chính quyền, Quốc Hội Lập Pháp.
-         Để đối phó với cuộc xâm lăng VN và tiến trình đồng hóa nhân dân Việt Nam của Trung cộng, nước VN đang vô cùng cần thiết phải có sự hiện diện của Quân Đội Bảo Vệ Hòa Bình của Liên Hiệp Quốc ở Việt Nam.
Đây mới thực sự là con đường bảo vệ quốc gia, bảo vệ toàn dân VN trước hiểm họa Trung cộng mà hoàn toàn không đổ máu.
Cá nhân Phan Trung Lý là ai? Bộ chính trị đảng cộng sản nói còn không có giá trị, một người như Phan Trung Lý nói thì có giá trị gì? Một trăm người nữa như Phan Trung Lý nói cũng là vô nghĩa, chẳng chút giá trị! Muốn chứng tỏ lời nói của mình có giá trị, Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Phú Trọng… hãy chứng tỏ thiện chí thật của mình bằng hành động:
-         HÃY KÊU GỌI QUÂN ĐỘI BẢO VỆ HÒA BÌNH LHQ VÀO VIỆT NAM VÀ MỞ BẦU CỬ TỰ DO.
-         Nếu Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Phú Trọng không thực hiện, toàn thể nhân dân, đảng viên, trí thức, quân đội, công an tất cả nhân dân cả nước phải đứng lên; chính nhân dân VN toàn quốc phải thực hiện bước tiến này, hoặc người VN cả nước sẽ đi theo con đường thê thảm của nhân dân các nước đang là nạn nhân của Trung cộng!
  
haydunglen                     
Ảnh, từ trái sang phải, từ trên xuống dưới: 
Bà Đặng Thị Kim Liêng, thân mẫu cô Tạ Phong Tần, người đã tự thiêu để phản đối hành động đàn áp đê hèn của cộng sản/VN đối với cô Tạ Phong Tần và bản thân của bà. 
Một nạn nhân cộng sản thời Cách mạng Văn Hóa Trung Hoa cộng sản. 
Một thanh niên Tây Tạng tự thiêu để phản đối sự cai trị tàn ác của Trung cộng ở Tây Tạng. 
Một người phụ nữ Bắc Hàn, nạn nhân của nạn đói Bắc Hàn. 
Một nữ nạn nhân người Trung Hoa bị cộng sản hành quyết! 
Một nữ nạn nhân Pháp Luân Công nạn nhân của cộng sản Trung Hoa. 
Một cảnh tra tấn (minh họa) của công an cộng sản Trung Hoa. 
Một thanh niên Tây Tạng khác tự thiêu chống Trung cộng. 
Nhân dân Hong Kong biểu tinh chống Trung cộng.
Berlin, Đức Quốc, ngày 30 tháng 12, năm 2012
 
 
 

Copy từ: Trí Nhân



Trái tim không tật nguyền.



Tói biết về chàng trai tật nguyền này qua mạng đã lâu, nhưng chưa có dịp tìm hiểu nhiều về cuộc đời của cậu ấy. Cho đến cuộc biểu tình lần thứ 2 của năm 2012, tôi cũng như nhiều người đã nhận ra cậu trên sân vườn hoa Lý Thái Tổ, cùng tham gia biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược. Sự có mặt của Nguyễn Công Hùng làm nhiều người xúc động. Thân thể cậu tật nguyền nhưng trái tim cậu ấy lại mạnh mẽ hơn nhiều người có thân thể lành lặn khác...
Những ngày cuối năm, cộng đồng mạng lan truyền về sự ra đi của Nguyễn Công Hùng. Thêm một người “dưng” nữa ra đi trong sự tiếc thương của nhiều người.

Tạo Vật Mọn Hèn

Xin Mọi Người Hiệp Ý Cầu Nguyện Cho Linh Hồn
Phanxixo xavie Nguyễn Công Hùng Đã Ra Đi

Vì sao em vội ra đi
Chỉ gần 7 tiếng nữa thì hết năm
Trời càng thêm rét căm căm
Đường xa em đã yên nằm về quê
Sinh ra đã khó trăm bề
Thế mà em vẫn say mê với đời
Vẫn say bàn phím chẳng rời
Vẫn chơi đàn, vẫn nụ cười trên môi
Ba mươi năm đã dần trôi
Ai ngờ dừng lại ở ngôi mộ này
Người ta đủ cả hai tay
Chắc gì so được tháng ngày của em
Bao nhiêu đứa trẻ em kèm
Tin em mất ngỡ đá chèn ngang tim
Lúc này sao cứ lặng im
Tiếng đàn sao lại cứ chìm dần xa
Phím "Enter" vẫn kia mà
Ngón tay em gõ như là vừa đây
Ôi! Trời cao với đất dày
Nén hương sao dễ làm khuây nỗi buồn
Mây bay bỗng hóa vô hồn
Cỏ cây ngơ ngẩn trên cồn đất kia
Âm dương nay đã cắt chia
Tiễn người hiệp sĩ đầm đìa mưa đau
Bao vòng hoa sẽ nối nhau
Bao người sẽ bước phía sau một người
Em là người của muôn thời
Ai nói cũng thấy nghẹn lời tiếc thương!


Hình ảnh: Xin Mọi Người Hiệp Ý Cầu Nguyện Cho Linh Hồn 
Phanxixo xavie Nguyễn Công Hùng Đã Ra Đi

Vì sao em vội ra đi
Chỉ gần 7 tiếng nữa thì hết năm
Trời càng thêm rét căm căm
Đường xa em đã yên nằm về quê
Sinh ra đã khó trăm bề
Thế mà em vẫn say mê với đời
Vẫn say bàn phím chẳng rời
Vẫn chơi đàn, vẫn nụ cười trên môi
Ba mươi năm đã dần trôi
Ai ngờ dừng lại ở ngôi mộ này
Người ta đủ cả hai tay
Chắc gì so được tháng ngày của em
Bao nhiêu đứa trẻ em kèm
Tin em mất ngỡ đá chèn ngang tim
Lúc này sao cứ lặng im
Tiếng đàn sao lại cứ chìm dần xa
Phím "Enter" vẫn kia mà
Ngón tay em gõ như là vừa đây
Ôi! Trời cao với đất dày
Nén hương sao dễ làm khuây nỗi buồn
Mây bay bỗng hóa vô hồn
Cỏ cây ngơ ngẩn trên cồn đất kia
Âm dương nay đã cắt chia
Tiễn người hiệp sĩ đầm đìa mưa đau
Bao vòng hoa sẽ nối nhau
Bao người sẽ bước phía sau một người
Em là người của muôn thời
Ai nói cũng thấy nghẹn lời tiếc thương!
Tiễn biệt Nguyễn Công Hùng


 Nguồn:
 http://www.facebook.com/TaoVatMonHen

Hình ảnh: Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng gặp chàng trai này.
Bức ảnh này tải trên mạng về máy từ lâu, nên không nhớ do ai chụp nữa,.mong tác giả lượng thứ.. Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối gặp Nguyễn Công Hùng.trên sân vườn hoa Lý Thái Tổ - ngày 8/7/2012



Copy từ: Phương Bích



VKSND trả lại hồ sơ vụ án hủy hoại tài sản gia đình ông Vươn


VỤ CƯỠNG CHẾ TẠI TIÊN LÃNG - HẢI PHÒNG

VKSND trả lại hồ sơ vụ án hủy hoại tài sản gia đình ông Vươn


Chiều 3-1, ông Nguyễn Văn Quảng, Viện trưởng VKSND TP Hải Phòng, cho biết cơ quan này đã trả lại hồ sơ vụ án “Hủy hoại tài sản” tại khu vực đầm của gia đình ông Đoàn Văn Vươn theo Kết luận số 03/KLĐT cho Cơ quan CSĐT Công an TP Hải Phòng để điều tra bổ sung. Tuy nhiên, ông Quảng không cho biết lý do trả lại hồ sơ vụ án.

Theo Kết luận điều tra số 03, Cơ quan CSĐT Công an TP Hải Phòng đề nghị truy tố các bị can Nguyễn Văn Khanh, nguyên phó chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng; Phạm Xuân Hoa, nguyên trưởng Phòng Tài nguyên - Môi trường huyện Tiên Lãng; Phạm Đăng Hoan, nguyên bí thư xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng và Lê Thanh Liêm, nguyên chủ tịch UBND xã Vinh Quang, cùng về tội “Hủy hoại tài sản”.
 
Kết luận điều tra cũng nêu rõ: Trong vụ án hủy hoại tài sản, ông Lê Văn Hiền, nguyên chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, có dấu hiệu của hành vi thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng, Cơ quan CSĐT Công an TP sẽ tiếp tục điều tra làm rõ. Đối với ông Bùi Thế Nghĩa, Bí thư Huyện ủy Tiên Lãng, tài liệu điều tra chưa đủ căn cứ chứng minh có hành vi phạm tội hủy hoại tài sản nên không khởi tố điều tra.
Sau khi Kết luận điều tra số 03 ban hành, ngày 21-12-2012, Liên chi hội Nuôi trồng thủy sản nước lợ huyện Tiên Lãng có công văn gửi cơ quan chức năng để phản đối. Theo công văn này, ông Nguyễn Văn Khanh phải chịu trách nhiệm toàn bộ về hành vi hủy hoại tài sản là hoàn toàn không chính xác. Thủ phạm chính phải là ông Bùi Thế Nghĩa và ông Lê Văn Hiền. Ông Nghĩa đã ban hành nghị quyết của Thường vụ Huyện ủy cho phép UBND huyện Tiên Lãng thu hồi và cưỡng chế đất của gia đình ông Vươn cùng hàng trăm hộ khác; còn ông Hiền ban hành quyết định thu hồi đất và cưỡng chế đối với gia đình ông Vươn.
Liên quan tới vụ án, cơ quan CSĐT mới chỉ khởi tố thêm ông Lê Văn Hiền để điều tra về tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng nhưng cho tại ngoại.
Tr.Đức
 
 

Copy từ: Người Lao Động


NĂM 2013, TOÀN DÂN VIỆT NAM HÃY GHI XƯƠNG KHẮC CỐT BẢN VĂN LĂNG NHỤC NÀY.


...Do nhà cầm quyền giả mù, giả điếc nên câm miệng trước sự lăng nhục họ (đã tái diễn nhiều lần) mà lờ đi, lần đầu tiên, mình phải dùng blog cá nhân mình để phổ biến đến mọi người Việt trong và ngoài nước cái bài viết đểu cáng này. 
Mong tất cả ai là cư dân mạng hãy phổ biến nó bằng mọi phương tiện có thể để con cháu vua Hùng muôn đời sau cần nhớ tới một thời nhục nhã chưa từng thấy...
Ngày 31/12/2012

NĂM 2013,  TOÀN DÂN VIỆT NAM HÃY GHI XƯƠNG KHẮC CỐT BẢN VĂN LĂNG NHỤC NÀY.

Đường lưỡi bò này chỉ còn thiếu một câu “Chỉ cho phép dân Việt Nam được tắm biển mà thôi! Ngoài ra từ 1/1/2013 mọi sự khai thác tài nguyên, đánh cá, thăm dò dầu khí….sẽ bị…đánh đòn đấy!
Đầu năm mới toàn dân Việt cần phải biết những bài báo như thế này:

Việt Nam đừng có làm loạn vô lý về vấn đề Nam Hải mãi nữa
chinanews.com, 25-1-2012
Tác giả: Nhiệm Á Thu
Người dịch: XYZ
Nguồn: BaSam, 30/12/2012

Reuters gần đây đưa tin, một nhóm nhỏ người Việt Nam đã.....(xin đọc tiếp ở cuối bài)

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Ngày 1/1/2013

Mình không có thói quen chúc mừng người trong gia đình, bạn bè thân thuộc trong dịp Tết Tây nhưng năm nay, do cái...”bản chất dân tộc đậm đà” đã… rút lui từ khuya trên mọi mặt văn hóa xã hội nên, ngày đầu bước sang tuổi mới (86 Tây) do không đi đâu được nên đành ngồi dậy khai ky- bót mấy dòng:

1-Cầu chúc cho tất cả những ai có cảm tình với mình, yêu qúy mình, sang năm mới thêm sức khỏe mới, thêm lòng tin mới, thêm nhiều thành đạt mới…
2-Chúc tất cả những kẻ ghét mình, cầu mong mình chết mà mình đếch chết cho, trong cái năm mang số 13 này sẽ đi máy bay, máy bay rơi, đi ô-tô, ô-tô lăn xuống vực, ngồi giữa nhà, trần nhà xập, hễ ốm đau là không méo miệng cũng… bác-kinh-sơn đến chết hẳn! 
Mình chả sợ xui gì đầu năm vì kinh nghiệm thực tế đã cho mình thấy: 99% những thằng chèn ép, ghen ăn tức ở với mình đều chết bất đắc kỳ tử gần hết sạch! Không méo miệng lệch mồm thì sống chẳng ra sống, chết chẳng ra chết!
3-Chúc tất cả những ai mấy năm qua “ngậm miệng ăn tiền” bỗng dưng theo nhau yêu cầu này, yêu cầu khác với 14 vị vua chúa…như vừa qua, đã xuất hiện kha khá gương mặt mới trên bản “kiến nghị được tự do theo hiến pháp” ngày càng đông vui, không sợ mất sổ hưu!!
4-Chúc các vị đã một đôi lần “phản tỉnh” hãy kiên trì lập trường là mình đã có một quá khứ sai lầm, đã tưởng rằng đưa được thế giới vào chốn đại đồng, đã nghe dại triết lý của mấy ông tây người Đức, tây người Nga,.. xui dại “đấu tranh này là trận cuối cùng” để cả thế giới sẽ chung một vòm trời cộng sản chủ nghĩa, muốn làm, muốn ăn bao nhiêu cũng được(!!??) để đến nỗi hôm nay… “trơ thổ địa” ra chỉ còn mấy anh “CS giàu sụ mốt mới” kiểu VN, nói kiên trì theo Mác, theo Lê nhưng bôi xấu Mác Lê thì…vô đich!
Còn Anh Bình, chú Ủn, bác Rao -un cũng bỏ của để ai nấy chạy theo cái vu vơ của riêng của mình!
Cho nên, mong các bác, các chú hãy cố quên đi cái dĩ vãng đầy tội lỗi mà hướng con cháu tới một cuộc sống hạnh phúc, tự do như tất cả mọi nước trên thế giới!
5-Tôi cũng đặc biệt cầu mong những đồng hương, đồng môn, đồng khóa (và một thời cũng đồng chí đồng chóe) với tôi:
a/-Đã từng có những ý kiến phê phán mấy chú lãnh đạo hiện hành nhưng bị ăn phải nhiều củ ca-rốt, nhiều bánh vẽ…
b-/Những bác, những chú đã từng bị “mời làm việc” hoặc được “quan to đến thăm”, được “trao thẻ Đảng 50, 60 năm trước thời hạn” hoặc do…vợ con phản đối mà “thay giọng, đổi tông” nên…“lấy lại giây đàn” hãy cố gắng đọc lại cái đoạn văn dưới đây mà xem …Có thể nào lại do một con người đã từng bị bọn Tầu nó chơi cho “lên bờ xuống ruộng“ viết? Có thể nào lại do một người “đàn anh”, đã từng chỉ trích Đảng CS hôm nay bằng những lời lẽ khiến không ít người kể cả mình đã từng lấy đó làm chỗ “vịn” để đấu tranh cho cái tốt, tiêu diệt cái xấu,….
Vậy mà…chẳng biết ma xui quỉ thúc thế nào mà ông cụ 96 bỗng dưng tung ra như thế này: 
“Nếu không có sự lãnh đạo của Đảng Lao động Việt Nam, của Chủ tịch Hồ Chí Minh và lòng tin của nhân dân thì làm gì có trận thắng Điện Biên Phủ “Lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” giải phóng nửa nước? Tuy có sai lầm trong cải cách ruộng đất, Tổng bí thư Trường Chinh từ chức, Bác Hồ xin lỗi dân, và sửa sai, dân lại tín nhiệm Đảng và theo Đảng.
Nếu không có sự lãnh đạo của Đảng Lao động Việt Nam và Bác Hồ được dân tin thì sao có thể đánh thắng đế quốc Mỹ hiện đại, giàu mạnh hơn ta gấp nhiều lần, thực hiện được hoàn toàn độc lập thống nhất. Uy tín của Việt Nam rất cao, được thế giới khâm phục.
Thực tế trên đây là giai đoạn hào hùng của dân tộc việt Nam cũng là giai đoạn quang vinh của Đảng cộng sản Việt Nam (Đảng Lao động Việt Nam)"

Và ước vọng của cụ già lại là chỉ: "có một con đường sáng là lãnh đạo quay lại với dân”…(!?)

Thì quả là, ông cụ đã làm mình thất vọng tràn trề…Và với mình, ông cụ này đã chết ở tuổi 96!
Nhất là khi đọc mấy câu trả lời của một em học sinh cấp 3 về hai lần cụ hỏi “nếu không có Đảng, không có Bác”….thì…
Thì…thì..có gì đâu! (Trả lời dễ ợt:) :
“…Nước ta sẽ không phải đánh nhau với ai và được sống như tất cả mọi nước trên thế giới hiện không hề có Đảng, có Bác nào lãnh đạo hết á!”
Tưởng chẳng có lý luận của viện sỹ nào trả lời chính xác và đầy đủ hơn!

Ngày 2/1/2013

Đầu năm lại lắm chuyện tréo ngoe

1-Ông tướng sợ… súng đạn đi giảng.. ngoại giao


Do báo của Đảng không nghỉ tết Tây, nên Tuổi trẻ của Đảng có nhiệm vụ dạy dỗ lớp trẻ đang quên cả chính trị mà lao đầu vào những trò như Gangnam Style, chơi ngay cả hai trang đầy chữ của ông thượng tướng Nguyễn chí Vịnh nhưng chuyên môn nói về ngoại giao và…Hòa Bình cũng như lập trường giai cấp (của các ông ấy)
Chưa kịp bình luận gì thêm về những ý kiến ông mới phát ra hôm 24/12 trên báo Nhân Dân, đúng một tuần trước, trong đó mình có ghi ba ý mới của ông tướng 3 sao này:

-Biển không phải của riêng ai (???)
-Biển Đông nơi cạnh tranh của các nước lớn(!)
-Không để ai can thiệp vào vấn đề Việt Nam và Trung Quốc …(!?)

Thì hôm nay, năm mới, ông tướng (thua cha có một sao) lại đăng đàn …để khẳng định và nói thêm cho rõ về cái 3 cái ý lớn của ông:

a-/ Củng cố hòa bình vì ta với bạn cùng chung một lý tưởng
b-/Không ai được phép biểu tình, viết lách nói năng gì để bạn mất lòng và lực lượng thù địch lợi dụng!..
c-/Cần cảnh giác vối các ông lớn nước ngoài cụ thể là người Mỹ.

Điều làm cả thế giới ngạc nhiên là:

Không phải ông tướng to thứ hai toàn quân ra lệnh cho mọi quân, binh chủng, nắm chắc tay súng, đề cao cảnh giác, sẵn sàng chiến đấu vì ngày 1/1/2013 là ngày mà luật biển đảo của ta bắt đầu có hiệu lực và cũng là ngày mà lệnh cấm xâm phạm đường lưỡi bò không thể tranh cãi của ông bạn “bốn đểu” cũng có hiệu lực, mà,….một lần nữa ông tướng rất ngại bắn súng này lại vạch ra đường lối:

”Với Trung Quốc, bên cạnh mối quan hệ đối tác chiến lược toàn diện đang phát triển tốt đẹp, vẫn còn nổi cộm vấn đề về chủ quyền lãnh thổ trên biển. Chúng ta cần trực tiếp giải quyết với Trung Quốc những tồn tại giữa hai nước trên Biển Đông, không để ai can thiệp vào vấn đề giữa Việt Nam và Trung Quốc…”

Và đây nữa:

-“ Rõ ràng di sản quý báu hàng đầu mà Việt Nam và Trung Quốc có được chính là sự tương đồng ý thức hệ. Điểm tương đồng đó đã tạo ra mối quan hệ đặc biệt giữa ta và Trung Quốc, nhất là thời kỳ kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ.
Nền tảng di sản đó chi phối cách ứng xử của hai nước. Một trong những đặc trưng của ý thức hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc là một Đảng Cộng sản lãnh đạo. Nếu có được một người bạn XHCN rất lớn bên cạnh ủng hộ và hợp tác cùng có lợi thì sẽ vô cùng thuận lợi cho sự nghiệp xây dựng CNXH ở Việt Nam.
Tôi nghĩ rằng khi đã là người cộng sản với nhau, để giải quyết bất cứ vấn đề nào đó mà gọi nhau là đồng chí, còn hơn là quay lưng không nhìn nhau hoặc đập bàn đập ghế “ngài” và “tôi”….
-hết trích

Nghĩa là ông chỉ đạo Bộ của Bình Minh… (con ông Bộ trưởng bị Tầu yêu cầu thôi giữ chức) phải :lấy cái tiêu chí quan trọng bậc nhất là đồng lý tưởng lên hàng đầu! Làm mất lòng người đồng chí “ân tình” đó thì …ăn cám có ngày !

Đúng là cái năm có con số 13 này đang làm khối người tự đưa mình từ chỗ điên thành rồ nặng!

2-Ông thủ (cũng tướng nhưng không thèm quân hàm) cũng chọn đúng ngày đầu năm cho ra một bản “quân lệnh” sặc mùi… “mệnh lệnh quân sự”!

Đặc điểm của bản “quân lệnh” này như sau:

1-Nó đã được đọc trên tất cả các đài, trên các kênh Tivi chủ yếu ở khắp nước, trước khi được phổ biến bằng chữ trên báo chí đúng ngày mồng một tết dương lich! (2/1/2012 mới chính thức ra mắt trên giấy trắng mực đen)

2-Nó bao gồm một nội dung đầy thách đố những kẻ văn hóa bình thường (như cái thằng già này)) bằng những từ, những cụm từ chưa từng được nghe và được đọc bao giờ! Ví dụ: ”Nâng cao chất lượng thể chế (??!!) và khả năng phản ứng chính sách (!?), tạo lập niềm tin cho thị trường!!??” hoặc “Điều hành chính sách tiền tệ theo tín hiệu thị trường và theo…lạm phát mục tiêu (!?)

“…Và còn nhiều, nhiều nữa những từ những cụm từ mà có lẽ, ít nhất phải có trình độ tổ sư-viện-sỹ-tiến-sỹ-giáo-sư mới có thể giải thích cho những cái đầu tầm thường như tớ hiểu ra là….
Ái dà! Thì ra đây là lý luận kinh tế thị trường theo định hướng…của các anh ấy!

3-Điều đáng làm toàn dân đen, dân đỏ thắc mắc là: Bài này anh Ba định ra lệnh cho ai? uốn nắn, chỉ đường cho ai? mà phải tuyên truyền sâu và rộng đến như vậy? Vì rõ ràng: Chẳng một nông dân, một công nhân, một trí thức nào thấy mình có nhiệm vụ gì anh Ba giao cho cả! Tất cả chỉ là “Ta”, “chúng ta”... Chẳng một ai thấy anh Ba động đến mình, địa phương mình, nhà máy mình, trường học mình, tổ chức chính trị mình cả!

4-Cuối cùng là thái độ rất…. “quân lệnh như sơn” trong bài viết! Rỗi hơi, mình đếm cụ thể và khoanh được... đến 22 lần anh quyết liệt dùng chữ PHẢI.
Nhưng khổ một nỗi ai “Phải” và anh có phải là người “Phải” trước tiên những gì anh ra lệnh…”Phải…thế này”, ”Phải thế nọ”…không thì….cả bài viết đều không hướng vào bất cứ ai cả!

Tóm lại, đầu năm anh định ra lệnh cho ba quân tướng, sĩ, tượng, xe, pháo, mã của anh phải “Phải đủ thứ” nhưng do anh “nói vớ vẩn, vu vơ giữa trời nên chẳng ai cho là anh nói với họ cả…Có nghĩa là mọi chuyện đâu vẫn nguyên đó!

Và cũng có thể có ai đó đã thốt lên:

“Ôi! Tội nghiệp anh Ba, bị nhiều người, nhất là những đồng chí gần gũi anh, vu cáo, thêu dệt, nói xấu anh nhiều quá nên…. anh điên mất rồi!”
----------------------


(tiếp theo ở đầu bài)

...thành lập một câu lạc bộ bóng đá chống Trung Quốc có tên là “NO U FC”.
NO: tiếng Anh có nghĩa là “không”,
U: ám chỉ “đường 9 đoạn” (còn gọi là đường chữ U) Nam Hải do Trung Quốc chủ trương, FC theo tiếng Anh là nói tắt của “câu lạc bộ bóng đá” (Football Club), và cả “mẹ kiếp Trung Quốc” (Fuck China).
Nghe nói, đội bóng này được hợp thành từ 120 người, mỗi tuần đá 2 lần. Các cầu thủ mặc đồng phục mặt trước in hình chữ “U” bị cắt chéo, mặt sau viết bằng tiếng Việt “Quần đảo Hoàng Sa” (tức quần đảo Tây Sa Trung Quốc).
Các cầu thủ mỗi khi chúc mừng bóng vào lưới sẽ hét lên những câu khẩu hiệu chống Trung Quốc. Các fan hâm mộ phất những lá cờ có viết các khẩu hiệu chống Trung Quốc ở trên khán đài. Những người này đã biến trận đá bóng thông thường thành trò khôi hài chống Trung Quốc.

Có thể nói là một bộ phận người Việt Nam rất giàu trí tưởng tượng về mặt làm các động tác chống Trung Quốc. Điều này bắt nguồn từ chứng hysteria chống Trung Quốc của họ.
Chỉ trong năm nay, họ đã làm nhiều tiểu động tác về mặt chống Trung Quốc và đòi chủ quyền ở Nam Hải. Chẳng hạn, điều máy bay chiến đấu không quân làm cái gọi là “trinh sát” quần đảo Nam Sa[I] của Trung Quốc, điều nhà sư tới dựng đền chùa ở quần đảo Nam Sa của Trung Quốc; dùng gốm để đắp hình lá cờ Việt Nam khổng lồ trên mặt đất đảo Nam Uy[II] thuộc quần đảo Nam Sa của ta; sửa đổi các địa danh có liên quan đến Trung Quốc trên đất Việt Nam, hạn chế các đài truyền hình phát các bộ phim truyền hình Trung Quốc…
Thể thao chống Trung Quốc lại càng là một đại phát minh. Bản thân thể thao là một hoạt động cao thượng truyền đi thông điệp hòa bình và hữu nghị, song đã lại bị một số người mang tâm địa xấu xa bôi bẩn, đã bị họ lợi dụng để làm hoạt động chống Trung Quốc, mưu đồ tạo mối thù hận trong dân chúng Việt Nam, tạo dư luận để Việt Nam dây máu ăn phần Nam Hải.
Cần chỉ ra rằng, chính nhà nước Việt Nam có mưu đồ xâm phạm chủ quyền Nam Hải của Trung Quốc đã trợ sức cho hoạt động của những người này.

Quốc hội Việt Nam đã thông qua “Luật biển Việt Nam” hồi trong năm, đã gộp quần đảo Tây Sa[III] và quần đảo Nam Sa của Trung Quốc vào cái gọi là phạm vi “chủ quyền” và “thẩm quyền” của Việt Nam, đã bộc lộ bằng hết dã tâm xâm phạm chủ quyền Nam Hải của Trung Quốc, nhằm đoạt lấy kho báu giàu có Nam Hải. Hành động trái khoáy này lẽ đương nhiên sẽ vấp phải sự chống đối mạnh mẽ và sự phản đối kiên quyết của chính phủ Trung Quốc.

Cũng chỉ vì muốn nuốt chửng Nam Hải mà Việt Nam căm thù đến tận xương tủy “đường 9 đoạn” trong phạm vi chủ quyền Nam Hải của Trung Quốc. Đâu đâu cũng phản đối và phỉ báng nó. Cách đây không lâu, Trung Quốc đã cho ban hành hộ chiếu mới với bản đồ Trung Quốc có đường 9 đoạn Nam Hải trong đó. Đây vốn là chuyện tưởng không còn gì bình thường hơn, song Bộ ngoại giao Việt Nam lại đã vênh vang mượn cớ để ra lời phản đối nó. Trên đất Việt Nam lại còn vì thế mà đã nổ ra biểu tình chống Trung Quốc. Ngày 19 tháng 12, công ty game Việt Nam đã hủy bỏ một trò chơi trực tuyến do công ty Trung Quốc sản xuất, mà nguyên nhân chỉ vì trong trò chơi này hiển thị một tấm bản đồ Trung Quốc có “đường 9 đoạn”.

Tuy nhiên, những người am hiểu lịch sử đều biết rằng, đường 9 đoạn Nam Hải Trung Quốc mới đầu là đường 11 đoạn, chính phủ Trung Hoa Dân quốc khi ấy, ngay từ thập kỷ 30-40 của thế kỷ 20, đã thăm dò đo đạc và vẽ thành bản đồ, đã được sự thừa nhận của tất cả các nước cùng các chính quyền hợp pháp trên thế giới, trên bản đồ các nước đều thể hiện rõ bên trong đường 11 đoạn Nam Hải là sở hữu của Trung Quốc. Trong Chiến tranh thế giới II, Nhật Bản từng một thời chiếm giữ Nam Hải, nhưng sau khi Chiến tranh thế giới thứ II kết thúc, đã trao trả lại cho Trung Quốc nhiều vùng lãnh thổ Trung Quốc bị xâm chiếm như Nam Hải và Đài Loan… theo Công ước Potsdam, điều này cũng đã một lần nữa kiểm chứng chủ quyền không thể tranh cãi đối với Nam Hải của Trung Quốc. Còn ở thập kỷ 60-70 thế kỷ trước, để giúp chính phủ Việt Nam có thể đánh đế quốc Mỹ một cách có hiệu quả, Trung Quốc đã cho phép Việt Nam xây dựng các công trình quân sự như trạm radar… trên lãnh thổ Nam Hải của Trung Quốc, đổi đường 11 đoạn thành đường 9 đoạn, đó chính là đường 9 đoạn Nam Hải như chúng ta nhìn thấy hôm nay.

Việt Nam ngày nay không những không cảm ơn Trung Quốc đã giúp đỡ và chi viện cho mình vào năm ấy, mà trái lại lại còn làm om sòm về vấn đề “đường 9 đoạn”, chẳng phải là cử chỉ của kẻ tiểu nhân hay sao?! Chỉ vì một chút lợi ích cỏn con về kinh tế mà đã trở mặt, thậm chí còn cướp đoạt cả lãnh thổ của nước khác, một đất nước như vậy có còn phẩm giá quốc gia nữa hay không, có còn nhận được sự tôn trọng của người khác trên vũ đài quốc tế nữa hay không?!

Để đạt được mục đích của mình, Việt Nam thậm chí đã không còn phân biệt bạn thù, đã dựa vào Mỹ để chống lưng cho mình. Thế nhưng, không hiểu Việt Nam có còn nhớ không, ngay từ 40 năm trước, máy bay quân sự Mỹ đã điên cuồng ném bom trải thảm suốt 12 ngày đêm xuống Hà Nội, thủ đô của Việt Nam, tổng cộng đã trút xuống thành phố này 20 nghìn tấn bom. Khi ấy, Mỹ đâu có đếm xỉa gì đến sự an nguy sống chết của người dân Việt Nam. Bây giờ Mỹ lôi kéo Việt Nam chẳng qua chỉ là muốn Việt Nam làm một con tốt trong bàn cờ chiến lược quay trở lại Châu Á-Thái Bình Dương của mình.

Trung Quốc và Việt Nam cùng là nước xã hội chủ nghĩa, có hình thái ý thức tương đồng. Hai nước lại là láng giềng tốt, đã giữ được mối giao lưu hữu nghị và sự hợp tác cùng có lợi suốt bấy lâu nay. Trung Quốc là đối tác làm ăn số 1 của Việt Nam. Việt Nam lại càng tin cậy và coi trọng Trung Quốc hơn trong các lĩnh vực kinh doanh và du lịch. Nếu như Việt Nam thù địch với Trung Quốc, thì chịu thiệt thòi chắc hẳn sẽ chính là Việt Nam. Cho nên, suy ngẫm từ đại cục bảo vệ tình hữu nghị truyền thống và sự hợp tác cùng có lợi giữa hai nước Trung-Việt, lời khuyến cáo cho Việt Nam vẫn là đừng có làm loạn vô lý về vấn đề Nam Hải Mãi nữa ./.(*)

[i] Tức Biển Đông

[ii] Tức Trường Sa

[iii] Tức Trường Sa Lớn

[iv] Tức Hoàng Sa

------------------------------------
(*)
Do nhà cầm quyền giả mù, giả điếc nên câm miệng trước sự lăng nhục họ (đã tái diễn nhiều lần) mà lờ đi, lần đầu tiên, mình phải dùng blog cá nhân mình để phổ biến đến mọi người Việt trong và ngoài nước cái bài viết đểu cáng này. 
Mong tất cả ai là cư dân mạng hãy phổ biến nó bằng mọi phương tiện có thể để con cháu vua Hùng muôn đời sau cần nhớ tớimột thời nhục nhã chưa từng thấy
Đường lưỡi bò này chỉ còn thiếu một câu “Chỉ cho phép dân Việt Nam được tắm biển mà thôi! Ngoài ra từ 1/1/2013 mọi sự khai thác tài nguyên, đánh cá, thăm dò dầu khí….sẽ bị…đánh đòn đấy!-

Copy từ: NS Tô Hải