Tư Ếch
Kính gửi ngài Tony Blair- cựu thủ tướng nước Anh xa xôi- kính mến!
Tôi vội vã viết ngay bức thư này cho ngài, sau khi nghe tin rằng ngài sẽ làm cố vấn kinh tế/chính trị cho đất nước chúng tôi theo thông cáo báo chí trong nước đưa tin rầm rập.
Tôi là con một nông dân Việt Nam, từ nhỏ đã biết làm ruộng, trồng rau nuôi gà, vớt bèo, nhổ bông súng….sau này lớn lên tôi làm công nhân bán thời gian tại một nhà máy xuất khẩu thủy sản tại địa phương. Trong lúc nghỉ hè, tôi làm toàn thời gian cho nhà máy, dù rất nhỏ người và xấu xí nhưng năng xuất lột tôm của tôi không hề kém cạnh một công nhân lành nghề nào. Sau khi tôi tốt nghiệp phổ thông trung học, tôi thi vào đại học và ra trường đi làm với tư cách một cử nhân, cái bằng cấp mà xã hội Việt Nam vẫn tự ngầm hiểu với nhau rằng tôi thuộc tầng lớp trí thức.
Tôi phải xin lỗi ngài vì cái lý lịch trích ngang dài dòng này bởi vì một lý do tôi sẽ trình bày tiếp sau đây, xin ngài hãy kiên nhẫn.
Đất nước chúng tôi hiện này có cái tên khá dài, rất hay “Cộng hoà xã hội chủ nghiã Việt Nam”, đó còn là câu chữ đầu tiên trong mọi văn bản hành chính trong nước kể cả trong ngoại giao. Dưới dòng tiêu đề đó bắt buộc phải có thêm 6 chữ nữa, cũng rất hay đó là “Độc lập- Tự Do- Hạnh Phúc”. Tôi nghĩ phàm làm người, nếu một xã hội, một đất nước nào đó có điều kiện về mọi mặt mà tiệm cận được những tiêu chí trên thì có lẽ con người của xứ sở đó đang sống trong một xã hội không khác gì thiên đường.
Và chính xác là chúng tôi, những người dân của đất nước này đang được dẫn dắt đến thiên đường.
Như phần đầu tiên giới thiệu, tôi đã trải qua ba vị trí: nông dân, công nhân, trí thức. Chính quyền VN từ rất lâu khi mà đảng CS lên nắm quyền, ngay trong hiến pháp của đất nước chúng tôi đã có một quy định trong điều 4.
Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác – Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.
Nói như thế thì có phải chính những người như tôi là đội tiên phong lãnh đạo đất nước chúng tôi, phải thế không ngài? Thế nhưng nói vậy mà không phải vậy đâu.
Ngài là một thủ tướng tài năng, điều đó chẳng ai phủ nhận, một thủ tướng Anh sau khi đảng Lao động thắng lớn trong cuộc tổng tuyển cử 1997 và cho đến nay ngài là thủ tướng lâu năm nhất của đảng Lao động và là người duy nhất dẫn dắt đảng này chiến thắng ba cuộc tổng tuyển cử kề nhau. Có lẽ ngài quá tài năng, đầy bản lĩnh và kinh nghiệm trong vai trò của nhà lãnh đạo một đảng cầm quyền cũng như vai trò thủ tướng của một nền kinh tế lớn trong cộng đồng gồm 27 quốc gia châu Âu; đó có phải là lý do khiến ngài tự tin để đảm nhận vai trò cố vấn kinh tế/chính trị cho đất nước chứng tôi phải không?
Nếu suy nghĩ như thế thì….có lẽ ngài đã nhầm.
Để thành công, ngoài tài năng ra chúng ta còn cần có sự trải nghiệm. Tuy nhiên, ngài chỉ thành công ở Anh, dù là một thể chế chính trị quân chủ lập hiến thì việc ngài ngồi vào vị trí thủ tướng cũng là do người dân bầu chọn. Nó hoàn toàn khác với đất nước chúng tôi, những người như tôi đây, đã bao giờ được quyền bầu chọn thực sự người đại diện cho mình. Nói thế để tôi cảnh báo với ngài một điều, mọi thứ ngài nên cân nhắc cho chín chắn.
Trên tư cách một công dân đã sống gần ba mươi năm tại Việt Nam, tôi xin có vài gợi ý để ngài suy nghĩ
- Theo ngài thế nào là một nền kinh tế thị trường theo định hướng XHCN? Ở đất nước chúng tôi, tất cả đều được định hướng kể cả tình cảm và giáo dục. Ngài không tin ư? Người cộng sản được xem là có gan sắt, tim đồng, ngay trong giai đoạn chiến tranh, những tình cảm con người như “cha con, vợ chồng, anh em, tình yêu đôi lứa” đều phải kiềm nén lại, nếu biểu hiện ướt át sẽ là kẻ ủy mị. Còn trong giáo dục, chúng tôi theo Liên Xô đó ngài ạ, vì vậy những tàn dư của Mỹ- Ngụy là đốt hết, phá hết. Thậm chí ngay cả trong lịch sử, cái lĩnh vực không thể bẻ cong, bịa đặt được, chúng tôi có lúc thì sôi sục tinh thần chống bành trướng Trung Quốc xâm lược, còn bây giờ thì im lặng và lại được báo chí, giáo dục tuyên truyền theo chiều hướng “láng giềng hữu nghị” là 4 tốt và 16 chữ vàng đó ngài ạ. Khó hiểu lắm. Những bia mộ ghi tên anh hùng liệt sĩ ở Hoàng Sa và Trường Sa bị đục bỏ thảm hại. Thử hỏi, lịch sử mà cứ lúc này lúc khác theo định hướng thì học sinh làm sao mà yêu mộn sử được, học sinh ở đất nước chúng tôi chán ghét môn sử, khi không phải thi tốt nghiệp môn sử họ đã ăn mừng, xét nát tài liệu ôn thi để xả rác đầy sân trường.
- Nền kinh tế Tư bản mà ngài là người lãnh đạo ấy theo học thuyết Marx của chúng tôi- kim chỉ nam cho mọi hành động của người cộng sản- gọi là nền kinh tế vô nhân đạo, bóc lột, bất công tàn bạo. Ngài định đem nó sang đây để áp dụng chế độ tàn bạo bất công đó ư? Chúng tôi đang hướng tới thiên đường, là hanh phúc ấm no, nhà nước của dân do dân, vì dân, là làm theo năng lực; tức là nếu tôi ốm yếu, mỗi ngày tôi chỉ quét một cái sân chùa nho nhỏ; nhưng tôi lại được hưởng theo nhu cầu đấy. Vì vậy, việc một người cộng sản làm việc nhẹ nhàng mà có tiền mua xe hơi nhà lầu cũng không khó lý giải. Xã hội chúng tôi không cần phải làm việc quần quật như bên xứ ngài đâu.
- Ngài là một thủ tướng giỏi, nhưng ngài nên nhớ chúng tôi cũng có một thủ tướng là ông Nguyễn Tấn Dũng được báo giới khen là giỏi nhất Châu Á, một thủ tướng tài năng được cả báo Hàn, báo Đức ca ngợi, ngài đã chắc hơn ông ấy? Ông thủ tướng chúng tôi cũng đã từng làm y tá, theo người cộng sản làm CM từ khi còn niên thiếu, từng sống trong rừng thiêng nước độc có rất nhiều rắn rít, muỗi vắt, liệu sức đề kháng của ngài đã hơn ông ta? Ông Dũng sống tại VN, biết hết những thách thức và cơ hội của chúng tôi, liệu ngài đã giỏi bằng ông ta trong việc lèo lái con thuyền nhà nước VN ở tại VN?
- Ở đất nước các ngài, kinh tế tư nhân, tài sản và phần lớn các công ty liên doanh đều do các tập đoàn tư nhân sở hữu và quản lý. Còn chúng tôi, đất đai và phần lớn tài sản là của chung, là sở hữu toàn dân, trong đó nhà nước đại diện quản lý. Vậy thì mấy cái mớ kiến thức và kinh nghiệm của ngài quả thật tréo ngoe tréo càng với chính sách của chúng tôi rồi. Ví dụ như trường hợp gia đình tôi đây, đất đai của ông bà tổ tiên nhà tôi sống mấy trăm năm nay, từ thời nhà Nguyễn cai trị, trải qua thời kỳ Pháp thuộc, rồi chính quyền người Mỹ nhảy vào miền Nam Việt Nam, chúng tôi chẳng có mất tí đất nào, đó là tài sản của chúng tôi với giấy bằng khoán ghi rõ chúng tôi là chủ sở hữu. Còn bây giờ, tờ giấy đó chỉ công nhân cho chúng tôi về quyền sử dụng thôi.
…….
Tôi có nhiều vấn đề để thưa cùng ngài, tuy nhiên với đầu óc hạn hẹp, tôi chỉ nhớ được bấy nhiêu đó, mong ngài xem xét cho kỹ lưỡng. Đất nước chúng tôi đang tươi đẹp thế này, lỡ mà ngài nhảy vào làm cố vấn mà nó lao dốc thì lúc đó ngài có hối tiếc cũng không kịp đâu. Coi chừng ngài sẽ phải lãnh trách nhiệm trước quốc hội của Việt Nam, trước nhân dân Việt Nam, bao nhiêu thanh danh cao quý trước đây của ngài xem chừng cũng khó mà giữ được.
Xin chào ngài và mong ngài suy nghĩ cho thật chín chắn
Kính gửi ngài Tony Blair- cựu thủ tướng nước Anh xa xôi- kính mến!
Tôi vội vã viết ngay bức thư này cho ngài, sau khi nghe tin rằng ngài sẽ làm cố vấn kinh tế/chính trị cho đất nước chúng tôi theo thông cáo báo chí trong nước đưa tin rầm rập.
Tôi là con một nông dân Việt Nam, từ nhỏ đã biết làm ruộng, trồng rau nuôi gà, vớt bèo, nhổ bông súng….sau này lớn lên tôi làm công nhân bán thời gian tại một nhà máy xuất khẩu thủy sản tại địa phương. Trong lúc nghỉ hè, tôi làm toàn thời gian cho nhà máy, dù rất nhỏ người và xấu xí nhưng năng xuất lột tôm của tôi không hề kém cạnh một công nhân lành nghề nào. Sau khi tôi tốt nghiệp phổ thông trung học, tôi thi vào đại học và ra trường đi làm với tư cách một cử nhân, cái bằng cấp mà xã hội Việt Nam vẫn tự ngầm hiểu với nhau rằng tôi thuộc tầng lớp trí thức.
Tôi phải xin lỗi ngài vì cái lý lịch trích ngang dài dòng này bởi vì một lý do tôi sẽ trình bày tiếp sau đây, xin ngài hãy kiên nhẫn.
Đất nước chúng tôi hiện này có cái tên khá dài, rất hay “Cộng hoà xã hội chủ nghiã Việt Nam”, đó còn là câu chữ đầu tiên trong mọi văn bản hành chính trong nước kể cả trong ngoại giao. Dưới dòng tiêu đề đó bắt buộc phải có thêm 6 chữ nữa, cũng rất hay đó là “Độc lập- Tự Do- Hạnh Phúc”. Tôi nghĩ phàm làm người, nếu một xã hội, một đất nước nào đó có điều kiện về mọi mặt mà tiệm cận được những tiêu chí trên thì có lẽ con người của xứ sở đó đang sống trong một xã hội không khác gì thiên đường.
Và chính xác là chúng tôi, những người dân của đất nước này đang được dẫn dắt đến thiên đường.
Như phần đầu tiên giới thiệu, tôi đã trải qua ba vị trí: nông dân, công nhân, trí thức. Chính quyền VN từ rất lâu khi mà đảng CS lên nắm quyền, ngay trong hiến pháp của đất nước chúng tôi đã có một quy định trong điều 4.
Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác – Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.
Nói như thế thì có phải chính những người như tôi là đội tiên phong lãnh đạo đất nước chúng tôi, phải thế không ngài? Thế nhưng nói vậy mà không phải vậy đâu.
Ngài là một thủ tướng tài năng, điều đó chẳng ai phủ nhận, một thủ tướng Anh sau khi đảng Lao động thắng lớn trong cuộc tổng tuyển cử 1997 và cho đến nay ngài là thủ tướng lâu năm nhất của đảng Lao động và là người duy nhất dẫn dắt đảng này chiến thắng ba cuộc tổng tuyển cử kề nhau. Có lẽ ngài quá tài năng, đầy bản lĩnh và kinh nghiệm trong vai trò của nhà lãnh đạo một đảng cầm quyền cũng như vai trò thủ tướng của một nền kinh tế lớn trong cộng đồng gồm 27 quốc gia châu Âu; đó có phải là lý do khiến ngài tự tin để đảm nhận vai trò cố vấn kinh tế/chính trị cho đất nước chứng tôi phải không?
Nếu suy nghĩ như thế thì….có lẽ ngài đã nhầm.
Để thành công, ngoài tài năng ra chúng ta còn cần có sự trải nghiệm. Tuy nhiên, ngài chỉ thành công ở Anh, dù là một thể chế chính trị quân chủ lập hiến thì việc ngài ngồi vào vị trí thủ tướng cũng là do người dân bầu chọn. Nó hoàn toàn khác với đất nước chúng tôi, những người như tôi đây, đã bao giờ được quyền bầu chọn thực sự người đại diện cho mình. Nói thế để tôi cảnh báo với ngài một điều, mọi thứ ngài nên cân nhắc cho chín chắn.
Trên tư cách một công dân đã sống gần ba mươi năm tại Việt Nam, tôi xin có vài gợi ý để ngài suy nghĩ
- Theo ngài thế nào là một nền kinh tế thị trường theo định hướng XHCN? Ở đất nước chúng tôi, tất cả đều được định hướng kể cả tình cảm và giáo dục. Ngài không tin ư? Người cộng sản được xem là có gan sắt, tim đồng, ngay trong giai đoạn chiến tranh, những tình cảm con người như “cha con, vợ chồng, anh em, tình yêu đôi lứa” đều phải kiềm nén lại, nếu biểu hiện ướt át sẽ là kẻ ủy mị. Còn trong giáo dục, chúng tôi theo Liên Xô đó ngài ạ, vì vậy những tàn dư của Mỹ- Ngụy là đốt hết, phá hết. Thậm chí ngay cả trong lịch sử, cái lĩnh vực không thể bẻ cong, bịa đặt được, chúng tôi có lúc thì sôi sục tinh thần chống bành trướng Trung Quốc xâm lược, còn bây giờ thì im lặng và lại được báo chí, giáo dục tuyên truyền theo chiều hướng “láng giềng hữu nghị” là 4 tốt và 16 chữ vàng đó ngài ạ. Khó hiểu lắm. Những bia mộ ghi tên anh hùng liệt sĩ ở Hoàng Sa và Trường Sa bị đục bỏ thảm hại. Thử hỏi, lịch sử mà cứ lúc này lúc khác theo định hướng thì học sinh làm sao mà yêu mộn sử được, học sinh ở đất nước chúng tôi chán ghét môn sử, khi không phải thi tốt nghiệp môn sử họ đã ăn mừng, xét nát tài liệu ôn thi để xả rác đầy sân trường.
- Nền kinh tế Tư bản mà ngài là người lãnh đạo ấy theo học thuyết Marx của chúng tôi- kim chỉ nam cho mọi hành động của người cộng sản- gọi là nền kinh tế vô nhân đạo, bóc lột, bất công tàn bạo. Ngài định đem nó sang đây để áp dụng chế độ tàn bạo bất công đó ư? Chúng tôi đang hướng tới thiên đường, là hanh phúc ấm no, nhà nước của dân do dân, vì dân, là làm theo năng lực; tức là nếu tôi ốm yếu, mỗi ngày tôi chỉ quét một cái sân chùa nho nhỏ; nhưng tôi lại được hưởng theo nhu cầu đấy. Vì vậy, việc một người cộng sản làm việc nhẹ nhàng mà có tiền mua xe hơi nhà lầu cũng không khó lý giải. Xã hội chúng tôi không cần phải làm việc quần quật như bên xứ ngài đâu.
- Ngài là một thủ tướng giỏi, nhưng ngài nên nhớ chúng tôi cũng có một thủ tướng là ông Nguyễn Tấn Dũng được báo giới khen là giỏi nhất Châu Á, một thủ tướng tài năng được cả báo Hàn, báo Đức ca ngợi, ngài đã chắc hơn ông ấy? Ông thủ tướng chúng tôi cũng đã từng làm y tá, theo người cộng sản làm CM từ khi còn niên thiếu, từng sống trong rừng thiêng nước độc có rất nhiều rắn rít, muỗi vắt, liệu sức đề kháng của ngài đã hơn ông ta? Ông Dũng sống tại VN, biết hết những thách thức và cơ hội của chúng tôi, liệu ngài đã giỏi bằng ông ta trong việc lèo lái con thuyền nhà nước VN ở tại VN?
- Ở đất nước các ngài, kinh tế tư nhân, tài sản và phần lớn các công ty liên doanh đều do các tập đoàn tư nhân sở hữu và quản lý. Còn chúng tôi, đất đai và phần lớn tài sản là của chung, là sở hữu toàn dân, trong đó nhà nước đại diện quản lý. Vậy thì mấy cái mớ kiến thức và kinh nghiệm của ngài quả thật tréo ngoe tréo càng với chính sách của chúng tôi rồi. Ví dụ như trường hợp gia đình tôi đây, đất đai của ông bà tổ tiên nhà tôi sống mấy trăm năm nay, từ thời nhà Nguyễn cai trị, trải qua thời kỳ Pháp thuộc, rồi chính quyền người Mỹ nhảy vào miền Nam Việt Nam, chúng tôi chẳng có mất tí đất nào, đó là tài sản của chúng tôi với giấy bằng khoán ghi rõ chúng tôi là chủ sở hữu. Còn bây giờ, tờ giấy đó chỉ công nhân cho chúng tôi về quyền sử dụng thôi.
…….
Tôi có nhiều vấn đề để thưa cùng ngài, tuy nhiên với đầu óc hạn hẹp, tôi chỉ nhớ được bấy nhiêu đó, mong ngài xem xét cho kỹ lưỡng. Đất nước chúng tôi đang tươi đẹp thế này, lỡ mà ngài nhảy vào làm cố vấn mà nó lao dốc thì lúc đó ngài có hối tiếc cũng không kịp đâu. Coi chừng ngài sẽ phải lãnh trách nhiệm trước quốc hội của Việt Nam, trước nhân dân Việt Nam, bao nhiêu thanh danh cao quý trước đây của ngài xem chừng cũng khó mà giữ được.
Xin chào ngài và mong ngài suy nghĩ cho thật chín chắn
Copy từ: Ba Sàm
...................