MỘT LÁI XE THỨC 4 ĐÊM VIẾT BÀI GỬI BLOG PHẠM VIẾT ĐÀO BỞI CHUYỆN XĂNG TĂNG GIÁ
TĂNG GIÁ XĂNG THÌ NÊN MIỄN NGHĨA VỤ BẢO VỆ BIỂN ĐẢO CHO DÂN ĐƯỢC KHÔNG ?
Chưa bao giờ Ý Đảng với Lòng Dân lại phân chia giới tuyến một cách rõ ràng qua “sự kiện tăng giá xăng” như lúc này.
Chính phủ và Đảng đều biết rằng trong
bối cảnh người dân đã bất mãn tột cùng, lại thêm phải giải quyết vụ ”góp
ý sửa đổi hiến pháp” làm phân hoá một cách sâu sắc giửa một bên là nhóm
đảng viên quý tộc cao cấp vốn bảo thủ, giáo điều, thực ra là bảo vệ cái
”bao nhiêu lợi quyền tất qua tay mình” vô cùng to lớn; và một bên là
“một bộ phận không nhỏ”” thoái hoá xuống cấp ”thuộc tầng lớp đảng viên
bình dân, đặc biệt là lớp đảng viên “về hưu”cảm thấy mình bị lợi dụng,
bị phản bội lại lý tưởng phục vụ tổ quốc, phục vụ nhân dân, nên đã quay
đầu là bờ trở về với chính nghĩa dân tộc,trở về sống và làm việc bên và
trong nhân dân.TW Đảng đã vô cùng bối rối, họ tìm mọi cách để ngăn cản
tiến trình phân hoá” theo qui luật tự nhiên”này. Mọi thủ đoạn đều được
áp dụng bất chấp thiên lý.Họ có thành công hay không?
Mấy ngày qua, đề tài”tăng giá xăng” đã được bà con từ Bắc chí nam, trên
sông dưới chợ, trong nhà ngoài phố, mọi giới mọi ngành, trẻ già trai gái
bàn luận sôi nổi, lý lẽ phân minh, ý kiến thống nhứt, tập trung phê phán
chính phủ; Rằng:
-Trong khi giá dầu trên thế giới hạ, thì chính phủ lại tăng giá xăng ?
-Ngày hôm trước, thủ tướng nói trên VTV không tăng, thì ngày hôm sau Liên bộ Tài Chính-Công Thương lại quyết định ngược lại ?
-Giá xăng ở Campuchia cao hơn VN, tình trạng buôn lậu xăng dầu không
kiểm soát được ở biên giới.Lực lượng quản lý thị trường bất lực, thì
“đè” nhân dân ra trừng phạt ?
-Xăng tăng, đồng nghĩa giá các mặt hàng thiết yếu tăng, trong khi đồng
lương thu nhập lại “không chịu nhúc nhích”, người dân” đã khổ nay càng
khổ hơn” ?
-Doanh nghiệp cũng khốn đốn không kém: giá thành sản phẩm, dịch vụ tăng
giá tương ứng với giá xăng, Sức mua ngưới dân giảm dẩn đến hàng tồn kho
càng nhiều, đồng vốn không xoay được trong khi lãi suất ngân hàng
không bao giờ” để yên”; Đình trệ sản xuất, phá sản, thất nghiệp tràn lan
là viển ảnh có thể thấy được ?
-Tăng giá xăng trong lúc này là làm thất bại thành quả Chống lạm phát vừa chớm có thành công trong bước đầu của chính phủ ?
-Ở các nước sản xuất dầu như Algieria, Ai cập, Iran, Oman, Tukmenistan, chính
phủ đã trợ giá xăng trong nước chỉ còn khoảng từ 4000-8000 đồng tiền VN
một lit; đặc biệt các nước: Arap Saudi, Lybia, Venezuaela giá xăng chỉ có
từ 1500-3000 đồng tiền VN một lit. Riêng Tukmenistan còn cấp, không thu
tiền mỗi hộ gia đình hàng tháng 120 lit xăng?
Cũng là nước sản xuất dầu, tại sao người dân VN không được hưởng một tí
tẹo lợi ích nào từ việc sản xuất dầu, ngược lại giá xăng ở VN còn đắt
hơn giá xăng ở Mỹ. Mỏ dầu là của thiên nhiên ưu đãi ban tặng cho toàn
thể nhân dân VN, chứ không phải của riêng Đảng và chính phủ; trong quá
khứ người dân VN đã bỏ ra không biết bao nhiêu công sức, tiền của, xương
máu để bảo vệ mỏ dầu quí báu của Tổ quốc. Nếu như người dân không có
được quyền lợi từ việc sản xuất dầu, thì cũng không có nghĩa vụ bảo vệ
các mỏ dầu nói riêng bảo vệ biển đảo nói chung ?! Được biết ngành dầu
khí đã đóng góp nguồn thu ngân sách quốc gia với tỷ lệ hơn 30% (khoản 33
tỷ USD) hằng năm…
Vì vậy đòi hỏi giá xăng ở VN phải bằng giá xăng ở các nước xung quanh
không sản xuất dầu là đòi hỏi phi lý và không công bằng; ngay Malaysia
giá xăng cũng chỉ khoảng 12000 đồng tiền VN một lit.Tại sao không so
sánh và học tập Malaysia! Thấy gì về cách ứng xử giửa chính phủ các nước
sản xuất dầu và chính phủ VN. Điều khác biệt mà tôi thấy được là hầu như
không có ngoại lệ, toàn bộ chính phủ của họ chia sớt quyền lợi cho
người dân; Phải chăng do vì chính phủ của họ may mắn, không do Đảng cộng
sản lãnh đạo, còn VN thì ?
Chưa bao giờ Ý Đảng với Lòng Dân lại phân chia giới tuyến một cách rõ ràng qua “sự kiện tăng giá xăng” như lúc này.
Chính phủ và Đảng đều biết rằng trong bối cảnh người dân đã bất mãn tột
cùng, lại thêm phải giải quyết vụ ”góp ý sửa đổi hiến pháp” làm phân hoá
một cách sâu sắc giửa một bên là nhóm đảng viên quý tộc cao cấp vốn bảo
thủ, giáo điều, thực ra là bảo vệ cái ”bao nhiêu lợi quyền tất qua tay
mình” vô cùng to lớn; và một bên là “một bộ phận không nhỏ”” thoái hoá
xuống cấp ”thuộc tầng lớp đảng viên bình dân, đặc biệt là lớp đảng viên
“về hưu”cảm thấy mình bị lợi dụng, bị phản bội lại lý tưởng phục vụ tổ
quốc, phục vụ nhân dân, nên đã quay đầu là bờ trở về với chính nghĩa dân
tộc, trở về sống và làm việc bên và trong nhân dân. TW Đảng đã vô cùng
bối rối, họ tìm mọi cách để ngăn cản tiến trình phân hoá” theo qui luật
tự nhiên”này. Mọi thủ đoạn đều được áp dụng bất chấp thiên lý. Họ có
thành công hay không? Hạ hồi phân giải…
Tiếp theo vụ án Đoàn văn Vươn cũng làm cho Đảng và Chính phủ như ngồi trên ổ kiến lửa…
Trong lúc nước sôi lửa bỏng họ vẫn quyết định tăng giá xăng bất chấp sự
bất bình quyết liệt của người dân. Các nhà hoạch định chính sách cấp
cao, các bộ óc chiến lược ở TW, họ có”luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu
hiểu” không?
Nguy cơ về một cuộc xuống đường bùng phát vì lý do dân sinh là hoàn toàn
có thể xảy ra nếu như họ vẫn tiếp tục cho ra những chính sách vô lý
chèn ép và hút cạn kiệt sinh lực của người dân?!
Họ không thiểu năng trí tuệ, họ hoàn toàn nhận thức được thực trạng trên
nhưng họ vẫn lỳ lợm đưa ra quyết định tăng giá xăng trong thời điểm
hiện nay.
Tại sao vậy?
Phải chăng do chính quyền CSVN đã lâm vào thế khánh kiệt! Ngân khố quốc
gia đã trống rỗng từ mấy năm nay, chính phủ đã bội chi ngân sách nhiều
năm liên tục, Để duy trì hoạt động họ đã vay mượn của quốc tế với bảo
chứng là các nguồn tài nguyên của đất nước bao gồm: khoáng sản, dầu mỏ,
lúa gạo, cao su, ca phê, tiêu, điều, thuỷ hải sản….”. Xài trước đồng tiền
chưa làm ra “đó là tóm tắt của nền tài chính quốc gia dưới sự lãnh đạo”
tày trời” của đảng ?
Mặc cho nợ ngập đầu, họ vẩn tiêu xài rất hoang phí, lãnh đạo các địa
phương đều cố xây vài công trình hoành tráng mang dấu ấn nhiệm kỳ của
mình, hầu hết đều là các công trình tào lao, vô bổ, không phát huy tác
dụng như các nhà máy xi măng lò đứng, nhà máy đường ,thuỷ điện, nhà bảo
tàng, đền, đài tưởng niệm, nhà hát…làm tiêu tốn rất nhiều tiền của của
nhân dân. Những công trình đáp ứng mong đợi thì lại rất mau xuống cấp,
gây lảng phí không nhỏ. Trung ương cũng chẳng tốt lành gì! Các bộ nghành
đua nhau đục khoét và chi tiêu vô tội vạ…Sự kiện”kỷ niệm 1000 năm Thăng
Long” đã tiêu tốn ngân quĩ hơn 4 tỷ USD…Hậu quả là số nợ công hiện nay ở
VN đã lên đến hơn 60 tỷ USD(?) Từ thời vua Hùng lập quốc đến nay, chưa
bao giờ nước VN mang nợ nhiều đến thế ?!
Mấy năm trước, khi VN chuẩn bị mua 6 chiếc tàu ngầm Kilo của Nga, dư luận
quốc tế đã xì xào: VN đang vét hầu bao để mua vũ khí. Mua vũ khí để
phòng thân, đối phó với ông anh cả ”cùng chung chiến hào”có tánh khí
thất thường, (”làm anh nhưng lại thích chơi cha”chứ không chịu” làm anh
khó lắm, phải đâu chuyện đùa”) thì cũng không có gì là sai.
Cuối năm ngoái, đích thân thủ tướng Nga, ông Mendelev đã sang thăm “hữu
nghị” theo lời mời của chính phủ VN, thực chất ông không hữu nghị gì cả,
ông sang VN là để đòi nợ, cả nợ hiện tại (6 chiếc tàu ngầm) và nợ quá khứ
(viện trợ quân sự cho VN thời chống Mỹ)…Không có tiền trả, VN lại lên
giọng trách móc Nga đã bán tàu ngầm cho VN lại bán thiết bị chống tàu
ngầm cho TQ. Không tồn tại khái niệm ”hữu nghị” giửa Nga và VN (Nếu có là
do VN ảo tưởng), khi màVN chỉ mua vũ khí của Nga với tổng giá chỉ khoàng 2
tỷ USD trong khi Trung Quốc mua cũng của Nga tới 20 tỷ?.Anh lái buôn vũ
khí Nga liền xuống nước xoa dịu một cách có ý đồ, tiếp tục bán nợ cho
VN tên lửa và trực thăng, đổi lại Nga hối thúc VN phải gia tăng thương
mại hai chiều gấp 3 lần cho” xứng với tiềm năng và thế mạnh của mỗi
nước”. thực chất là không hài lòng về cách trả nợ “nhỏ giọt của VN.” Đặc
sản nào của VN có thể làm cho Nga , thay vì giận dữ về thái độ xấc xược,
lại tỏ ra dịu giọng với VN, đó không phải là sản phẩm giầy da, may mặc,
không phải là lúa gạo,thuỷ hải sản, cũng không phải là cà phê, cao su mà
chỉ có thể là dầu hoả.Vâng! Người Nga không mê đặc sản, chỉ thích sản phẩm
phổ thông.! Sản phẩm phổ thông chiến lược.
Sau những lời đường mật”khôn ngoan” của Nga, VN”ngơ ngác”ngã vào lòng, một
bản khế ước hợp tác chiến lược toàn diện giửa Nga và VN được nhanh
chóng soạn thảo, đánh dấu một cuộc”hôn nhân vụ lợi” không bền chặt.
Hiệp định hợp tác khai thác dầu giửa VN và Liên xô trước đây, do Nga kế
thừa và tiếp quản qui định :một bên có dầu hợp tác với một bên có kỷ
thuật và tài chính, sản phẩm dầu bơm lên sẽ được “cưa” đôi. Nhưng với thoả
thuận thương mại song phương lần này, VN đã nhượng quyền sử dụng toàn bộ
sản phẩm dầu cho Nga để cấn trừ nợ,cũng có nghĩa là VN bị truất quyền
thi đấu ngay trên sân nhà do” cố tình” đá phản lưới nhà. Dầu vốn “không
cưa được”, Nga lấy trọn là hợp qui luật tự nhiên và qui luật kinh tế xã
hội.
Không có một giọt dầu nào, làm sao ăn nói với quốc dân đồng bào, chuyện
diển ra ở ngoài khơi, lâu nay đồng bào cũng không chú ý, có thể lấp liếm
được, nhưng còn đứa con thổ tả, nay ốm mai bịnh mang tên Nhà Máy Lọc Dầu
Dung Quất thì sao!? Làm sao có được chút “dầu thừa mỡ cặn” cho nó vận
hành “ có lệ” để qua mặt quốc dân. Làm sao bây giờ! ”Thôi rồi Lượm ơi!”
“Trong cái khó, ló cái ranh”, Các nhà lãnh đạo dáo dác phân công đi tứ xứ
để xin mua chịu dầu với tiêu đề” mua dầu để pha với dầu thô nội
địa” phục vụ cho kế hoạch ‘Cracking”của Nhà máy lọc dầu Dung Quất. Họ đi
Tukmenistan, đi Iran, đi Bruney, đi Venezuaela, đi Trung đông….
Nhân đây tôi mạo muội có vài dòng về NMLD Dung Quất, đã được khởi công
xây dựng hơn 12 năm , đến nay tuy đã hoàn thành nhưng vẫn chưa bàn giao
một cách chính thức vì còn nhiều “vấn đề kỷ thuật” chưa được xử lý. Mới
đầu dự tính xây dựng trên ý tưởng hợp tác giửa VN (bênA:có dầu) và các tập
đoàn dầu khí quốc tế (bênB: có kinh nghiệm và tiềm lực tài chính hung
hậu) trên cơ sở hài hoà lợi ích các bên. Nhưng do tính bảo thủ, gia trưởng
độc đoán, duy ý chí, áp đặt địa điểm xây dựng của bên A, nên hết tập đoàn
này đến tập đoàn khác lần lượt cuốn gói ra đi, ”một đi không trở
lại”. Tính chủ quan duy ý chí lại được dịp phát huy cao độ,VN “cương lên”
đòi làm một mình (Dân gian gọi hành vi này là”tự xử”). Sẵn có tiền bán
dầu thô rủng rỉnh trong túi, xung quanh lại có nhiều mưu sĩ vốn rất ranh
mảnh, người trong nước có, người ngoại quốc có, luôn tâu hót những lời “có
cánh”. Dưới sự tham mưu của đội ngũ”Thạch Sanh thì ít, Lý Thông thì
nhiều” này, các thiết bị, đường ống, phụ tùng được mua về lắp ráp về cơ bản
là thiếu đồng bộ và không hợp chuẩn. Về phía lảnh đạo thì kiến thức
chuyên môn không có, hoặc có nhưng không sâu, lại thích nghe lời xu nịnh,
đồng thời cũng thích vẽ vời, phết phẩy để kiếm” chút cháo bào ngư”. Trong
hoàn cảnh như vậy, đứa con đầu lòng có cha (bên A) không có mẹ (bên B)
mang tên NMLD Dung Quất, được thai nghén suốt 11 năm trời,nếu có ra
đời, không què quặt thì cũng ốm đau bịnh tật, dị hình dị tướng. Thật
vậy,với dây chuyền “vá víu” này, NMLD Dung Quấc đã đễ lại nhiều điều
tiếng trong suốt quá trình vận hành chạy thử (rodai), nếu có lên sàn
chứng khoán, thì cũng không có mấy nhà đầu tư nào có can đảm mua cổ phiếu
! Lại nữa, NMLD Dung Quấc vốn được thiết kế để lọc dầu của mỏ Bạch Hổ! Dầu
của mỏ Bạch Hổ là loại dầu quí hiếm do thiên nhiên ưu đãi ban tặng cho dân
VN, được thế giới gọi là dầu ngọt-nhẹ có hàm lượng lưu huỳnh rất thấp
hoặc không có (có giá trị kinh tế cao). Khác với đại đa số mỏ dầu của thế
giới là loại chua-mặn có hàm lượng lưu huỳnh cao (rẻ hơn loại trên) Chúng
ta hình dung như gạo thơm đặc sản với gạo thường vậy! Các nhà lảnh đạo VN
chủ trương mua dầu chua-mặn pha trộn với dầu bản địa để giảm giá
thành (Đây lại là một sự sáng tạo đỉnh cao của đảng) Kết quả là trong quá
trình vận hành chạy thử, đã sản sinh ra rất nhiều acid ăn mòn các đường
ống, thiết bị, khiến cho nhà máy thường xuyên trục trặc, có khi phải ngừng
sản xuất nửa tháng ,một tháng…Đã ốm yếu bịnh tật, đẻ già (không phải
đẻ non) lại cho ăn thức ăn khó tiêu, không tiêu luôn mới là lạ .Ngoài
ra,giá thành của nhà máy bị đội giá do kê khống, ăn chia phết phẩy cũng
là vấn đề cần bàn thảo….tôi không có nhiều thông tin, mong mọi người bổ
xung ý kiến…
Sau việc “xiết nợ” của Nga, VN đã mất đi khoản ngoai tệ to lớn từ việc
bán dầu. Để bịt lổ hổng tài chính này, một lần nửa lãnh đạo lại phải chạy
đôn chạy đáo (thật tội nghiệp, người dân đen không thấu hiểu được nổi khổ
của lảnh đạo đâu!) Các tổ chức tài chính quốc tế như: Ngân hàng Á
châu,Ngân hàng Thế giới, Quỹ tiền tệ Quốc tế…là những nơi VN nhắm
đến. Nhưng qui định rất ngật nghèo, họ cũng cho vay chút đỉnh, không đạt
yêu cầu VN mong muốn.
Sau khi cùng bà xã đi chùa, Thủ tướng Dũng bay qua Nhật, chưa kịp mở lời
mượn tiền, như có linh ứng, thủ tướng Nhật đã tha thiết yêu cầu VN giúp
Nhật, vấn đề mà chính phủ Nhật “bế tắt” không thể giải quyết được trong
nhiều năm nay! (Bỏ mịa! Vấn đề gì mà chính phủ Nhật với tiềm năng kinh tế
hùng hậu, lại có thể “bí”. Ông Trời có đánh đố con không? Con đã đi chùa
và van vái kỷ lắm mà! Sao không cầu ai khác lại cầu mình!!!???) Thủ tướng
Nhật tha thiết mong mỏi chính phủ VN cung ứng từ 5000 -10000 nhân viên
hộ lý,công việc mà người Nhật đã từ chối, trước kia do người
Malaysia, Thailan, Philippin đảm trách,nay họ không còn mặn mà với công
việc vừa dơ bẩn vừa thấp hèn. Chính phủ Nhật thật sự bế tắt. Ông Dũng
“làm bộ” trù trừ ,do dự (trong lòng như đã mặt ngoài còn e), Nhật “tấn
công” ra giá: 5000 USD tiền công mỗi tháng cộng bao ăn , bao ở (Được rồi!
tao về kêu Bộ Lao động tuyển quân với lương tháng 2000 USD kèm phí dịch
vụ…) Đổi lại Nhật sốt sắn hứa viện trợ ưu đãi cho VN (nợ trả chậm, lải
suất thấp..) Bất chiến tự nhiên thành, đúng là “Chó táp phải ruồi” .Ông
Dũng “bội thu”ca khúc khải hoàn….
Cùng thời điểm này, ở bên kia bờ đại dương, Phó Thủ tướng Vũ Văn Ninh đi
công cán ở Mỹ, tiếp xúc với nhân vật cao cấp ở Nhà trắng nhằm thu xếp một
khoản tín dụng (mượn tiền sao không nói thẳng mượn tiền) Mỹ đặt điều
kiện về nhân quyền cùng cải cách chính trị, VN không đáp ứng, thế là ra về
trắng tay. Với việc không hoàn thành nhiệm vụ do Đảng và Nhà nước giao,
ông Ninh không còn được trọng dụng và đã “lặn mất tăm” từ đó đến nay.
Họ có đi Trung Quốc vay tiền không?!?! Tôi không biết!!! Nhưng chắc có!
Vì không có thông tin! Họ có thể âm thầm đi và chắc mượn được tiền với
nhiều điều kiện bất lợi ,cộng với việc có thể Trung Quốc doạ đòi nợ quá
khứ khiến lảnh đạo VN xanh mặt. (Khốn khổ cho dân tộc VN tôi! Tạo ra cuộc
chiến làm chi, để bây giờ nợ ngập mặt..) Điều này giải thích thái độ nhu
nhược của họ trước Trung quốc trong nhiều trường hợp.
Bất chấp các nổ lực kể trên, lổ hổng chỉ được vá một nửa. Ai và chỗ nào
nửa có thể tiếp cận để kiếm ra tiền!?!?Hàng loạt bộ óc ở trung ương
đang vận hành hết công suất .Cuối cùng họ đi đến thống nhứt: Dựa vào nội
lực là chính với phương châm “lấy dân làm thớt” (viết tắt:lấy dân làm
gốc,l ấy gốc làm thớt) với hàng loạt biện pháp :
Bộ Tài chính bật đèn xanh cho các tỉnh và thành phố được phép bán các
công sở, dinh thự, mảnh đất vàng với rất nhiều danh nghĩa khác nhau , nhưng
tựu trung là để tăng thu nhập ngân sách.
Tổng cục thuế phải “quán triệt”phương châm: năm sau cao hơn năm trước, quí
sau cao hơn quí trước, tháng sau cao hơn tháng trước.Nhưng khổ nổi là
với tình hình các doanh nghiệp giảm sản xuất, ngưng sản xuất, chết hàng
loạt, thất thu thuế là điều không thể tránh khỏi.
Triển khai hàng loạt các biện pháp tăng phí: phí học tập, phí bịnh
viện, phí giữ xe, phí cầu đường, phí dịch vụ vui chơi giải trí……Cho phép
tăng giá điện, tăng giá nước……KHÔNG NÓI NHIỀU!!!TĂNG HẾT!!!! Đồng
thời, phải “sáng tạo” thêm vài loại thuế và phí khác….
Như một con nghiện tới cử, với cặp mắt đỏ ngầu, thao láo, chinh phủ VN đã
nhìn quanh quách, suốt mọi ngóc ngách của đất nước VN xem điều gì có thể
làm ra tiền thì cứ tiến hành, vật gì có thể bán được thì cứ bán (thấy nồi
bán nồi, thấy chảo bán chảo, thấy bàn thờ……….)
Trong bối cảnh đó, phương án “tăng giá xăng “ là kế hoạch nằm trong lộ
trình đã được tính toán trước, người dân rên xiết, chính phủ không mải mai
xúc động. (chính phủ cũng có cái khó của chính phủ) Đúng là”Khổ trăm lần
dân kêu cũng mặc, Khó vạn lần,Liên Bộ cũng thông”
Để ý kỷ sẽ thấy, mỗi lần Quốc hội họp, thì các loại giá ngưng lại có khi
xuống, khi Quốc hội ngưng họp thì giá lại lên. Ôi! Quốc hội và giá sao
giống VN và Cuba quá: anh này ngủ thì anh kia”quậy”và ngược lại.
Vài dòng tâm sự, quay đầu là bờ vẫn còn kịp. Thay vì tăng giá xăng, chính
phủ cần hành động quyết liệt và có hiệu quả trong việc giảm chi tiêu
công, giảm xây dựng các công trình tào lao vô bổ, chống lảng phí, chống
tham ô, chống chạy chức chạy quyền, tinh giảm nhân sự ở tất cả các bộ
ngành từ trung ương đến địa phương (phó TT Ng xuân Phúc đã nói: 30% cán bộ
làm việc không mang lại bất cứ hiệu quả nào, không có cũng không sao)
Đặc biệt tinh giảm nhân sự ở các đoàn thể (Đây là lực lượng không có
đóng góp gì, không có tác động gì đáng kể trong tiến trình phát triển
của đất nước, nhưng lại góp phần tiêu hao rất đáng kể ngân sách quốc gia
).Nếu như không tích cực trong công việc kể trên, mà lại tích cực tăng
giá xăng, tăng giá điện, tăng giá viện, tăng giá nước, tăng giá thuốc, tăng
giá học phí thì người dân chúng tôi hoàn toàn không hài lòng, và hậu quả
sẽ rất…
Ngày 4/4/2013
Toạ ĐộXYZ
Gởi Bác Đào
Em là người lao động (tài xế),viết không chuyên, mong bác chỉnh sửa và biên tập lại, để viết bài này, em đã thức trắng 4 đêm
Bài viết có 50% là do em suy đoán, nhưng là suy đoán có cơ sở, Bác và bạn đọc hãy bổ sung chứng cứ cho em.
Copy từ:
NV Phạm Viết Đào