CHƯA TỐT NGHIỆP TRƯỜNG ĐỜI.

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Cải cách chính trị để giữ chủ quyền



Hội thảo ở Quảng Ngãi
Hội thảo Quốc tế 'Chủ quyền đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa - khía cạnh lịch sử và pháp lý' vừa được tổ chức tại Quảng Ngãi hôm 27/4.
Hội thảo này có sự tham gia của khoảng 50 học giả, nhà nghiên cứu quốc tế, trong đó có những tên tuổi như Giáo sư Carlyle Thayer, Giáo sư Ngô Vĩnh Long, Giáo sư Renato Cruz DeCastro, ...
Tiến sỹ Jonathan London từ trường City University of Hong Kong, chuyên gia nghiên cứu về Việt Nam, cũng mang đến hội thảo một tham luận mà ông cùng soạn thảo với Tiến sỹ Vũ Quang Việt [ông Việt không có mặt trong hội thảo], trong đó hai ông đề cập tới nhu cầu cải cách chính trị để hỗ trợ vấn đề chủ quyền.
BBC đã hỏi chuyện Tiến sỹ London về hội thảo.
Tiến sỹ Jonathan London: Tôi đánh giá cao kết quả của hội thảo này. Trong hội thảo các nhà nghiên cứu đã đưa ra nhiều bằng chứng rõ ràng về chủ quyền của Việt Nam ở Hoàng Sa và Trường Sa và đã thảo luận rất cụ thể về các đòi hỏi phi pháp và bất chính đáng của Trung Quốc đối với Biển Đông.
Sự vắng mặt của các học giả Trung Quốc tại đây, theo tôi thì có cả mặt lợi và không có lợi, vì chúng ta không được nghe và thảo luận về các bằng chứng của TQ nhưng cũng tránh được các cãi cọ nảy sinh do lý luận tuyên truyền của các học giả của nước này.
Tôi đã nêu rõ trong hội thảo ba vấn đề: nhu cầu cần làm rõ các bằng chứng và lý luận về chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo ở Biển Đông.
Thứ hai là quảng bá các bằng chứng đó cho thế giới thấy.
"Việt Nam đang đứng trước cơ hội lịch sử để chọn con đường cải cách, đẩy mạnh cải cách chính trị để thu hút hậu thuẫn cho chủ quyền của mình ở Biển Đông."
Tiến sỹ Jonathan London
Thế nhưng thứ ba, cũng cần thấy rằng Trung Quốc là nước mạnh, có trong tay vũ khí hùng hậu và hung hăng trong tư cách một đế quốc. Nó dẫn tới câu hỏi Việt Nam phải làm gì.
Trung Quốc, như đã nói là một quốc gia lớn, mạnh, quan trọng... và cũng rất tự hào dân tộc. Người Trung Quốc không dễ gì chịu 'mất mặt' trước thế giới. Việt Nam do vậy phải tìm ra phương cách làm sao để vừa có cơ sở pháp lý vừa được Trung Quốc chấp nhận.
Một số nhà nghiên cứu, như bản thân tôi, cho rằng Việt Nam cần duy trì quan hệ hai bên cùng có lợi với Trung Quốc [ngay cả trong quá trình đấu tranh về chủ quyền].
BBC: Một phần tham luận được biết là gây tranh luận của ông có nhắc tới khuyến cáo chính trị trong vấn đề chủ quyền?
Tiến sỹ Jonathan London: Bài tham luận của tôi và Tiến sỹ Vũ Quang Việt có phần cuối cùng tập trung vào giải pháp trong vấn đề chủ quyền: làm gì và làm thế nào.
Tôi có nhắc lại tại hội thảo một câu nói của ai đó không rõ, rằng "theo Mỹ thì mất chế độ còn theo Trung Quốc thì mất nước".
Ngoài hai phương án trên, phương án thứ ba là thế nào? Quan điểm của chúng tôi là nếu Việt Nam muốn giành được sự ủng hộ của quốc tế thì nên đẩy mạnh cách cải cách về chính trị và nhân quyền.
Chừng nào Việt Nam còn bắt giữ, đàn áp, hạn chế tự do ngôn luận thì ít quốc gia nào trên thế giới ủng hộ Việt Nam. Nếu Việt Nam thay đổi theo chiều hướng cởi mở như vậy thì Việt Nam sẽ giành được sự ủng hộ của quốc tế, có thế mạnh trong vẫn đề chủ quyền.
BBC: Sau khi trình bày tham luận thì phản ứng của cử tọa như thế nào, thưa ông?
Tiến sỹ Jonathan London: Có ba phản ứng. Một số học giả nước ngoài biết nhiều về Việt Nam thì cảnh báo: "Có muốn về Việt Nam nữa không?". Một số thuộc ban tổ chức thì nói rằng không nên tham luận như vậy và không nên đề cập vấn đề ngoài lề như vậy.
Lời giải cho bài toán chủ quyền của VN
Hai tiến sỹ Jonathan London và Vũ Quang Việt kêu gọi cải cách chính trị để giải bài toán chủ quyền ở Biển Đông.
Nhưng cũng có người tới gặp tôi và cảm ơn vì đây là chủ đề quan trọng cần được nói tới.
Cả tôi và ông Vũ Quang Việt đều không thể hoàn toàn chắc chắn tất cả những điều chúng tôi đưa ra đều đúng 100% nhưng đóng góp của chúng tôi là để góp phần giúp Việt Nam giải quyết vấn đề chủ quyền.
Việt Nam đang đứng trước cơ hội lịch sử để chọn con đường cải cách, đẩy mạnh cải cách chính trị để thu hút hậu thuẫn cho chủ quyền của mình ở Biển Đông.
Tôi còn đề cập tới Kiến nghị 72 của các trí thức nhân sỹ về sửa đổi Hiến pháp trong phần trình bày của mình, đề nghị Nhà nước Việt Nam cân nhắc các đề xuất của Nhóm 72 để làm sao có một hệ thống hiệu quả, minh bạch hơn và có trách nhiệm hơn với các công dân của mình.
Tôi nghiên cứu về Việt Nam đã 20 năm nay. Sau 20 năm nghiên cứu sâu về Việt Nam, tôi thấy tranh chấp với Trung Quốc ở Biển Đông thực ra có liên quan tới nền kinh tế-chính trị của Việt Nam.


Copy từ: BBC

Kết luận sai trái của Bộ Công an đối với Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha

Vũ Đông Hà (Danlambao) - Sau khi dài dòng kể lể, bản cáo trạng 10 trang của Bộ Công An - Tổng Cục An Ninh, Cục Bảo vệ Chính trị 5 kết luận: 
"Hành vi nêu trên của các bị can Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên đã phạm vào tội "tuyên truyền chống nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam" theo Điều 88 Bộ Luật hình sự: 
1. Người nào có một trong những hành vi sau đây nhằm chống nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì bị phạt tù từ ba năm đến mười hai năm: 

a. Tuyên truyền, xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân

b. Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt gây hoang mang trong nhân dân

c. Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hóa phẩm có nội dung chống nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Xin lưu ý đối tượng chính của điều 88 là nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và nhân dân. 
Bây giờ, dựa vào nguyên văn bản cáo trạng, "tội" của Phương Uyên và Nguyên Kha là gì? Hành vi nào được Bộ công an nêu ra trong bản cáo trạng là chống lại "chính quyền nhân dân", "nhà nước CHXHCNVN" và "gây hoang mang trong nhân dân"?: 
1. Dán khẩu hiệu "TTYN Long An đấu tranh cho tự do & Nhân quyền" 

2. Dán cờ vàng 3 sọc đỏ; Dán cờ vàng 3 sọc đỏ với dòng chữ "1890-1920: Đại Nam quốc kỳ từ thời vua Thành Thái tới vua Khải Định; 1948-1975: cờ quốc gia Việt Nam. 

3. Tranh hình công an to lớn cầm dùi cui chỉ về phía người dân đang xếp hàng. 
Cả ba hành vi này không vi phạm điều 88
- Đấu tranh cho tự do & Nhân quyền hoàn toàn không đồng nghĩa với Tuyên truyền, xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân; Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt gây hoang mang trong nhân dân
Ngược lại, nó là quyền hạn của công dân Việt Nam được bảo đảm bởi Điều 19 của Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền mà nhà nước Việt Nam đã ký và cam kết: Mọi người đều có quyền tự do ngôn luận và bày tỏ quan điểm. Quyền này bao gồm sự tự do quan điểm mà không bị xen vào quấy rầy và được tự do tìm kiếm, thu nhận và quảng bá tin tức và tư tưởng qua mọi phương tiện truyền thông bất kể biên giới. 
- Dán cờ vàng 3 sọc với dữ kiện xuất xứ lịch sử không phải là hành vi chống lại nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Luật pháp Việt Nam không có điều khoản nào ngăn cấm công dân trình bày, quảng bá những dữ kiện lịch sử. 
Tranh hình công an to lớn cầm dùi cui chỉ về phía người dân đang xếp hàng là một hành động phản ảnh tình trạng xã hội. Hiện tượng công an đánh người, giết người cũng là những hành vi có thật, đang diễn ra và được loan tải bởi truyền thông, báo chí. Phản ảnh hiện thực xã hội không thể được xem là tuyên truyền chống lại nhà nước CHXHCNVN
4. Dán khẩu hiệu "TTYN quyết tâm diệt cộng sản, giải phóng dân tộc" 

5. Long An trung dũng kiên cường toàn dân chống cộng suốt đời tự do" 

6. Dùng ngón tay chấm viết có nội dung "phỉ báng đảng CSVN
Đối tượng của những khẩu hiệu này là cộng, cộng sản đảng cộng sản - không phải là Chính quyền nhân dân / nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Đảng CSVN và Nhà nước CHXHCNVN là 2 thực thể pháp lý khác nhau. 
7. Dùng ngón tay chấm viết có nội dung "không hay về Trung Quốc" 
Đây là cái chấm viết "không hay" mà công an muốn nói đến: 
Không cần dài dòng, Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha chỉ có "tội" nếu trong điều 88 BLHS, tất cả những cụm từ Chính quyền Nhân Dân, Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam được đổi thành Chính quyền nhân dân Trung quốc hay Nhà nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa
Vì tính vô lý cực kỳ của nó, cáo buộc Dùng ngón tay chấm viết có nội dung "không hay về Trung Quốc" thể hiện rõ nhất bản chất và động cơ đằng sau bản cáo trạng này. 
8. Truyền đơn dán tiền lẻ - nội dung trung bình 116 chữ - xuyên tạc lịch sử, chính sách, chủ quyền biển, đảo, tôn giáo; phỉ báng chính quyền, kêu gọi người dân biểu tình, chống đảng CSVN. 
Bản cáo trạng không trình bày chi tiết, nội dung của truyền đơn, do đó chúng ta không thể có thể có những phân tích, bình luận chính xác. Tuy nhiên, dựa vào những cáo trạng dành cho những người tù của chế độ như Ts Cù Huy Hà Vũ, Phạm Thanh Nghiên, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải... chúng ta có thể hiểu rõ bản chất của cái gọi là "xuyên tạc lịch sử, chính sách, chủ quyền biển, đảo, tôn giáo; phỉ báng chính quyền, kêu gọi người dân biểu tình, chống đảng CSVN." 
Xin lưu ý, tất cả những dữ kiện của bài viết đều dựa vào bản cáo trạng của công an. Điều đó không đồng nghĩa bất cứ điều gì mà Bộ Công An - Tổng Cục An Ninh, Cục Bảo vệ Chính trị 5 gán cho 2 sinh viên yêu nước là đúng với sự thật. Nhưng với những gì từ chính văn bản của công an, chúng ta đã thấy nhiều điều vô lý, bẻ cong "tội danh" một cách khiên cưỡng. Sai trái lớn nhất và làm cho mọi cáo trạng trở thành vô nghĩa là đã nhầm lẫn giữa đảng cộng sản VN và chính quyền, nhà nước CHXHCNVN
Kết thúc bài viết này, xin gửi đến các bạn bài thơ trọn vẹn của sinh viên Nguyễn Phương Uyên để cảm nhận được tấm lòng tha thiết của người con gái Việt Nam yêu nước thương nòi này:
Ơi Đồng Bào Việt Quốc
Đất nước không chiến tranh 
Cớ chi đau thắt ruột 
Sự tự hào ngộ nhận 
Một chế độ bi hài sau chiến tranh 

Bọn cường quyền gian manh cơ hội 
Đào bới bóc lột dân lành 
Núp dưới bóng cờ máu, bác đảng 
Âm thầm bán từng mãnh đất quê hương

Tổ quốc thân yêu ơi! 
Đồng bào thân yêu ơi! 
Ôi, ta thương quá đi thôi! 
Vết sẹo hằn sâu vào trái tim, trải dài theo năm tháng 

Xuyên qua chiến tranh có những đống mồ hùng vĩ 
Người phơi thây ngã xuống mắt trừng trừng nhìn nhau 
“Hậu thế ơi hãy giữ gìn non sông” 
Ôi đất nước giờ tả tơi từng mãnh trao cho giặc! 

Sự hy sinh bất công! 
Xứ sở linh thiêng có còn không? 
Phật khóc, Thánh rơi lệ! 
Công lý lưu lạc để đức tin chìm vào đáy biển 

Tràn ngập hôn mê 
Ơi thanh niên Việt Quốc! 
Chúng ta là ai? 
Hãy đứng lên trước vận mệnh tổ quốc 

Giặc đang tràn tới ngõ 
Hãy đứng lên đi 
Đứng lên niềm tự hào để sử sách lưu danh 
Đứng lên đi cho tự do tỏa sáng 

Đứng lên đi giành lại Nước của dân lành 
Hỡi tất cả những ai là đồng bào việt quốc 
Hãy chung tay gìn giữ cội nguồn cho con cháu mai sau 

Nguyễn Phương Uyên
___________________________________
Những bài viết về Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha đã đăng trên Danlambao:
- Khi trời tối đen ta mới thấy các vì sao
SV Nguyễn Phương Uyên trong mắt bạn bè
- Sự khác biệt của thông tin lề Dân và lề đảng qua một bản tin - Phương Uyên con gái Sông Phan
- Yousafzai và Phương Uyên: “Bút và Thép”


Copy từ: Dân Làm Báo

Một số ý tưởng và bài viết về Biển Đông Nam Á


Vào 27-28 tháng 4, 2013 tôi đã dự một hội thảo quan trọng đối với vấn đề tranh chấp biển Đông Nam Á (tên gọi phù hợp nhất) do TĐH Phạm Văn Đồng tổ chức tại Quảng Ngãi, một tỉnh ven biển bao gồm đảo Lý Sơn… Hội thảo rất hay và tôi đánh giá rất cao cách tổ chức và nội dung hội thảo….
Sự quan trọng của hội thảo này được thấy quá nhiều mặt.
  • Một là nó được tổ chức ở một tỉnh có liên quan trực tiếp đến chủ quyền của VN đối với Hòang Sa nhiêu thế kỷ.
  • Thứ 2 là hội thảo có nhấn mạnh cơ sở pháp lý của VN rất rõ. (Dù không có ai đề cấp đến vấn đề về dẫn chứng đối với Trường Sa trước năm 1931).
  • Thư ba, vì cơ sở pháp lý của Việt Nam khá vững chắc (đặc biệt về Hoàng Sa) thì hội thảo có giá trị về việc tóm lại dẫn chứng lịch sử và đề cấp đến một số dẫn chứng mới giúp cho việc đánh giá các đòi hỏi của các bên tranh chấp, trong đó có Phlilipin…
  • Thư tư là nêu rõ một số bước đi như quảng bá một cách hiệu quả hơn về dẫn chứng lịch sử khách quan và ủng hộ mạnh mẽ những đòi hỏi của Việt Nam
Nhấn mạnh sự quan trọng của mối quan hệ có lợi cho hai bên giữa TQ và Việt Nam dựa vào một quan hệ mà cả hai bên đều được coi là bình đẳng trước pháp luật quốc tế….
Thế thì trong một bài tôi đã viết cùng với Vũ Quang Việt, chúng tôi nêu rõ sự liên quan của vấn đề tranh chấp trên biển, biển đảo đối với một số vấn đề cơ bản trong những thể chế xã hội Việt Nam, và đặc biệt là chính trị.
Hôm nay Đài RFI đã nhờ tôi để nói thêm về những vấn đề đó và tôi đã đồng ý (link đây).
Vì những ý tưởng minh đã trình bày có thể bị xem là quá đáng đối với một số ‘Ông,’ tôi xin cung cấp toàn bài (Xin lỗi chỉ có bằng tiêng Anh tại đây). Tôt nhất là đọc nội dung của toàn bài
Nhưng vì tôi ở Quang Ngãi trong một buổi tối trước ngày 30 thang 4 và chẳng biết ai, chẳng biết làm gì thì …ở dưới này tôi cố gắng (cũng có thể không thành công) làm rõ tính logic trong lý luận của mình như sau:
Nước Việt Nam và người Viêt Nam là môt nước và một dân tộc đa dạng, đáng tự hảo và có rất nhiều người trên thể giới rất muốn ủng hộ Việt Nam về nhiều mặt, kể cả về Biển Đông…. Thế nhưng giống như TQ, Việt Nam (dù cởi mở hơn TQ NHIỀU) vẫn chịu ảnh hưởng của một số hành vi lạc hậu hoặc là hoàn toàn “outdated…” bắt giữ nhiều người chỉ vì ý tưởng của họ, chưa phê duyệt một luật tổ chức phù hợp với tự do hội họp như Hiến Pháp có bảo đảm về nguyên tắc….
Là một nhà nghiên cứu 45 tuổi đã dành hơn 25 năm để tìm hiểu về lịch sử xã hội giàu có của đất nước Việt, tôi thât sự muốn đóng một vài trò xây dựng trong quá trình phát triển của Việt Nam, chủ yếu qua những hoạt động khoa học như nghiên cứu, viết và xuất bản bài viết, sách nghiên cứu về nhiều vấn đề như các chính sách xã hôi, các thể chế xã hội, sự đói nghèo ở trẻ em, v.v. và v.v. Và dù tôi ngại bước vào những tranh chấp giữa Việt Nam và TQ tôi sẵn sàng tham gia vì rõ rằng đây là một vấn đề có tính chất hết sức quan trọng. Vì hành vi bạo lực của TQ không có ai chập nhận được.
Là một người Mỹ đã được nuôi dưỡng trong một gia đình đã phản đối kích liệt chiến tranh của Mỹ tại Việt Nam, những tội ác của Johnson, Nixon, Kissinger v.v. Cách đây đúng 13 năm, ngày 30 tháng 4 năm 2000, tôi đã một mình đi xe máy từ Tam Kỳ ra Điện Bàn Quảng Nam để thăm nơi mà lĩnh Park Chung Hee đã tiến hành một tội ác…. tôi không tiện đề cập đến…và ngày mai (ngày 30 tháng 4 2013) tôi có ý trở về đấy….
… Tóm lại, tôi đều biết thế giới này quá phức tạp….. , nguy hiểm, bạo lực…và Việt Nam là nạn nhân quá nhiều rồi… tôi chỉ muốn một tương lai bình an, thịnh vượng.
Thế thì vấn đề đặt ra là làm thế nào để Việt Nam có thể đẩy mạnh sự phát triển của mình tốt nhất, bền vững nhất?
Theo tôi thì (và tôi cũng tin rằng dẫn chứng lịch sử cũng chỉ ra rằng) – những thách thức mà Việt Nam đang đối phó thì đa số chính là do hệ quả của chính sách ngoại giao và chính sách nội bộ.
Quan điểm của tôi không phức tạp và ý kiến của tôi không phải là để chống nhà nước VN mà là để chia sẻ một ý tưởng cơ bản: về lâu dài Viêt Nam sẽ giàu, mạnh, văn minh hơn, và sẽ giành được sự hiểu biết, ủng hộ và thông cảm của toàn thể giới (hãy xem trường hợp của Miến Điện) trong vấn đề Biển Đông Nam Á và nhiều lĩnh vực khác nếu VN có một cuộc bức phá về cải cách trong thời gian tới đây…
Tôi tin rằng trong vòng mấy tháng qua, dù Việt Nam đang trải qua một quãng thời gian khá khó khăn về mặt chính trị, thì Việt Nam cũng đã có một số thay đổi rõ ràng … (tôi xin lỗi các Ông lãnh đạo, trong đó có nhiều người tôi hết sức tôn trọng nếu những điều tôi nói và viết khiến các ông không hài lòng)… Bên cạnh đó cũng có nhiều người Việt chia sẻ với tôi rằng họ rất muốn có cải cách sâu rộng về mặt thể chế cơ bản…
Trong hoàn cảnh mà lên tiếng to như tôi cũng có thể gặp nguy hiểm, tôi xin đóng vai trò là một nhà phê bình có tính xây dựng sâu sắc với người dân Việt Nam, và trong đó có nhiều người đang có quyền lãnh đạo trong đất nước. Viết nhiều quá, chất lượng không đều. Xin hết.
JL
Cảm ơn những người đã giúp minh sửa bài này….


Copy từ: Jonathan London

  Nguyên văn:

Một số ý thưởng và bài viết về Biển Đông Nam Á

Vào 27-28 tháng 4, 2013 tôi đã dự một hội thảo quan trọng đối với vấn đề tranh chấp biển Đông Nam Á (tên gọi phù hợp nhất) do TĐH Phạm Vân Đồng tổ chức tại Quảng Ngãi, một tỉnh ven biển bao gồm đảo Lý Sơn… Hội thảo rất hay và tôi đánh giá rất cao cách tổ chức và nội dung hội thảo….
Sự quan trọng của hội thảo này được thấy quá nhiều mặt.
  • Một là nó được tổ chức ở một tỉnh có liên quan trực tiếp đến chủ quyền của VN đối với Hòang Sa nhiêu thế kỷ.
  • Thứ 2 là hội thảo có nhấn mạnh cơ sở pháp lý của VN rất rõ. (Dù không có ai đề cấp đến vấn đề về dẫn chứng đối với Trường Sa trước năm 1931).
  • Thư ba, vì cơ sở pháp lý của Việt Nam khá vững chắc (đặc biệt về Hoàng Sa) thì hội thảo có giá trị về việc tóm lại dẫn chứng lịch sử và đề cấp đến một số dẫn chứng mới giúp cho việc đánh giá các đòi hỏi của các bên tranh chấp, trong đó có Phlilipin…
  • Thư tư là nêu rõ một số bước đi như quảng bá một cách hiệu quả hơn về dẫn chứng lịch sử khách quan và ủng hộ mạnh mẽ những đòi hỏi của Việt Nam
Và tư năm là nhân mạnh sự quan trọng của một quan hệ có lợi cho hai bên giữa TQ và Việt Nam dựa vào một quan hệ mà cả hai bên đều được coi là bằng nhau trước pháp luật quóc tế….
Thế thì trong một bài tôi đã viết cùng với Vũ Quang Việt, chúng tôi nêu rõ sự liên quan của vấn đề tranh chấp trên biển, biển đảo đối với một số vấn đề cơ bản trong những thể chế xã hội Việt Nam, và đặc biệt là chính trị.
Hôm nay Đài RFI đã nhờ tôi để nói thêm về những vấn đề đó và tôi đã đồng ý (link đây).
Vì những ý thưởng minh đã trình bày có thể bị xêm là quá đáng đới với một số ‘Ông,’ tôi xin cấp toàn bài (Xin lỗi chỉ có bằng tiêng Anh tại đây). Tôt nhất là đọc nội dung của toàn bài
Nhưng vì tôi ở Quang Ngãi trong một buổi tối ngày trước ngày 30 thang 4 và chẳng biết ai, chẳng biết làm gì thì …ở dưới này tôi cố gắng (cũng có thể không thành công) làm rõ tính logic trong lý luân của mình như sau:
Nước Việt Nam và người Viêt Nam là môt nước và một dân tộc đa dạng, đáng tự hảo và có rất nhiều người trên thể giới rất muốn ủng hộ Việt Nam về nhiều mặt, kể cả về Biển Đông…. Thế nhưng giống như TQ, Việt Nam (dù cơi mở hơn TQ NHIỀU) vẫn chịu gánh nặng của một số hành vi lạc hậu hoặc là hoàn toàn “outdated…” bắt giữ nhiều người chỉ vì y tưởng của họ, chưa phê duyệt một luật tổ chức phù hợp với tự do hội họp như Hiến Pháp có bảo đảm về nguyên tắc….
Là một nhà nghiên cứu 45 tuổi mà đã dành hơn 25 năm để tìm hiểu về lịch sử xã hội giàu có của đất nước Việt, tôi thât sự muốn đóng một vài trò xây dựng trong quá trình phát triển của Việt Nam, chủ yếu qua những hoạt động khoa học như nghiên cứu, viết và xuất bản bài, cuốn sách nghiên cứu về nhiều vấn đề như các chính sách xã hôi, các thể chế xã hội, sự đói nghèo ở trẻ em, v.v. và v.v. Và dù tội ngại bước vào những tranh chấp giữa Việt Nam và TQ tôi sẵn sàng tham gia vì rõ rằng đây là một vấn đề có tính chất hết sức quan trọng. Vì hành vi bạo lực của TQ không có ai chập nhận được.
Là một người Mỹ đã được nuôi dưỡng trong một gia đình đã phản đối kích liệt chiến tranh của Mỹ tại Việt Nam, những tội ác của Johnson, Nixon, Kissinger v.v. Cách đây đúng 13 năm, ngày 30 tháng 4 năm 2000, tôi đã một mình đi xe máy từ Tam Kỳ ra Điện Bàn Quảng Nam để thăm nơi mà lĩnh Park Chung Hee đã tiến hành một tội ác…. tôi không tiện đề cập đến…và ngày mai (ngày 30 tháng 4 2013) tôi có ý trở về đấy….
… Tóm lại, tôi đều biết thế giới này quá phức tạp….. , nguy hiệm, bạo lực…và Việt Nam là nạn nhân quá nhiều rồi… tôi chỉ muốn một tương lai bình an, thịnh vượng.
Thế thì vấn đề đặt ra là làm thế nào để Việt Nam có thể đẩy mạnh sự phát triển của mình tốt nhất, bền vững nhất.
Theo tôi thì (và tôi cũng tin rằng dẫn chứng lịch sử cũng chỉ ra rằng) – những thách thức mà Việt Nam đang đối phó thì đa số chính là do hệ quả của chính sách ngoại giao và chính sách nội bộ.
Quan điểm của tôi không phức tạp và ý kiến của tôi không phải là để chống nhà nước VN mà là để chia sẻ một ý tưởng cơ bản: về lâu dài Viêt Nam sẽ giàu, mạnh, văn minh hơn, và sẽ giành được sự hiểu biết, ủng hộ và thông cảm của toàn thể giới (hãy xem trường hợp của Miến Điện) trong vấn đề Biển Đông Nam Á và nhiều lĩnh vực khác nếu VN có một cuộc bức phá về cải cách trong thời gian tới đây…
Tôi tin rằng trong vòng mấy tháng qua, dù Việt Nam đang trải qua một quãng thời gian khá khó khăn về mặt chính trị, thì Việt Nam cũng đã có một số thay đổi rõ ràng … (tôi xin lỗi các Ông lãnh đạo, trong đó có nhiều người tôi hết sức tôn trọng nếu những điều tôi nói và viết khiến các ông không hài lòng)… Bên cạnh đó cũng có nhiều người Việt chia sẻ với tôi rằng họ rất muốn có cải cách sâu rộng về mặt thể chế cơ bản…
Trong hoàn cảnh mà lên tiếng to như tôi cũng có thể gặp nguy hiểm, tôi xin đóng vai trò là một nhà phê bình có tính xây dựng sâu sắc với người dân Việt Nam, và trong đó có nhiều người đang có quyền lãnh đạo trong đất nước. Viết nhiều quá, chất lượng không đều. Xin hết.
JL
Cảm ơn những người đã giúp minh sửa bài này….
JL

TP. HCM: Đường Cách mạng tháng 8 - Võ Văn Tần: Dân bức xúc khi CSGT và Cơ động đánh người


Trang Phung

Chúng ta đang sống ở thế kỷ 21, chúng ta được học hành và tiếp thu nhiều kiến thức, thông tin đa chiều... Đã đến lúc dân mình phải dũng cảm đấu tranh với bè lũ chúng nó, đừng để chúng mặc sắc phục rồi hỗn láo với nhân dân, hãm hại nhân dân... Hãy dũng cảm làm chứng, quay phim, thu âm, chụp ảnh những hành động dã man, xấc xược của những người mặc sắc phục... Đưa các thông tin lên công chúng, share rộng rãi để mọi người nắm bắt thông tin và bảo vệ chính nghĩa, bảo vệ chính mình... Hãy cận thận vì khi đã vào đồn chúng nó, chúng nó đập các tài sản (điện thoại, máy quay của mình ngay) và chối bay khi phải ra tòa, vì trong các đồn công an, không hề có camera hoạt động nên chúng nó rất manh động và thực sự, khi đối mặt với bè lũ này, chúng ta đang thấy nó đối xử với dân như kẻ thù.
Cảm ơn người dân đã đứng về phía nạn nhân, có người quay phim chụp ảnh tại hiện trường, nơi mà CSGT & cơ động đá túi bụi vào nạn nhân. Khi nào người dân thấy bất bình, sẵn sàng bảo vệ thì chúng ta sẽ không còn cảnh nhân dân bị ức hiếp bởi 'một bộ phận không nhỏ' công bộc của chúng mình.
Em đang cố gắng gặp gỡ người quay clip và nhờ người ta đưa lên, còn 1 số hình ảnh nữa. Sẽ hướng dẫn nạn nhân làm đơn tố cáo đến UBND và CA Quận 3 (nơi sự việc diễn ra) vì nạn nhân có vi phạm hành chính cũng không đường dùng bạo lực với nạn nhân, trong tay chúng có gậy, có súng và có võ, đàn áp dân thường vậy là không đặng lòng người!
Khi vào đồn thì chúng nó không cho quay phim, nếu có chúng nó sẽ giật điện thoại và đập hết, chúng nó rất hùng hổ trong đồn, mọi người tuyệt đối không về đồn mà phải bắt chúng giải quyết tại hiện trường nơi có nhiều dân chúng làm chứng, về đồn là tụi đó không nương tay và lộ bản chất hết!
Khi nạn nhân bị 2 đứa quật ngã và đá vào người, 1 người dân nữa mà có chụp được 1 số ảnh, nhưng nhảy vào cứu nạn nhân nên không thể quay lại lũ chúng nó xuống tay tàn bạo... anh chị em nào có mặt tại hiện trường (đối diện TTĐM Ideas ở CMT8-Võ Văn tần) có quay hay chụp được ảnh thì post lên để tạo ra một chiến dịch chống trả bọn 'cướp ngày' này nhé! Riêng nạn nhân thì chắc chắn sẽ khiếu kiện 2 tên cảnh sát giao thông và cơ động đánh người!

Cơ động trong hình, không mang bảng tên và từ chối cung cấp tên, dùng giày đá vào mặt nạn nhân

Tên Lê Xuân Quang xấc xược và khi dẫn nạn nhân vào đồn, ra lệnh đóng cổng lại và không cho nạn nhân ra ngoài



Họ lấy xe máy của nạn nhân mà không để lại biên bản


Tên Lê Xuân Quang có thể đã uống bia rượu lúc này và hành động rất vô lễ



Mọi người phải tuyệt đối cẩn thận, không về đồn công an mà không có người đi theo và người làm chứng là mình có vào đồn, vì họ có các thủ thuật đánh người dân mà không để lại vết tích bên ngoài, nhiều trường hợp đánh đến chết như chúng ta đã biết. Và chúng sẽ báo cáo là 'nạn nhân có sẵn bệnh, tự nhiên chết'

Khi quật ngã nạn nhân, 2 tên đá tới tấp vào mặt nạn nhân. Có nhiều người dân vào can ngăn nếu không không biết hậu quả như thế nào

Nếu không dùng tay che mặt và bụng, nạn nhân có lẽ nằm gục tại chỗ và tại đồn

Nếu không có người dân bức xúc và làm chứng đi theo về đồn, nạn nhân có lẽ không qua khỏi tối qua

Khi vào đồn, nguyên 1 lũ CSGT & cơ động ra lệnh đóng cổng và không cho nạn nhân ra khỏi, dù là xin đi vệ sinh, chúng nói vệ sinh tại chỗ luôn, không cho đi, đồng thời nắm cổ áo nạn nhân và tuyên bố có thể đánh chết ngay tại đồn.


Nếu không dùng tay che mặt và bụng, nạn nhân có lẽ nằm gục tại chỗ và tại đồn


Copy từ: Dân Luận

Hỏi đáp....

Có một người bạn đọc hỏi:

“Hoàng Sa-Trường Sa hay cả dải giang sơn VN cũng chỉ là những sản vật họ dùng mua bán,có thể hôm qua họ chưa cần,thì những người gây khó chịu như Điếu Cày,LS Định,Tạ Phong Tần…là những cái gai họ phải nhổ,vì lúc đó TQ là thầy,là cha của họ;đến khi cảm thấy bất an,họ lại kêu gọi thế giới giúp họ bảo vệ chủ quyền Với những người như vậy  có nên làm bạn không?”

Thì tôi xin trả lời như sau: Trước hết, không may mà sự xuất hiện của mình trên sân khấu công cộng ở Việt Nam là qua một thông điệp chính trị và đặc biệt TQ…..vì đại đa số nghiên cứu mình làm ở VN là liên quan đến những vấn đề gắn bó với phúc lợi xã hội, an sinh xã hội (như giáo dục, y tế, sự nghèo ở trẻ em v.v.)..
Về những vấn đề đó tôi sẽ đề cập đến trong thời gian tiếp theo…
Về bình luận của bạn, trước hết cảm ơn vì mục đích của blog không phải là trình bầy quan điểm cứng rắn (spelling?) mà là có một không gian có thảo luận văn minh, như ai muốn…. về nội dung bình luận thì:
Tôi không rõ ý bạn…. theo tôi hiểu những người bạn nêu có phải ủng hộ TQ đâu… phải không ạ? Tất nhiên, dây là một nguy cơ về cách nhận xét của mình….có khả năng tôi là một người ngây thơ…..Và nếu những thông tin của minh là không hoản hảo hoặc là sai, tôi là người phải đương đầu và chập nhận.
Nguyễn Văn Hải (biệt danh Điếu Cầy) là một người tôi chằng biết là như thế nào và chỉ tiết về người này tôi không nằm bất được…. Tôi nhận định là ở Việt Nam Hiến Pháp có bảo đảm tự do ngôn luận và nên cố gắng tạo điều kiên tối đa để có một xã hội có đủ không gian cho những ‘thảo luận’ cởi mở….
Tôi biết một số ngưới sợ “về diễn biến hòa bình” (peaceful evolution), nhưng mà sợ hơn là Viêt Nam không thoát khổi tinh trạng là nhà nước rất cần những bước đi mà bị ràng buộc vì môt số nguyên nhân như bảo thủ quan điểm v.v… tôi KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI VIỆT nên cái gì ở VN không phải là việc mà mình có thể tham gia vào…  là một người mà có tìm hiểu về xã hội VN, hy vọng nhận xét của mình có tính xây dựng có giá trị nhất định nào đó….
JL

 

 

Hỏi Đắp…

Có một người bạn đọc hỏi:
“Hoàng Sa-Trường Sa hay cả dải giang sơn VN cũng chỉ là những sản vật họ dùng mua bán,có thể hôm qua họ chưa cần,thì những người gây khó chịu như Điếu Cày,LS Định,Tạ Phong Tần…là những cái gai họ phải nhổ,vì lúc đó TQ là thầy,là cha của họ;đến khi cảm thấy bất an,họ lại kêu gọi thế giới giúp họ bảo vệ chủ quyền Với những người như vậy  có nên làm bạn không?”

Thì tôi xin trả lời như sau: Trước hết, hơi không mây mà sự xuất hiện của mình trên sân khấu công cộng ở Việt Nam là qua một thông điệp chính trị và đặc biệt TQ…..vì đại đa số nghiên cứu mình lam ở VN là liên quân đến nhứng vấn đề gần bó với phức lợi xã hội, an sinh xã hội (như giáo dực, y tế, sự nghèo ở trẻ em v.v.)..
Về những vấn đề đó tôi sẽ đề cấp đên trong thời gian tiếp thêo…
Về bình luận của bạn, trươc hết cảm ơn vì mưc đích của blog ô phải là trình bầy quan điểm cừng rấng (spelling?) mà là có một không gian có thảo luận văn minh, như ai muốn…. về nội dung bình luân thì:
Tôi không rõ ý bạn…. theo tôi hiểu những ngươi anh nêu có phải ửng hộ TQ đâu… phải không ạ? Thât nhiên, dây là một nguy cơ về cách nhân xết của mình….có khả năng tôi là một người ngây thơ…..Và nếu những thông tin của minh là không hoản hảo hoặc là sai, tôi là người phải đúng đầu và chập nhận.
Nguyễn Văn Hải (biệt danh điếu cầy) là một người tôi chằng biết là như thế nào và chỉ thiết về người này tôi không nằm bất được…. quán sát của mình là ở Việt Nam Hiền Pháp có bảo đảm tự do ngôn luận và nên cố gắng tạo điều kiên tối đa để có một xã hội có đủ không gian cho những ‘thảo luận’ cơi mở….
Tôi biết một số ngưới sợ “về diễn biến hoa bình” (peaceful evolution), nhưng mà sợ hơn là Viêt Nam không thoát khổi tinh trặng là nước rất cần những bươc đi mà bị giành buộc vì môt số nguyên nhân như bảo thủ quan điểm v.v… tôi KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI VIỆT nên cái gì ở VN không phải là việc mà mình có thể thăm gia vào… thế thì là một người mà có tìm hiểu về xã hội VN, hy vọng nhân xét của mình mà có tính xây dựng có giá trị nhất định nào đó….
JL


Copy từ: Jonathan London

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

Khi chính quyền và doanh nghiệp chung một cuộc chơi

Tư Giang
 

 

 

 

Quản lý đất đai là một trong bốn ngành tham nhũng phổ biến nhất, bên cạnh cảnh sát giao thông, hải quan và xây dựng. Ảnh: Tuệ Doanh.
(TBKTSG) - Tinh thần của hai câu chuyện dưới đây về quan hệ giữa doanh nghiệp và chính quyền, một diễn ra cách đây năm năm, và một diễn ra 15 năm trước vẫn đang nối dài đến tận ngày nay, và thậm chí có xu hướng trầm trọng hơn.
Ở tuổi ngũ tuần, vị doanh nhân tên T. vẫn ám ảnh bởi ngày 31-7-2008. Tám giờ tối hôm đó, ông lấy được chữ ký, và một giờ sau thì lấy được con dấu cho giấy phép xây dựng một dự án bất động sản ở huyện Mê Linh, Vĩnh Phúc. Giấy phép được giới chức tỉnh cấp nhanh “thần kỳ” vì chỉ vài giờ sau đó, Mê Linh đã thuộc về thủ đô Hà Nội mở rộng, theo quyết định của Quốc hội. Ông T. nhớ lại, cầm giấy phép trong tay đêm đó, ông nghĩ mình đã “trúng quả”, nhất là khi cơn cuồng nộ của thị trường bất động sản đang lên cao trào.
Nhưng cuộc đời không như mong đợi. Dự án của ông nay đã bị ách lại như phần lớn các dự án được cấp phép ồ ạt trước khi Hà Nội mở rộng. Trong 744 dự án bất động sản được cấp phép, có tới 500 dự án bị đình chỉ thi công. Chính quyền Hà Nội và Bộ Xây dựng đã nhận định, việc cấp phép cho hầu hết các dự án này của giới chức Hòa Bình và Vĩnh Phúc đều “quá gấp gáp” hay “siêu tốc”. “Tưởng may mà hóa ra lại là họa”, ông than thở.
Câu chuyện của vị doanh nhân trên, cũng như của các chủ đầu tư 744 dự án bất động sản đặt ra vấn đề về quan hệ giữa họ với những quan chức liên quan. Họ đã bỏ ra bao nhiêu để thuyết phục được các quan chức cấp phép cho các dự án đó với thời gian “siêu tốc”, trong khi một dự án bất động sản bình thường khác phải mất tới ba năm mới có giấy phép, theo Bộ Xây dựng. Dĩ nhiên là vị doanh nhân không thể tiết lộ câu trả lời.
Rất nhiều địa phương đã ban hành tới 50 thủ tục “nhánh”, mà để hoàn thành nó các nhà đầu tư cần phải vượt qua từ 250-300 thủ tục “cành”, thủ tục “lá”, thủ tục “chồi” khác.
Liên quan câu chuyện đất đai, nguyên Phó chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng, Giáo sư Trần Phương, cũng có nhiều kinh nghiệm khi thành lập trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội.
Ông kể lại, khi ông và các vị giáo sư xin 1 héc ta đất để xây trường sau khi đã trả tiền đền bù giải phóng mặt bằng cho người dân, họ đã phải mất bảy năm, lấy hơn 100 con dấu và chữ ký mới nhận được giấy phép. Hơn nữa, ông phải mất ba năm, qua rất nhiều “cửa” mới xin được cái giấy phép thành lập trường.
Ông Phương nhận xét trong một bài viết gần đây, người “cho” chỉ cho một chữ “đồng ý”, ngoài ra không có một thứ gì khác để cho cả. Còn người “xin” thì mất rất nhiều thứ, từ công sức, thời gian, cơ hội và cả tiền bôi trơn nữa.
Tinh thần của hai câu chuyện trên về quan hệ giữa doanh nghiệp và chính quyền, một diễn ra cách đây năm năm, và một diễn ra 15 năm trước vẫn đang nối dài đến tận ngày nay, và thậm chí có xu hướng trầm trọng hơn. “Hà Nội bôi cũng không trơn”, Bí thư Hà Nội Phạm Quang Nghị đã phải thốt lên khi chủ trì cuộc họp gần đây về cải cách hành chính ở thủ đô. Ông khẳng định, các doanh nghiệp khi triển khai dự án ở đâu cũng có chi phí tiêu cực nhiều hay ít, và ở các địa phương khác “có bôi thì trơn”, không như thủ đô.
Song, tình hình ở nhiều địa phương khác cũng không sáng sủa hơn. Một báo cáo của Viện Nghiên cứu quản lý kinh tế Trung ương gần đây chỉ ra rằng, rất nhiều địa phương đã ban hành tới 50 thủ tục “nhánh”, mà để hoàn thành nó các nhà đầu tư cần phải vượt qua từ 250-300 thủ tục “cành”, thủ tục “lá”, thủ tục “chồi” khác. Một dự án đầu tư xây dựng liên quan đến đất đai phải đi qua 10 cửa kiểm tra, phê duyệt, thẩm định, mất tới 400 ngày mới có hy vọng thành công. “Người ta đã cài cắm rất nhiều giấy phép con vào trong các quy định pháp luật”, Viện phó Viện Nghiên cứu quản lý kinh tế Trung ương Nguyễn Đình Cung nói. Bản thân ông và các đồng sự nay đã không còn lửa để thống kê về giấy phép con được mô tả như “Phạm Nhan”, bị chặt đầu này thì mọc đầu khác.
Quản lý đất đai chỉ là một trong bốn ngành tham nhũng phổ biến nhất, bên cạnh cảnh sát giao thông, hải quan và xây dựng, theo một khảo sát xã hội học “Tham nhũng từ góc nhìn của người dân, doanh nghiệp và cán bộ, công chức, viên chức” do Thanh tra Chính phủ chủ trì thực hiện, được công bố hồi tháng 11 năm ngoái. Đại bộ phận (hơn 82%) người dân được điều tra cho rằng, tham nhũng rất phổ biến ở phạm vi cả nước. 45% cán bộ công chức chứng kiến hành vi tham nhũng, 44% doanh nghiệp và 28% người dân trả chi phí không chính thức. Gần 63% doanh nghiệp cho rằng, chi phí không chính thức tạo ra cơ chế ngầm giải quyết được công việc một cách nhanh chóng, và 53% cho rằng nó khiến cán bộ tích cực thực hiện công việc.
Khảo sát nhận định: “Nhìn chung mọi người đều nhất trí rằng, ít trường hợp tham nhũng bị phát hiện hơn chỉ có nghĩa là tham nhũng đang trở nên phức tạp và tinh vi hơn, chứ không phải tình hình tham nhũng đã thuyên giảm”. “Tại sao tham nhũng lại phổ biến như vậy? Tại sao lại khó loại trừ tham nhũng đến như vậy?”, Giám đốc quốc gia Ngân hàng Thế giới tại Việt Nam Victoria Kwakwa đặt hàng loạt câu hỏi tại buổi lễ công bố báo cáo.
Là một trong những người cọ xát thực tế nhiều nhất trong quan hệ giữa chính quyền và doanh nghiệp suốt tám năm qua khi thực hiện báo cáo Chỉ số cạnh tranh cấp tỉnh (PCI), ông Đậu Anh Tuấn, Phó ban Pháp chế Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam, biết rõ thực trạng này. Ông nói: “Quy mô và phạm vi hối lộ để giành hợp đồng làm ăn với cơ quan chính phủ hoặc doanh nghiệp nhà nước đang trên đà gia tăng”. Báo cáo PCI vừa công bố cho biết, có tới 41% doanh nghiệp đưa hối lộ để giành hợp đồng với cơ quan nhà nước trong năm 2012, tăng rất nhiều so với mức 23% của năm 2011.
Ở góc độ toàn cầu, mức độ tham nhũng ở Việt Nam ngày càng đáng quan ngại. Theo Tổ chức Minh bạch Quốc tế (TI), chỉ số cảm nhận tham nhũng của Việt Nam năm 2012 xếp thứ 123, tụt 11 hạng so với 2011, thấp hơn cả Philippines (105) và Đông Timor (113).
Chứng kiến xu thế này, và môi trường kinh doanh ngày càng xấu đi, theo xếp hạng của Ngân hàng Thế giới, chuyên gia kinh tế Lê Đăng Doanh không khỏi buồn lòng. Ông viết trong bài tham luận cho Diễn đàn Kinh tế mùa xuân được Ủy ban Kinh tế của Quốc hội tổ chức ở Nha Trang gần đây: “Trong xã hội đã xuất hiện những động lực làm giàu nhanh bằng các thủ đoạn bất chính, thông qua các mối quan hệ với một số người có chức, có quyền. Các giá trị đạo đức của xã hội bị thách thức hay đảo lộn. Xã hội ngày càng phân hóa, khoảng cách giữa người dân và giới cầm quyền ngày càng xa cách”.
Đến nay thì doanh nhân T. đã không “trúng quả” như kỳ vọng do thị trường bất động sản đang trên đà đổ dốc. Ông cũng sẽ không nằm trong số các doanh nghiệp sẽ được hưởng lợi từ 30.000 tỉ đồng hỗ trợ cho thị trường bất động sản, như Bộ Xây dựng đang đề nghị Chính phủ. Ông bị gạt ra bên lề, trong khi cuộc chơi lại bắt đầu tiếp tục với người khác.


Copy từ: Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn

Đến thăm đồng nghiệp ở Việt Nam


Người viết: Maartje Duin/Người dịch: Tam Hợp - Việt Nam truy bức có hệ thống những nhà văn và những blogger có tư tưởng phê phán. Trên cơ sở chiến dịch gửi thư của Văn Bút, Maartje Duin đến thăm họ. 
*
Số là tháng mười một năm rồi, tôi nhận được một lá thư bảo mật với những chỉ dẫn rất nghiêm ngặt của Văn bút Hà Lan, thuộc Văn bút Quốc tế (PEN), đây là một tổ chức bảo vệ những nhà văn bị áp bức trên khắp thế giới. 
Lá thư có kèm theo một danh sách chỉ phổ biến hạn chế với tên tuổi và địa chỉ của những nhà văn bị cầm tù khắp nơi, từ Bahrein hay Tây Ban Nha cho đến Cameroon. Với lời yêu cầu tôi gửi cho những người này một thiệp Giáng sinh. Nhưng xin nhớ là đừng gửi thiệp có ảnh hang đá hay những biểu tượng tôn giáo, vì có một số nhà văn bị cầm tù lý do tôn giáo. Chỉ một lời thăm hỏi ngắn là đủ lắm rồi. 
Ở Việt Nam có nhiều blogger bị truy bức. Trong khi ở quốc gia này có 34 phần trăm người dân sử dụng internet và con số này sẽ còn tăng nhanh. 
Danh sách của Việt Nam rõ ràng là dài . Tôi chú ý đến điều này, một phần là vì mình có ý định du lịch Việt Nam. Hơn nữa, tôi ít được biết đến là có sự hạn chế về quyền tự do tư tưởng ở Việt Nam. 
Trên danh sách, tôi đếm được 24 người ở Việt Nam. Họ là những nhà thơ, nhà văn, nhà báo và những blogger đã bị buộc tội ‘tuyền truyền chống nhà nước’. Nhiều linh mục, một nhà sư và một nhạc sĩ chịu án tử hình nhưng được giảm xuống còn tù chung thân, rồi bị mù và điếc trong trại giam. 
Dù gửi thư là một hành động phản đối bình thường; nhưng tôi cũng bỏ sức đi gửi thư. Những bưu thiếp có ảnh cối xay gió phủ đầy tuyết trắng, với dòng chữ ngắn chúc cho nhà văn ‘được khỏe mạnh cả về thể xác lẫn tinh thần’. Nhưng liệu những dòng chữ này có đến tay họ không? Liệu có làm thay đổi được điều gì không? 
Khi chuyến đi Việt Nam gần kề, tôi yêu cầu HộI VĂN BÚT giúp cho tôi đến thăm một đồng nghiệp bị cầm tù. Vì tôi biết là mấy năm gần đây, chính phủ Việt Nam tạo áp lực với các nhà bất đồng chính kiến. Tháng chín năm 2012 đã có ba người bị cầm tù tổng cộng lên đến 26 năm; đến tháng giêng năm nay lại có thêm mười bốn người chịu án tù. Đối tượng của sự truy bức này thường là các blogger. Trong khi ở Việt Nam có đến 34 phần trăm người dân sử dụng internet và con số này sẽ còn tăng nhanh. Chính quyền không biết đối xử ra sao với sự nới rộng không gian công cộng này. Người ta ngày càng bàn luận công khai hơn về những đề tài chính trị cấm kỵ; Điều này có thể dễ dàng thấy trên Facebook. Trong một quốc gia cộng sản thì các blogger biết sử dụng lợi thế của họ, trong vai trò là những người duy nhất viết báo độc lập. Họ viết về nạn tham nhũng trong ngành công an, về tranh chấp đất đai và về mộng bá quyền của Trung Quốc. Cho đến nay thì những sự phê phán này chưa làm nao núng quyền lực của Đảng Cộng sản: Việt Nam chưa có đối lập có tổ chức ở trong nước. Tuy thế, chính quyền muốn cho chắc ăn. Họ hạn chế Facebook, sử dụng mã độc để phá các trang mạng, sử dụng các ‘dư luận viên’ để phá thối các thảo luận trên diễn đàn. Nếu chưa bắt được, thì họ cho người theo dõi, chèn xe, câu lưu thẩm vấn, thậm chí cả hành hung các bloggers. 
Trước khi lên đường, tôi nhân được tin từ một nhà thơ Việt Nam tỵ nạn và cũng là một hội viên danh dự của HộI VĂN BÚT. Ông đã liên lạc được với một số nhà bất đồng chính kiến. Tôi đã đăng bài phóng sự về những cuộc tiếp xúc giữa tôi với họ trên báo Volkskrant và trong chương trình phát thanh đài VPRO, xin vào xem ở trang http://www.maartjeduin.nl/?p=1018
Khi nói đến HộI VĂN BÚT, thì nhà văn nào cũng biết đến tổ chức này! 
Tôi muốn nói lên hai điều ở đây. Trước nhất là khi nhắc đến HộI VĂN BÚT, thì các nhà văn đều biết là tổ chức nào! Và những bưu thiếp chúng ta gửi đi có tác dụng đấy! Một trong những nhà văn đã nói với tôi là chính nhờ vậy mà ông biết được là mình không bị chìm vào quên lãng, điều này khiến tôi sung sướng quá! 
Thứ đến, tôi muốn nói ra ở đây về nhà thơ và nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa. Tôi đã gặp con trai ông (ở một quán cà phê trong khu phố cổ Hà Nội, nhìn ra hồ Hoàn Kiếm. Mỗi buổi sáng, nhiều người ra tập thể dục dọc theo bờ hồ, buổi tối thì đây là nơi mà các cặp tình nhân tay trong tay đi dạo bên dưới những hàng liễu rũ và hàng me xanh, trong khi hàng đoàn xe rồ máy lượn quanh đến điếc cả tai). 
Thụy (25 tuổi) đeo một thánh giá, anh là một thanh niên hiền lành, vừa theo đạo Thiên chúa. Tuy nói tiếng Anh còn kém, nhưng anh sẵn lòng kể cho tôi nghe về cha anh. Một phần là vì anh không thể tâm sự điều này với các bạn cùng lứa. Anh than là ‘họ chỉ nghĩ đến làm thế nào cho ra tiền’. ‘Họ nghĩ là các tù nhân chính trị muốn phá hoại đất nước. Tôi nói là cha tôi không hề chống lại tổ quốc, ông chỉ là người yêu chuộng tự do mà thôi. Đa số lớp trẻ còn không biết phân biệt thế nào là đảng, chính phủ và quốc hội.’ 
Nguyễn xuân Nghĩa muốn đem lại dân chủ cho Việt Nam, ‘và dùng ngòi bút làm phương tiện.’ Điều này khiến cho ông càng ngày càng gặp nhiều khó khăn. Vào năm 2003, ông bị cho thôi việc, vì là nhà báo ăn lương chính phủ mà ông lại viết bài quá phê phán. Ông lại còn đi biểu tình và còn hợp tác viết lời kêu gọi đa đảng, đây là một hành động gây tranh cãi. Hôm 11 tháng 9 năm 2008, vào lúc vừa quá nửa khua, công an đã đến nhà lôi ông đi. Phải hơn một năm sau, họ mới đưa ông ra tòa, nhưng phiên xử chỉ kéo dài vài giờ. Họ sử dụng 57 bài thơ, truyện ngắn và bài viết của ông làm bằng chứng buộc tội là Nguyễn Xuân Nghĩa đã phỉ báng Đảng Cộng sản. Ông bị kêu án tù sáu năm và ba năm quản chế. 
Thụy nói ‘cha tôi yếu lắm’. Nhà thơ mang bệnh, trong khi phòng khám ở trại giam chữa trị không nổi. Hàng đêm ông bị mất ngủ vì những cơn đau triền miên, ông ở chung phòng với hai mươi tù nhân khác. Họ phải ngủ đất và dùng chung một nhà xí. Ban ngày họ lao động sản xuất đồ tre; Nguyễn Xuân Nghĩa dạy cho các bạn tù tiếng Anh. Họ nấu ăn ngày hai bữa, nhưng mua thịt thì đắt, vả lại phẩm chất xấu, nên ăn không ngon miệng. 
Cũng may là ở Nghệ An thì còn khá hơn ở nhà tù trước. Trước kia ở gần một nhà máy sản xuất gạch nên khói nhà máy đã phá đi hai lá phổi của ông. Ngoài ra, chế độ ở đó còn nghiệt ngã hơn nhiều. Nhà thơ bị sáu tháng biệt giam vì đã chỉ trích chế độ lao tù, sau đó ông còn chịu thêm ba tháng nữa. Phòng giam có diện tích chỉ bảy thước vuông, không có ánh sáng, chỉ có một lỗ hổng nhỏ để thông hơi, vì thế mà ông đã mấy lần nghĩ đến tự sát. 
Ở Nghệ An thì ông được gia đình thăm viếng, một giờ mỗi tháng. Mẹ của Thụy phải mất hai ngày đường mới đến được biên giới Lào từ nhà ở Hải Phòng. Bà đem thức ăn, nước uống và sách cho ông đọc – nhưng chỉ được đem sách không có nội dung chính trị. Thụy nói là cũng khó nói chuyện, vì lúc nào cũng có một cán bộ trại giam ngồi bên cạnh. Nhưng lần vừa rồi, cha anh bảo là ông đã bắt đầu viết sách bằng cách ghi nhớ trong đầu. Ông viết về thời gian tù đày. Khi nào được thả, vào tháng chín năm 2014, thì ông sẽ viết ra giấy. 
Con của nhà thơ nói với tôi là từ nay cho đến ngày ấy, thì mọi sự quan tâm từ nước ngoài sẽ làm cho cha anh phấn khởi. Cha anh không được phép gửi hay nhận thư, nhưng nếu thư gửi đến mẹ anh, thì bà sẽ chuyển lời đến ông. Văn bút Hà Lan có địa chỉ của nhà thơ – cũng như địa chỉ của những người khác cùng cảnh ngộ. 
Lời kết: Mới gần đây, cơ quan an ninh đã đến nơi làm việc của Thanh Thụy. Do bị áp lực và đe dọa của an ninh, nên anh đã bị cơ quan đuổi việc. Thanh Thụy hiện nay bị thất nghiệp và cho biết là việc cơ quan an ninh gây khó khăn cho anh là một hành động phi pháp.
* Bài viết do tác giả Maartje Duin gửi đến Danlambao, bài dịch sang tiếng Việt của Tam Hợp. Maartje Duin là một nữ ký giả Hà Lan, cũng là tác giả của bài phóng sự Những bloggers bị săn đuổi đã được đăng trên Danlambao trước đó.

Maartje Duin phỏng vấn linh mục Phan Văn Lợi. Ảnh: Facebook Maartje Duin


Coptừ: Dân Làm Báo

“Nóng” lên cùng tháng 5

Rất nhiều sự kiện chính trị lớn sẽ diễn ra vào tháng 5/2013...

“Nóng” lên cùng tháng 5
Hội nghị Trung ương 6 khóa XI diễn ra từ ngày 1 - 15/10/2012.
 
Rất nhiều sự kiện chính trị lớn sẽ diễn ra vào tháng 5, trong đó, mở màn là Hội nghị lần thứ 7 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XI, tiếp đến là Kỳ họp thứ 5, Quốc hội khóa XIII, với nhiều đầu công việc quan trọng.

Nhiều đại biểu Quốc hội đều gọi tháng 5 này là thời kỳ “đỏ lửa”, không phải chỉ vì đó bắt đầu là cao điểm của những ngày hè nắng nóng như thiêu đốt, mà còn vì, họ sẽ cùng thực thi trách nhiệm lấy phiếu tín nhiệm, một công việc mà Quốc hội đã rậm rịch hơn một thập kỷ qua nhưng chưa từng thực hiện; Luật Đất đai (sửa đổi)...

Nói về việc lấy phiếu tín nhiệm, Chủ nhiệm ủy ban Văn hóa, Giáo dục Thanh thiếu niên nhi đồng của Quốc hội, GS.TS. Đào Trọng Thi có nhiều niềm tin về công việc này và ông cho đó là bước tiến lớn trong kiểm soát quyền lực: “Lấy phiếu tín nhiệm là sự chuẩn bị, tiền đề quan trọng nhất để đi đến bỏ phiếu tín nhiệm. Nội dung này là kết quả trực tiếp của việc thể chế hóa Nghị quyết Trung ương 4 về xây dựng Đảng, Nghị quyết Đại hội XI của Đảng”.

Cũng theo vị Chủ nhiệm này, đây chính là giám sát trực tiếp của các đại biểu Quốc hội, những người được nhân dân tín nhiệm bầu ra, đối với các chức danh quan trọng nhất, có ảnh hưởng mạnh mẽ nhất đối với sự phát triển cũng như các vấn đề quan trọng của đất nước.

Việc thực hiện, cũng không sợ rơi vào hình thức, dù đây là vấn đề lớn và còn rất mới ở nước ta. Bởi vì chúng ta đã có cơ chế rõ ràng, hữu hiệu với đầy đủ các bước đi.

Đối với dự án Luật Đất đai (sửa đổi), lẽ ra được thông qua vào kỳ họp cuối năm ngoái để đáp ứng được tính cấp bách của tình hình phức tạp hiện nay về đất đai, tuy nhiên, vì lý do chất lượng dự án luật chưa đảm bảo nên luật này đành phải lùi lại và tại phiên họp của Ủy ban Thường vụ Quốc hội diễn ra trong tuần rồi, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng vẫn tỏ ra quan ngại về việc Luật Đất đai sửa đổi trình lên lần này “chưa chắc đã được Quốc hội thông qua”, mặc dù đã được làm thận trọng hơn, có sự phối hợp cao giữa cơ quan soạn thảo và cơ quan thẩm tra nên tính khả thi của luật cũng tốt hơn.

Một trong những khúc mắc lớn nhất hiện nay chưa được giải quyết cặn kẽ trong Luật Đất đai sửa đổi là về nội dung thu hồi đất, trong đó có việc thu hồi cho các dự án kinh tế, xã hội cần thế nào.

Theo Bộ trưởng Tài nguyên - Môi trường Nguyễn Minh Quang: “Cơ quan soạn thảo xin tiếp thu và chỉnh lý vào dự thảo Luật theo hướng rà soát để chuyển các dự án phát triển kinh tế, xã hội mà trong đó có lợi ích quốc gia, lợi ích công cộng vào nhóm các dự án được Nhà nước thu hồi vì lợi ích quốc gia, lợi ích công cộng”.

Tuy nhiên, theo sự phân tích của Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, thì nếu không quy định rõ các dự án phát triển kinh tế, xã hội thế nào mà trong đó có lợi ích quốc gia, lợi ích công cộng để đưa vào nhóm các dự án được Nhà nước thu hồi vì lợi ích quốc gia, lợi ích công cộng...thì việc giải quyết thu hồi đất vẫn rất phức tạp và luật không khả thi.

Trước khi Kỳ họp thứ 5 của Quốc hội diễn ra, là Hội nghị Trung ương 7, với một trong những nội dung nổi bật là xem xét cho ý kiến dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 sau 3 tháng lấy ý kiến nhân dân, với nhiều sửa đổi đáng kể so với bản ban đầu. Bởi nói như Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, cũng đồng thời là Chủ tịch ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp, “phải thật lòng trong tổng hợp, lắng nghe, tiếp thu góp ý của dân”.

Theo đó, hầu như những ý kiến đóng góp của người dân thời gian qua đều được ban biên tập lắng nghe, ghi nhận, giải trình đầy đủ, xác đáng đối với những điều tiếp thu và không tiếp thu. Với một số nội dung cần phải tiếp tục cân nhắc, Ban biên tập đề xuất hai phương án, một là giữ nguyên nội dung cũ của bản dự thảo lần đầu và phương án thứ hai là ý kiến đề xuất của người dân.

Chẳng hạn với điều 4, là một trong những nội dung nhận được nhiều ý kiến góp ý nhất. Trước nhiều ý kiến của người dân đề xuất điều 4 cần viết ngắn gọn, xúc tích, nếu không, cứ quá phụ thuộc vào câu chữ trong Cương lĩnh hay Điều lệ sẽ dẫn đến vài năm lại phải sửa Hiến pháp một lần cho phù hợp văn kiện Đảng.

Vì vậy, ngoài phương án cũ hiến định Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động..., Uỷ ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp đề xuất thêm phương án mới, nêu định nghĩa ngắn gọn: “Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội”.

Những nội dung nêu bản chất, nền tảng tư tưởng của Đảng thì đã được thể hiện trong Cương lĩnh và Điều lệ Đảng. Đồng thời, thay vì quy định “Đảng chịu trách nhiệm trước nhân dân về những quyết định của mình”, phương án mới đổi thành “chịu trách nhiệm về sự lãnh đạo của mình”.

Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp cũng cho biết, nhiều ý kiến người dân đề nghị làm rõ cơ chế lãnh đạo của Đảng, cơ chế chịu trách nhiệm và cơ chế để nhân dân giám sát Đảng, sự cần thiết ban hành luật về Đảng. Tuy nhiên, ủy ban dự thảo sửa đổi cho rằng, sự lãnh đạo của Đảng là về mặt chính trị thông qua cương lĩnh, chiến lược, các định hướng, chính sách, chủ trương lớn. Cách thức cũng như nội dung lãnh đạo cần có sự uyển chuyển đáp ứng yêu cầu nhiệm vụ từng giai đoạn, từng thời kỳ.

(Nguồn: Thời báo Kinh tế Việt Nam)
 


Copy từ: VnEconomy

Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha sẽ ra tòa ngày 16/5

Hải Huỳnh (Danlambao) - Tin cho biết, phiên toà xét xử hai sinh viên yêu nước là Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha sẽ diễn ra vào ngày 16/5/2013 sắp tới, tại trụ sở tòa án tỉnh Long An. Cả hai sinh viên cùng bị cáo buộc 'Tuyên truyền chống phá nhà nước' theo điều 88 BLHS, trong đó có việc rải truyền đơn chống Trung Quốc xâm lược.
Dự kiến, chủ tọa phiên tòa là ông Lê Quốc Hùng, hiện đang là Phó Chánh án tòa án tỉnh Long An, Kiểm sát viên giữ quyền công tố là ông Huỳnh Văn Hoàng.

Có 3 luật sư tham gia bảo vệ quyền lợi cho 2 sinh viên yêu nước là :
1. Luật sư Nguyễn Văn Miếng, văn phòng luật sư Hồng Đức thuộc Đoàn luật sư thành phố bào chữa cho sinh viên Đinh Nguyên Kha
2. Luật sư Nguyễn Thanh Lương, Đoàn luật sư tỉnh Bến Tre tham gia bào chữa cho sinh viên Nguyễn Phương Uyên
3. Luật sư Hà Huy Sơn, Đoàn luật sư Hà Nội tham gia bào chữa cho sinh viên Nguyễn Phương Uyên.
Phiên tòa dự kiến sẽ diễn ra trong 1 ngày, nhưng nhiều thông tin khẳng định chắc chắn rằng thời gian xét xử sẽ bị "nén" xuống thành 1 buổi.
Phía đại diện các cơ quan nước ngoài thì hiện nay chỉ mới có Tổng lãnh sự Hoa Kỳ tại Sài Gòn đã đăng ký với tòa án tỉnh Long An để đến tham dự phiên tòa này.
Cho đến thời điểm hiện nay thì Phương Uyên đã gặp luật sư được 2 lần. Trong lần mới đây nhất thì cô và luật sư trao đổi thắng thắn hơn. Dù có công an trại giam theo dõi suốt buổi gặp mặt nhưng tinh thần Phương Uyên rất mạnh mẽ và cô yêu cầu bào chữa theo hướng không có tội.
Trong khi đó, sinh viên Đinh Nguyên Kha trước đó đã bị 'trích xuất' lên Bộ Công An, bị đưa về giam giữ tại trại giam B14 (Sài Gòn) với lý do để điều tra cái gọi là 'hành vi khủng bố'.
danlambaovn.blogspot.com

* Theo một văn bản được phổ biến trên trang Dân Luận, hôm 27/4, luật sư Nguyễn Thanh Lương đã chính thức gửi đơn yêu cầu xem xét, xử lý việc Phương Uyên bị đánh trong trại giam của CA Long An:



Copy từ: Dân Làm Báo

Cáo trạng vụ án Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha

Danlambao - Như đã đưa tin, hai sinh viên yêu nước Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha sẽ ra tòa vào ngày 16/5/2013 với cáo buộc 'Tuyên truyền chống phá nhà nước' theo theo khoản 1, điểm C, điều 88 BLHS. Mức án áp đặt cho tội danh này từ 3 đến 12 năm tù giam, chưa kể thời gian tù quản chế.

Theo cáo trạng của VKSND Tỉnh Long An được ký bởi ông Nguyễn Tiến Nghiệp, hai sinh viên Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha cùng bị khép vào tội danh "Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hoá phẩm có nội dung chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam". Trên thực tế, đây đều là các hoạt động rải truyền đơn ôn hòa, nội dung phản đối độc tài, kêu gọi dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam, phản đối Trung Quốc xâm lược...
Nguyễn Phương Uyên, 21 tuổi, sinh viên trường Đại học Công Nghệ Thực phẩm TP.HCM bị bắt cóc và giam giữ từ tháng 10 năm ngoái với cáo buộc "Tuyên truyền chống phá Nhà nước" theo điều 88 Bộ luật hình sự.
Người cùng bị bắt với Phương Uyên trong vụ án là Đinh Nguyên Kha, 25 tuổi, sinh viên trường Đại học Kinh tế Công nghiệp Long An. Hiện nay, Đinh Nguyên Kha bị Cục chính trị 5 'trích xuất', chuyển lên giam giữ tại trại giam B14, Bộ Công an để tiếp tục bị điều tra tội danh mới mang tên 'khủng bố'.
Danlambao xin gửi đến bạn đọc toàn văn bản cáo trạng vụ án:








Copy từ: Dân Làm Báo

Giá điện sẽ tăng gần 30%?

Giá điện sẽ tăng cao ?

Giá than bán cho ngành điện chính thức được phép điều chỉnh tăng khá cao, kéo theo nguy cơ giá điện tăng mạnh.

Tăng thêm gần 30%
Theo ông Nguyễn Văn Biên, Phó tổng giám đốc Tập đoàn Than Khoáng sản(Vinacomin), từ 20.4 giá than bán cho ngành điện đã được Thủ tướng và Bộ Công thương chấp thuận cho tăng bằng 100% giá thành sản xuất than năm 2011, tương đương 84% giá thành sản xuất than năm 2013.
 Giá điện cần được tăng theo lộ trình từng bước ngắn để không tác động quá lớn đến lạm phát
Giá điện cần được tăng theo lộ trình từng bước ngắn để không tác động quá lớn đến lạm phát
- Ảnh: Ngọc Thắng
Lý giải cho việc tăng giá này, theo Vinacomin, trong quý 1/2013 giá than bán cho ngành điện mới chỉ bằng 71 - 73% giá thành năm 2011 đã kiểm toán và bằng 63 - 66% giá thành năm 2013. Tính riêng trong quý 1, tổng giá trị than bán cho ngành điện thấp hơn giá thành năm 2013 khoảng 1.500 tỉ đồng. Vinacomin cho rằng, giá bán cho ngành điện thấp, trong khi phải cung cấp cho ngành điện tới 50% sản lượng trong nước (4 triệu tấn) nên ngành than “đuối sức”. Bên cạnh việc được điều chỉnh giá than bằng 100% giá thành sản xuất năm 2011, Vinacomin cũng cho rằng nếu được điều chỉnh tiếp theo lộ trình bằng giá thành năm 2013 và có lãi thì điều kiện sản xuất, đời sống công nhân… mới tốt lên.
 

Tỷ lệ nhiệt điện than chiếm khoảng 1/4 - 1/3 tổng cơ cấu nguồn điện phát, nên nếu giá than tăng lên sẽ ảnh hưởng rất lớn đến nhiệt điện than, qua đó tác động đến giá điện

Ông Đinh Quang Tri
- Phó tổng giám đốc EVN

Trên thực tế, việc ngành than nôn nóng tăng giá than bán cho ngành điện không chỉ vì giá này đang phải duy trì ở mức thấp, mà còn do xuất khẩu than không thuận lợi, giá xuất khẩu xuống thấp không đủ để bù lỗ giá than bán cho ngành điện như trước đây.
Đáng nói, để bằng 100% giá thành sản xuất năm 2011 thì giá than bán cho ngành điện sẽ phải tăng thêm khoảng 27 - 29% so với giá năm 2011, đẩy đầu vào ngành điện tăng mạnh tương ứng. Trao đổi với PV Thanh Niên, ông Đinh Quang Tri, Phó tổng giám đốc Tập đoàn điện lực VN (EVN), cho biết chưa nhận được phương án tăng giá của ngành than. “Than chiếm khoảng 70% giá thành nhiệt điện than. Hiện tại nguồn huy động nhiệt điện than xấp xỉ hơn 100 triệu kWh/ngày và ngày càng tăng lên. Tỷ lệ nhiệt điện than chiếm khoảng 1/4 - 1/3 tổng cơ cấu nguồn điện phát, nên nếu giá than tăng lên sẽ ảnh hưởng rất lớn đến nhiệt điện than, qua đó tác động đến giá điện”, ông Tri cho hay.
Cũng theo lãnh đạo EVN, theo Thông tư 31 của Bộ Công thương, giá các yếu tố dẫn tới giá điện tăng lên thì mới tính cụ thể mức tăng giá điện. Tháng 5, 6 sẽ tính cụ thể giá, nếu nước về sớm ở các nhà máy thủy điện thì thuận lợi, nếu không sản xuất điện sẽ còn khó khăn hơn, phải đổ dầu vào chạy điện.
Phải có lộ trình tăng
Theo chuyên gia kinh tế, TS Nguyễn Minh Phong, kéo dài tình trạng giá than bán cho ngành điện dưới giá thành là không hợp lý, nên tiến tới điều chỉnh dần theo giá thị trường là đúng. “Nhưng có hai điểm cần lưu ý khi tăng: tăng phải có lộ trình vì phải cân nhắc tác động đầu vào tới ngành điện và các ngành sản xuất khác, nếu không sẽ tạo cú sốc về giá, hệ lụy lớn hơn; thứ hai, tất cả các con số này phải được công khai, kiểm toán để tạo sự đồng thuận”, TS Phong nhận định.
Chuyên gia này cũng cho rằng, Chính phủ đồng ý chủ trương tăng giá than bán cho ngành điện bằng 100% giá thành năm 2011, nhưng ngành than không thể tăng sốc một lần, mà cần chia làm nhiều đợt tăng, giảm áp lực cho giá điện. 
Trên thực tế, nhiệt điện than chỉ chiếm khoảng 1/4 tổng cơ cấu nguồn, nên việc tăng giá than không thể là lý do chính để dẫn tới điện tăng giá. Nhưng ngay từ đầu năm, ngành điện đã “cảnh báo” nhiều yếu tố bất lợi cho giá điện, như tình hình khô hạn diễn biến phức tạp trên cả nước, dự kiến sản lượng thủy điện năm nay thiếu hụt khoảng 1,2 tỉ kWh so với năm 2012, và có nguy cơ phải bù lại bằng điện chạy dầu và tăng tỷ lệ huy động nhiệt điện than. Cụ thể, tình hình khô hạn ở miền Trung và khả năng thiếu khí có thể khiến EVN phải huy động 1,8 - 2,4 tỉ kWh điện chạy dầu để đảm bảo điện cho miền Nam. Và nếu trường hợp này xảy ra, theo một phó tổng giám đốc EVN, tập đoàn này sẽ phải bù khoảng 10.000 tỉ đồng và khoản lỗ này sẽ được phân bổ vào giá thành điện trong những lần tăng tiếp theo quy định. Chưa kể, EVN vẫn còn khoản lỗ treo hơn 8.000 tỉ đồng của năm 2010, cộng với 26.000 tỉ đồng lỗ chênh lệch tỷ giá, đã được cho chủ trương bù đắp dần vào giá điện cho tới năm 2015, đe dọa rất lớn tới mức tăng giá điện.
Mặt khác, theo quy định hiện hành khi có biến động giá đến 5% thì EVN được phép điều chỉnh giá điện. Nếu các yếu tố trên (tỷ lệ huy động nhiệt điện than, điện chạy dầu cao) diễn ra cùng thời điểm với việc điều chỉnh giá than bán cho ngành điện, thì yếu tố đầu vào chắc chắn sẽ vượt trên 5%. Đây là lý do một chuyên gia trong ngành cho rằng cơ quan chủ quản là Bộ Công thương cần có tính toán cân nhắc chặt chẽ tới thời điểm tăng giá của cả than và điện. Nếu giá than được điều chỉnh ngay trong mùa khô năm nay, thì sức ép lên giá điện là rất lớn.
Đáng chú ý hơn, giá điện lại đang được nhận cơ chế rất “mở” của Bộ Công thương trong dự thảo cơ chế quản lý và điều chỉnh giá điện. Theo đó, khi thông số đầu vào ảnh hưởng đến chi phí phát điện có biến động, làm giá điện tăng 2% so với giá đang áp dụng và nằm trong khung giá, thì EVN được phép tăng giá bán điện. Với mức tăng rất thấp này, giá điện sẽ được tạo cơ hội biến động tăng nhanh và nhiều hơn.
Theo TS Lưu Bích Hồ, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu chiến lược, mức tăng giá than bán cho ngành điện theo dự kiến rất lớn, gần 1/3 so với giá thành năm 2011. “Chúng ta đã có nhiều kinh nghiệm tăng giá điện đột biến, tác động rất lớn đến lạm phát. Bởi vậy, không thể tăng đột ngột mà phải tăng dần, tăng từng bước ngắn, Bộ Tài chính, Bộ Công thương phải tính toán lộ trình tăng để giữ ổn định cho nền kinh tế, không tác động lớn đến lạm phát. Với các mặt hàng thiết yếu của nền kinh tế như than, điện, việc nhích dần lên cơ chế thị trường là đúng, nhưng nhích lên như thế nào cần phải tính toán kỹ, đặc biệt các con số lỗ lãi của các tập đoàn độc quyền phải thực sự minh bạch, không thể khi muốn tăng giá thì nói lỗ, cuối năm hạch toán lại nói lãi”, TS Hồ nhìn nhận.
Mai Hà
>> Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: Không để giá điện, xăng dầu gây bức xúc
>> Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: Giá điện, xăng dầu phải minh bạch hơn nữa
>> Giá điện có thể tăng tiếp trong năm 2013
>> EVN buộc phải tăng giá điện
>> Xây dựng lộ trình điều chỉnh giá điện từ 2013 - 2015


Copy từ: Thanh Niên