CHƯA TỐT NGHIỆP TRƯỜNG ĐỜI.

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

Thư ngỏ gửi nhà văn Phạm Đình Trọng: Không đồng ca, nhưng lĩnh xướng


Đám tang tướng Giáp. Ảnh Google
Đám tang tướng Giáp. Ảnh Google
 Thưa nhà văn,
Tôi mạo muội gởi thư này tới ông, để đưa ra một nhận thức khác về những sự kiện ông đã viết trong bài “Về với dân
Ông mặc định cuộc chiến Đông Dương lần thứ I (1946 -1954) là: “Không còn con đường nào khác, buộc phải tiến hành cuộc kháng chiến giữ nước.”
Cuộc chiến này do người Pháp thực hiên, và người Mỹ chịu 80% chi phí chiến tranh, nhằm đắp đập be bờ, ngăn lại cơn đại hồng thuỷ cộng sản đang tràn xuống Đông Nam Á. Người Pháp và cả người Mỹ nữa không có ý biến Việt Nam thành “thuộc địa kiểu mới” như đã tuyên truyền.
Hồ Chí Minh là một chính trị gia lão luyện đã đánh tráo lịch sử. Ông biến cuộc chiến chống cộng của người Pháp và Mỹ thành một cuộc chiến tranh xâm lược. Ngược lại, ông cũng đã biến cuộc chiến bảo vệ ý thứ hệ của đảng Cộng sản thành một cuộc chiến vệ quốc, để lôi kéo những người dân Việt nhẹ dạ vào cuộc chém giết đẫm máu này.
Nhưng thôi, hãy gác lại sự khác biệt, cứ cho rằng Pháp có ý định tái chiếm Việt Nam như ông mặc định. Vậy, có cần thiết phải tiêu hao quá nhiều xương máu, để hàng triệu gia đình tan vỡ, quốc gia tan hoang, hận thù giữa các dân tộc đến như vậy không. Những quốc gia láng giềng cũng giành độc lập nhưng không phải trả giá đắt như chúng ta.
Hơn nữa, chúng ta chấp nhận hy sinh để đổi lấy một chính quyền độc lập. Nhưng chính quyền mới này lại tồi tệ hơn chính quyền của Pháp trước đây. Vậy hàng triệu người ngã xuống để đánh đổi lấy gì?
Thưa nhà văn,
Nếu Việt Nam còn là thuộc địa của Pháp, thì bây giờ chúng ta không mất Ải Nam Quan, thác Bản Giốc, chúng ta không mất Hoàng Sa, Trường Sa. Nhìn lại pháo đài Đồng Đăng, hẳn ông hiểu người Pháp đã gìn giữ giang sơn của chúng ta cẩn thận đến mức nào. Chúng ta cũng không phải nhọc lòng xin đảng ban cho chút quyền con người, bởi những quyền này chúng ta đã có từ thời Pháp thuộc.
Lịch sử đôi khi chỉ là những trò trớ trêu và cay nghiệt. Chúng ta đánh Pháp, đuổi Mỹ ở cổng trước, nhưng lại rước Tầu, mời Nga vào cổng sau. Quả là một nghịch lý, một bất hạnh khổng lồ cho dân tộc chúng ta. Có dịp lần mò vào những kho sử liệu, biết đâu ông tìm ra những điều thú vi. Bởi lịch sử cũng là những cuộc truy đuổi khôn cùng để tìm ra sự thực.
Trong bài ông có mô phỏng lại tiếng hô của người dân nhiều nước trên thế giới “Hồ Chí Minh! Giáp! Giáp! Hồ Chí Minh! Giáp Giáp!”. Ông coi đó như là một miền tự hào dân tộc. Nhưng có khi nào chúng ta tự hỏi. Những người reo ca kia bây giờ đang sống ra sao? Quốc gia của họ đang ở đâu trên bậc thang của nền văn minh nhân lọai?
Những công dân thuộc những quốc gia tiên tiến như tôi biết, họ tự tin và bản lĩnh, không qùy lậy, không sùng bái, đất nước họ không có lãnh tụ ca, không đề cao những người dùng súng đạn và mạng người để giải quyết sự khác biệt.
Hẳn ông đã biết điển tích này, nhưng tôi vẫn kể ra đây: Năm 1991, khi thăm Thái Lan thủ tướng Võ Văn Kiệt nói: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng hai đế quốc to”. Thủ tướng Thái Lan nói: “Còn chúng tôi cũng rất tự hào vì không phải đánh nhau với đế quốc to nào cả.” Không biết ông Kiệt còn dám tự hào khi nghe xong lời đáp lễ trên không.
Trong bài viết, ông có đề cập đến bữa ăn tối ngày 5 tháng 7 năm 1967 do Hồ Chí Minh khoản đãi tướng Thanh trước khi trở lại chiến trường. Ông mô tả đó là bữa ăn “đạm bạc”. Ông có đọc được nhật ký ở phủ chủ tịch, hay có gặp đầu bếp nấu bữa ăn đó không? Tôi nghi ngờ tính “đạm bạc” của bữa ăn tối lịch sử này.
Rồi ông kể tiếp Nguyễn Chí Thanh “rạo rực nghĩ đến chiến thắng trong tầm tay”, “âm thầm vui sướng đến mất ngủ. Quá phấn kích, rạng sáng ngày 6.7.1967, ông bị cơn nhồi máu cơ tim cướp đi mạng sống.”
Tướng Thanh thao thức trong đêm cuối, trước khi xa vợ con nghe có vẻ hợp lý hơn. Cơn nhồi máu cơ tim xẩy ra lúc ba giờ sáng. Căn nguyên có thể là di truyền, cao Cholesterol, cao huyết áp, hút thuốc nhiều. Mất ngủ chỉ là một yếu tố phụ vào căn bệnh đã tiềm ẩn từ lâu. Cách ông mô tả đêm cuối cùng của tướng Thanh, có vẻ suy diễn và gán ghép làm tôi nghi ngờ về những nguồn sử liệu mà ông đã viện dẫn.
Tôi đánh giá tướng Thanh hơn tướng Giáp về cả tài năng và tư cách. Tướng Thanh bình dân hơn, gần gũi với lính hơn, xông pha, lăn lộn trận mạc nhiều hơn, sắc sảo hơn, dám đứng ra bênh đỡ được vài người oan khuất. Đó cũng là một trong những lý do tại sao tướng Thanh được nhiều người khâm phục, còn tướng Giáp bị coi thường ra mặt.
Ông có giải thích vì sao cả ông Hồ và tướng Giáp vắng mặt ở Hà Nội dịp Tết Mậu Thân 1968. Do vậy, tôi cũng đưa ra một cái nhìn khác về sự kiện này.
Người ta đồn rằng Tướng Giáp nhận định nếu đánh mạnh qúa, dồn Mỹ vào chân tường. Có thể Mỹ sẽ sử dụng đến bom nguyên tử, ném thẳng vào Hà Nội như họ đã từng làm với Nhật để kết thúc chiến tranh. Thế nên cả hai cùng đi lánh nạn. Ông Hồ qua Bắc Kinh, tướng Giáp đến Budapest.
Lời đồn đoán này không phải là không cơ sở. Ông Hồ từng vào sinh ra tử, từng thay tên đổi họ trên trăm lần, qua mặt những trùm mật thám, sở cẩm Tây, Tàu, vào tù ra khám như đi chợ. Một bậc cao thủ, một đấng đa mưu túc kế. Ông Hồ đâu phải con bò để cho Lê Duẩn muốn dắt đâu thì dắt, muốn cột đâu thì cột. Nếu tướng Giáp không cáo bệnh, không xin nghỉ, thì Lê Duận có ba đầu sáu tay, cũng không thể cưỡng bức một ủy viên bộ chính trị, tổng tư lệnh, tổng tham mưu trưởng, bộ trưởng quốc phòng, đi đâu được.
Trong bài ông cũng ca ngợi tướng Giáp “không tham gia vào những tội ác… trong những vụ tàn sát đẫm máu như cải cách ruộng đất hay Nhân văn Gia Phẩm… ” Thưa nhà văn, nhìn thấy người đang bị bách hại mà mình không có một động thái gì để cứu nạn nhân thì đó là một kẻ tòng phạm không hơn không kém.
Ông viết “Không vào chỗ dành riêng cho tầng lớp vua quan xa dân ở Mai Dịch, Võ Nguyên Giáp về với dân gian Việt Nam ở doi đất bình dị ven biển Vũng Chùa, Quảng Bình quê nhà”. Ông kết luận rằng tướng Giáp đã về với dân.
Tướng Giáp muốn về với dân sao lại không chọn nghĩa trang Vị Xuyên, Cao Bằng, sao không chọnnghĩa trang Trường Sơn, hay nghĩa trang Quốc Tế ở Xa Mát, Tây Ninh.
Tướng Giáp chọn một mình một cõi, các nhà phong thủy ví đó là đất của “ngọa hổ tàng long”, chỉ có các bậc đế vương mới chọn nơi an nghỉ vĩnh hằng như vậy. Tầng lớp tiện dân, chết chưa có đất chôn, đâu dám mơ đến việc có voi chầu hổ phục.
Nhà văn thử tính toán lại xem tổng chi phí cho đám tang tướng Giáp là bao nhiêu, chưa kể đến một đại đội đang canh giữ phần mộ 24/24 giờ hằng ngày, hẳn ông có câu trả lời rằng tướng Giáp ở với quan hay về với dân.
Cha anh chúng ta nhập đồng, yêu nước nghĩa là yêu chủ nghĩa cộng sản, đã ôm mã tấu lao vào họng súng, mang lại hào quang cho tướng Giáp. Con em chúng ta lên đồng, yêu nước nghĩa là yêu đảng, còn đảng còn mình, ôm hoa lao vào khóc một người không bao giờ bỏ đảng. Nhưng khi thoát đồng, họ cũng yêu miếng sushi không thua kém gì tình yêu giành cho tướng Giáp.
Nhà văn tâm sự rằng “không thể góp giọng trong dàn đồng ca kia”. Ông chờ sự yên tĩnh trở lại rồi ông mới lên giọng.
Thưa nhà văn,
Ông có một giọng nam cao, cuồn cuộn mà êm ái, sang sảng mà du dương. Giọng của một người hát thánh ca trong vai lĩnh xướng.
5.11.2013
Trần Hồng Tâm
Nguyên trung úy QĐND

Copy từ: Đàn Chim Việt


..........................

Dân oan biểu tình trước Mặt trận Tổ quốc


Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
2013-11-06
Sáng ngày 6 tháng 11,  khoảng 500 người dân 3 xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao huyện Văn Giang tỉnh Hưng Yên đang biểu tình trước cửa trụ sở Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, 46 Tràng Thi Hà Nội.
Sáng ngày 6 tháng 11, khoảng 500 người dân 3 xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao huyện Văn Giang tỉnh Hưng Yên đang biểu tình trước cửa trụ sở Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, 46 Tràng Thi Hà Nội.
blog/diendanchinhtri
Mấy trăm nông dân thuộc ba xã Xuân Quan, Cửu Cao, Phụng Công, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên sáng nay lại phải kéo nhau đến văn phòng Trung ương Mặt Trận Tổ Quốc tại 46 Tràng Thi, Hà Nội. Mục đích được cho biết nhằm yêu cầu cơ quan chức năng trung ương có ý kiến với các cấp chính quyền địa phương có biện pháp cụ thể ổn định trận tự tại địa phương trước những thành phần bất hảo công khai hoành hành tại đó.
Một người dân đi khiếu kiện trong đoàn cho biết như sau:
Hôm nay bà con đi độ khoảng 400-500 người thôi. Mục đích sang tại Mặt trận Tổ quốc là muốn họ giúp dân vì tình hình địa phương hiện nay rất phức tạp. Phức tạp là chỗ đất mà chúng tôi giữ lại để giữ nguyên hiện trường chờ đợi giải quyết, hiện nay họ cho máy múc, máy ủi rồi bơm cát vào khu đồng mà chúng tôi giữ. Đặc biệt nhất là nhóm gọi là xã hội đen cứ ngông cuồng dao kiếm trong đường làng. Dân chúng tôi không hài lòng chỗ đó. Bức xúc là ở chỗ đó. Đặc biệt nhất các cháu còn trẻ toàn là con em địa phương, và điều làm chúng tôi phải suy nghĩ là công an huyện bảo kê cho chúng làm như thế; nên chúng tôi không chấp nhận điều đó được.”
Tôi nói đây không phải là cưỡng chế mà là bức chế, vì không hề có thông báo, không hề có quyết định mà bây giờ bảo gia đình chúng tôi chống đối. Chúng tôi không nhận là chống đối mà dùng quyền lực áp bức gia đình tôi để đóng cọc mốc. Chúng tôi đã sống và canh tác trên mảnh đất này là 27 năm rồi.
Một phụ nữ
Trong khi đó tại phía nam, một hộ gia đình tại khu phố 8, phường Long Bình, thành phố Biên Hòa từ hôm qua đến hôm nay 6 tháng 11 tỏ ra vô cùng bức xúc khi một đoàn công tác gồm các lực lượng chức năng đến đóng cọc phân mốc trên đất của gia đình này mà không có văn bản thông báo theo đúng qui định của pháp luật.
Một phụ nữ trong gia đình cho Đài chúng tôi biết sự việc như sau:
Tôi nói đây không phải là cưỡng chế mà là bức chế, vì không hề có thông báo, không hề có quyết định mà bây giờ bảo gia đình chúng tôi chống đối. Chúng tôi không nhận là chống đối mà dùng quyền lực áp bức gia đình tôi để đóng cọc mốc. Chúng tôi đã sống và canh tác trên mảnh đất này là 27 năm rồi. Tôi nói với anh công an khu vực, đây là quyền sử dụng, chỉ sau 6 tháng tôi là người có quyền sử dụng. Anh ấy có hỏi tôi rằng quan trọng là quyền sở hữu. Tôi nói nếu quyền sở hữu thì tôi đấu tranh kiểu khác chứ không nói bằng miệng như thế này. Không thông báo gì cả mà hiên ngang vào.
Lực lượng chiều hôm qua: cả công an, cả bộ đội và phường khoảng dưới 50 người. Lực lượng công an đông hơn 10 người với còng, súng… cùng với một xe thùng nữa. Lực lượng của phường cũng huy động đông hơn, có 4-5 chị em phụ nữ nữa. Theo như anh Châu bên hình sự thành phố nói là phạm nhân. Còn lực lượng bộ đội xuống khu vực ruộng nhà tôi khoảng trên 100 người. Tôi nghe người ta nói còn rải đều cách khu vực đóng cọc chừng 100 mét đổ ra, họ sợ gia đình chúng tôi khủng bố gì đó; nhưng gia đình chúng tôi trẻ già, lớn bé chỉ có hơn 10 người và đấu tranh bằng lời, đúng pháp luật, đúng sự thật.
Ủy ban Thường vụ Quốc hội Việt Nam báo cáo tại kỳ họp đang diễn ra tại Hà Nội rằng từ năm 2003 đến năm 2010, các cơ quan chức năng từ cấp địa phương đến Trung ương tiếp nhận và xử lý trên 1,2 triệu đơn thư khiếu nại, tố cáo. Trong đó lĩnh vực đất đai chiếm đến 70%.
Trường hợp ba xã ở huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên là một vụ lớn vẫn chưa được giải quyết và trường hợp của gia đình vừa nêu tại khu phố 8, phường Long Bình, thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai hẳn sẽ là một vụ mới nếu như vẫn tiếp diễn như lời người trong cuộc vừa cho biết.

Copy từ: RFA


..................

GHPGVNTN đi làm từ thiện tại miền Trung: Công an đông hơn người xin cứu trợ


PARIS, ngày 5.11.2013 (PTTPGQT) - Đáp ứng Thông Bạch của Hòa thượng Thích Viên Định, Viện trưởng Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt nam thống nhất (GHPGVNTN), Hòa thượng Thích Không Tánh, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Từ thiện – Xã hội đã tổ chức Phái đoàn ra cứu trợ tại hai tỉnh Thừa thiên - Huế và Quảng Nam – Đà Nẵng. Tháp tùng phái đoàn gồm có Hòa thượng Thích Nguyên Lý, Tổng thủ qũy Viện Hóa Đạo, và Thượng tọa Thích Viên Hỷ.
Công cuộc cứu trợ bắt đầu từ ngày 30.10 tại Huế với sự tham dự của chư Tăng thuộc Ban Đại diện GHPGVNTN tỉnh Thừa thiên - Huế, và sang ngày 31.10 tại Quảng Nam – Đà Nẵng với sự tham dự của Hòa thượng Thích Thanh Quang – Tổng Thư ký Viện Hóa Đạo kiêm Tổng Vụ Trưởng Tổng vụ Thanh Niên và cũng là Chánh đại diện GHPGVNTN tỉnh Quảng nam – Đà nẵng.
Phái đoàn cứu trợ gặp gỡ và phát quà nạn nhân bão lụt miền Trung tại Huế - Ảnh PTTPGQT 
Công cuộc cứu trợ tại Huế bị Công an theo dõi chặt chẽ và quây hình. Nhưng vào đến Đà Nẵng thì tình hình khó khăn hơn với sự ngăn chận của Công an Giao thông cùng các lực lượng Công an mặc sắc phục và thường phục. Công an đã chận đoàn xe cứu trợ không cho đến địa điểm phát quà cho nạn dân.
Phái đoàn cứu trợ linh động rời xe để đi bộ, và do không thể chở thực phẩm, gạo, mì đến, chư Tăng quyết định bỏ tiền vào phong thư phân phát. Nhưng tới nơi không thấy bóng một người dân, công an đã giải tán đoàn người trông chờ cứu trợ và ép buộc họ đến một địa điểm khác.
HT Thích Không Tánh, HT Thích Thanh Quang và Sư cô Đồng Hiếu phát quà – Ảnh PTTPGQT 
Hòa thượng Thích Nguyên Lý phát quà tại Đà Nẵng - Ảnh PTTPGQT 
Phái đoàn quay trở lại nơi công an chận xe chở hàng cứu trợ, thì công an đã cưỡng bức các bác tài lái xe về trụ sở công an phường Hòa Hiệp. Tại đây, số lượng công an đông hơn người xin cứu trợ. Khi phái đoàn chư Tăng đi bộ về đến nơi, công an triệu quý ngài đi “làm việc”. Nhưng phái đoàn đã khước từ. Phái đoàn Viện Hóa Đạo cảnh báo công an rằng : Chúng tôi nhân danh Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN, ra đây cứu trợ nạn nhân bão lụt, là công tác từ thiện xã hội của một tôn giáo, chẳng liên quan gì đến nhà nước. Chúng tôi phản đối việc phát quà dưới sự chỉ đạo của nhà cầm quyền.
Sau đó phái đoàn rời hội trường ra bên ngoài phát quà trực tiếp cho các nạn nhân bão lụt, phân phát cho mỗi người một bao thư 200.000 đồng VN và 10 kí gạo.
Rời Đà Nẵng, phái đoàn đến hai huyện Duy Xuyên và Đại Lộc ở Quảng Nam là nơi bị bão tàn phá nặng nề để phát quà cho những người cơ cực.
Công an Giao thông ngăn chận xe phát quà của Phái đoàn Phật giáo - Ảnh PTTPGQT 
Phái đoàn Viện Hóa Đạo chất vấn công an về sự lạm quyền ngăn chận cứu trợ - Ảnh PTTPGQT
PHÒNG THÔNG TIN PHẬT GIÁO QUỐC TẾ

Copy từ: Dân Làm Báo


...........................

Công an vi phạm tự do tôn giáo tại phường An Phú, TX Thuận An, tỉnh Bình Dương


VRNs (06.11.2013) – Bình Dương – Vào tối ngày 05/11/2013 các anh em xa quê đến từ Giáo xứ An Lạc, Thái Bình sum họp tại tư gia anh Nguyễn ở mặt tiền quốc lộ 50 phường An Phú, thị xã Thuận An, tỉnh Bình Dương cầu nguyện cho tổ tiên và gia đình nhân tháng các Đẳng Linh hồn (Tháng 11). Thường thì những buổi cầu nguyện này chỉ kéo dài chừng 30 phút sau đó mọi người cùng ăn cơm tối tại chỗ rất đơn giản và kết thúc trước 21g.
Những giáo dân đến đây cầu nguyện là những người công giáo ở khu Sài Gòn và Bình dương, họ đều có chung một đức tin và là những người đồng hương hoặc anh em của nhau. Buổi cầu nguyện vừa kết thúc vào 19g30 thì bất ngờ có một số công an và dân phòng chừng chục người ập tới cậy số đông muốn gây áp lực. Một anh công an không giới thiệu tên tuổi nhưng lại yêu cầu gặp chủ nhà và đòi kiểm tra chứng minh nhân dân. Trước sự chứng kiến khoảng 30 chục người đang có mặt trong bữa cơm kết thúc buổi cầu nguyện, một viên công an lớn tuổi nhất hỏi chủ nhà:
- Các anh làm gì ở đây?
- Chủ nhà: Chúng tôi là anh em và đồng hương nên đến đây để cầu nguyện cho tổ tiên.
- Công an: Ăn nhậu thì thoải mái nhưng đọc kinh thì không được.
Sau đó bảo chủ nhà nếu tổ chức cầu nguyện phải xin phép. Mọi người rất bất bình với cách ứng xử của công an, nhưng vẫn ôn hoà giải thích. Sau đó những công an và dân phòng này phát hiện có người chụp hình thì lẳng lặng bỏ đi.
cong an-dan phong
Những khuôn mặt xúc phạm tự do tôn giáo dưới lớp áo công an-dân phòng
Công an, dân phòng rất đông uy hiếp một gia đình đang cầu nguyện
Công an, dân phòng rất đông uy hiếp một gia đình đang cầu nguyện
Xét thấy việc làm này của công an phường An Phú là vi phạm đến quyền tự do tôn giáo của công dân: Căn cứ vào Hiến pháp của Nước CHXHCN Việt nam 1992: Điều 70 Chương V: (Trích) “Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật. Những nơi thờ tự của các tín ngưỡng, tôn giáo được pháp luật bảo hộ. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để làm trái pháp luật và chính sách của Nhà nước.” Căn cứ theo Pháp lệnh Tín ngưỡng Tôn giáo của Uỷ ban thường vụ Quốc hội Số 21/2004/PL-UBTVQH11 CHƯƠNG I NHỮNG QUY ĐỊNH CHUNG: (Trích) “Điều 1- Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Nhà nước bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Không ai được xâm phạm quyền tự do ấy.” CHƯƠNG II HOẠT ĐỘNG TÍN NGƯỠNG CỦA NGƯỜI CÓ TÍN NGƯỠNG VÀ HOẠT ĐỘNG TÔN GIÁO CỦA TÍN ĐỒ, NHÀ TU HÀNH, CHỨC SẮC: “Điều 9-1. Người có tín ngưỡng, tín đồ được tự do bày tỏ đức tin, thực hành các nghi thức thờ cúng, cầu nguyện và tham gia các hình thức sinh hoạt, phục vụ lễ hội, lễ nghi tôn giáo và học tập giáo lý tôn giáo mà mình tin theo. 2. Trong hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo, người có tín ngưỡng, tín đồ có trách nhiệm tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo và quyền tự do không tín ngưỡng, tôn giáo của người khác; thực hiện quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo không cản trở việc thực hiện quyền và nghĩa vụ công dân; hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo theo đúng quy định của pháp luật.” VÀ: Trong tất cả các văn bản quy định của pháp luật thì không có điều nào ghi “tập trung cầu nguyện tại tư gia phải xin phép hay báo cáo”. Như vậy là việc làm của nhóm công an tối ngày 05/10/2013 tại tư gia nhà anh Nguyễn là vi phạm pháp luật.
Chủ nhà cho biết sẽ tố cáo lên cấp có thẩm quyền về việc làm trái pháp luật của một số công an và dân phòng phường An Phú, TX Thuận An, tỉnh Bình Dương và xúc phạm đến niềm tin của người Công giáo.

Copy từ: Truyền Thông Chúa Cứu Thế


...........................

Đài Loan xây cầu tàu mới trên đảo Ba Bình, Trường Sa


Đảo Ba Bình / Trường Sa, thuộc chủ quyền Việt Nam bị Đài Loan chiếm giữ (nguồn: unc.edu)
Đảo Ba Bình / Trường Sa, thuộc chủ quyền Việt Nam bị Đài Loan chiếm giữ (nguồn: unc.edu)

Thanh Phương
Hôm qua, 05/06/2013, chính quyền Đài Loan thông báo là việc xây dựng một cầu tàu mới và tu bổ phi đạo trên đảo Thái Bình ( tức đảo Ba Bình theo tên gọi Việt Nam), quần đảo Trường Sa, sẽ bắt đầu vào đầu năm 2014 và dự kiến được hoàn tất trong vòng hai năm.

Theo Bộ Giao thông Đài Loan, cầu tàu mới trên đảo Ba Bình sẽ có khả năng tiếp nhận các chiến hạm lớn hơn và sẽ góp phần vào nhiệm vụ bảo vệ ngư dân Đài Loan đánh bắt cá trong vùng.
Hiện giờ, các tàu lớn của Đài Loan chỉ có thể thả neo ở ngoài khơi gần bờ biển và phải dùng các tàu nhỏ hơn đi vào cầu tàu để bốc dỡ hàng hóa, vật liệu. Vấn đề này sẽ được giải quyết với cầu tàu mới, vì cảng sẽ được nạo vét sâu hơn. Phi đạo trên đảo này cũng sẽ được tu bổ : Cải tạo hệ thống thoát nước mưa, lắp thêm đèn. . .
Đảo Ba Bình, Trường Sa, nằm cách thành phố cảng Cao Hùng miền nam Đài Loan đến 1.600 km, hiện do chính quyền Đài Bắc chiếm đóng, mặc dù đối với Hà Nội, toàn bộ quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam. Trên đảo này, hiện không có thường dân, mà chỉ có lực lượng tuần duyên Đài Loan trú đóng.
Bất chấp phản đối của Việt Nam, vào giữa năm 2006, Đài Bắc đã xây một phi đạo dài 1.150m trên đảo Ba Bình. Đầu năm nay, Đài Loan cũng tuyên bố sẽ tiến hành kế hoạch thăm dò dầu khí tại vùng biển xung quanh đảo Ba Bình. Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Việt Nam đã kịch liệt phản đối kế hoạch này.

Copy từ: RFI


........................

Thực chất việc biểu quyết sửa đổi Hiến pháp tại QH


Thanh Quang, phóng viên RFA
2013-11-06

image.jpg
Toàn cảnh buổi lễ khai mạc Kỳ họp thứ 6 quốc hội khóa 13 của Việt Nam hôm 21/10/2013.
AFP photo


Quốc Hội Việt Nam hiện đang nhóm họp để biểu quyết về việc sửa đổi Hiến pháp vốn ảnh hưởng đến vận nước dân tộc. Nhưng câu hỏi được nêu lên là thực chất diễn biến này ra sao?

Cản trở sự phát triển

Hồi đầu năm nay, ông Phan Trung Lý, Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật của Quốc Hội Việt Nam, Ủy viên Ủy ban Sọan thảo Hiến pháp kiêm Trưởng ban biên tập Dự thảo sửa đổi Hiến pháp đã thay mặt giới lãnh đạo Hà Nội hô hào người dân hãy mạnh dạn góp ý cho bản Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 mà “không có vùng cấm” nào.
Lời kêu gọi đó đã được người dân đáp ứng nhanh chóng, đặc biệt là nhóm 72 nhân sĩ, trí thức với Kiến nghị sửa đổi HP 1992 và Dự thảo HP 2013; rồi Tuyên bố của nhóm Công dân Tự do; Thư nhận định và góp ý sửa đổi HP của Hội đồng Giám Mục Việt Nam; Tuyên bố chung về HP của Nhóm Chức sắc tôn giáo cùng nhiều bản góp ý của tập thể, cá nhân trong và ngoài nước…
Từ Thanh Hóa, MS Nguyễn Trung Tôn cho biết:
“Trước đây chúng tôi cũng rất mừng vì có thể qua sự sửa đổi Hiến pháp thì phần nào đó, Hiến pháp VN sẽ thay đổi, và người dân sẽ có nhiều quyền hơn để rồi có thể góp phần xây dựng Tổ Quốc và đảm bảo sự công bằng xã hội.”
So sánh bản dự thảo cuối cùng mà Quốc hội đưa ra hôm 22 tháng 10 với bản dự thảo đầu tiên, theo chúng tôi nhận thấy không có gì thay đổi về cơ bản.
-LM Phan Văn Lợi
Nhưng rồi chuyện “không có vùng cấm” ấy đã nhanh chóng trở thành “có vùng cấm” khi Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng mạnh mẽ chỉ trích những người góp ý, chẳng hạn như, đòi bỏ Điều 4 Hiến pháp… là “suy thoái tư tưởng, đạo đức” trong khi Chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng cảnh cáo về điều gọi là “tuyên truyền chống phá đảng và nhà nước”.
MS Nguyễn Trung Tôn lưu ý về vấn đề này:
“Vấn đề Quốc Hội đề ra việc sửa đổi Hiến pháp và lấy ý kiến toàn dân cũng chỉ là, một lần nữa, đảng CS tiếp tục dùng chiêu bài Hiến pháp để mị dân và lừa dối quốc tế. Nhưng thực ra chẳng có điều gì thay đổi cả.”
Giữa lúc kỳ họp thứ 6 của Quốc Hội khóa 13 này diễn ra trong 6 tuần, bắt đầu từ hôm 21 tháng 10 vừa rồi, để Quốc Hội biểu quyết về những vấn đề quan trọng, từ bản Hiến pháp mới, Điều 4 Hiến pháp, chế độ sở hữu đất đai cho tới bản chất của các lực lượng võ trang, thì, đại biểu Trương Trọng Nghĩa lưu ý rằng “việc sửa đổi Hiến pháp là việc trọng đại mà tác động của nó có thể thúc đẩy hoặc cản trở bước tiến của lịch sử”, và “hậu thế sẽ đánh giá Quốc Hội khóa 13 này làm gì để thúc đẩy chứ không cản trở sự phát triển của dân tộc”.
Nhưng nói theo lời GS Jonathan London thuộc Đại học TP Hong Kong, “Quốc Hội Việt Nam sắp phê duyệt một bản Hiến pháp (gọi là) ‘sửa đổi’ mà không có một sự thay đổi cơ bản nào” trong khi thực tế cho thấy đảng và nhà nước ra sức duy trì thực trạng độc quyền, toàn trị.
Từ Huế, LM Phê-rô Phan Văn Lợi cho biết:
hp-305c.jpg
Bìa sách Hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam 1992.
“Chúng tôi nhận thấy rằng khi so sánh bản dự thảo cuối cùng mà Quốc hội đưa ra hôm 22 tháng 10 với bản dự thảo đầu tiên, theo chúng tôi nhận thấy không có gì thay đổi về cơ bản. Nên chúng tôi thấy cần lên tiếng một lần nữa cùng với những tiếng nói khác, không phải để Nhà nước nghe cho bằng để dân chúng thấy được rằng nhà cầm quyền, Quốc hội đã bác bỏ tất cả mọi ý kiến; đồng thời cũng để cảnh báo với người dân rằng nhà cầm quyền của Đảng cộng sản đã quyết tâm ra một hiến pháp phi dân chủ, chống lại nhân quyền và hoàn toàn không hợp lòng dân.”
LM Phan Văn Lợi dẫn giải cụ thể về bản dự thảo Hiến Pháp mà ông tin là sẽ được Quốc Hội chuẩn thuận vào cuối khóa họp này, qua đó, 120 điều mà Nhóm LM Nguyễn Kim Điền của ông tóm lược thành 5 điểm chính cho thấy những nội dung đó “chỉ có lợi cho đảng mà thôi”:
“Năm điều đó chúng tôi gọi là ưu quyền và độc quyền. Hai ưu quyền: một là về chủ thuyết Mác - Lê nin để khống chế tư tưởng của người ta; thứ hai là ưu quyền về kinh tế để có lợi cho Nhà nước, có lợi cho Đảng mà thiệt hại cho nền kinh tế của tư nhân và của người dân nói chung. Chúng tôi nêu ra 3 độc quyền của đảng Cộng sản: thứ nhất là độc quyền về chính trị tức độc quyền cai trị đất nước… Rồi độc quyền về mọi tài nguyên, đất đai… Thứ ba độc quyền về công lực, tức trong hiến pháp này, Nhà nước lần đầu tiên - mà trong Hiến pháp 1992 không có - đã yêu cầu quân đội và công an trung thành tuyệt đối với Đảng… Chúng tôi nêu lên 5 độc quyền và ưu quyền đó để thấy rõ bản chất Hiến pháp Việt Nam không có dành cho quyền con người.”

Người dân phải có quyền chọn người tài

Dưới sự điều khiển của đảng, các nhóm lợi ích phân chia nhau ghế, địa vị, vị trí lãnh đạo các nơi. Vì vậy mà Việt Nam không thể chọn được người có tài, đức.
-MS Nguyễn Trung Tôn
Như vậy là xã hội Việt Nam sẽ vẫn tiếp tục dưới “ánh sáng chỉ đường của chủ nghĩa Mác-Lê” dù Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng mới đây cảnh báo “đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”; đảng CS vẫn là lực lượng lãnh đạo xã hội, luật đất đai vẫn thuộc sở hữu toàn dân; quân đội vẫn trung thành với đảng; không có chuyện tam quyền phân lập… Đó là chưa kể, cũng theo lời lãnh đạo đảng, “Hiến pháp là văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương lĩnh của đảng”…
Nhưng Giáo sư Trần Phương, Hiệu trưởng trường Đại học Dân lập Quản lý Kinh doanh Hà Nội, cựu Phó Thủ tướng, khẳng định “chủ nghĩa Mác – Lênin là sai lầm cả về lý luận và thực tiễn, là nguy hại, phải dứt khoát từ bỏ khỏi các văn kiện của đảng và nhà nước”, và “ghi chủ nghĩa Mác – Lênin và chủ nghĩa xã hội trong hiến pháp không những là sai lầm mà còn là lừa dối, là bịp bợm, khi cả thế giới đã từ bỏ, chôn vùi những học thuyết sai lầm này rồi
MS Nguyễn Trung Tôn cảnh báo rằng một khi người CS còn nắm quyền thì mọi hoạt động của họ đều chi phối tất cả lãnh vực xã hội:
“Cũng bởi người CS nắm quyền thì họ cũng độc quyền chiếm những vị trí lãnh đạo trong bất cứ cơ quan, ngành nghề nào. Và dưới sự điều khiển của đảng, các nhóm lợi ích phân chia nhau ghế, địa vị, vị trí lãnh đạo các nơi. Vì vậy mà Việt Nam không thể chọn được người có tài, đức. Tất cả vị trí đều được sắp xếp bởi tiền và bởi sự chỉ đạo của đảng, dẫn đến tình trạng những con người vô lương tâm, thiếu đạo đức vẫn có thể nắm giữ những vị trí quan trọng. Để giải quyết được dứt điểm tình trạng này thì Việt Nam phải lọai bỏ Điều 4 ra khỏi Hiến pháp và chấp nhận một xã hội đa nguyên, đa đảng, và người dân phải có quyền phúc quyết để chọn lựa người có tài, có đức lãnh đạo đất nước, dân tộc.”
MS Nguyễn Trung Tôn khẳng định rằng không phải hôm nay người dân Việt hy vọng gì ở đảng CS mang lại đổi thay cho đất nước. Nhưng ông nhấn mạnh điều mà dân tộc Việt Nam đang cần là chính sự thay đổi về nhận thức của họ, về bổn phận, trách nhiệm của mỗi người dân đối với bản thân và Tổ Quốc. Và điều đó mới hy vọng có thể mang lại thay đổi thật sự, để từ đó, một Hiến Pháp mới hoàn toàn, thực sự vì dân, vì nước, được ra đời khi đất nước có tự do, dân chủ, đa nguyên, đa đảng.

Copy từ: RFA


...................

Không lời.



Tình hình mới nhất của Nhà giáo Đinh Đăng Định.


Nhà giáo Đinh Đăng Định, một tù nhân chính trị đang thụ án 6 năm tù ở trại giam An Phước-Bình Dương về tội 'tuyên truyền chống nhà nước' theo điều 88 Bộ Luật Hình Sự vì có những bài viết bày tỏ sự không đồng tình với sự lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam, kêu gọi đa nguyên đa đảng đồng thời yêu cầu ngưng dự án khai thác bô xít ở Tây Nguyên, hiện đang trong tình trạng sức khỏe rất yếu và đang trong giai đoạn tiếnh đợtrị đầu tiên vào ngày 4/11 vì ung thư dạ dày.

Nhà giáo Đinh Đăng Định làm việc với Cơ quan điều tra khi bị tạm giam
Được biết ông Định đã từng tiến hành phẫu thuật cắt đi ba phần tư dạ dày vào hôm 18/9 ở bệnh viện 30/4 Bộ Công An sau khi nhập viện phát hiện khối u trong dạ dày.
Trò chuyện với Cùi Các, cô Đinh Phương Thảo, là con gái của nhà giáo Đinh Đăng Định cho biết hiện tình sức khỏe của bố mình như sau:
'Dạ. Thưa anh, sau khi phẫu thuật, bố em không bị những cơn đau do khối u dạ dày hành hạ nữa. Bố em đang phục hồi để có sức khỏe tiến nh a trị. Vào ngày hôm qua 4/11, các bác sĩ đã tiến nh đợt a trị đầu tiên cho bố em. Có lẽ do c dụng phụ của thuốc ng như sức khỏe của bố em n yếu, nên tối qua, bố em phải cấp cứu. May sao ng nay nh trạng của bố em đã bình thường trở lại.'
Cô còn cho hay, 'bác sĩ đã cho gia đình biết hoá trị khoảng 8 đợt. Một đợt 22 ngày, bao gồm: 1 ngày truyền a chất, 14 ngày uống thuốc, 1 tuần nghỉ. Sau đó tiến nh đợt thứ hai.'
Cô cho biết thêm không như những ngày đầu khi bố cô nhập viện, hiện nay gia đình đã được tạo điều kiện cho việc thăm nuôi và chăm sóc.  Người trong gia đình thì nộp Chứng minh Nhân dân, còn những người như anh, ch, em ruột của bố cô muốn vô thăm thì phải xin giấy c nhận ở địa phương như quy định ở trong trại giam.
'Vì mẹ em đã xin với Ban Quản lý trại giam được chăm c cho bố em, nên mẹ em đã được vào chăm c bố em thường xuyên. Còn tụi em vì đi học, đi làm, nên mới có thể thăm bố vào bui tối. Còn ngày cuối tuần, em vô thăm và chăm sóc cho bố được buổi sáng và buổi chiều luôn', cô nói.
Về thời gian chăm sóc sinh hoạt cho ông Định, cô Phương Thảo cho biết mẹ mình đã phải bỏ hết công ăn việc làm ở quê xuống Sài Gòn chăm sóc cho bố.
'ng ngày, ng 7h mẹ em mang đồ ăn ng o cho bố em; 9h mẹ em về đi chợ, 11h lại mang đồ ăn trưa o bệnh viện cho bố ăn; 12h mẹ em về, 2h lại vô cho bố em ăn lần nữa (vì bố em đã cắt 3/4 dạ dày nên không ăn được nhiều); đến 4h chiều mẹ em lại về nấu ăn tối, rồi 7h tối mang o cho bố em ăn lần nữa. Sau đó khoảng 9h tối mẹ về. Ngày hôm sau lại tiếp tục như vậy anh ạ'.
Cô Đinh Phương Thảo, con gái đầu của nhà giáo Đinh Đăng Định
Khi được hỏi mỗi lần vào thăm gặp hay chăm sóc thì gia đình có bị công an giám sát hay gây khó dễ gì hay không, cô cho biết thêm:
'Vì cái phòng rất bé, mà lúc nào cũng có 5 anh công an túc trực, nên không cần ngồi sát bên cạnh họ vẫn nghe được những cuộc trò chuyện của gia đình. Mà gia đình chỉ nói chuyện về tình hình sức khỏe của bố, về công việc, học hành của tụi em nên cũng không có vấn đề gì'.
Về chi phí cho những lần điều trị này, cô cho biết chi phí phẫu thuật cũng như thuốc để tiến hành hóa trị cho ông Định đều do phía trại giam chi trả, tuy gia đình cũng đã có đề nghị tự chi trả.
Qua những lần thăm gặp, cô cho hay:  'Bố em luôn nhắn gửi lời cảm ơn tới tất cả mọi người bên ngoài đã quan tâm tới bố em. Nhờ sự quan tâm của mọi người là nguồn khích lệ tinh thần to lớn cho bố em vượt qua cơn bạo bệnh này.'
Hiện nay ông Định đang nằm điều trị ở Khoa ngoại tổng hợp, lầu 6, phòng 608 tại Bệnh viện 30/4, quận 5, Sài Gòn.
Nhà giáo Đinh Đăng Định sinh năm 1963, nguyên là một sĩ quan trong quân đội nhân dân Việt Nam, sau đó giải ngũ về làm giáo viên Hóa ở Trường THPT Lê Quý Đôn (huyện Tuy Đức - Đắc Nông) cho đến khi  bị bắt hồi tháng 10 năm 2011 và bị kết án vào ngày 21/11/2012 ở phiên xử phúc thẩm Tòa án Nhân dân Tối cao. Tại phiên tòa ông đã không nhận tội và nói rằng ông 'không làm gì sai'.  Một ngày sau phiên xử, tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Right Wacth đã lên tiếng kêu gọi chính quyền trả tự do cho ông. 
                                                                                                                 Cùi Các
Copy từ: Cùi Các’ blog


...............