CHƯA TỐT NGHIỆP TRƯỜNG ĐỜI.

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

'Mùa xuân Ả rập' và Mùa xuân Myanmar



 
 Cùng thuộc về một làn sóng dân chủ hóa trên thế giới, nhưng "Mùa xuân Ả rập" để lại những vết thương sâu sắc chưa hứa hẹn ngày lành, thì Mùa xuân Myanmar cũng chính là quá trình làm lành vết thương của thời kỳ độc tài.
Mùa xuân bão táp ở Ả rập
Một loạt chế độ tại Ả rập - từng ưỡn ngực với sự "đặc thù" của văn hóa Hồi giáo mà từ chối nền dân chủ - đã đồng loạt đi đến hồi kết. Tất cả được châm mồi với chỉ một đốm lửa ở Tunisia hai năm trước.
...Trong Mùa xuân Ả rập, cựu Tổng thống Yemen Ali Saleh đã ra đi theo một cách êm ả nhất có thể: ông từ chức sau 33 năm cầm quyền và sang Mỹ đổi lại quyền miễn tố, để lại một Yemen kiệt quệ và đối mặt với các cuộc nổi dậy và nội chiến.
Hầu hết trong số đó đều tiếp tục nhiệm kỳ của mình sau các cuộc "bầu cử" không có ứng cử viên đối lập và chiến thắng với tỷ lệ phiếu bầu cực cao. Nhưng sự "tín nhiệm cao" đó không che giấu được những vấn đề trầm trọng của dân chúng và khối tài sản kếch xù của những nhà cầm quyền.
Và những cuộc nổi dậy của "Mùa xuân Ả rập" đã lột tả bản chất của sự "tín nhiệm cao" chính là sự sợ hãi của dân chúng, chứ không phải vì đó là chính quyền của nhân dân như các nhà độc tài vẫn tự xưng.
Nhưng sự cai trị bằng nỗi sợ hãi của dân chúng cũng tạo ra sự căm phẫn âm ỉ, và nó sẽ bùng lên khi tích tụ đủ mạnh và có một mồi lửa ném vào.
Cái giá mà đất nước họ phải trả còn lớn hơn thế. Là sự kiệt quệ của dân chúng do sự bòn rút của họ. Là sự hèn đụt và tính thụ động của dân chúng do sự đe dọa của họ. Là sự khủng hoảng lòng tin và đạo đức của dân chúng, do sự cai trị vô đạo đức và chia rẽ dân chúng của họ. Và cuộc nổi dậy như một vết thương được làm loét thêm, do tâm lý trả thù không chỉ nhằm vào nhà độc tài mà còn hướng cả vào những người từng tham gia hệ thống ấy, và những người được lợi nhờ hệ thống ấy, tạo ra một xã hội bị chia rẽ.
Mùa xuân ấm áp với Myanmar
Myanmar, giành độc lập năm 1948, bị hết thống tướng này đến thống tướng khác cai trị sau cuộc đảo chính quân sự năm 1962. Trong ngôn ngữ của chính trị học, đó là chế độ Qủa đầu (độc tài nhóm), một hình thức tinh vi hơn của độc tài cá nhân.
Dù tinh vi tới đâu thì bản chất của mọi chế độ độc tài đều là cai trị đất nước để phục vụ cho quyền lợi của những kẻ cai trị, thay vì để phụng sự nhân dân và đất nước. Đó là nguyên nhân Myanmar từ vị thế là một đất nước phát triển hàng đầu châu Á đầu thập kỷ 1960 đã tụt hậu và kiệt quệ thành một nước lạc hậu nhất ở Đông Nam Á những năm qua.
Đứng trước nguy cơ bị lệ thuộc vào cường quốc láng giềng, giới lãnh đạo Myanmar đã có những thay đổi kịp thời và ngoạn mục.
Cuộc bầu cử dân sự năm 2010 tưởng như chỉ là mang tính hình thức để hợp thức hóa sự cai trị của những tướng lĩnh cũ, mà Tổng thống được bầu vào Mùa xuân 2011 Thein Sein nằm trong số này. Lần đầu tiên nắm quyền cao nhất ở Myanmar, vị tướng cũ đã từ bỏ đường lối cai trị độc tài, bằng cách chấm dứt những dự án của cường quốc láng giềng gây nguy hại cho Myanmar, công nhận đảng đối lập và tổ chức cuộc bầu cử bổ sung tự do vào Mùa xuân 2012, phóng thích hàng loạt tù nhân lương tâm, và cho phép tự do báo chí.
Myanmar còn có một nhân vật vĩ đại nữa làm biểu tượng cho quá trình dân chủ hóa: Aung San Suu Kyi, người đã để lại gia đình của mình ở nước Anh để trở về nước vận động dân chủ năm 1988 bất chấp bị đàn áp, đe dọa, bắt bớ, cấm tranh cử, rồi bị giam lỏng trong thời gian bầu cử năm 1990. Kết quả: bà chiến thắng áp đảo cùng Đảng của mình (82% số phiếu) nhưng bị từ chối chuyển giao quyền lực và tiếp tục bị giam lỏng, và bà từ chối rời khỏi đất nước để tiếp tục cuộc đấu tranh cho dân chủ. Ngày đó đã đến như mong mỏi của bà và nhân dân Myanmar, cho dù Đảng của bà chỉ tranh cử ở cuộc bầu cử bổ sung 45/664 ghế.
Một người từ bỏ quyền lực độc tài để đưa đất nước đến với dân chủ, và ca ngợi đối thủ từng bị phe mình giam giữ. Một người đã chiến thắng trong cuộc bầu cử dân chủ nhưng chấp nhận sự cai trị của chính phe phái từng tước đoạt quyền lực của mình, thậm chí vận động quốc tế xóa bỏ cấm vận với chính quyền đương nhiệm, để tìm kiếm sự khởi đầu mới cho quá trình dân chủ hóa đất nước. Qúa trình dân chủ hóa của Myanmar, nhờ vậy, đồng thời là quá trình hòa giải dân tộc, giúp Myanmar không chỉ giữ được hòa bình mà còn giảm nguy cơ bị chia rẽ.
Đó là lý do cả hai được xếp hàng đầu trong danh sách 100 nhà tư tưởng của thế giới năm 2012 do Tạp chí Foreign Policy (Mỹ) lựa chọn. Riêng Thein Sein được tờ Straits Time (Singapore) bình chọn là Nhân vật châu Á của năm 2012. Vì từ bỏ độc tài quyền lực để trả quyền lực về cho nhân dân luôn là lựa chọn vô cùng khó khăn của mọi chế độ độc tài trong lịch sử.
Nhưng đó là lối thoát duy nhất cho một quốc gia muốn phát triển, và ngay lập tức đầu tư nước ngoài đã xếp hàng vào Myanmar. Và cũng là lối thoát duy nhất cho nhà độc tài để tránh bị xét xử hay bị giết hại khi dân chúng nổi dậy và trả thù, như đã diễn ra với "Mùa xuân Ả rập".
Ba ngàn năm trước, nhà tư tưởng chính trị Khương Tử Nha đã thấu hiểu điều đó khi nhắc nhở Chu Văn Vương rằng: Thiên hạ không của riêng ai, thiên hạ là của cả thiên hạ, chung lợi ích với thiên hạ thì được thiên hạ, đoạt lợi ích của thiên hạ thì mất thiên hạ. Nhờ tư tưởng đó, nhà Chu tồn tại tới tám trăm năm, và là thời kỳ phát triển rực rỡ nhất về tư tưởng, triết học, binh pháp, kỹ thuật của Trung Quốc cổ và trung đại.
Ngày nay, không cần phải thông thái như Khương Tử Nha cũng biết điều đó. Quá nửa quốc gia trên thế giới là những nền dân chủ, thể chế buộc chính quyền phải chung lợi ích với thiên hạ, thay vì chờ đợi chính quyền tự nguyện như triều đại nhà Chu. Nhờ thế, những quốc gia thịnh vượng nhất, văn minh nhất đều là những nền dân chủ.
  •  Hồng Ngọc

Copy từ: Tuần Việt Nam

Những dự án xài tiền như rác!



Một trong những điển hình là Nhà máy Nhiệt điện Nông Sơn, vốn đầu tư 674 tỉ đồng. Do thiếu năng lực tài chính nên nhà thầu Trung Quốc rút toàn bộ công nhân về nước khiến dự án phơi nắng dầm mưa cả năm nay

Nhà máy Nhiệt điện Nông Sơn nằm trên địa bàn xã Quế Trung, huyện Nông Sơn - Quảng Nam, có tổng vốn đầu tư 674 tỉ đồng do Tập đoàn Than - Khoáng sản Việt Nam làm chủ đầu tư.
Kỳ vọng và hứa lèo
Theo thiết kế, Nhà máy Nhiệt điện Nông Sơn có công suất 30 MW, sản lượng điện trên 150 KWh/năm. Kỳ vọng đặt ra khi nhà máy đi vào hoạt động, các mỏ than ở Nông Sơn sẽ được sử dụng đạt chuẩn hơn, bởi trước đây hàm lượng lưu huỳnh trong than ở đây cao nên nhiệt lượng than thấp. Bên cạnh đó, khi nhà máy hoạt động sẽ là nơi cung cấp điện cho lưới điện quốc gia; tạo công ăn việc làm, góp phần thúc đẩy sự phát triển kinh tế - xã hội của địa phương.
Thế nhưng, sau gần 4 năm thi công, trở lại Nhà máy Nhiệt điện Nông Sơn vào những ngày cuối năm 2012, trước mắt chúng tôi là một khối sắt khổng lồ đang bắt đầu hoen gỉ do phải chịu cảnh phơi nắng dầm mưa. Bên trong nhà máy không một bóng công nhân. Dự án Nhà máy Nhiệt điện Nông Sơn có nhiều hạng mục, trong đó gói thầu số 6 (xây dựng nhà máy nhiệt điện) là quan trọng nhất, được khởi công từ tháng 3-2008, với vốn đầu tư 529 tỉ đồng; đơn vị trúng thầu là Tổng Công ty Thiết bị nặng Trung Quốc (CHMC). Khi trúng thầu, đơn vị này khẳng định sẽ hoàn thành, đưa nhà máy vào sử dụng giữa tháng 4-2010 nhưng đến nay đã trễ hẹn gần 3 năm, nhà máy vẫn chưa nên hình hài.
Nhà máy Nhiệt điện Nông Sơn mới thi công được 56% khối lượng, nay bỏ dang dở
Theo ông Mai Xuân Hạ, Chánh Văn phòng Công ty CP Than - Điện Nông Sơn (đơn vị trực tiếp quản lý nhà máy), tính đến thời điểm này, tiến độ thi công tổng thể của dự án mới chỉ được 56%, trong đó phần xây dựng đạt 71%; lắp đặt lò hơi, tua - bin và BOP (hệ thống phụ trợ) 36%; lắp đặt thiết bị điện 43%; hệ thống điện điều khiển 26%.
Nếm quả đắng vì mê thầu… giá rẻ
Lý giải về việc chậm tiến độ, ông Mai Xuân Hạ cho rằng do khủng hoảng kinh tế năm 2008 khiến giá vật liệu, thiết bị tăng cao, gây khó khăn về tài chính cho nhà thầu. Hơn nữa, do ảnh hưởng cơn bão năm 2009 nên toàn bộ công trường bị ngập lụt làm nhiều thiết bị hư hỏng nặng. Đặc biệt, do nhà thầu chính là CHMC điều hành công việc không tốt, việc phối hợp giữa nhà thầu chính và các nhà thầu phụ chưa đồng bộ, thiếu nỗ lực trong thi công và luôn trong tình trạng thiếu hụt về tài chính, do đó không thanh toán kịp thời cho các nhà thầu phụ, dẫn đến tranh chấp làm cản trở thi công.
 
Đến tháng 4-2012, nhà thầu CHMC dừng thi công hẳn và rút toàn bộ trên 300 công nhân trực tiếp thi công về nước nên công trình phải đắp mền “ngủ đông”. Trước khi đưa công nhân về nước, nhà thầu CHMC đưa ra đề xuất điều chỉnh một số nội dung của hợp đồng gói thầu số 6, chủ yếu là điều chỉnh về giá.
Nhà máy Nhiệt điện Nông Sơn đang hoen gỉ vì đã phơi mưa nắng trong một thời gian dài Ảnh: HOÀNG DŨNG
 
Tuy nhiên, theo ông Hạ, một số điều kiện mà nhà thầu đưa ra không phù hợp với các điều khoản hợp đồng đã ký. Hiện Công ty CP Than - Điện Nông Sơn cùng các cấp và nhà thầu CHMC làm rõ các khoản mà nhà thầu đề nghị điều chỉnh giá để làm cơ sở báo cáo Tập đoàn Than - Khoáng sản Việt Nam xem xét, quyết định. 
Theo tìm hiểu của chúng tôi, sở dĩ nhà thầu CHMC của Trung Quốc thắng gói thầu số 6 là do bỏ thầu rẻ. Vì ham rẻ nên chủ đầu tư phải ngậm “quả đắng” như ngày hôm nay.
Nhiều hệ lụy
Nhà máy có tổng vốn đầu tư 674 tỉ đồng phơi nắng không chỉ gây lãng phí lớn mà còn kéo theo nhiều hệ lụy cho địa phương. Đường dây điện có chiều dài 18 km nối từ Nhà máy Nhiệt điện Nông Sơn đến hệ thống lưới điện quốc gia do Tổng Công ty Điện lực Miền Trung đầu tư đã hoàn thiện, nay lại phải bỏ không.  Đặc biệt, hơn 100 lao động từ bậc trung cấp đến đại học ở Nông Sơn đã được tuyển dụng và đưa đi đào tạo chuyên ngành nhiệt điện để về làm việc cho nhà máy hiện phải chịu cảnh thất nghiệp.
Ông Nguyễn Kim Dũng, Chủ tịch UBND xã Quế Trung, cho biết trước đây gần 70 hộ dân tại thôn Nông Sơn có trên 30 ha đất nông nghiệp trồng lúa, hoa màu và là thu nhập chính của họ hằng năm. Nhưng những năm gần đây, do việc khai thác than ở mỏ ngày một nhiều, gây bồi lấp cộng thêm việc phải nhường đất để xây nhà máy nhiệt điện nên hiện tại, diện tích đất sản xuất đã thu hẹp chỉ còn khoảng 15 ha.
 
Trong khi đó, việc khai thác than gây ô nhiễm còn góp phần làm cho lúa, hoa màu phát triển chậm, hiệu quả sản xuất thấp. “Huyện đang hối thúc Công ty CP Than - Điện Nông Sơn đốc thúc nhà thầu hoặc tìm nhà thầu khác gấp rút triển khai xây dựng để đưa nhà máy vào hoạt động, nếu không sẽ ảnh hưởng lớn đến đời sống dân sinh và sự phát triển kinh tế - xã hội của địa phương” - ông Huỳnh Tấn Triều, Chủ tịch UBND huyện Nông Sơn, cho biết.
Đầu tư 200 tỉ đồng, bán chưa đến 50 tỉ đồng
Cũng tại tỉnh Quảng Nam, một dự án “khủng” khác là Nhà máy Đường Quảng Nam nằm trên địa bàn xã Quế Cường, huyện Quế Sơn (thuộc Tổng Công ty Mía đường II - Bộ NN-PTNT), có tổng vốn đầu tư 200 tỉ đồng. Sau 5 năm đi vào hoạt động, đến năm 2008, nhà máy này buộc phải đóng cửa vì thua lỗ và nợ ngân hàng trên 356,17 tỉ đồng. UBND tỉnh Quảng Nam đã có quyết định thu hồi tổng diện tích 78.760 m2 đất cho thuê xây dựng nhà máy, phân xưởng sản xuất, nhà khách, nhà nghỉ. Cuối cùng, sau hơn 1 năm bị bỏ hoang, máy móc bị gỉ sắt nên phải bán thanh lý toàn bộ nhà máy với giá
47,68 tỉ đồng.
Kỳ tới:  Dự án giao thông “chết yểu”
Bài và ảnh: HOÀNG DŨNG
 
 
 

Copy từ: Người Lao Động



75 trận động đất tại khu vực Thủy điện Sông Tranh 2


TP - Năm 2012, thủy điện Sông Tranh 2 (Bắc Trà My, Quảng Nam) gặp sự cố nước tuôn từ thân đập, hứng chịu 75 trận động đất lớn nhỏ...
Rò rỉ nước ở đập Sông Tranh 2 hồi tháng 3–2012. Ảnh: Nguyễn Thành
Rò rỉ nước ở đập Sông Tranh 2 hồi tháng 3–2012.
Ảnh: Nguyễn Thành .
Ngày 17-3, việc đập thủy điện Sông Tranh 2 rò rỉ nước được người dân phát hiện, báo chí phản ánh. Hơn 730 triệu m3 nước trở thành quả bom nước lơ lửng trên đầu hàng vạn người dân. Tuy nhiên, suốt một thời gian dài, báo chí bị “cấm cửa” đối với con đập này.
Ngày 13-5, Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN) quyết định chi hơn 50 tỷ đồng để sửa chữa, chống thấm tại thủy điện Sông Tranh 2. Chi phí xử lý các khe nhiệt có độ thấm nước lớn cần tới hơn 40,4 tỷ đồng, 20 khe nhiệt thấm ít hơn cần trên 5 tỷ đồng. Việc xử lý bê tông bị rỗ sẽ được chuẩn xác theo khối lượng thực tế. EVN còn chi 10% dự phòng (4,5 tỷ đồng).
Ngày 3-9, người dân huyện Bắc Trà My hoảng loạn khi trận động đất mạnh 4,2 độ richter xuất hiện, mở đầu cho những trận động đất mạnh kéo dài sau đó.
Và động đất lớn nhất ở Bắc Trà My ngày 15-11 có cường độ 4,7 độ richter, khiến người dân tại thành phố Tam Kỳ, nhiều nơi ở tận Quảng Ngãi, thành phố Đà Nẵng xa hàng trăm cây số cũng cảm nhận được.
Hàng loạt đoàn từ trung ương, bộ ban ngành, cơ quan chức năng rầm rộ đến Bắc Trà My để kiểm tra, khảo sát, thăm hỏi, động viên người dân. Các nhà khoa học thuộc Viện Vật lý Địa cầu và các cơ quan độc lập bắt tay tìm hiểu nguyên nhân.
Phát ngôn của các nhà khoa học, cơ quan chức năng nhiều khi mâu thuẫn nhau bị chính quyền tỉnh Quảng Nam, huyện Bắc Trà My và các huyện lân cận phản bác.
Ngày 12-9, tại buổi làm việc giữa thuộc nhà khoa học các bộ, ngành trung ương Bí thư Tỉnh ủy Quảng Nam Nguyễn Đức Hải lên tiếng: Không thể yên tâm, vì thời gian khảo sát quá ngắn; phải đặt vấn đề an toàn cho dân lên hàng đầu.
Không thể so sánh Sông Tranh 2 với thủy điện Sơn La và Hòa Bình vì với hai công trình này, các nhà khoa học phản biện kỹ trước khi làm, còn Sông Tranh 2 thì ngược lại. Chủ tịch UBND tỉnh Lê Phước Thanh tuyên bố: “Dù 1% không an toàn cũng không cho tích nước”.
Sự bất thường của động đất, những mâu thuẫn trong chính những báo cáo của EVN, phát ngôn của các nhà khoa học khiến dư luận đặt thêm nhiều câu hỏi về thủy điện Sông Tranh 2. Báo cáo tác động môi trường của công trình này sơ sài và trùng lặp.
Việc báo cáo này ghi rõ “Hồ thủy điện Sông Tranh 2 khi tích nước sẽ không có khả năng gây động đất kích thích, không gây rủi ro môi trường” càng làm dấy lên những nghi ngại về sự an toàn của thủy điện.
Động đất càng tiếp diễn, số lượng đoàn đến Bắc Trà My càng tăng. “Đoàn đến đoàn đi, động đất ở lại” trở thành câu nói cửa miệng của người dân địa phương.
Trong một cuộc họp, lãnh đạo UBND huyện Bắc Trà My thốt lên: “Sẽ không tiếp đón các đoàn nữa, bởi đoàn đến quá nhiều, nhưng động đất vẫn tiếp diễn”. Một cán bộ Văn phòng UBND huyện Bắc Trà My cho biết: “Phải có ít nhất trên dưới 300 đoàn đến Bắc Trà My từ sau sự cố rò rỉ nước và động đất”.
Ông Nguyễn Thế Tài, Bí thư huyện ủy Bắc Trà My, khẳng định: “Động đất liên tiếp khiến mọi hoạt động kinh tế trên địa bàn gần như “đứng bánh”. Nếu động đất tiếp diễn thì mọi chính sách KT-XH lâu nay mà huyện nỗ lực có nguy cơ phá sản, nhất là chính sách đối với người dân tộc thiểu số, trong khi đây đang là huyện nghèo”.
Sông Tranh 2 trở thành vấn đề nóng, được nhiều đại biểu Quốc hội, ủy viên HĐND quan tâm.
Kỳ họp cuối cùng năm 2012 của HĐND huyện Bắc Trà My dành riêng một báo cáo về tình hình động đất. Từ ngày 3-9 đến nay, có ít nhất 75 trận động đất xảy ra trên địa bàn huyện, trong đó 4 trận có cường độ 4,2-4,7 độ richter. Động đất làm xáo trộn cuộc sống tại Bắc Trà My; tinh thần cán bộ và nhân dân đi xuống, giá bất động sản hiện chỉ bằng một nửa so với khi chưa có động đất…
Hơn 2,5 tỷ đồng là số tiền EVN đã hỗ trợ người dân Bắc Trà My khắc phục thiệt hại nhà cửa do động đất gây ra. UBND tỉnh Quảng Nam đang tiếp tục kiến nghị hỗ trợ thêm 2,6 tỷ đồng.
Sau những gì xảy ra tại thủy điện Sông Tranh 2, hàng chục dự án thủy điện khác tại Quảng Nam phải loại bỏ.
Nguyễn Thành



Copy từ: Tiền Phong


Báo Pháp Luật giới thiệu sách: BÊN THẮNG CUỘC của tác giả Huy Đức


CUỐN SÁCH BÊN THẮNG CUỘC CỦA HUY ĐỨC: Cái nhìn thiên kiến về lịch sử

Posted by basamnews on 02/01/2013
Đôi lời: Đáng tiếc cho Nhà báo Đức Hiển đã “bán danh ba đồng” khi vội vã tung ra một bài viết không chỉ “Lợi bất cập hại” mà là “Từ tệ hại cho tới có hại và bại hoại”.
Vài ví dụ, một cuốn sách về lịch sử, với ngồn ngộn những tư liệu vô cùng quan trọng, mà dám viết một bài chỉ trích toàn bộ, nhưng ngay dòng đầu đã phải rào đón “chưa bàn đến những chi tiết cụ thể”. Khi không bàn tới chi tiết cụ thể thì làm sao dễ đánh giá là nó “thiên kiến”? Để công bằng hơn cho Đức Hiển, thì nếu như tạm chấp nhận vài tranh cãi trong bài, thì nó cũng không thể nào được coi như là bản chất của cả cuốn sách. Nói cụ thể, Đức Hiển chỉ có thể có nhận định khiêm nhường, cẩn trọng rằng: “Một số cái nhìn thiên kiến …” Rõ ràng ở đây Đức Hiển đã thể hiện ngay mình là một kẻ đầy “thiên kiến”, lao vào cái biển dữ liệu mà mình chỉ là “con tép riu” thôi, lại dám vuốt râu … rồng!
Có lẽ vì không đọc được bao nhiêu cuốn sách, nhưng phải nhận lãnh một sứ mệnh nào đó, nên Đức Hiển lại phạm phải lối lý sự kiểu “báo Quân đội Nhân dân”, đó là viện vào lời lẽ của một kẻ vô danh nào đó, ấn vào miệng mình: “Một nhân vật trong cuốn Bên thắng cuộc sau khi đọc sách đã nói rằng…”
Một chi tiết khôi hài trong lối ní nuận ngu ngơ, vẩn vơ, là Đức Hiển nhắc tới “nhiều trang sách đề cập những tướng lĩnh quân đội Sài Gòn tự sát trong ngày cuối cùng của cuộc chiến tranh, mà tác giả gọi là ‘tuẫn tiết’”, nhưng lại chẳng có được một ý kiến rành rẽ, phê phán hay vạch ra sai lầm gì đó, mà lại đưa ra một câu vô thưởng vô phạt: “Nhưng tác giả từng là lính, không thể không biết những đồng đội thế hệ trước mình đã làm gì trong những ngày ấy” .
“Từ tệ hại cho tới có hại và bại hoại” chính là: “Tệ hại” trong lối viết và tư duy. “Bại hoại” cho thanh danh bản thân, vốn là một nhà báo từng xông pha lăn lộn với nhiều phóng sự nóng hổi, một blogger nổi tiếng một thời. Còn “có hại” thì rất nhiều, trong đó có cả “lợi bất cập hại” (cho những kẻ vẫn muốn lẩn trốn, che đậy sự thực lịch sử), giúp cho bao nhiêu độc giả chưa biết về cuốn sách sẽ tìm đọc nó.
Pháp luật TPHCM
CUỐN SÁCH BÊN THẮNG CUỘC CỦA HUY ĐỨC

Cái nhìn thiên kiến về lịch sử

Nguyễn Đức Hiển
02-01-2012
Chưa bàn đến những chi tiết cụ thể của cuốn sách này, góc tiếp cận của tác giả đã khó vươn tới điều mình muốn: Hiểu đúng về bản chất của cuộc chiến tranh.
Bên thắng cuộc là cuốn sách gồm hai tập của Huy Đức. Phần I với tựa đề Giải phóng đã phát hành trên mạng Internet từ trung tuần tháng 12-2012. Nội dung xoay quanh những diễn biến tại Việt Nam từ sau ngày thống nhất 30-4-1975. Lời đầu sách, tác giả viết “không ai có thể bước tới tương lai một cách vững chắc nếu không hiểu trung thực về quá khứ. Nhất là một quá khứ chúng ta can dự và có phần cộng đồng trách nhiệm”.
Ngày thống nhất
30-4-1975 là ngày kết thúc chiến tranh Việt Nam. Ngày mà những người anh em miền Nam buông súng đầu hàng miền Bắc. Ngày chấm dứt hơn 20 năm “da thịt tàn nhau, vạ trong tường vách”.
Ngay những dòng đầu tiên của chương đầu tiên, tác giả đã gói cuộc chiến chống ngoại xâm vỏn vẹn vào 20 năm. Song cuộc kháng chiến ấy thật sự bắt đầu từ hơn một thế kỷ trước đó, khi người lính đầu tiên của quân xâm lược Pháp đặt chân lên đất nước Việt Nam. Từ đoạn cuối của cuộc kháng chiến chống Pháp, người Mỹ đã bộc lộ âm mưu can thiệp vào Việt Nam từ trận Điện Biên Phủ. Cuộc kháng chiến giành độc lập vì vậy đã trải qua thêm một chương bi tráng và khốc liệt: chống Mỹ.
Sự thật không thể phủ nhận là người Pháp đã khởi đầu chiến tranh, người Mỹ thay vai chuyển nó sang một giai đoạn khác và cả dân tộc này đã đổ máu xương để kết thúc nó. Không phải chỉ có 20 năm và càng không thể là cuộc chiến“da thịt tàn nhau, vạ trong tường vách” như Huy Đức đã viết.
Lịch sử diễn ra liên tục nhưng trong Bên thắng cuộc, nó bị cắt khúc ra, nhìn nhận như là cuộc chiến ý thức hệ, cuộc nội chiến Nam-Bắc của nội bộ người Việt từ năm 1954 đến ngày 30-4-1975. Cách lập luận này, người Mỹ đã nói từ mấy chục năm trước đó khi muốn có cớ can thiệp vào đất nước ta. Dù vậy, người Mỹ không thể phủ nhận sự thật là người Việt đang chiến đấu vì Tổ quốc mình.
2
Bìa cuốn sách Bên thắng cuộc do Huy Đức xuất bản với tư cách cá nhân và phát hành trên mạng Internet tháng 12-2012.
Cuộc chiến giành độc lập của người Việt Nam thực sự đã nổ ra từ trước khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời vào năm 1930 với rất nhiều cuộc khởi nghĩa và những phong trào đấu tranh, dù bị đàn áp, thất bại nhưng chưa bao giờ quy phục. Những người cộng sản chỉ nối tiếp sứ mệnh mà lịch sử giao phó. Vì thế, nó là cuộc chiến không của một chính thể mà của cả dân tộc. Càng không là cuộc chiến của miền Bắc XHCN với nửa nước còn lại. Vì thế, 30-4-1975 là ngày đất nước thống nhất sau hơn một thế kỷ bị xâm lược, đô hộ và chia cắt, không phải “Ngày mà những người anh em miền Nam buông súng đầu hàng miền Bắc”. Đó không phải là chiến thắng của một “bên thắng cuộc” hạn hẹp mà là chiến thắng của mọi người Việt Nam, trong đó cả những người từng ở phía bên kia.
Một nhân vật trong cuốn Bên thắng cuộc sau khi đọc sách đã nói rằng nếu không vì lòng yêu nước và tinh thần dân tộc mà chỉ là cuộc chiến Bắc-Nam thì sẽ không có những người ở Lạng Sơn, Thái Bình xung phong lên đường ra trận và chết ở Cà Mau. Và đâu phải chỉ có bộ đội miền Bắc vào Nam đánh Mỹ, chính nhân dân cả miền Nam đã làm nên Nam Bộ kháng chiến thời kháng Pháp rồi cùng nổi dậy Đồng khởi từ khi chính quyền Ngô Đình Diệm phá hủy hiệp định đình chiến và truy sát những người kháng chiến. Người Việt ở cả hai miền đã cùng cầm súng chống ngoại xâm.
Viết về chiến tranh không thể không nói đến mục đích, ý nghĩa, đối tượng, quy mô, thời gian và các bên tham chiến. Khi mục đích chống xâm lược giành độc lập và thống nhất nước nhà bị bỏ qua, sẽ không thể lý giải thỏa đáng nguyên nhân và ý nghĩa của chiến thắng, còn bóp méo sự thật lịch sử dù với bất cứ lý do gì thì đều là tệ hại.
Ngày cuối chiến tranh và “tù cải tạo”
Huy Đức viết: “Cuốn sách này bắt đầu từ những câu chuyện xảy ra trong ngày 30-4-1975. Ngày mà tôi, một cậu bé 13, trước giờ học chiều, đang vật nhau ven đồi thì nghe loa phóng thanh truyền tin “Sài Gòn giải phóng”.
Tác giả đòi hỏi “hiểu trung thực về quá khứ” nhưng lại nói về “bên thắng cuộc” bằng cách ghi nhận chỉ một phần những gì diễn ra với một số ít người ở phía bên kia. Nhiều trang sách đề cập những tướng lĩnh quân đội Sài Gòn tự sát trong ngày cuối cùng của cuộc chiến tranh, mà tác giả gọi là “tuẫn tiết”. Sự tuyệt vọng dẫn đến cái chết ấy ở đây xin không bình luận. Nhưng tác giả từng là lính, không thể không biết những đồng đội thế hệ trước mình đã làm gì trong những ngày ấy. Hình ảnh ngày cuối chiến tranh không đơn giản chỉ là những chiến xa bánh xích hiền lành với những anh bộ đội miền Bắc lạ lẫm ở Dinh Độc lập sáng 30-4-1975.
Hơn 10 năm trước, một đoàn làm phim của hãng BBC qua Việt Nam, họ muốn làm một bộ phim về ngày cuối chiến tranh từ trận đánh cầu Rạch Chiếc. Nơi đó, trong ba ngày cuối cùng, một đơn vị bộ đội biệt động đã quần nhau với hai tiểu đoàn Trâu Điên giữ cầu và nhà máy điện Thủ Đức cùng với lực lượng chi viện hùng hậu. Nhiều người lính đã hy sinh trên cầu để chiếc cầu, nhà máy điện được giữ nguyên, cửa ngõ ấy mở ra cho những đoàn tăng T.54 vào giải phóng và góp phần giữ nguyên vẹn Sài Gòn cho hôm nay. Và trong những ngày ấy, có rất nhiều sự hy sinh như thế của những người lính giải phóng.
Bên thắng cuộc hướng suy nghĩ của người đọc rằng chế độ mới thiếu nhân văn khi nói về điều kiện sống của những sĩ quan chế độ Sài Gòn bị đưa đi học tập. Thật ra cái khó khăn mà những sĩ quan cao cấp đó gánh chịu chỉ bằng một phần rất nhỏ những gì mà quân và dân Việt Nam chịu đựng suốt trong hai cuộc kháng chiến, không lẽ tác giả không biết? Nhấn mạnh “chế độ hà khắc” của các trại cải tạo nhưng cuốn sách lại không nhắc đến những trại tù và cách ứng xử của chế độ Sài Gòn cũ đối với những người yêu nước. Không nhắc đến một thực tế là đã không có người tù cải tạo nào bị tra tấn bằng vôi bột, bị đóng đinh, gí điện, bị đánh đến tàn phế… như những gì mà nhiều người trong số họ từng đối xử với đối phương của mình ở Phú Lợi, Côn Đảo, Phú Quốc, Chuồng cọp Sở thú và hàng trăm nhà tù khác khắp miền Nam. Cuốn sách cũng đã không nói rằng sau khi tiếp quản, không hề có việc lê máy chém đi khắp miền Nam như chế độ cũ đã làm với cán bộ cách mạng và thân nhân trong Luật 10-1959.
Cần phải đặt trong sự tương quan khi nhận định về sự nhân văn nhưng tác giả cuốn Bên thắng cuộc đã không làm hoặc không muốn làm điều đó.
Để có bản tin giải phóng trên loa phóng thanh mà cậu bé 13 tuổi nghe khi đang vật nhau với bạn ven đồi, phải trả giá bằng trăm ngàn mất mát, đau thương chứ không đơn giản chỉ là việc húc đổ cổng Dinh Độc lập và cắm cờ trên nóc.
Nếu lịch sử được mô tả chỉ từ một hướng với sự sắp đặt thiên kiến thì nó không còn là lịch sử nữa.
Trên đây chỉ là một số nhận xét về cuốn sách. Người viết không có ý định đi sâu vào tính chính xác của từng sự việc, từng chi tiết bởi nó không mới và không hẳn cần thiết. Tuy nhiên, đã có phản hồi bất bình của những nhân vật trong sách, từ cả hai phía, về tính chính xác của các sự kiện và cách trích dẫn cắt cúp, tách bối cảnh ra khỏi sự kiện để gián tiếp giải thích nguyên nhân theo chủ kiến của tác giả.
Công bằng mà nói, lao động và khả năng của Huy Đức đối với việc sưu tập tư liệu cho cuốn sách là điều cần được nhìn nhận. Với ưu thế là phóng viên của nhiều tờ báo lớn như Tuổi Trẻ, Thanh Niên, Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn, Sài Gòn Tiếp Thị, anh có cơ hội tiếp cận với nhiều thông tin. Rất tiếc những thông tin ấy được cố ý sắp đặt để phục vụ chủ kiến của tác giả, vì vậy nó hoàn toàn không chân thật.
NGUYỄN ĐỨC HIỂN
TP.HCM ngày 31-12-2012
Hợp tác xã và thời bao cấp
Không thể phủ nhận nền kinh tế bao cấp đã không còn phù hợp sau một thời gian áp dụng nhưng cũng không thể chỉ nhìn thời bao cấp ở những trì trệ trong những ngày cuối cùng của nó. Tại một giai đoạn lịch sử nhất định, nhất là tại miền Bắc trước năm 1975, nó đã góp phần quan trọng tạo nên một hậu phương vững chắc để phục vụ kháng chiến chống Mỹ. Vì vậy khi phê phán hay rút kinh nghiệm đều cần phải đặt trong bối cảnh, thời điểm đặc biệt. Một doanh nhân đã nói: Có thể xem nền kinh tế bao cấp như một thai nhi nằm trong bụng mẹ. Thằng anh ra trước không thể chê trách thằng em mày có miệng, có mũi sao không thể tự ăn mà lại ăn qua dây rốn. Nhưng khi đã ra đời, sẽ là vô lý khi thằng em đã thành người mà vẫn phải nuôi sống mình bằng sợi dây rốn ấy. Thời bao cấp cũng cần được nhìn nhận như thế.
Bên thắng cuộc phê phán mô hình hợp tác xã ở miền Bắc trước giải phóng nhưng không nhìn thấy một điều: Nếu thời điểm ấy chia ruộng khoán ngay, những gia đình có con em đi bộ đội sẽ không còn nhân lực lao động. Ai sẽ yên tâm đi chiến đấu khi ở nhà không có người nhận khoán? Hợp tác xã đã giải quyết được vấn đề này và nhiều vấn đề khác vào thời điểm ấy.




Copy từ: Anh Ba Sàm





10 thủ thuật cực hay về Facebook có thể bạn chưa biết




 
Theo GameK

Hãy cùng tìm hiểu những thủ thuật cực hữu dụng để tùy biến trang Facebook của mình nhiều hơn nữa.

Mỗi ngày qua, tín đồ Facebook dành hàng triệu giờ để cập thông tin từ mạng xã hội này. Có rất nhiều thao tác với Facebook để tối ưu hóa các chức năng và tùy biến trang cá nhân profile mà không phải ai cũng biết. Trong bài viết này, GameK.vn sẽ mách nước cho bạn 10 thủ thuật hữu dụng nhất từ Mark Zuckerberg.
 
Điều chỉnh phông chữ
 
 
Thao tác phóng to hay thu nhỏ font chữ Facebook rất đơn giản và hiệu quả khi bạn cần điều chỉnh cỡ chữ cho phù hợp với nhu cầu cá nhân. Những lúc như vậy, đừng quên tổ hợp phím: “Ctrl” “+” hay“Ctrl” “-".
 
Một chức năng hữu dụng khác trong khung chat của Facebook là bôi đậm và gạch chân kí tự. Để tô đậm dòng chữ, chỉ cần thêm dấu “*” vào trước và sau dòng chat (VD: *GameK*). Còn muốn gạch chân kí tự, hãy thêm dấu “_” vào trước và sau câu (VD: _GameK_). Rất đơn giản đúng không nào?
 
Viết Status không bị giới hạn 420 kí tự
 
 
Như chúng ta đã biết, Facebook không quá hào phóng với Status của người dùng khi chỉ cho phép gõ tối đa 420 kí tự. Và điều này gây ra không ít phiền toái trong quá trình sử dụng. Để hóa giải vấn đề, việc cần làm đơn giản là chèn một tấm ảnh vào dòng Status. Thế là giới hạn 420 sẽ không làm phiền bạn nữa.
 
Tăng số lượng Friend hiển thị trong News Feed
 
 
Chức năng News Feed cho phép chúng ta cập nhật thông tin từ bạn bè một cách nhanh nhất. Tuy nhiên, tiện ích này lại bị giới hạn ở số lượng bạn nhất định. Khi danh sách có trên 500 người thì News Feed sẽ không thể cập nhật được hết. Để tùy biến con số bạn bè hiển thị ở đây, bạn truy cập vào News Feed -> Most Recent -> cuộn xuống dưới cùng và chọn Edit Options. Ở ô Number of Friends, người dùng có thể tùy chọn số lượng được cập nhật ở bảng tin chính của mình.
 
Truy cập ứng dụng trực tiếp từ trang Profile
 
 
Sau đợt cập nhật vừa qua, chức năng Application Settings trong Menu Account đã không còn tồn tại nữa. Nhưng vẫn có một cách giúp bạn tùy biến các ứng dụng thông qua đường link ở đây. Nếu thường xuyên sử dụng các tiện ích Facebook thì bạn nên bookmark đường link lại.
 
Quản lí Invite
 
 
Invitation là chức năng hữu dụng của Facebook khi tổ chức sự kiện và kiểm tra những ai đã được mời vào. Chỉ cần sử dụng đường link này, chức năng quản lí sẽ cho phép bạn xem phản hồi từ những người được mời tham gia.
 
Bảo toàn dữ liệu Facebook
 
 
Một tiện ích mới được đưa vào sử dụng của Facebook là khả năng back up thông tin người dùng. Theo đó, bạn hãy truy cập vàoMenu Account -> Account Settings -> Download -> Learn More. Lưu ý, chỉ có dữ liệu của chính bạn (ảnh, video,…) mới được back up lại mà thôi. Một email sẽ được gửi đến hòm thư của để xác nhận file dưới dạng.zip
 
Chống hack tài khoản Facebook
 
 
Chức năng Security sẽ tự động gửi email cho bạn khi có kẻ đăng nhập tài khoản Facebook ở một thiết bị khác (máy tính, điện thoại…). Để kích hoạt tính năng này, mở Menu Account -> Account Settings -> Account Security -> Chọn ON và Save lại.
 
Tải video Facebook dễ dàng hơn
 
 
Có một trang web chuyên dùng để tải video từ Facebook mang tên FacebookVideoDown. Truy cập vào đây và paste link video Facebook vào khung đường dẫn, chọn download là bạn có thể thưởng thức đoạn video yêu thích trong ổ cứng máy tính.
 
Tìm hiểu kĩ hơn về Facebook
 
 
Facebook có hẳn danh mục các trang web con trình bày thông tin về bản thân mình cho người dùng, đồng thời xây dựng góc riêng để khách hàng trình bày cảm nhận cá nhân trong quá trình đồng hành với mạng xã hội này. Bạn đọc GameK.vn có thể truy cập vào các đường link bên dưới để có cái nhìn rõ nét hơn về thế giới xoay quanh Facebook.
 
 
 
 
 
 
Xóa danh bạ Facebook
 
 
Nếu vô tình đồng bộ hóa danh bạ điện thoại hoặc danh sách bạn bè trong hòm mail với Facebook, bạn vẫn có thể xóa các danh bạ này đi bằng cách truy cập vào đường link sau. Sau khi xóa, danh bạ sẽ biến mất khỏi Menu Edit Friends -> Phonebook.

Copy từ: Kênh 14



 

BBC dự báo tình hình quốc tế 2013



Quân nổi dậy Syria nhìn từ biên giới Thổ Nhĩ Kỳ hôm 22/11/2012
Quân nổi dậy Syria được cho là sẽ thắng trong năm 2013
Năm 2013 hứa hẹn tiếp tục là một năm khó khăn về kinh tế tại nhiều khu vực trên thế giới.
Cuộc xung đột ở Syria sẽ thêm đẫm máu nhưng chế độ Assad sẽ sụp đổ.
Đó là một số dự báo của các phóng viên BBC cho năm 2013.

Lyse Doucet, phóng viên quốc tế

Quý vị còn nhớ cụm từ "trục ma quỷ" không? Năm nay sẽ có các quyết định khó khăn về Syria, Iran và Bắc Triều Tiên.
Năm 2012 kết thúc với những tuyên bố mạnh mẽ từ các nhà lãnh đạo phương Tây rằng họ sẽ tăng cường ủng hộ quân nổi dậy Syria.
Năm nay sẽ là năm hậu-Assad nhưng sự "chuyển đổi" sẽ kéo theo nhiều đổ máu.
Và liệu điều gì sẽ xảy ra nếu đàm phán về chương trình hạt nhân của Iran không thành công vào mùa Xuân?
Thủ tướng Benjamin Netanyahu đang trên đà chiến thắng trong bầu cử vào tháng Giêng và sẽ thúc giục thế giới ra tay với Iran.

Mark Mardell, biên tập viên Bắc Mỹ

Các cuộc nổi dậy trong thế giới Arab sẽ vẫn là chủ đề tin tức chính nhưng tôi quan tâm nhiều hơn tới chuyện Hoa Kỳ và Trung Quốc hợp tác hay đối đầu ở Thái Bình Dương.
"Kinh tế Hoa Kỳ sẽ phục hồi đáng kể và điều đáng ngạc nhiên là sản xuất sẽ đóng vai trò quan trọng."
Mark Mardell, Biên tập viên Bắc Mỹ
Kinh tế Hoa Kỳ sẽ phục hồi đáng kể và điều đáng ngạc nhiên là sản xuất sẽ đóng vai trò quan trọng.
Điều này chủ yếu nhờ vào sự độc lập về năng lượng của Hoa Kỳ.
Châu Âu sẽ tiếp tục đi giật lùi.
Liệu Tổng thống Barack Obama có mạnh bạo và quyết tâm thực hiện các mục tiêu nhằm để lại di sản đáng kể không? Tôi nghĩ là có.
Khi John Kerry trở thành Bộ trưởng Ngoại giao, ông sẽ muốn để lại dấu ấn và nếu cựu Thượng nghị sỹ Đảng Cộng hòa Chuck Hagel trở thành Bộ trưởng Quốc phòng, nó sẽ thu hút sự quan tâm của cánh hữu, vốn coi ông Hagel là kẻ chống lại Israel.
Tôi nghĩ tân lãnh đạo Tập Cận Bình ở Trung Quốc là luồng gió mới về kiểu cách chứ không mới thực chất.

Stephanie Flanders, biên tập viên kinh tế

Khu vực đồng euro sẽ khá lên nhưng châu Âu vẫn là câu chuyện lớn do những lo ngại về Tây Ban Nha và Ý cũng như sự vật lộn giữa Tổng thống Pháp và Thủ tướng Đức về chiến lược kinh tế.
Tân lãnh đạo Trung Quốc chỉ là 'luồng gió mới' về hình thức
Các thị trường ở Châu Âu có nhiều khả năng hồi phục và người ta sẽ đặt câu hỏi tại sao niềm tin chưa trở lại với Anh, nơi ngày càng có nhiều ý kiến ủng hộ Anh rời bỏ Liên hiệp Châu Âu.
Tại Châu Á, nếu ông Kazumasa Iwata trở thành thống đốc của Ngân hàng Nhật Bản, ông có thể mang lại một kỷ nguyên mới của ngân hàng trung ương trong đó tăng trưởng sẽ được ưu tiên ngay cả khi có nguy cơ lạm phát. Nhưng khả năng tăng trưởng ở Nhật Bản là không nhiều.

James Robbins, phóng viên ngoại giao

Cuộc nội chiến ở Syria sẽ tồi tệ hơn và kéo theo bạo lực sắc tộc và tôn giáo.
Chính thể Assad sẽ sụp đổ.
Iran tiến gần hơn tới khả năng chế tạo vũ khí hạt nhân. Bên ngoài sẽ không can thiệp vào Iran trong năm 2013 nhưng gần tới mức như vậy.
Triển vọng có được thỏa thuận giữa Israel và Palestine tiếp tục giảm đi.
Ở Châu Âu, Thủ tướng Đức Angela Merkel sẽ tái đắc cử.
Còn ở Ý, Pier Luigi Bersani có thể trở thành thủ tướng và cùng với ông Mario Monti lập ra chính phủ mới.
Tân chính phủ cần cải tổ nước Ý vì đây là nước quá lớn để không cứu nhưng cũng quá lớn để cứu được.

Rory Cellan-Jones, phóng viên công nghệ

Marissa Mayer
Tổng giám đốc Marissa Mayer đang vực dậy Yahoo
Mạng internet sẽ thực sự di động khi số người vào mạng bằng thiết bị di động nhiều hơn bằng máy tính và cuộc chiến giành quyền kiểm soát internet sẽ càng khốc liệt.
Hệ điều hành Android của Google và iPhones cũng như iPads của Apple sẽ thống lĩnh thị trường.
Điện thoại Windows 8 và Blackberry 10 của RIM, sẽ ra mắt vào tháng 1, sẽ tranh giành vị trí thứ ba cho dù cả hai loại này sẽ không tạo ảnh hưởng lớn tới hai hệ điều hành đầu bảng.
Nữ Tổng giám đốc 37 tuổi của Yahoo, Marrissa Mayer đang bắt đầu để Yahoo hoạt động tốt hơn.
Tại HP, Tổng giám đốc Meg Whitman có thử thách còn lớn hơn - đó là vực dậy công ty đã đánh mất vị trí nhà sản xuất máy tính lớn nhất thế giới.

Copy từ: BBC


 

Nguy hiểm từ thực phẩm ướp hàn the



Copy từ: Thanh Niên


Chú thích cho ảnh




  Cũng cần phải nói thêm rằng tui không rờ được cái giải Nobel là do báo chí chứ không phải tui bất tài, bằng chứng là tui được danh hiệu chiến sĩ thi đua.....đua ...đua...đua.. Onion73

  Đọc thêm: ở đây!

Thống đốc NHNN Nguyễn Văn Bình bất tài do ...báo chí.


Thống đốc NHNN Nguyễn Văn Bình: Một nửa khó khăn của ngành ngân hàng năm 2012 là do... báo chí

Đây là kết luận của Thống đốc NHNN Việt Nam Nguyễn Văn Bình trong buổi gặp gỡ báo chí nhân dịp cuối năm, ngày 27/12 /2012. Trước việc “đá bóng” của người đứng đầu ngành ngân hàng, chuyên gia tài chính Nguyễn Trí Hiếu cho rằng lẽ ra nên ghi nhận và hoan nghênh báo chí đã đồng hành vì lợi ích chung của hệ thống ngân hàng chứ không nên đổ khó khăn cho báo chí.
Thống đốc NHNN Nguyễn Văn Bình
Tại cuộc họp mặt báo chí, Thống đốc Ngân hàng Nhà nước (NHNN) Nguyễn Văn Bình thể hiện sự hài lòng với những thành công trong các mục tiêu kinh tế vĩ mô về lạm phát, thanh khoản, lãi suất và thị trường vàng. Tuy nhiên, ông Bình trăn trở vì: “Trong 100% khó khăn của ngành ngân hàng thì báo chí đã gây ra đến 40%-50%.” Ông Bình cho rằng sự ủng hộ, đồng thuận của báo chí chưa cao, chạy theo vụ việc đơn lẻ, thổi lên quá đà, tạo dư luận chung trong xã hội không tốt…
Thống đốc không thể đổ thừa cho báo chí, đáng ra phải ghi nhận, hoan nghênh báo chí đã đồng hành vì lợi ích chung của hệ thống ngân hàng. (TS Nguyễn Trí Hiếu).
Trên thực tế, các vụ việc lớn đều bắt nguồn từ những sự việc đơn lẻ và rời rạc. Nếu không có sự phát hiện kịp thời mang tính cảnh báo của báo chí thì không biết các vụ vi phạm, cố ý làm trái trong ngành ngân hàng nói riêng và các lĩnh vực khác trong xã hội nói chung sẽ đi đến đâu. Xét cho cùng, kể cả lĩnh vực quản lý nhà nước lẫn hoạt động báo chí đều không thể vượt qua luật pháp. Liệu báo chí nào có thể bằng việc thổi phồng, vu khống mà đẩy được cả ngành ngân hàng từ trong sạch đến phải vấy bẩn bởi nhóm lợi ích, từ lành mạnh tới chuyện phải sở hữu chéo, từ thịnh vượng đến chỗ sa vào những khoản nợ xấu hàng trăm ngàn tỷ đồng, từmột ngành mơ ước đến một chuỗi thất vọng kéo dài…?! Nếu hoạt động quản lý nhà nước dễ dàng bị chi phối đến 50% bởi báo chí đến như vậy thì không loại trừ 50% còn lại cũng chịu ảnh hưởng của những yếu tố “mạnh” hơn báo chí. Vậy vai trò của các nhà hoạch định và điều hành chính sách được thể hiện ở đâu?!
 
Chuyên gia kinh tế, TS Nguyễn Trí Hiếu
 
Không đồng tình với quan điểm của Thống đốc, trong phần trả lời phỏng vấn báo Pháp Luật TP.HCM, chuyên gia kinh tế, TS Nguyễn Trí Hiếu cho rằng Thống đốc nên xem lại phát ngôn của mình. Nếu không có báo chí phanh phui ra tiêu cực, sai phạm của ngân hàng, chỉ ra bất ổn trong điều hành chính sách, phản ảnh những khó khăn của doanh nghiệp, kỳ vọng của người  dân với chính sách tiền tệ thì ngành ngân hàng khó mà rút ra được bài học gì. Thậm chí, ông Hiếu còn cho rằng báo chí chưa hoàn thành hết trong vai trò của mình khi chưa phản ánh được tất cả sự thật đằng sau câu chuyện điều hành ngân hàng, phương thức kinh doanh của giới ngân hàng.
“Bóng ma” tham nhũng có vẻ như đã len lỏi trong cách giám sát của cơ quan thanh tra ngân hàng... Tôi cho rằng vấn đề phục hồi niềm tin của người dân về chính sách tiền tệ, xử lý nợ xấu, nhóm lợi ích là quan trọng nhất. (TS Nguyễn Trí Hiếu)
Trái với sự hài lòng của Thống đốc Bình về kết quả điều hành ngành ngân hàng năm 2012, TS Hiếu cho rằng tiến độ xử lý nợ xấu của ngân hàng quá chậm và lúng túng, tuy vấn đề này đã được đặt ra từ đầu năm. Theo ông Hiếu thì nợ xấu mới chỉ được chẩn bệnh chứ chưa có phác đồ điều trị. Ngay như con số nợ xấu còn chưa thống nhất. Tỷ lệ nợ xấu theo thanh tra NHNN là trên 8%, song theo ông Hiếu phải lên đến 15%. Ông Hiếu cũng nhận xét, NHNN điều hành lãi suất không hiệu quả, theo kiểu nửa nọ nửa kia khi đầu vào áp trần, đầu ra thả nổi khiến thị trường chông chênh, méo mó. Nếu thả nổi được lãi suất mà khiến những ngân hàng yếu, không có năng lực phải phá sản, bị loại khỏi thị trường thì nên thả. Tuy nhiên, NHNN lại cho rằng để “bảo vệ hệ thống” nên nâng đỡ ngân hàng yếu, tạo nên tình trạng điều hành không dứt khoát.
 
Trường Giang 
 
 

Copy từ: Sống Mới


Kinh tế Việt Nam có khởi sắc trong năm 2013?


Kinh tế Việt Nam đang sa lầy trong tình trạng bất ổn.
Tỷ lệ phát triển kinh tế Việt Nam trong năm 2012 rơi xuống mức thấp nhất trong 13 năm qua trong bối cảnh các căn bệnh kinh niên của nền kinh tế phát tác, ảnh hưởng nghiêm trọng đến mọi mặt đời sống xã hội. Nhân ngày đầu năm 2013, VOA Việt ngữ đã có cuộc phỏng vấn với kinh tế gia Lê Đăng Doanh, nguyên Viện trưởng Viện Quản lý kinh tế Trung ương. Trước hết, ông Doanh đánh giá tình hình kinh tế Việt Nam trong năm vừa qua.

Tiến sĩ Lê Đăng Doanh: Tăng trưởng kinh tế chỉ đạt có 5,03%, tức là mức thấp nhất từ năm 1999. Trong năm 2012, đã bùng nổ một cách rầm rộ hàng loạt các căn bệnh của nền kinh tế đã được tích tụ từ lâu trước đó, thí dụ như nợ xấu, như sức khỏe của ngân hàng thương mại, rồi thị trường bất động sản đóng băng và khối lượng tín dụng ở trong thị trường bất động sản khoảng 1,1 triệu tỷ. Các tập đoàn kinh tế nhà nước và tổng công ty nhà nước cũng có một khoản tín dụng là 1,3 triệu tỷ và bây giờ cũng không phải dễ mà trả lại được.

Còn khu vực doanh nghiệp tư nhân thì đã bị xói mòn và suy yếu nhiều sau khi chịu đựng lạm phát từ năm 2008 và đi kèm với lạm phát là lãi suất ngân hàng rất cao, lãi suất tín dụng rất cao, lên tới 20%, 21%. Trong năm 2012, đã có đến 100 nghìn doanh nghiệp bị phá sản. Các cam kết đầu tư mới của các nhà đầu tư nước ngoài cũng giảm sút rõ rệt.

Có thể nói tình hình kinh tế Việt Nam trong năm 2012 đã bộc lộ những các căn bệnh cần phải cấp bách giải quyết nếu không thì nên kinh tế sẽ lâm vào khó khăn hơn rất nhiều. Và bên cạnh việc các doanh nghiệp đã phá sản hoặc đình chỉ hoạt động thì đương nhiên công ăn việc làm, đã giảm nhiều và thu nhập của người lao động cũng gặp rất nhiều khó khăn.

VOA: Trong bức tranh kinh tế đầy màu xám của năm 2012. Có những điểm tích cực nào không, thưa ông?

Tiến sĩ Lê Đăng Doanh: Trong năm 2012, chính phủ Việt Nam đã thay đổi ưu tiên của chính sách là không còn ưu tiên tăng trưởng cao mà ưu tiên ổn định kinh tế vĩ mô, kiềm chế lạm phát. Vì vậy nên chỉ số lạm phát đã giảm xuống 6,81%, so với năm 2011 là gần 19%. Tỷ giá cũng ổn định. Dự trữ ngoại tệ tăng lên.

Tôi nghĩ cần phải có những giải pháp đi vào những nguyên nhân căn bản hơn, giải quyết tận gốc rễ và điều đó bao gồm cả cải cách thể chế, cải cách luật pháp và các quy định của nhà nước cũng như tăng cường công khai minh bạch, tăng cường giám sát...
Xuất khẩu tăng 18,3% và đạt 114,3 tỷ đôla, là ngưỡng cao nhất từ trước tới nay của Việt Nam. Tuy vậy, trong số 18,3% ấy, thì 17,7% là do các doanh nghiệp đầu tư nước ngoài đóng góp. Doanh nghiệp trong nước chỉ đóng góp tăng trưởng 0,6% thôi. Vì vậy cho nên giá trị gia tăng còn lại của Việt Nam cũng không cao. Tuy vậy, đó cũng có thể coi là một thành tựu đáng kể.

VOA: Vâng, thưa ông, trên các trang web xã hội năm qua, những từ như kinh tế khó khăn, hay thắt lưng buộc bụng được người sử dụng dùng rất nhiều. Thưa ông, liệu họ có nên hy vọng vào năm 2013 không?

Tiến sĩ Lê Đăng Doanh: 2013 thì chính phủ đã thấy vấn đề và hiện nay đã đề ra hàng loạt các chính sách để tái cấu trúc nền kinh tế, để xử lý nợ xấu, để làm tan băng thị trường bất động sản và qua đó cũng có thể là sẽ giải quyết được một bước việc nới rộng tín dụng là làm giảm được tình trạng đóng băng tín dụng, là một căn bệnh làm cho nền kinh tế có thể bị rơi vào trì trệ rất nghiêm trọng.

Mặt khác tôi thấy rằng các biện pháp đề ra mới chỉ là các biện pháp có tính chất tình thế, không giải quyết được những vấn đề nguyên nhân cốt lõi đã dẫn đến những tình trạng đó. Tôi nghĩ rằng cần phải có những giải pháp đi vào những nguyên nhân căn bản hơn, giải quyết đến tận gốc rễ và điều đó bao gồm cả cải cách thể chế, cải cách luật pháp và các quy định của nhà nước cũng như tăng cường công khai minh bạch, tăng cường giám sát.

Nguồn: VOA’s Interview




Copy từ: VOA


Dân oan vẫn đang nằm trên hè đầu năm mới.



 Ngay ngày đầu năm mới, dân oan vẫn đón năm mới bên vườn hoa Dân oan.
 Khi thấy bất kỳ người qua đường nào dừng lại, có ý xem hay tìm hiểu sự việc là các dân oan trên vỉa hè vườn hoa Lý Tự Trọng lại cho họ xem những đơn từ, tài liệu tố cáo các cẩu quan trên khắp vùng Đất nước, những đơn kiện kéo dài hàng thập kỷ khiến họ trở thành dân oan chuyên nghiệp.

Đơn từ, tài liệu tố cáo quan chức rải đầy ra hè đường, phía bên là đền Trấn Quốc linh thiêng.


Bác bày cho biết : "sáng qua tôi phải đến tận nhà riêng Trần Đại Quang ở phố Nguỵ như Kon Tum từ lúc 6 giờ ba mươi sáng để gặp ổng, kêu cứu và tố cáo ". Bác là một dân oan Thái Nguyên, bác cũng cho biết : ngày nào bọn công an phường Thuỵ Khuê cũng cho lính mặc giả côn đồ ra rình cướp khẩu hiệu, băng rôn tố cáo, cướp cả quần áo rét của chúng tôi, ban đêm nhiều người căng lều bạt nhỏ ngủ ngay cạnh Hồ tây giá rét nhưng vẫn bị  chúng vẫn rình cướp đồ đạc.
Bác cho biết : phải in chữ lên áo thì lũ cướp mới không cướp chạy được.

Dân oan từ Miền trung : " sáng nay chúng cướp tài liệu của tôi, quan chức chắc là thấy nhục nhã nên sai chúng làm vậy thôi".


Cần thêm tài liệu gì không ông Trọng, ông Hùng ? con gái của Mẹ Việt nam anh hùng tỉnh Vĩnh Long nè các ông.

Tố cáo ông Uông Chu Lưu ký kết luận sai sự thật...cho cẩu quan cấp quận chiếm đất của Cha Mẹ Liệt sỹ.

Dân oan Hà đông, băng rôn tố cáo rất đầy đủ, chi tiết. 
   Đơn từ  được trải ra hè, ai đi qua cũng được họ mời chụp ảnh giúp và đề nghị cho lên mạng - hoá ra Dân oan giờ cũng biết hiệu quả của việc cho những thông tin về họ lên mạng, họ hiểu sức mạnh của internet hơn lãnh đạo cấp cao rồi.
   Năm mới đã đến với mọi người, dân oan cũng đón năm mới ngay tại Ba đình, đón trên hè, trên vườn hoa Dân oan. Họ trở thành những dân oan mang thương hiệu " Ba đình " 
Họ là dân oan mang thương hiệu "Dân oan Ba đình".
 
 

Copy từ: Lê Hiền Đức


Trung Quốc lên tiếng về Luật Biển Việt Nam, Hà Nội chưa hồi đáp


Trung Quốc lên tiếng về Luật Biển Việt Nam, Hà Nội chưa hồi đáp

Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Doanh.

Nội dung cơ bản của Luật Biển Việt Nam

Luật Biển Việt Nam được Quốc hội của Việt Nam thông qua vào ngày 21/6/2012. Luật này gồm 7 chương, 55 điều, có hiệu lực thi hành từ ngày 1/1/2013

Chương 1: gồm các quy định chung về phạm vi điều chỉnh, định nghĩa.

Chương 2: quy định về vùng biển Việt Nam với các quy định về đường cơ sở, nội thủy, lãnh hải.

Chương 3: quy định về hoạt động trong vùng biển Việt Nam, trong đó có các quy định: đi qua không gây hại trong lãnh hải, tuyến hàng hải và phân luồng giao thông trong lãnh hải.

Chương 4: dành cho phát triển kinh tế biển, với các điều khoản về nguyên tắc phát triển kinh tế biển.

Chương 5: quy định về tuần tra, kiểm soát trên biển với các điều khoản về lực lượng tuần tra, kiểm soát trên biển.

Chương 6: Quy định về xử lý vi phạm và biện pháp ngăn chặn.
​​Bộ Ngoại giao Trung Quốc hôm 31/12 thúc giục Việt Nam kiềm chế các hành động gây leo thang và gây phức tạp các vấn đề giữa hai quốc gia, trong khi luật biển Việt Nam có liệu lực từ ngày 1/1.

Trong một thông cáo, nữ phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Doanh nhấn mạnh rằng Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi đối với các quần đảo Tây Sa (Hoàng Sa) và Nam Sa (Trường Sa) cùng các vùng biển lân cận trên biển Nam Trung Hoa (Biển Đông).

Bà Doanh nói: ‘Bất kỳ tuyên bố nào của bất kỳ quốc gia nào và bất kỳ hành động nào của bất kỳ quốc gia nào về chủ quyền lãnh thổ đối với các quần đảo và vùng biển đó đều là trái pháp luật và không có giá trị’.

Nữ phát ngôn viên này tuyên bố Bắc Kinh ‘hết sức quan ngại về tác động tiêu cực của việc thực thi luật biển’ của Việt Nam.

Bộ Ngoại giao Việt Nam chưa lên tiếng trước tuyên bố mới nhất của Bắc Kinh.

Hôm 31/12, báo chí trong nước đưa tin, Luật biển Việt Nam gồm 7 chương, 55 điều có hiệu lực từ ngày 1/1.

Luật này nhấn mạnh rằng quần đảo Hoàng Sa, quần đảo Trường Sa và quần đảo khác thuộc chủ quyền, quyền chủ quyền, quyền tài phán quốc gia của Việt Nam, và rằng mọi cơ quan, tổ chức và công dân Việt Nam có trách nhiệm bảo vệ chủ quyền biển, đảo của Việt Nam.

Luật biển Việt Nam cũng khẳng định ‘chủ trương giải quyết các tranh chấp liên quan đến biển, đảo với các nước láng giềng bằng các biện pháp hòa bình, phù hợp với Công ước Luật Biển năm 1982, pháp luật và thực tiễn quốc tế’.

Nguồn: Xinhua, Global Times




Copy từ: VOA


 

Mõm mòm mom!


 
 
 
Bạn đã bao giờ đau răng chưa? Đã bao giờ bạn có chiếc răng sâu bị lung lay, rồi lung lay dữ dội chưa?
Đã bao giờ bạn bị một chiếc răng sâu, đau đớn, lung lay dữ dội đến độ mõm mòm mom chưa? Và khi chiếc răng đã lung lay đến độ mõm mòm mom, chỉ cần một sợi chỉ buộc vào chân răng, dứt phựt một cái là đi đời một chiếc răng, thoát một cơn đau khó chịu, có khi nhức lên óc, nhẹ hẳn người, phải không bạn?

Hôm nay nhân ngày đầu năm 2013, tôi xin phép bạn mượn chuyện nhổ chiếc răng sâu đã mõm mòm mom để thưa chuyện với bạn về tình cảnh của đảng CS Việt Nam khi bước vào năm 2013 này.

Vâng, thưa bạn đã đến lúc phải nói cho thật minh bạch sự thật ở nước ta, dù là sự thật có đáng buồn đến đâu cho một số người.

Đảng CSVN hiện nay không còn nữa. Nó không còn như xưa nữa. Nó không còn là một chính đảng, một đảng chính trị nữa. Cả 14 vị trong Bộ Chính trị, 200 vị ủy viên chính thức và dự khuyết Trung ương đảng có ai nằm trong tù đế quốc đâu, có ai thực sự tham gia chiến đấu đâu, trải qua hy sinh gian khổ đâu. Họ chỉ là tầng lớp hưởng thụ. Họ chỉ biết hưởng thụ, hưởng thụ nữa, hưởng thụ ngày càng nhiều thêm mãi. Có lớp lãnh đạo nào giỏi đếm và tích lũy tiền của như họ hiện nay ?

Hàng chục tỷ, trăm tỷ, ngàn tỷ đồng, hàng trăm ngàn đôla, hàng triệu đôla cứ ngon ơ. Tài phiệt xưa, đại điền chủ xưa phải gọi họ bằng «cụ». Còn có ai giữ phương châm mà đảng viên CS nào cũng thuộc nằm lòng khi vào đảng: «lo trước cái lo của thiên hạ, hưởng sau cái vui của thiên hạ », để lao lên phía trước cướp của của thiên hạ, đạp dân lại phía sau cho đói nghèo bệnh hoạn, bất kể là mẹ liệt sỹ hay gia đình thương binh, gia đình cựu chiến binh.

Đảng CS trong cơn suy thoái không gì kìm hãm nổi đã lựa chọn dứt khoát tôn thờ tiền bạc phi nghĩa, quay lưng lại với nhân dân, với dân tộc, đã dứt khoát chọn con đường quỵ luỵ với bành trướng, đàn áp thẳng tay người dân yêu nước, thực hiện chính sách cảnh sát trị với đồng bào ruột thịt của mình. Nó đã tự sát.

Tình hình đã mõm mòm mom từ cuối năm 2010 khi gần 30 trí thức tiêu biểu của đất nước, tất cả là đảng viên cao cấp do Bộ Chính trị trực tiếp quản lý, nhất trí cao độ bác bỏ triệt để cơ sở lý luận, ý thức hệ chính trị kinh tế của Đại hội XI năm 2011, tuyên chiến với tất cả các văn kiện Báo cáo Chính trị, Cương lĩnh và Chiến lược của đại hội này, để đến Tết năm 2012 lại tụ nghĩa ở trụ sở báo Tia Sáng giữa thủ đô Hà Nội nhằm khẳng định một lần nữa con đường sai lầm bế tắc của đảng CS - không có lực luợng giám sát, kềm hãm, ngăn chặn và thay thế, không có phanh hãm khi đang lao xuống vực thẳm, mất gốc chân lý, mất gốc dân tộc và nhân dân.

Tình hình mõm mòm mom khi mạng bauxite xuất hiện với hàng vài ngàn chữ ký công khai ghi rõ tên tuổi địa chỉ của tập thể trí thức dân tộc, kéo còi báo động nguy cơ mất nước khi nhà nước nhượng bộ cho bọn bành trướng sang khai thác bauxite ở Tây Nguyên, với đội quân ngầm đội lốt công nhân; rồi hàng ngàn, hàng vạn trí thức dân tộc đòi công lý cho luật sư Cù Huy Hà Vũ; hàng vạn trí thức nữa đòi công lý cho 3 nhà báo yêu nước Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần, Phan Thanh Hải và các chiến sỹ yêu nước và dân chủ khác…

Tình hình mõm mòm mom khi liên tiếp 11 chủ nhật trong mùa hè năm 2011 và ngày 9 tháng 12 năm 2012, hàng trăm, hàng ngàn bà con Hà Nội, Sài Gòn, Hải Phòng, Huế, Cần Thơ… xuống đường ôn hòa nhưng kiên định, hòa bình nhưng bất khuất, khẳng định không ai có quyền ngăn cản lòng yêu nước, thương dân, chống quân xâm lược. Hàng loạt nữ nhi kiên cường xuất hiện: Phạm Thanh Nghiên, Lê Thị Công Nhân, Huỳnh Thục Vy, Bùi Minh Hằng, Nguyễn Phương Uyên, Đoan Trang, Dương Thị Xuân, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh…

Tình hình mõm mòm mom cho đảng CS cáo chung khi hàng chục nhà luật học, luật sư, hàng trăm nhà báo, blogger tự do, hàng trăm nhà văn nhà thơ nhạc sỹ tiêu biểu của nghĩa khí và văn hóa Việt Nam đứng thẳng dậy dành quyền sống tự do cho nhân dân… với lời tuyên ngôn của nhà thơ - chiến sỹ trẻ Bùi Chí Vinh:

               Quý vị như thế mới là quý vị
               Vô cảm, vô lương, vô đạo đức, vô thần
               Tôi rách rưới như một thằng thi sĩ
               Nhưng hiểu thế nào là sức mạnh nhân dân

Tính hình mõm mòm mom khi Bí thư đảng ủy Bộ Ngoại giao kiêm Phó Ban biên giới Nguyễn Duy Chiến đăng đàn nói huyên thiên rằng «Trung Quốc cắt cáp của ta cũng như cha mẹ yêu con cho roi cho vọt», liền bị lên án tới tấp và dạy dỗ đến nơi đến chốn, từ đó câm tịt.

Cũng như mới đây, viên đại tá Trần Đăng Thanh nói năng lảm nhảm bị công kích kịch liệt không kịp chống đỡ, không ai dám bênh. Như thế cũng đủ thấy đảng CS đã lâm vào khốn quẫn cả về lý luận lẫn thực tiễn đến mức nào. Thời thế nào gian hùng ấy, đảng CS vào giai đoạn thoái trào chỉ sinh ra được những quái thai.

Hãy nghe một nhân vật cừ khôi của đảng CS, đáng bậc thầy của Trần Đăng Thanh, là Giáo sư Thiếu tướng Đặng Quốc Bảo, từng là ủy viên Trung ương đảng, nguyên trưởng ban Khoa giáo Trung ương, nguyên Bí thư thứ nhất Đoàn Thanh niên CS, người nổi tiếng là có tư duy độc lập, từng được coi là có sức lôi cuốn mạnh mẽ đối với tuổi trẻ thủ đô trong các cuộc diễn thuyết, công khai phát biểu «Tai họa sẽ đến Việt Nam nếu những người lãnh đạo không nhìn rõ, không thấy được Trung Quốc là một đối thủ nguy hiểm ; Việt Nam cần tồn tại và phát triển, phải có ý chí, có trí tuệ, phải mạnh lên, phải liên minh với các nước khác, như với Ấn Độ, Nga, Nhật Bản thậm chí cả Hoa Kỳ». (Trò chuyện với Đặng Quốc Bảo ngày 26/6/2009).

Đây là lời phê phán nghiêm khắc ngay thẳng của ông giáo sư thiếu tướng đối với tên Đại tá Trần Đăng Thanh. Cần chỉ rõ thêm chính ông Đặng Quốc Bảo đã khẳng định cả cái giống cộng sản đều là độc tài, dù là ở Nga hay ở Tàu, dù ở Bắc Hàn hay Cu Ba và Việt Nam, đều là độc tài chống nhân dân, nên cũng chính ông đã thấy cái đảng này đã mõm mòm mom, sắp rơi rụng đến nơi rồi vậy, nếu không cải tà quy chính, thực hiện dân chủ hóa đa nguyên.

Khi ông Lê Hồng Hà, nguyên Chánh văn phòng kiêm đảng ủy viên Bộ Công an từ bỏ đảng CS, khi ông Nguyễn Trung Thành, vụ trưởng vụ bảo vệ đảng, cánh tay phải của Lê Đức Thọ, từng thụ lý vụ án «xét lại - chống đảng» lên tiếng minh oan cho 34 đảng viên CS bị tù đầy và đòi khôi phục danh dự cho họ, thì chính các nhân vật ấy cùng một loạt các nhân vật Cộng sản ly khai như Trung tướng CS Trần Độ, Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh, Đại tá Phạm Quế Dương, Viện trưởng Hoàng Minh Chính, Tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang, Đại tá nhà văn Phạm Đình Trọng, và gần đây là Tiến sỹ Đỗ Xuân Thọ đã công khai đốt thẻ đảng khi đảng vẫn tôn thờ cái lý luận Mác-Lê lẩm cẩm. Tất cả đã dồn đảng CS vào tử huyệt hôm nay, tất cả đều có vinh dự nhân danh công lý, chính nghĩa, nhân danh nhân dân và dân tộc sớm đóng mỗi người một chiếc đinh của mình lên cỗ quan tài của đảng CS.

Cho đến thanh niên thế hệ trẻ cũng sớm đoạn tuyệt với Mác - Lênin như đảng viên trẻ Nguyễn Chí Đức ngay trước khi bị đạp giày vào mặt, đã «không chịu nổi cảnh xa hoa khệnh khạng ăn tục nói phét của cấp trên» để xin chào từ biệt đảng, «một đi không trở lại».

Từng là người Cộng sản từ khi trẻ ham lý tưởng, một phần do thời thế đưa đẩy, tôi rất hiểu tâm trạng của nhiều đảng viên tuy đã chán ngấy với cái ý thức hệ vòng vo, cái lý luận Mác Lê ngụy biện, cái lý tưởng ảo ảnh hàng mã của nó, nhưng vẫn có lúc ngại ngùng, không quả đoán dứt tình. Đó còn là vì cái chế độ này quá xảo quyệt, chuyên nghề ăn gian nói dối. Khi nó chưa được công khai hoạt động thì nó lớn tiếng đòi đa nguyên đa đảng, khi nó không được quyền ra báo thì nó ra rả đòi tự do ngôn luận, tự do báo chí, nhưng khi cướp được quyền rồi thì nó cấm mọi quyền tự do còn hơn bọn phát xít. Nay nó sợ nhất là tổ chức, dù là tổ chức đối lập xây dựng cho nó.

Biết bao người như Phó Thủ tướng Trần Phương, Phó Thủ tướng Vũ Khoan, ủy viên Ban Bí thư Trung ương Nguyễn Đình Hương (Mười Hương), Tướng Đồng Sỹ Nguyên, Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Tướng Công an Nguyễn Tài…từng phê phán ngay thật đảng đã mất hoàn toàn tính tiền phong. Như Viện trưởng kinh tế Trần Đình Thiên, Viện trưởng kinh tế thế giới Võ Đại Lược, các trí thức có thực học, thực tài như Nguyễn Quang A, Nguyễn Trung, Phạm Chi Lan, Dương Thu Hương, Thứ trưởng thỷ lợi Trần Nhơn, nhà sư phạm Phạm Toàn… từng nhận định phiên tòa xử luật sư Hà Vũ là «lưu manh». Như nhà xã hội học Tương Lai cho rằng phiên tòa xử các nhạc sỹ Việt Khang và An Bình là «phát xít». Như nhà văn Võ Thị Hảo cho rằng đảng CS «hành động kiểu côn đồ và ngu muội hóa nhân dân»…

Làm sao kể cho xiết những người trí thức chân thành không còn một sự kính trọng nào với đảng, với lãnh đạo. Hàng ngũ họ tăng lên từng ngày. Mới đây những vị Lê Hiếu Đằng, Huỳnh Tấn Mẫm, Tương Lai, Hồ Ngọc Nhuận đã đứng hẳn về phía nhân dân xuống đường.

Bởi vì rõ ràng cả về đức, về tài, về lý luận chính trị, về học thuyết kinh tế, về đường lối đối ngoại, các nam nữ trí thức dân tộc trên đây đều xứng đáng là bậc thầy của tất cả các ủy viên Bộ Chính trị và tất cả ủy viên Trung ương hiện nay ; họ xứng đáng là thầy học để huấn luyện lại, lên lớp lại, giảng bài lại cho tất cả các tiến sỹ vẹt mang bộ óc bã đậu trong cái Học viện Chính trị Quốc gia u tối đến thê thảm, chỉ sản sinh ra những kẻ ngu ngốc thậm tệ như Nguyễn Duy Chiến, Trần Đăng Thanh…
                                        
Các trí thức chân chính trên đây thực sự đã ly khai đảng dứt khoát trên lý trí rồi. Chỉ còn rơi rớt chút tình cảm và tý ty quyền lợi. Họ là hàng vạn, hàng vạn vốn quý của dân tộc, là tài sản tinh thần vô giá của nhân dân, do hồn thiêng sông núi hun đúc nên. Với đảng Cộng sản, nay họ có thể lẩy Kiều bằng một câu: Tình trong đã đứt, miệng ngoài còn e thay cho Tình trong như đã,mặt ngoài còn e.

Vậy xin các vị, xin các bạn (vì tôi từng quen khá thân, khá rõ một tỷ lệ không nhỏ các vị trên đây) xin hãy làm một cố gắng có ý nghĩa, xin đừng e ngại gì nữa, hãy cùng buộc một sợi chỉ thòng lòng vào chiếc răng sâu đã hết thời sử dụng, cùng giật một cái để khai tử cho nó, rồi cho nó vào bảo tàng, theo chân gần một trăm đảng CS đã lần lượt vào nghĩa địa của nhân loại chỉ trong hai chục năm lại đây. Sự chia tay nào cũng có chút ngậm ngùi, nhưng có khi dứt tình là giải thoát, là nhẹ gánh, là yên lòng và thanh thản từ đây. Để còn lo chuyện khác.
Đây sẽ là hành động anh hùng của các vị và các bạn, thực sự cứu dân, cứu nước, bù đắp những lầm đường lạc lối quá dài vừa qua, trở về với nhân dân và dân tộc, với chính nghĩa và lẽ phải, thuận theo nền văn minh kiến thức của loài người và thời đại mới, cùng nhau mở ra kỷ nguyên dân chủ tự do, mở ra sinh lộ cho Việt Nam.

Không có đảng chính trị nào là thiêng liêng, thần thánh, trường cửu cả. Đảng chính trị xét cho cùng chỉ là phương tiện trong tay con người, con người sanh ra nó, giao cho nó nhiệm vụ, sử dụng nó vì lợi ích chung của dân tộc, của nhân dân. Khi nó không còn trung thành, tự tư tự lợi, tự nó phản bội nhân dân và dân tộc thì ta loại bỏ nó đi không thương tiếc, và cùng nhau lập một tổ chức chính trị mới, theo đúng quyền công dân tuyệt đối bất khả xâm phạm, theo đúng hiến chương Liên Hiệp Quốc và Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền, không một ai có quyền cấm cản. Việc Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ra lệnh cho công an ngăn cấm hình thành tổ chức đối lập là một quyết định phi pháp, vi hiến, không có mảy may giá trị. Xin nhớ trong bản cáo trạng nguyên Tổng thống Ai Cập Hosni Mubarak có ghi tội «phản nhân dân, ra lệnh giải thể Đảng Công lý và Đảng Vì dân, ra lệnh đàn áp lực lượng đối kháng xuống đường, 2 tội này có thể bị tử hình hai lần».

Đây nên là chủ đề nóng bỏng, cấp bách, hệ trọng, lý thú nhất mà anh chị em trí thức ta tự nhận là lương tri, trí tuệ, tâm huyết của nhân dân và dân tộc rất nên cùng nhau bàn bạc trao đổi ngay từ ngày đầu năm 2013 và trong dịp Tết Nguyên đán sắp đến.




Copy từ: Bùi Tín (VOA’ blog)