Nguyễn Phương Uyên trong phiên xử sơ thẩm tại toà án Long An 16/05/2013 (Reuters /VNA)
Trả lời RFI Việt ngữ lúc vừa từ Long An về đến Saigon, bà Dương Thị Tân, vợ ông Nguyễn Văn Hải tức blogger Điếu Cày cho biết :
Dương Thị Tân :
Lần này là lần thứ tư mình đi thăm Phương Uyên, cùng với gia đình
Phương Uyên và Nguyên Kha. Phương Uyên thì được cho vào thăm bình thường
nhưng Nguyên Kha và Đinh Nhật Uy thì chưa, lý do là còn trong giai đoạn
điều tra nên họ cản trở thăm gặp.
Còn Phương Uyên thì nói chung cũng như những lần trước vẫn được thăm theo đúng thủ tục, và cũng được nói chuyện. Mỗi người nói một câu thăm hỏi động viên cháu. Nói chung tinh thần của cháu rất tốt. Phong thái thì rất là đĩnh đạc so với tuổi tác của cháu, thực sự đã làm chúng tôi khâm phục ý chí cũng như tác phong của cháu.
Những câu nói của người bên ngoài thì thường là động viên cháu giữ gìn sức khỏe thể chất và giữ vững tinh thần. Còn một số câu hỏi của cháu dặn dò bên ngoài cho gia đình và mẹ - như lần trước thì có bố, có em - cháu cũng dặn dò một số việc rồi cháu yêu cầu là cho cháu giấy, mực, sách vở gửi vào để cháu học cho khỏi quên những kiến thức còn đang dang dở.
Buồng giam thì tối tăm chật hẹp, và lần chuyển buồng giam lần này là lần thứ ba sau phiên sơ thẩm. Buồng giam này không được sạch sẽ, và không được sáng sủa như trước, nên điều kiện để cháu nhìn rõ chữ có hơi không được như mong muốn. Mẹ cháu có dặn nếu thế thì phải làm đơn để mình khiếu nại, sau khi làm đơn rồi nếu người ta không giải quyết vấn đề đó thì bên ngoài mọi người mới có cơ sở để mà đưa phản ánh của cháu lên. Thì cháu cũng đồng ý theo trình tự như thế. Hơn nữa mình đang ở trong tay họ, mình muốn làm gì thì cũng phải có một trình tự nhất định.
Nói chung cháu rất vui khi chung quanh gia đình cháu có bạn bè, có mọi người quan tâm. Tôi thì cũng nói được vài câu động viên cháu là mọi người ở bên ngoài đang cố gắng hết sức để đấu tranh đòi lại tự do cho các cháu. Vì những việc làm cho các cháu không phải là tội lỗi, không phải để cho người ta cầm tù. Đó chỉ là những hành động của những người trẻ đang đau xót cho đất nước này. Thì cháu vui lắm !
RFI : Như vậy là thần sắc của Phương Uyên vẫn tốt và việc thăm hỏi được dễ dàng ?
Dương Thị Tân : Dạ vâng, đủ 30 phút và mọi người mỗi người chào hỏi một câu, thì tương đối là thoải mái. Nói chung sự nghiêm ngặt của công an ở Long An cũng khác ở những nơi khác, có sự dễ dãi hơn. Tôi không biết đây có phải là chỉ thị của cấp cao hơn không, nhưng mọi người ra vào và gởi quà thì không có một sự khó khăn nào. Bản thân tôi là người đi thăm nuôi, gửi quà cho ông Nguyễn Văn Hải hơn năm năm qua ; mọi sự khó khăn, gây cản trở dù là với một lý do nhỏ nhất, tôi đã từng gặp phải. Chỉ có lần xuống Long An này tôi mới thấy là khác hẳn.
Cháu rất là chững chạc, và phong thái thì một đứa trẻ 21 tuổi đầu tôi nghĩ là quá ổn luôn. Có những người lớn hẳn hoi, có kinh nghiệm, từng trải rồi nhưng vào những chốn ấy đôi khi cũng mất tinh thần. Với Phương Uyên thì tôi thấy cháu như thế là tương đối tốt.
RFI : Có biết được chừng nào xử phúc thẩm không thưa chị ?
Dương Thị Tân : Dạ theo như luật sư thì có lẽ là vào cuối tháng Bảy – theo phỏng đoán của luật sư thôi, chứ họ cũng chưa cho gia đình hai cháu một văn bản nào cả.
Xin cảm ơn chị Dương Thị Tân.
Còn Phương Uyên thì nói chung cũng như những lần trước vẫn được thăm theo đúng thủ tục, và cũng được nói chuyện. Mỗi người nói một câu thăm hỏi động viên cháu. Nói chung tinh thần của cháu rất tốt. Phong thái thì rất là đĩnh đạc so với tuổi tác của cháu, thực sự đã làm chúng tôi khâm phục ý chí cũng như tác phong của cháu.
Những câu nói của người bên ngoài thì thường là động viên cháu giữ gìn sức khỏe thể chất và giữ vững tinh thần. Còn một số câu hỏi của cháu dặn dò bên ngoài cho gia đình và mẹ - như lần trước thì có bố, có em - cháu cũng dặn dò một số việc rồi cháu yêu cầu là cho cháu giấy, mực, sách vở gửi vào để cháu học cho khỏi quên những kiến thức còn đang dang dở.
Buồng giam thì tối tăm chật hẹp, và lần chuyển buồng giam lần này là lần thứ ba sau phiên sơ thẩm. Buồng giam này không được sạch sẽ, và không được sáng sủa như trước, nên điều kiện để cháu nhìn rõ chữ có hơi không được như mong muốn. Mẹ cháu có dặn nếu thế thì phải làm đơn để mình khiếu nại, sau khi làm đơn rồi nếu người ta không giải quyết vấn đề đó thì bên ngoài mọi người mới có cơ sở để mà đưa phản ánh của cháu lên. Thì cháu cũng đồng ý theo trình tự như thế. Hơn nữa mình đang ở trong tay họ, mình muốn làm gì thì cũng phải có một trình tự nhất định.
Nói chung cháu rất vui khi chung quanh gia đình cháu có bạn bè, có mọi người quan tâm. Tôi thì cũng nói được vài câu động viên cháu là mọi người ở bên ngoài đang cố gắng hết sức để đấu tranh đòi lại tự do cho các cháu. Vì những việc làm cho các cháu không phải là tội lỗi, không phải để cho người ta cầm tù. Đó chỉ là những hành động của những người trẻ đang đau xót cho đất nước này. Thì cháu vui lắm !
RFI : Như vậy là thần sắc của Phương Uyên vẫn tốt và việc thăm hỏi được dễ dàng ?
Dương Thị Tân : Dạ vâng, đủ 30 phút và mọi người mỗi người chào hỏi một câu, thì tương đối là thoải mái. Nói chung sự nghiêm ngặt của công an ở Long An cũng khác ở những nơi khác, có sự dễ dãi hơn. Tôi không biết đây có phải là chỉ thị của cấp cao hơn không, nhưng mọi người ra vào và gởi quà thì không có một sự khó khăn nào. Bản thân tôi là người đi thăm nuôi, gửi quà cho ông Nguyễn Văn Hải hơn năm năm qua ; mọi sự khó khăn, gây cản trở dù là với một lý do nhỏ nhất, tôi đã từng gặp phải. Chỉ có lần xuống Long An này tôi mới thấy là khác hẳn.
Cháu rất là chững chạc, và phong thái thì một đứa trẻ 21 tuổi đầu tôi nghĩ là quá ổn luôn. Có những người lớn hẳn hoi, có kinh nghiệm, từng trải rồi nhưng vào những chốn ấy đôi khi cũng mất tinh thần. Với Phương Uyên thì tôi thấy cháu như thế là tương đối tốt.
RFI : Có biết được chừng nào xử phúc thẩm không thưa chị ?
Dương Thị Tân : Dạ theo như luật sư thì có lẽ là vào cuối tháng Bảy – theo phỏng đoán của luật sư thôi, chứ họ cũng chưa cho gia đình hai cháu một văn bản nào cả.
Xin cảm ơn chị Dương Thị Tân.
Copy từ: RFI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét