CHƯA TỐT NGHIỆP TRƯỜNG ĐỜI.

Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Kiến nghị, Kháng cáo, Đề nghị hoãn phiên tòa xét xử anh em Đoàn Văn Vươn

Kiến nghị, Kháng cáo, Đề nghị hoãn phiên tòa xét xử anh em Đoàn Văn Vươn


Của Luật sư Trần Vũ Hải, các bà Nguyễn Thị Thương, Phạm Thị Báu( Hiền)


1 2 3 4 5
.
6 7

—-

CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
———————————————
                                                                                                          

           ĐƠN KHÁNG CÁO BỔ SUNG


                  Kính gửi: – Toà phúc thẩm Toà án nhân dân Tối cao.
 -  VKSND Tối cao
Tên tôi là: Nguyễn Thị Thương, Phạm Thị Báu (Hiền).
Địa chỉ: Thuý Nẻo – Bắc Hưng – Tiên Lãng – Hải Phòng.
Là bị hại trong vụ án “Hủy hoại tài sản” mà quý Tòa xét xử tới đây.
    Cùng làm đơn kháng cáo bổ sung này gửi tới Quý toà. Kính đề nghị Quý toà xem xét lại toàn bộ Bản án hình sự sơ thẩm số 43 ngày 10/04/2013 của Toà án Hải phòng theo hướng tuyên huỷ bản án để điều tra lại vụ án vì lý do dưới đây.

                                    LÝ DO THỨ NHẤT
           Không có tang vật và vật chứng phục vụ cho việc xét xử.
Tại phiên Toà sơ thẩm hình sự ngày 10/04/2013 Toà án Hải Phòng đã không đưa những tang vật  mà các đối tượng phạm tội đã dùng nó để gây án, đồng thời những tài sản bị chiếm đoạt đưa về UBND xã Vinh Quang đều không được đưa đến Toà làm chứng cứ cho việc xét án. Vì vậy, tôi đề nghị hội đồng xét xử đưa tất cả tang chứng, vật chứng bị huỷ hoại, bị chiếm đoạt mà các đối tượng phạm tội đã hủy hoại, chiếm đoạt đến toà làm chứng cứ để phục vụ cho việc xét án.     
                                  
                                       LÝ DO THỨ HAI
     . 1-  Nguyên nhân, động cơ và hành vi phạm tội có tính chất chủ quan, được tính toán từ trước mang tính chiến lược, hành vi đó thực chất là hành vi lợi dụng chức vụ, quyền hạn để chiếm đoạt, hủy hoại tài sản của công dân có tổ chức, không đơn thuần là hành vi “Huỷ hoại tài sản” công dân như tên gọi của vụ án.
    a- Phần giao đất:
Vào đầu những năm 1990, để thực hiện thắng lợi nghị quyết Đại hội Đảng 6/1986 trong công cuộc đổi mới của Đảng phục vụ cho 3 chương trình lớn là: Lương thực, thực phẩm, hàng tiêu dùng, hàng xuất khẩu nhằm phá vỡ thế bế quan toả cảng của các thế lực thù địch nước ngoài nhằm bao vây, cấm vận nước ta cũng là phục vụ cho chiến lược phát triển kinh tế và các lĩnh vực khác một cách toàn diện mà Đảng ta đã định hướng. Để phục vụ chiến lược này, giai đoạn đó Hội đồng Bộ trưởng nay còn gọi là Thủ tướng Chính phủ đã ban hành 2 chương trình lớn là 327 và 773 (Khai hoang, vỡ hoá đất trống, đồi núi trọc, mặt nước, đất ven sông, ven biển phục vụ vào lĩnh vực nông nghiệp.)
Để cụ thể hoá hai chương trình trên, lần đầu tiên Chính phủ đã ban hành một chính sách lớn bằng Nghị định 64 ngày 27/9/1993 (với tiêu đề ban hành bản quy định về việc giao đất Nông nghiệp cho hộ gia đình, cá nhân sử dụng ổn định lâu dài vào mục đích sử dụng đất Nông nghiệp) đồng thời ngày 15/10/1993 Luật Đất đai ra đời. Tại Điều 4 Nghị định 64, Điều 20 Luật Đất đai/1993 (Quy định đất NTTS là 20 năm) và Nhà nước quy định (Khi hết thời hạn sử dụng đất nếu người sử dụng đất có nhu cầu tiếp tục sử dụng và trong quá trình sử dụng đất chấp hành đúng pháp luật về đất đai thì được Nhà nước giao đất đó để tiếp tục sử dụng. Nhà nước chỉ thu hồi đất phục vụ vào mục đích quốc phòng, an ninh, kinh tế do chính phủ quy định).
Tại thời điểm này, đi ngược lại với chủ trương, ®­êng lèi, chính sách, pháp luật của Đảng và Nhà nước. Tại huyện Tiên Lãng đã ban hành quy định số 497 ngày 06/10/1993. Văn bản này ngay tại thời điểm ban hành đã bị nhân dân NTTS huyện Tiên Lãng phản đối bởi chúng tôi cho rằng đó là luật của địa phương. Vì văn bản này không phải là văn bản quy phạm pháp luật (về thể thức). Song trong nội dung của nó chứa ẩn cả một âm mưu, ý đồ chiến lược về tham nhũng đất đai sau này, có dấu hiệu vi phạm pháp luật hình sự. Văn bản này đã thể hiện tại Điểm 2 phần IV, họ quy định (khi hết thời hạn sử dụng đất chủ sử dụng đất phải bàn giao lại toàn bộ mặt bằng và các công trình phục vụ sản xuất, vật liệu kiến trúc, xây dựng trong phạm vi đất được giao cho Nhà nước quản lí  và sử dụng, Nhà nước không thanh toán giá trị tài sản còn lại cho chủ sử dụng đất đã hết thời hạn). Đồng thời cũng từ văn bản này UBND huyện Tiên Lãng cho phép các cơ quan chuyên môn ban hành mang tính chất áp đặt cho hầu hết tất cả các Quyết định giao đất theo nội dung trên cho nhân dân NTTS. Vì vậy, trong  các Quyết định giao đất, nội dung họ đều ghi như nội dung Quy định số 497 mà không tuân thủ theo Nghị định 64, Điều 20 Luật Đất đai 1993 lúc bấy giờ, kể cả về mặt thời hạn giao đất.
b- Phần thu hồi đất:
Để thực hiện Quy định số 497 ngày 6/10/1993.  Ngày 01/12/2004, UBND huyện Tiên Lãng ban hành Kế hoạch số 58. Tại phần III, UBND huyện Tiên Lãng cho phép các cơ quan chuyên môn căn cứ vào khoản 10 Điều 38 Luật đất đai /2003 (thu hồi không giao lại), Điểm a Khoản 1, Điểm c Khoản 2 Điều 43 Luật đất đai/ 2003 (Thu hồi không bồi thường). Khoản 5 Điều 36 Nghị định 181/2004/CP (Thu hồi giao về cho UBND xã quản lí) cho phép các cơ quan chuyên môn soạn thảo ra Bản cam kết, Đơn xin giao đất, Biên bản bàn giao (có dấu của phòng Nông nghiệp huyện Tiên Lãng) để lừa đảo và hợp thức hoá cho Kế hoạch số 58. Điều đặc biệt trong Kế hoạch này của UBND huyện Tiên Lãng không gửi cho UBND thành phố Hải Phòng, không được UBND thành phố Hải Phòng phê duyệt theo Điều 26/ Luật đất đai /2003. Như vậy, họ tiếp tục một lần nữa ban hành luật địa phương như từng ban hành Quy định số 497/1993, mà không tuân thủ theo những văn bản pháp luật hiện hành đã có hiệu lực của Nhà nước  về đất đai.
Về các quan điểm trên của UBND huyện Tiên Lãng trong việc thu hồi đất là:
- Thu hồi không giao lại.
     – Thu hồi không bồi thường.
     – Thu hồi giao về cho UBND xã quản lí.
Chúng tôi cho rằng các Quyết định thu hồi đất đó là Quyết định tịch thu tài sản của công dân chứ không phải Quyết định thu hồi đất mang tính hành chính thông thường . Về việc này đứng trên quan điểm pháp luật về đất đai qua các bộ luật, văn bản quy phạm pháp luật của Nhà nước tới thành phố Hải Phòng  tôi khẳng định Quyết định thu hồi đất đó của UBND huyện Tiên Lãng áp dụng với gia đình tôi là hoàn toàn bất hợp pháp, bởi các lí do sau đây:
*Lí do thứ nhất: Đất của gia đình tôi là đất nông nghiệp, đất đã được sử dụng.
Căn cứ vào Điều 13/ Luật đất đai/ 2003. Căn cứ vào các Quyết định giao đất, số 220, số 447. Căn cứ vào Quyết định số 381, 493 của UBND huyện Tiên Lãng về việc giao chỉ tiêu thu thuế sử dụng đất nông nghiệp. Căn cứ vào các Biên bản quyết toán thuế sử dụng đất nông nghiệp của Chi cục thuế huyện Tiên Lãng. Căn cứ vào Quyết định phê duyệt số 127/ 2003 của UBND thành phố Hải Phòng thì đất của gia đình tôi là đất nông nghiệp, đất đã được đưa vào sử dụng.
*Lí do thứ hai: Đất của gia đình tôi chưa hết thời hạn sử dụng.
Vì là đất nông nghiệp, do đó căn cứ vào Thông tư số 01 ngày 13 /4/2005 của Bộ Tài Nguyên và Môi Trường thì đất của gia đình tôi sử dụng chưa hết thời hạn. Do vậy UBND huyện Tiên Lãng cho rằng họ thu hồi đất hết thời hạn là hoàn toàn bất hợp pháp.
             *Lí do thứ 3: Đất của gia đình tôi khi hết thời hạn sử dụng đất được Nhà nước tiếp tục giao đất, cho thuê đất.
Căn cứ vào Điều 50, Điều 67, Điều 146/ Luật đất đai/2003 và đặc biệt Khoản 1 Điều 34 Nghị định 181/ 2004/CP hướng dẫn thi hành Luật Đất đai thì khi hết thời hạn sử dụng đất gia đình được Nhà nước tiếp tục giao đất, cho thuê đất. Do vậy trong các Quyết định thu hồi đất UBND huyện Tiên Lãng không giao lại cho gia đình tôi là hoàn toàn bất hợp pháp.
 *Lí do thứ tư: Đất của gia đình tôi khi thu hồi thì được Nhà nước bồi thường.
Căn cứ Điều 42/ Luật Đất đai/ 2003, Điều 8 Nghị định 197 ngày 3/12/2004 của Chính phủ, Điều 6 Quyết định 1761 ngày 19/9/2007 của Chủ tịch UBND thành phố Hải Phòng, Nghị định 69 ngày 13/8/2009 của Chính phủ thì khi Nhà nước thu hồi đất, gia đình tôi được Nhà nước bồi thường. Do đó, trong các Quyết định thu hồi đất UBND huyện Tiên Lãng không bồi thường cho gia đình tôi là bất hợp pháp.
*Lí do thứ năm: Đất của gia đình tôi UBND huyện Tiên Lãng thu về giao cho UBND xã quản lí là bất hợp pháp.
       Bởi gia đình tôi không vi phạm về pháp luật đất đai, gia đình  tôi còn nhu cầu sử dụng đất. Căn cứ vào Khoản 2 Điều 10/ Luật đất đai/2003 thì việc UBND huyện Tiên Lãng thu hồi đất giao về cho UBND xã Vinh Quang quản lí là hoàn toàn bất hợp pháp.
Từ những căn cứ, cơ sở pháp lí chứng minh trên, tôi khẳng định việc thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng áp dụng với gia đình tôi là vi phạm pháp luật và đạo đức xã hội một cách nghiêm trọng.
c- Phần giải quyết khiếu nại, cưỡng chế:
Ngày 24/11/2011, sau khi ban hành Quyết định cưỡng chế số 3307, với  gia đình tôi. Xét thấy đây là Quyết định hành chính bất hợp pháp. Căn cứ vào luật Khiếu nại – Tố cáo, chồng, anh tôi đã có đơn khiếu nại gửi tới Chủ tịch huyện Tiên Lãng để giải quyết theo thẩm quyền theo Điều 20 Luật Khiếu nại – Tố cáo. Song đã 4 lần gửi khiếu nại, Chủ tịch huyện Tiên Lãng vẫn không giải quyết. Căn cứ Luật tố tụng hành chính, ngày 04/01/2012 chồng, anh tôi đã đến trụ sở Toà án nhân dân huyện Tiên Lãng để gửi đơn khởi kiện nhưng Toà án huyện Tiên Lãng vẫn không giải quyết. Trước đó, chồng, anh tôi cũng có rất nhiều đơn gửi tới các cơ quan xung quanh thành phố Hải Phòng và gửi cho Chủ tịch và PCT thành phố Hải Phòng tại trụ sở tiếp công dân thành phố nhưng UBND thành phố vẫn không có ý kiến gì về việc này. Đổi lại việc giải quyết khiếu nại UBND huyện Tiên Lãng đã ban hành Quyết định cưỡng chế số 3307 áp dụng với gia đình tôi là một điều không thể chấp nhân được. Do đó, chính quyền huyện Tiên Lãng không giải quyết khiếu nại của chồng, anh tôi mà đã cho Hội đồng cưỡng chế tiến hành cưỡng chế. Như vậy, Chủ tịch huyện Tiên Lãng trong việc này tiếp tục vi phạm Điều 20, Điều 36/Luật Khiếu nại Tố cáo mà Nhà nước đã ban hành. Dùng bạo lực chính quyền bất chấp công lí và đạo đức xã hội, lật lọng thoả thuận đã kí với công dân có sự chứng kiến của Toà án nhân dân thành phố Hải Phòng để chiếm đoạt và huỷ hoại tài sản công dân có tổ chức, vi phạm pháp luật hình sự một cách nghiêm trọng.
đ- Hậu quả để lại:
Từ những chủ trương, chính sách mang tính địa phương ở trên, qua những văn bản mà  tôi đã chứng minh. Suốt từ 1993 đến nay, chính quyền huyện Tiên Lãng đã không thực hiện theo đường lối, chủ trương, chính sách, pháp luật của Đảng và Nhà nước về đất đai. Họ tự đặt ra cơ chế để chói buộc, để bao vây, để kìm hãm sản xuất của nhân dân. Do vậy, hàng ngàn ha ven sông, ven biển của huyện Tiên Lãng ngay từ thủa khai hoang, vỡ hoá từ 1993 đến nay nhân dân NTTS không sản xuất và phát triển lên được.
Trước đó, tại Báo cáo số 13 ngày 16/4/2007 LCHNTTSNLHTL đã có văn bản tổng kết phân tích toàn bộ âm mưu, ý đồ, phương thức thủ đoạn  của các thế lực có quyền, có chức trong bộ máy lãnh đạo của chính quyền huyện Tiên Lãng nhằm chiếm đoạt đất của Nhân dân một cách bất hợp pháp, việc này lúc đó đã được Công an huyện Tiên Lãng biết rõ hơn ai hết đặc biệt là ông Lê Văn Mải (người gọi là bị hại) lúc đó đang phụ trách đội điều tra Công an huyện Tiên Lãng. Song  không hiểu vì lí do, động cơ gì toàn bộ âm mưu này không được Công an huyện Tiên Lãng ngăn chặn mà ông Mải tiếp tục trở thành thành viên chỉ huy xung trận mãnh liệt nhất trong việc tổ chức chiếm đoạt tài sản của gia đình tôi một cách bất hợp  pháp, mặc dù chồmg tôi đã có ý kiến đến Công an huyện Tiên Lãng nhờ can thiệp.
Sở dĩ việc cố tình im lặng và không thèm xem xét của Công an huyện Tiên Lãng đó theo tôi có các nguyên nhân chính sau đây:
Một là: Toàn bộ ý đồ chiếm đoạt đất đó của chính quyền huyện Tiên Lãng đã đạt đến sự chín muồi chỉ còn chờ đến ngày phôi thai vì đã được UBNDTP Hải Phòng hậu thuẫn cho phép thể hiện tại công văn số 4778 ngày 17/8/2011.
Hai là: Do lợi nhuận kếch sù và khổng lồ nếu họ chiếm được đất của gia đình tôi trước tiên, sau đó là toàn bộ đất của Nhân dân NTTS Tiên Lãng nói chung và sau nữa là chiến lược đến năm 2013, khi thời hạn chót của thời kỳ giao đất cho nông đân đã hết hạn, để bán đất cho Chính phủ phục vụ vào mục đích xây dựng sân bay Tiên Lãng và các nhà đầu tư khác nếu có nhu cầu, như công ty Sơn Trường đã đặt nền móng trước tại mảnh đất phía Đông cống Rộc ngay trên đất của ông Nguyễn Văn Phao xóm Kỳ -Vinh quang.
Ba là: Toàn bộ kế hoạch này đã được sự ủng hộ rất cao của toàn bộ hệ thống chính trị tại huyên Tiên Lãng nhất là Huyện ủy, Công an huyện, ban chỉ huy Quân sư huyện, Đồn biên phòng 46 Vinh Quang và chính quyền 4 xã cơ bản đó là Hùng Thắng, Vinh Quang, Đông Hưng, Bắc Hưng.
Như vậy với tất cả ý đồ có sắp xếp, tính toán từ trước có tầm chiến lược trên, trải qua nhiều giai đọan, chúng tôi khẳng định động cơ, ý đồ đó là nhằm tham nhũng đất đai có tổ chức. Đây là nguyên nhân, động cơ, mục đích chính dẫn đến hậu quả ngày 5/1/2012 xảy ra tại cống Rộc – Vinh Quang – Tiên Lãng, chứ không đơn thuần tên gọi của vụ án (Huỷ hoại tài sản).
2- Hành vi phạm tội có tính toán từ trước, quyết tâm phạm tội đến cùng :
Căn cứ Quyết định trưng dụng lực lượng tham gia thực hiện việc cưỡng chế thu hồi đất số 4092 ngày 23/12/2011. Đặc biệt, căn cứ vào Kế hoạch số 104 ngày 25/11/2011 v/v Tổ chức cưỡng chế để thi hành Quyết định hành chính thu hồi đất  đối với ông Đoàn Văn Vươn công dân xã Bắc Hưng và ông Vũ Văn Luân công dân xã Hùng Thắng. Tại trang 5 phần VI ở điểm 4 ông Lê Văn Hiền nguyên Chủ tịch huyện Tiên Lãng thay mặt cho Chính quyền huyện Tiên Lãng có ghi:
“Trường hợp đối tượng đe dọa sử dụng hoặc sử dụng chất cháy nổ, chất độc thì các  lực lượng Công an, Quân sự phải kịp thời sử lí, ngăn chặn không để xảy ra hậu quả xấu và không dừng việc cưỡng chế.”
Thể hiện như vậy, chứng tỏ chính quyền huyện Tiên Lãng đứng đầu là ông Lê Văn Hiền quyết tâm phạm tội đến cùng với bất kỳ giá nào, thủ đoạn nào mà họ đã toan tính, sắp đặt từ trước, từ kế hoạch này đã lột tả toàn bộ bản chất thật của hành vi có tính chủ quan của chính quyền huyện Tiên Lãng và các đối tượng trực tiếp phạm tội, ở sự việc này chúng tôi đặt câu hỏi. Tại sao họ lại phải quyết tâm cao đến như thế?
Song hành với bản Kế hoạch đó là sự phân công chi tiết để thực hiện công việc phạm tội hủy hoại tài sản một cách có chủ ý, công khai được thể hiện tại Thông báo số 01 ngày 30/12/2012 v/v phân công lực lượng tổ chức cưỡng chế thu hồi vùng thủy sản thuộc đơn vị tổ 2, do Phạm Xuân Hoa nguyên là trưởng phòng Tài Nguyên – Môi trường huyện Tiên Lãng làm tổ trưởng, ở Thông báo này tôi giả sử Quyết định cưỡng chế đó là đúng thì mọi tài sản đó thuộc về Nhà nước phải được niêm phong, bảo quản giữ gìn. Song vì lý do gì ở vụ việc này mà các đối tượng phạm tội lại lên kế hoạch từ trước để phá nhà, chiếm đoạt tài sản của gia đình tôi một cách có chủ ý từ trước như vậy.
     Trong vụ án này tôi đặt câu hỏi: Trả lẽ việc Chính quyền huyện Tiên Lãng tổ chức cưỡng chế bất hợp pháp là chỉ nhằm mục đích hủy hoại tài sản của gia đình tôi, ngoài ra không còn động cơ, mục đích nào khác? 
3- Bản chất thật của hành vi mà chính quyền huyện Tiên Lãng đã thực hiện là vi phạm các quy định về quản lý đất đai, xâm phạm chỗ ở công dân, hủy hoại, cướp  tài sản công dân có tổ chức.
Căn cứ vào hồ sơ vụ án.Căn cứ vào Kết luận điều tra số 03 của Công an Hải phòng,  cáo trạng của VKS Hải Phòng. Căn cứ vào phiên tòa sơ thẩm Hình sự diễn ra từ ngày 08-10/04/2013, đồng thời căn cứ thực tiễn sảy ra trên trên hiện trường của vụ án cho thấy chính quyền huyện Tiên Lãng đã vi phạm một số điều luật hình sự sau đây:
a-    Xâm phạm chỗ ở công dân có tổ chức theo điều 124 Luật hình sự:
Việc đoàn cưỡng chế do ông Lê Văn Mải – nguyên trưởng Công an huyện Tiên lãng, là thành viên trong ban chỉ đạo cưỡng chế, làm tổ trưởng tổ 3 có trách nhiệm áp chế gia đình tôi, làm cho gia đình tôi không thể kháng cự được, nhằm hỗ trợ cho tổ 1 có trách nhiệm chiếm đoạt toàn bộ tài sản của gia đình tôi, hỗ trợ cho tổ 2 có trách nhiệm đập, đốt, phá toàn bộ tài sản của gia đình tôi. Khi xông vào đất gia đình tôi nằm ngoài khu vực cưỡng chế, không được phép của gia đình tôi. Do đó, đã vi phạm Điều 73 Hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam “Công dân có quyền bất khả xâm phạm về chỗ ở”. Vì phạm Điều 124 Luật Hình sự nước CHXHCN Việt Nam “Tội xâm phạm chỗ ở của công dân”. Do vậy, việc cơ quan Cảnh sát điều tra Công an Hải phòng, VKS thành phố Hải Phòng, Tòa án Hải phòng, không điều tra, truy tố, xét xử những đối tượng thuộc tổ 3 nhóm đầu tiên xâm phạm chỗ ở công dân bất hợp pháp một cách có tổ chức, mà lại xếp các đối tượng vi phạm pháp luật nghiêm trọng này ở ghế bị hại trong phiên Tòa hình sự sơ thẩm ngày 5/4/2013 là một điều chớ trêu, thách thức công lí và dư luận một cách công khai, không thể chấp nhận được.
b-Tôị hủy hoại tài sản công dân có tổ chức:
Căn cứ Kết luận điều tra, cáo trạng của VKSND, bản án hình sự sơ thẩm ngày 10/4/2013 của Tòa án NDTPHP thì hành vi hủy hoại tài sản của gia đình ông Vươn do chính quyền huyện Tiên Lãng gây ra cho gia đình ông Vươn là không thể chối cãi được.
c Tôị cướp tài sản công dân có tổ chức:
Theo quy định của Pháp luật, tội cướp tài sản được quy định tại Điều 133 Luật hình sự như sau: “Người nào dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực ngay tức khắc hoặc có hành vi khác làm cho người bị tấn công lâm vào tình trạng không thể chống cự được nhằm chiếm đoạt tài sản, thì bị phạt tù……….”
     Việc đoàn cưỡng chế được sự hậu thuẫn của tổ 3 do ông Lê Văn Mải là tổ trưởng, có trách nhiệm áp chế, dùng vũ lực, làm cho gia đình ông Vươn không thể kháng cự được, sau đó lục soát, chiếm đoạt toàn bộ tài sản của gia đình ông Vươn trên diện tích 40,3 ha, hành vi đó đã đủ yếu tố cấu thành tội cướp tài sản công dân có tổ chức được quy định tại Điều 133 Luật hình sự Nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt nam là một điều không thể chối cãi được.
d Tội vi phạm các quy định về quản lý đất đai theo Điều 174 Luật hình sự:
- Căn cứ Quyết định thu hồi đất số 460, 461 của bị cáo Lê Văn Hiền nguyên Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng ký áp dụng với ông Đoàn Văn Vươn.
- Căn cứ kết luận của Thủ Tướng chính phủ ngày 10/02/2012 về vụ việc.
- Căn cứ vào bản án Tái thẩm ngày 15/02/2012 của Tòa án Tối cao hủy Quyết định đình chỉ  xét xử phúc thẩm số 02 ngày 22/04/2010 và bản án hành chính sơ thẩm số 01 ngày 27/01/2010 của Tòa án Nhân dân huyện Tiên Lãng.
- Căn cứ trên thực tiễn từ 2004 đến 2009, UBND huyện Tiên Lãng đã ban hành hàng loạt Quyết định thu hồi đất bất hợp pháp áp dụng với hàng trăm hộ nhân dân NTTS huyện Tiên Lãng ở bốn xã Tiên Thắng, Vinh Quang, Đông Hưng, Tây Hưng.
Như vậy, tổng số diện bị thu hồi có diện tích lớn, gây hậu quả nghiêm trọng do đó hành vi này đã vi phạm Điều 174 Luật hình sự.
Rất tiếc trong quá trình điều tra Công an, VKS, Tòa án Hải Phòng đã không điều tra, truy tố, xét xử các đối tượng này về hành vi phạm tội trên, theo tôi là các cơ quan trên đã bỏ lọt tội phạm mà Nhà nước đã quy định như kháng cáo tôi đã đế cập.
4  – Hành vi cưỡng chiếm đó không phải là thi hành công vụ thực chất là hành vi lợi dụng chức vụ, quyền hạn để chiếm đoạt tài sản công dân có tổ chức theo Điều 280 Luật hình sự.
Các chứng cứ sau đây để khẳng định các đối tượng phạm tội không phải là người thi hành công  vụ như sau:
1 – Căn cứ Quyết định thu hồi đất số 460 ngày 23/4/2008, Quyết định thu hồi đất số 461 ngày 07/4/ 2009. Căn cứ Quyết định cưỡng chế số 3307 ngày 24/11/2011 của bị cáo Lê Văn Hiền nguyên Chủ tịch UBND Tiên Lãng áp dụng với ông Đoàn Văn Vươn.
2- Căn cứ vào Kết luận của Thủ tướng chính phủ ngày 10/02/2012 về vụ việc, “Thu hồi đất, cưỡng chế đất trái pháp luật”.
3- Căn cứ vào bản án tái thẩm số 01 ngày 15/02/2012 của Tòa án Tối cao đã hủy Quyết định đình chỉ xét xử phúc thẩm số 02 ngày 22/04/2010 của Tòa án nhân dân thành phố  Hải Phòng, bản án sơ thẩm hành chính ngày 27/01/2010 của Tòa án Nhân dân huyện Tiên Lãng.
4-  Căn cứ vào Kết luận điều tra số 03 của Công an thành phố Hải Phòng về vụ “Hủy hoại tài sản”, Cáo trạng của VKS thành phố Hải Phòng về vụ án hủy hoại tài sản, bản án hình sự sơ thẩm số 43 ngày 10/4 của Tòa án thành phố Hải Phòng xét xử các bị cáo là những quan chức thuộc chính quyền huyện Tiên Lãng về vụ hủy hoại tài sản của gia đình ông Đoàn Văn Vươn. Đồng thời không quy kết cho bất cứ một cơ quan, tổ chức quản lý người thi hành công vụ nào phải chịu trách nhiệm bồi thường về mặt dân sự cho gia đình tôi theo Luật trách nhiệm bồi thường nhà nước. 
5- Căn cứ vào Thông báo của Thành uỷ, UBND thành phố Hải Phòng về việc sử lý kỷ luật bước đầu có 25 tổ chức và 50 cá nhân bị kỷ luật trong đó huyên Tiên Lãng có 16 tổ chức 17 cá nhân bị kỷ luật.
6 – Căn cứ vào hành vi 6 chiến sĩ bị thương của Quân đội và Công an  không được công nhận là thương binh.
    Những căn cứ trên đây là điều không thể chối cãi được khi khẳng định các hành vi đó không phải thi hành công vụ, vì nếu là công vụ thì tại sao các tổ chức và cán bộ này bị kỷ luật, bị truy tố, bị thương nhưng không được công nhận là thương binh. Do đó hành vi đó không thể được coi là thi hành công vụ, hành vi đó duy nhất chỉ được coi là lợi dụng chức vụ quyền hạn để chiếm đoạt, hủy hoại tài sản công dân có tổ chức theo quy định tại Điều 280, 143 Luật hình sự.
                                                      LÝ DO THỨ BA
     Tài sản bị chiếm đoạt không hề được điều tra, giá trị năm ngôi nhà bị huỷ hoại không phản ánh giá trị thật.
Tại đơn kháng cáo tôi yêu cầu trả hồ sơ điều tra lại vụ án, vì trong quá trình điều tra,  truy tố, xét xử, cơ quan Công an, VKS và Tòa án Hải Phòng đã không điều tra, truy tồ, xét xử, toàn bộ tài sản bị các đối tượng phạm tội gây ra như đập, đốt phá, chiếm đoạt toàn bộ tài sản như thủy sản, chuối, chăn màn, quần áo, sách vở học sinh, máy móc, các phương tiện dụng cụ khai thác đánh bắt thuỷ, hải sản, …… bị các đối tượng gây án chiếm đoạt, hủy hoại cho gia đình tôi mà đã vội vàng đưa ra xét xử là một điều không bình thường, vi phạm pháp luật tố tụng hình sự, luật hình sự một cách nghiêm trọng, cố tình đánh mất quyền và lợi ích hợp pháp của công dân được Nhà nước bảo vệ.
Đồng thời tại phiên Toà sơ thẩm, Toà án Hải Phòng tuyên các bị cáo trong vụ huỷ hoại tài sản nhà tôi chỉ bồi thường gia đình tôi 295 triệu đồng sau khi trừ khấu hao tài sản của 5 ngôi nhà là hoàn toàn vô lý. Vì gia đình tôi không đổi chác, không mua bán với các ông đó, mà các ông đó tự động đến đập, đốt, phá, sau đó lại đi tính khấu hao là điều không thể chấp nhận được, không có cơ sở pháp lý nào biện minh cho hành vi đó như thế là hợp pháp để được phép khấu hao. Vì vậy, tôi đề nghị Toà án giữ nguyên giá trị ban đầu mà hội đồng định giá thành phố Hải Phòng đã định, đồng thời cộng với chi phí vận chuyển, xây dựng là 1/3 so với tổng giá trị công trình bởi chi phí cho việc vận chuyển ra đầm là rất cao.
.
                                                      LÝ DO THỨ TƯ
Danh sách các đối tượng bị truy tố ,xét xử không phản ánh thực chất bản chất của               vụ án, còn bỏ lọt tội phạm.

Tại Quyết định số 4092 ngày 23/12/2011 về việc trưng dụng lực lượng tham gia thực hiện việc cưỡng chế thu hồi đất.
Chính quyền huyện Tiên Lãng đã huy động hàng trăm cán bộ, chiến sĩ Quân đội, Công an, Đồn Biên phòng 46 Vinh Quang và công nhân viên chức, cán bộ, dân quân tự vệ Công an xã, thuộc UBND huyện Tiên Lãng cùng ba xã Vinh Quang, Hùng Thắng, Bắc Hưng ngày 5/1/2012 đã tiến hành đập, đốt, phá sau đó chiếm đoạt toàn bộ toàn sản trên diện tích 40,3ha của gia đình tôi là điều không thể chối cãi. Song một điều chớ trêu Công an Hải Phòng , VKS, Tòa án Hải Phòng chỉ tìm ra đưa vào truy tố, xét xử có bốn đối tượng về tội hủy hoại tài sản, một đối tượng do thiếu tinh thần trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng, còn các hành vi khác như chiếm đoạt tài sản…. đều không được điều tra, truy tố, xét xử là một điều không thể chấp nhận được, điều đó tôi cho rằng các cơ quan Tư pháp  Hải Phòng có quyền giải quyết vụ án này đã cố tình bỏ lọt tội phạm.

LÝ DO THỨ NĂM
          Định khung hình phạt không tương xứng với hành vi phạm tội.
Tại bản án hình sự sơ thẩm số 43 ngày 10/4/2013 Tòa án Hải Phòng đã quy các đối tượng phạm tội hủy hoại tài sản quy định tại Điểm a Khoản 3 Điều 143 Luật hình sự (đây là chưa tính hết  giá trị tài sản khác bị chiếm đoạt, bị hủy hoại và các hành vi phạm tội khác) thì khung hình phạt có tính đến yếu tố tình tiết giảm nhẹ thấp nhất cũng là mức án bảy năm tù giam (không có tù án treo trong khung hình phạt tại Điểm a Khoản 3 Điều này). Như vậy, tuyệt đại đa số các bị cáo trong vụ án này được Tòa án Hải Phòng định khung hình phạt với mức án từ 15 đến 24 tháng tù cho hưởng án treo, là không tương xứng với hành vi phạm tội mà các đối tượng này đã gây ra theo quy định của Nhà nước.
LÝ DO THỨ SÁU
Bị cáo Lê Văn Hiền phạm nhiều tội chứ không phải phạm tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng .
     Tại bản án hình sự sơ thẩm  số 43 ngày 10/4/2013 ,Tòa án Hải Phòng quy kết bị cáo Lê Văn Hiền tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng theo Điều 285, theo tôi  Tòa án Hải Phòng xét xử như vậy là không đúng tội, không đúng như những gì bị cáo Lê Văn Hiền đã gây ra.
Trước hết, phải khẳng định là trong vụ án này, bị cáo Lê Văn Hiền là người có trách nhiệm chứ không phải thiếu trách nhiệm, đồng thời phải chịu trách nhiệm cao nhất về tất cả hậu quả mà đoàn cưỡng chế do bị cáo Lê Văn Hiền Quyết định thành lập, tổ chức điều động, phân công trách nhiệm để thực hiện yêu cầu mà bị cáo Lê Văn Hiền đã đặt ra, đồng thời với tất cả việc làm của bị cáo Lê Văn Hiền thì bị cáo Lê Văn Hiền phạm các tội sau đây.
1-Tội vi phạm các quy định về quản lý đất đai theo điều 174 Luật hình sự:
- Căn cứ Quyết định thu hồi đất số 460, 461, Quyết định cưỡng chế số 3307 của bị cáo Lê Văn Hiền áp dụng với gia đình tôi.
- Căn cứ vào kết luận của Thủ Tướng chính phủ ngày 10/2/2012 về vụ việc ( giao đất, thu hồi đất, cưỡng chế trái pháp luật )
- Căn cứ bản án Tái thẩm số 01 ngày 15/02/2012 của Tòa án Tối cao hủy Quyết định đình chỉ xét xử phúc thẩm số 02 ngày 22/04/2010 của Tòa án Hải Phòng, hủy bản án hành chính sơ thẩm số 01 ngày 27/01/2010 của Tòa án huyện Tiên Lãng.
- Căn cứ trên thực tiễn từ 2007 đến 2009 bị cáo Lê Văn Hiền đã ban hành hàng loạt Quyết định thu hồi đất trái pháp luật áp dụng với nhân dân NTTS huyện Tiên Lãng, có diện tích lớn, giá trị lớn. Do vậy bị cáo Lê Văn Hiền đã lợi dụng chức vụ quyền hạn trong việc thu hồi đất có diện tích lớn giá trị lớn vì vậy bị cáo Lê Văn Hiền vi phạm Điều 174 luật hình sự là điều không thể chối cãi.
2 – Tội lợi dụng chức vụ, quyền hạn để tổ chức chiếm đoạt, hủy hoại tài sản của công dân theo điều 280, 143 Luật hình sự
- Căn cứ Quyết định thu hồi đất số 460 ngày 23/04/2008, Quyết định thu hồi đất số 461 ngày 07/04/2009 của UBND huyện Tiên Lãng do bị cáo Lê Văn Hiền ký.
-  Căn cứ Quyết định cưỡng chế số 3307 ngày 24/11/2011 của UBND huyện Tiên Lãng do bị cáo Lê Văn Hiền ký.
- Căn cứ kế hoạch tổ chức cưỡng chế để thi hành Quyết định hành chính thu hồi đất đối với ông Đoàn Văn Vươn công dân xã Bắc Hưng và ông Vũ Văn Luân công dân xã       Hùng Thắng , số 104 ngày 24/11/2011 của UBND huyện Tiên Lãng do bị cáo Lê Văn Hiền ký.
- Căn cứ Quyết định trưng dụng lực lượng tham gia thực hiện việc cưỡng chế thu hồi đất số 4092 ngày 23/12/2011 của UBND huyện Tiên Lãng do bị cáo Lê Văn Hiền ký.
- Căn cứ điểm b Khoản 2 Điều 1 Nghị quyết số 02/2011 NQ- HĐTP ngày 29/07/2011 của Hội đồng thẩm phán Tòa án Nhân dân Tối cao, thì hành vi hành chính của ông Nguyễn Văn Khanh, Trưởng ban cưỡng chế do Chủ tịch huyện Tiên Lãng giao làm trưởng ban và hành vi hành chính của tất cả các thành viên trong đoàn cưỡng chế, là hành vi hành chính có trách nhiệm của nguyên Chủ tịch, bị cáo Lê Văn Hiền. Do đó bị cáo Lê Văn Hiền phải chịu trách nhiệm toàn bộ về việc lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong việc thu hồi đất, tổ chức chiếm đoạt, hủy hoại tài sản công dân có tổ chức đã được thể hiện ở các văn bản trên .
Như vậy, với tất cả chứng cứ trên đây, thì việc Công an, VKS, Tòa án Hải Phòng điều tra, truy tố, xét xử ông Lê Văn Hiền về tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng theo Điều 280 Luật hình sự là không đúng với những gì mà bị cáo này đã gây ra theo quy định của pháp luật mà chúng tôi đã chứng minh ở trên.
KẾT LUẬN CHUNG
Với tất cả lý do trên chúng tôi cho rằng:
1-Thực chất hành vi mà các đối tượng gây án trong chính quyền huyện Tiên Lãng đã gây ra trong vụ án này là lợi dụng chức vụ, quyền hạn để chiếm đoạt, hủy hoại tài sản công dân có tổ chức, không đơn thuần chỉ là hủy hoại tài sản như tên gọi của vụ án.
2- Bản chất của hành vi mà các đối tượng phạm tội đã gây ra là vi phạm các quy định về quản lý đất đai theo Điều 174, xâm phạm chỗ ở của công dân theo Điều 124, hủy hoại và chiếm đoạt tài sản của công dân theo Điều 143, 280, tội cướp tài sản theo Điều 133 Luật hình sự.
3-Toàn bộ tài sản bị  chiếm đoạt và tài sản khác bị hủy hoại chưa được điều tra làm rõ đã vội vàng đưa ra xét xử. Định giá 5 ngôi nhà bị huỷ hoại là không khách quan , không phản ánh giá trị thật của tài sản bị huỷ hoại
4-Danh sách các đối tượng phạm tội bị điều tra ,bị truy tố, bị xét xử không phản ánh thực chất bản chất của vụ án còn để lọt quá nhiều tội phạm.
5-Định khung hình phạt với các bị cáo không tương xứng với những hành vi phạm tội mà các đối tượng này đã gây lên thiệt hại cho gia đình tôi.
6-Bị cáo Lê Văn Hiền phạm nhiều tội , không phải tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng như Tòa án Hải phòng đã tuyên.
ĐỀ XUẤT
Kính đề nghị HĐXX Toà phúc thẩm Toà án Tối cao tuyên huỷ bản án hình sự sơ thẩm ngày 10/04/2013, giao lại toàn bộ hồ sơ vụ án cho Bộ Công An để điều tra lại toàn bộ vụ án vì các lý do trên.
Trên đây là toàn bộ nội dung đơn kháng cáo bổ sung của chúng tôi, cũng là đơn kháng cáo chính thức của chúng tôi  trước phiên Tòa tới đây . Kính đề nghị HĐXX công tâm xem xét !
Tôi xin trân trọng cản ơn!
                                                                               Ngày 18 tháng 07năm 2013
Người làm đơn




Nguyễn Thị Thương, Phạm Thị Báu( Hiền)
8



Copy từ: Ba Sàm

Khi người dân không còn khả năng ‘sốc phản vệ’

Có lẽ giờ đây điều người dân cần nhất chính là những liều vacxin chống ‘shock phản vệ’ để họ còn có thể tiếp tục tin tưởng và trông đợi, trong khi những người có trách nhiệm đang cố tìm một cách giải thích hợp lý cho những bi kịch liên tiếp ‘khi mọi việc đều tốt và đúng cả’.

Mạng sống giá bao nhiêu?


Liên tiếp trong một tuần có những thông tin bàng hoàng về trẻ sơ sinh. Một cô điều dưỡng vụng về làm rơi 5 đứa trẻ xuống sàn nhà, lại có 3 đứa trẻ khác lìa đời vì tiêm phòng. Những lý do "lãng xẹt” không thể tin được lại dễ dàng đe dọa mạng sống của những sinh linh bé bỏng vừa chào đời.

văcxin, y tế, chính sách, sốc phản vệ
Trước đó, câu chuyện của sản phụ Nguyễn Thị Hằng tại BV Phụ sản Hà Nội cũng làm dư luận chưa hết bàng hoàng. Người mẹ trẻ ra đi sau khi để lại tin nhắn điện thoại cuối cùng cho người nhà: “Đau quá, chảy nhiều nước ối, chẳng thấy ai ở đây”...

Tin tức hàng ngày cho thấy, nếu ngày nào không có tai nạn giao thông, tai nạn lao động thì sẽ là... ngộ độc thực phẩm. Khách quan như thời tiết, địa lý có; chủ quan do con người có. Không có biển báo, đi cắt ngang đường tàu, bị tàu đâm: chết. Mưa một chút, không có thanh chắn, nước cuốn sinh viên xuống cống: chết...

Bệnh viện phụ sản, có thể coi là nơi chốn hạnh phúc nhất, nơi con người háo hức muốn đến, giờ đây cũng đầy nỗi lo nơm nớp, hoặc ít nhất với những người còn có khả năng lo.
Năm đứa trẻ chết vì vacxin ‘5 trong 1’ còn chưa hết gây nghi ngại, lại thêm 4 đứa trẻ thiệt mạng vì vacxin viêm gan đã khiến cho vacxin (vốn để phòng bệnh) trở thành nguyên nhân trực tiếp khiến trẻ thiệt mạng, một nỗi ám ảnh thực sự.

Không chỉ thế, những người cha/mẹ còn không có cơ hội được cân nhắc và tư vấn nên/không nên tiêm phòng cho con, điều gì sẽ xảy ra.. Bởi ai cũng biết mũi vacxin phòng bệnh gan được tiêm cho trẻ ngay trong những tiếng đầu tiên chào đời.

Bạn muốn tiêm loại văcxin nào?

Có lẽ giờ đây điều người dân cần nhất chính là những liều vacxin chống ‘shock phản vệ’ để họ còn có thể tiếp tục tin tưởng và trông đợi, trong khi những người có trách nhiệm đang cố tìm một cách giải thích hợp lý cho những bi kịch liên tiếp ‘khi mọi việc đều tốt và đúng cả’.
Đặc biệt chống sốc với những phát ngôn, tinh thần trách nhiệm và cách giải quyết hậu quả của những người liên quan

Rồi sẽ ‘rút kinh nghiệm sâu sắc’ ‘bài học không chỉ riêng người nào’ ‘rất lấy làm tiếc’…

Nhưng e là, tất cả lại sẽ qua đi, giống như bao nạn nhân những vụ cháy xe liên tiếp mà chưa có câu trả lời: có phải do xăng không, xăng từ đâu, ai chịu trách nhiệm?

Cũng như thi thoảng người dân lại ‘choáng váng’ với những thùng xe đầy thực phẩm thối, hoa quả tẩm ướp, rau ngâm thuốc sâu… Nhưng bàng hoàng rồi… ăn tiếp. Chẳng thủ phạm nào được lôi ra. Chưa thấy ai đứng ra nhận trách nhiệm. Chỉ lại thấy những người đứng đầu cơ quan chức năng liên tục "ngạc nhiên" vì cảnh quá tải bệnh viện, vì bác sĩ nhận phong bì...

Vậy chẳng hóa ra, chỉ còn cơ quan chức năng là còn khả năng ‘shock phản vệ’ với những điều nói trên. Còn người dân đã mất khả năng đó từ lâu. Họ chẳng có lựa chọn nào khác. Những người có trách nhiệm ‘sẽ làm mọi khả năng có thể’ để giải quyết tình trạng, nhưng từ hứa đến làm là khoảng cách rất xa...

Cũng như một lời cảm thán trên Facebook: “Các bé chết do shock phản vệ chưa rõ nguyên nhân... Kết luận này cũng tương tự như cháy là do lửa nhưng không biết lửa từ đâu. Lụt là do nước ngập nhưng không biết vì sao có nước"!

Người ta chỉ còn đau khổ khi vẫn yêu thương, chỉ thất vọng khi còn hy vọng, và chỉ bất ngờ khi còn tin tưởng; nhưng giờ đây phải chăng tất cả xúc cảm của người dân đã bão hòa. Những điều họ trông đợi: trách nhiệm, giải pháp, sự minh bạch… sẽ lẩn khuất. Giống như bao vụ việc khác liên quan đã từng xảy ra trong quá khứ...

Thôi thì, nếu không còn khả năng sốc, cũng hãy cố học ‘cẩm nang sống sót’ để bảo vệ người thân và tự phòng vệ cho chính mình.

Hoàng Hường/ Vietnamnet


Copy từ: Trần Hùng

Thư của Liên minh Biển Tây Philippines gửi nhân dân Việt Nam

Thư của Liên minh Biển Tây Philippines gửi nhân dân Việt Nam (bilingual)

Bản dịch của Đoan Trang 
 
Bản gốc bằng tiếng Anh ở phía dưới. Scroll down for the English origin. 

Người Philippines biểu tình chống Trung Quốc, ngày 24/7/2013. 
Photo by Nguyễn Lân Thắng

Gửi những người bạn Việt Nam,

Chúng tôi, Liên minh biển Tây Philippines, những người kêu gọi và tổ chức các cuộc biểu tình của người Philippines trên toàn thế giới nhằm phản đối chính sách bành trướng của Trung Quốc trên vùng đặc quyền kinh tế của chúng tôi, xin gửi lời chào trân trọng nhất tới những người bạn Việt Nam của chúng tôi, những người có cùng mối quan ngại về cách hành xử của Trung Quốc trên các vùng biển ở Đông Nam Á.

Như các bạn đã biết, chính sách ngoại giao và hành động thực tế của Trung Quốc trên các vùng biển ở Đông Nam Á chứa đựng nhiều sự bất hợp lý và xâm phạm nghiêm trọng đến quyền lợi hợp pháp của Philippines cũng như nhiều quốc gia khác ở Đông Nam Á, trong đó có đất nước Việt Nam của các bạn. Chính sách này vi phạm nghiêm trọng Công ước Liên hợp quốc về Luật biển năm 1982 (UNCLOS) mà Trung Quốc, cùng với Việt Nam và Philippines, là những bên đã ký kết.

Người dân Philippines chúng tôi luôn bày tỏ quan điểm và thái độ nhất quán của mình là phản đối chính sách ngoại giao này của Trung Quốc, đồng thời bảo vệ đến cùng chủ quyền của chúng tôi đối với các vùng biển, đảo thuộc về chúng tôi theo luật pháp quốc tế.

Chúng tôi kêu gọi những người bạn Việt Nam, với truyền thống bảo vệ chủ quyền từ ngàn xưa của mình và dựa trên các chuẩn mực pháp lý quốc tế, đoàn kết với người dân Philippines chúng tôi trong một nỗ lực bảo vệ các lợi ích chung của nhân dân hai nước trước sự đe doạ của chính phủ Trung Quốc.

Chúng tôi hiểu rằng, nhân dân Việt Nam cũng như nhân dân Philippines, đều có mối quan hệ hợp tác từ lâu đời với nhân dân Trung Quốc và chúng ta không chống nhân dân Trung Quốc, chúng ta chống lại chính sách ngoại giao phi pháp của chính phủ Trung Quốc ở các vùng biển Đông Nam Á.

Cùng đoàn kết, chúng ta sẽ bảo vệ chủ quyền quốc gia của mỗi nước một cách hiệu quả hơn.

Trân trọng,

Liên minh Biển Tây Philippines
Toàn văn lá thư. Photo by Nguyễn Lân Thắng

* * *

LETTER OF COOPERATION PROPOSAL

To our Vietnamese friends,

We, the West Philippine Sea Coalition, who calls and organizes the global day of Philippine protests against Chinese aggressive policy in our Exclusive Economic Zone (EEZ), would like to convey our most amicable salutation to you – the Vietnamese people who share our concern about Chinese provocative behavior in the Southeast Asian waters.

As you may already know, Chinese foreign policy and acts in the Southeast Asian waters have seriously infringed upon the legitimate interests of the Philippines as well as other nations in the region, including Vietnam. The policy that China pursues is a serious violation of the 1982 United Nations Convention on the Law of the Sea, to which China, as well as Vietnam and the Philippines, are signatories.

Our people have consistently been of the opinion that we are against this policy of China, and we will keep defending our maritime sovereignty over the islands and the sea that belong to us under international law.

We call on you, our Vietnamese friends, with your history of sovereignty defense, to stand by the Filipinos in a joint effort, based on international legal standards, to protect the interests of the two peoples against the aggressive China.

We are completely aware that the Vietnamese and the Filipinos both have a long history of amity and cooperation with China, and we are not against the Chinese people. We are against the Chinese government’s lawless policy in the Southeast Asian Sea.

Together we stand, and more effectively we will defend our territorial integrity.

Warm regards,

West Philippine Sea Coalition

Copy từ: Đoan Trang

"Bà Tiến từ chức đi!"

Đến hôm nay đã có hơn 3 đứa trẻ sơ sinh chết sau khi được chích ngừa vắc xin phòng bệnh viêm gan B. Thông tin trên báo hiện nay vẫn đang loanh quanh đổ lỗi do điện áp không ổn định, do khâu bảo quản, và cũng chỉ mới là những tin tức và phát biểu của cấp cơ sở, chưa thấy bất kỳ động thái nào của người đứng đầu Bộ Y tế với sinh mạng của những đứa trẻ tội nghiệp trên.


Theo thông tin trên báo Thanh Niên, chiều ngày 22 tháng 7 sau một cuộc họp kín dài dằng dặc tại Sở Y tế tỉnh Quảng Trị giữa đoàn chuyên gia Bộ Y tế với UBND và các ban ngành liên quan của tỉnh Quảng Trị thì kết luận cuối cùng đưa ra rất chung chung cho cái chết của ba trẻ sơ sinh chưa đến một ngày tuổi tại Bệnh viện đa khoa huyện Hướng Hóa (Quảng Trị) rất chung chung như sau: “sốc phản vệ chưa rõ nguyên nhân”.

Một bác sĩ có uy tín đã chia sẻ trên Facebook cá nhân của mình như  sau:
“Có nhiều cách để xác định một cái chết do choáng phản vệ (phản ứng dị ứng nặng nhất, gây tử vong nhanh chóng) sau khi dùng thuốc:
 
1. Phân tích hoá học các chai thuốc, tìm các dị nguyên (allergen)

2. Mổ tử thi để tìm dấu hiệu co thắt phế quản, một tổn thương đặc trưng của choáng phản vệ

3. Lấy thuốc ấy chích vào cơ thể sống (in vitro testing) các loại động vật như thỏ, chuột lang, trâu bò, bộ trưởng, quan chức... để tái hiện (reproduce) phản ứng phản vệ.

Có quá khó để xác định nguyên nhân sốc phản vệ của ba trẻ sơ sinh đã thiệt mạng cùng một nơi trên kia không?
Câu trả lời là không, vấn đề là người ta dám mổ xẻ và đi đến cùng vấn đề đến đâu hay thôi.

Ai sẽ chịu trách nhiệm cho sự thử nghiệm trên sinh mạng của nhân dân?
Câu trả lời là không có ai cả. 


Bởi lối ra để giải quyết vấn đề cho việc tiêm ngừa vắc xin đã được đẩy dần sang ngành điện:
“Mất điện trước và sau thời điểm chích vắc xin” (1)

Cần phải nhắc lại cho rõ, trường hợp 3 trẻ sơ sinh tử vong sau khi tiêm ngừa vắc xin tại Hướng Hóa (Quảng Trị) không phải là trường hợp xảy ra lần đầu tiên.
Kết quả tìm được trên Google cho thấy, trong 7 tháng đầu năm 2013, đã có tới 9 trường hợp tai biến tử vong sau tiêm chủng cho các bé trong độ tuổi từ một ngày đến 4 tháng tuổi.


Chưa hết, liên quan đến việc tiêm vắc xin phòng ngừa bệnh cho trẻ em trong chương trình tiêm chủng quốc gia trong năm 2012, tính từ tháng 1 đến hết tháng 9, trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa đã xảy ra 83 trường hợp phản ứng với vắc xin Quinvaxem “5 trong 1”. Trong 65 trẻ sơ sinh của xã Châu Quang, huyện Quỳ Hợp (Nghệ An) được cha mẹ đưa đến trạm y tế xã tiêm chủng thì bốn trẻ đã không được sống tròn tháng thứ tư. Một trẻ khác ở xã Đồng Hợp cũng không qua khỏi. (2), (3)
Có ai phải chịu trách nhiệm cho tất cả những việc này chưa?
Câu trả lời vẫn là không có một ai cả.


Còn nhớ năm 2012, khi con trai thứ 2 của tôi ở độ tuổi phải tiêm ngừa vắc xin 5 trong 1, cùng lúc với việc rộ lên hàng loạt thông tin về việc trẻ sơ sinh tử vong sau khi tiêm phòng, tôi đã tìm hiểu rất kỹ những người chích ngừa ở trạm xá về việc bảo quản và thông tin liên quan đến thuốc. Họ có vẻ rất bực mình và cho rằng đây là chương trình tiêm chủng mở rộng không tốn phí, thuốc đã được thử nghiệm và bảo quản cẩn thận nên người dân không phải lo. Khi tôi căn vặn về các trường hợp tử vong sau khi tiêm thuốc thì có y tá cho rằng con số đó vẫn nằm trong “tỉ lệ cho phép”, “vắc xin luôn được bảo quản đúng quy trình”… Quy luật nào cho phép người ta đánh giá mạng sống của người này là quý giá hơn người kia?

Đến tận bây giờ không thể phủ nhận là thủ phạm gây ra cái chết của nhiều trẻ sơ sinh là những loại thuốc quái gở mà Bộ Y tế dùng chính tiền thuế của người dân để đưa vào chương trình tiêm chủng quốc gia, rồi dán cho nó cái mác thật kêu là “tiêm chủng không tốn tiền”.


Thật vô sĩ khi không có một nhân vật nào lên tiếng về những cái chết của các bé sơ sinh vô tội.

Thật trơ tráo khi ngày hôm qua, hôm kia, những giọt nước mắt của cha mẹ và người thân các bé đang tức tưởi đổ ra thì bà Bộ trưởng bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến lại đang dẫn đầu đoàn công tác đi dâng hương, dâng hoa trong lễ khởi công xây dựng Nhà tháp chuông Nghĩa trang Liệt sĩ huyện  Gio Linh (4)
abc
(Anh Nguyễn Đình Đạo (chồng chị Nguyễn Thị Nga) vật vã đau đớn trước cái chết của con - Ảnh báo Dân Trí)

(Bộ trưởng Bộ Y tế - Nguyễn Thị Kim Tiến đang tham dự lễ khởi công Nhà tháp chuông Nghĩa trang liệt sĩ huyện Gio Linh. Ảnh báo CAND)

(Bộ trưởng Bộ Y tế - Nguyễn Thị Kim Tiến đang tham dự lễ khởi công Nhà tháp chuông Nghĩa trang liệt sĩ huyện Gio Linh. Ảnh báo CAND)

Lương tâm và trách nhiệm của bà Tiến và những người cộng sự của bà nằm ở đâu khi đến tận bây giờ vẫn là một sự im lặng khó hiểu?

Có ai đó tưởng tượng rằng nếu bà Tiến không đủ liêm sỹ để từ chức thì chúng ta phải làm gì không?

Nếu Quốc hội không đủ can đảm để cách chức những quan chức vô trách nhiệm như bà Tiến thì chúng ta phải làm gì?

“Bà Tiến từ chức đi !” – đó không chỉ là thái độ, là sự phản kháng mà còn là yêu cầu chính đáng của tất cả những bậc làm cha mẹ như tôi, như bạn và nhiều người khác.


Phải trả giá bằng bao nhiêu sinh mạng con trẻ nữa thì chúng ta những người làm cha làm mẹ mới đủ dũng cảm để lên tiếng nhằm bảo vệ quyền lợi và sự sống của con em mình?


1.    
http://www.thanhnien.com.vn/pages/20130723/tam-ngung-su-dung-2-lo-vac-xin-viem-gan-b.aspx
2.    
http://vtc.vn/321-356450/suc-khoe/83-tre-phan-ung-sau-tiem-vac-xin-5-trong-1.htm
3.    
http://vtc.vn/321-360287/suc-khoe/5-chu-khong-phai-3-tre-tu-vong-sau-tiem-chung.htm
4.    
http://cand.com.vn/vi-VN/phongsu/2008/5/204421.cand

Copy từ: Mẹ Nấm (RFA’blog)

QUÁ SỨC BẤT AN


Càng ngày càng quá sức bất an.
Người vào quán ăn đã sợ mà người đi chợ mua thực phẩm về cho gia đình cũng quá sợ. Thịt, cá, rau, trái…bất cứ thứ gì cũng có thể bị nhiểm độc, bất cứ thứ gì cũng có thể là hàng nông sản của Tàu cộng đưa qua giả dạng làm nông sản nội địa để lừa gạt người tiêu dùng trong nước. Mà nông sản của Tàu thì hầu như đều dư lượng phân bón, dư lượng thuốc trừ sâu và chất kích thích tăng trưởng. Do tham lợi, do cạnh tranh khốc liệt để tồn tại, không ít nông sản nội địa cũng bị đầu độc như nông sản từ Tàu.
Từ lâu, các loại lương thực chế biến từ bột, cũng như thịt cá, đã bị nhiểm độc vì hóa chất bảo quản, nay đến cơm ăn cũng bị đầu độc bởi bột nở độc hại của Tàu.


Toàn dân Việt Nam hoàn toàn bất an khi ăn bất cứ cái gì mua từ chợ về. Ngay cả ông Lê Khả Phiêu, người đã từng đứng đầu cao nhất cái hệ thống nầy cũng hoàn toàn không tin tưởng vào thực phẩm do hệ thống của ông lãnh đạo cung cấp. Ông phải bỏ ra thật nhiều tiền để trang bị hệ thống trồng rau ngay tại biệt thự của ông để tự cung rau sạch cho riêng gia đình mình.
Giao thông trên đường bộ thì hoàn toàn bất an, mỗi năm có đến 35 ngàn người bị mất mạng và có thể gấp đôi con số đó bị tật nguyền vì tai nạn giao thông. Xe khách, xe tải đối đầu nhau trên quốc lộ hoặc lật nhào xuống hố xảy ra càng lúc càng dồn dập. Người thành thị ra đường có thể chết bất cứ lúc nào vì xe đụng, cây đổ, dây điện đứt, sụp cống và thậm chí bị nước cuốn trôi giữa đường phố nữa.
Khách đi lại

Ngay trong bệnh viện là nơi cứu người nhưng vẫn làm cho người chết thường xuyên do chuyên môn kém, do vô trách nhiệm, do tham lam…của một bộ phận không nhỏ đội ngũ quản lý cũng như các y bác sỹ. Mới đây chỉ trong vòng vài ngày đã có 5 cái chết bi thảm của các bé sơ sinh ngay trong bệnh viện làm chấn động lòng người.

Bị đốt cháy trong lồng ấp
Bị chết sau khi tiêm chủng

Nhà trẻ, mẫu giáo cũng không làm cho người dân an tâm gởi con vào. Trẻ con bị chết hoặc bị cô giáo hành hạ vẫn xảy ra khá phổ biến.
Đồn công an là nơi bảo vệ người dân nhưng chuyện dân bị chết bất ngờ trong đó không còn là chuyện hiếm hoi nữa.
Người dân ra khỏi đồn công an

Nông dân, công nhân và doanh nghiệp sản xuất điêu đứng vì hàng kém phẩm chất, hàng gian, hàng lậu, hàng giả từ biên giới phía Bắc tràn ngập vào. Ngư dân trên biển thì hoàn toàn bất an mỗi khi ra khơi. Bọn “giặc cờ đỏ” Tàu cộng tung hoành ức hiếp, bắn giết ngư dân ta trên biển Đông như cơm bửa vì chúng mặc nhiên xem đó là ao nhà của chúng.
Ngư  dân trên biển

Và trở về bờ
Cũng có những người không bao giờ trở về
Rồi chưa nói đến tệ nạn cướp giật, chém giết, rải đinh, đĩ điếm, lừa đảo...đang tràn lan mà chưa thấy hé lộ ra dấu hiệu gì để giảm bi quan.
Thế mà chúng ta có một bộ máy chính quyền đồ sộ nhất từ trước đến nay và so với thế giới chỉ có thể thua bộ máy chính quyền Xô Viết đã quá cố.
Chúng ta có hải quan, thuế vụ, biên phòng, công an, quân đội…Rồi lực lượng  kiểm tra, thanh tra, giám sát, giám định, đăng kiểm, kiểm định… có mặt trên mọi lãnh vực. Lực lượng nào, bộ phận nào cũng đông người như…“quân Nguyên”.  Bộ phận nào cũng sử dụng cơ sở vật chất công hoành tráng và cũng tiêu tiền thuế của dân như nước. Chúng ta còn dư tiền thuế để nuôi luôn bộ máy nhân sự của đảng từ trung ương xuống tận các cơ sở để lãnh đạo toàn diện bộ máy chính quyền. Rồi bộ máy các đoàn thể của đảng như công đoàn, đoàn thanh niên, hội liên hiệp thanh niên, hội phụ nữ, hội nông dân, hội cựu chiến binh…Bộ máy các hội nghề nghiệp như hội nhà báo, hội nhà văn, hội điện ảnh, hội mỹ thuật, hội kiến trúc sư…cũng được cấp “chùa” trụ sở công và được bao cấp toàn diện bằng tiền thuế của dân.
Trụ sở  Hội Nhà Văn Việt Nam

Riêng bộ máy công an của chúng ta, lực lượng chính mang lại sự an toàn cho người dân, là quá vĩ đại. Không vĩ đại sao lại có số lượng tướng lĩnh trên tỷ lệ dân số đứng vào hàng tóp của thế giới. Mới đây có ba vị vừa được thăng lên hàm thượng tướng. Rồi một ông ở Hải Phòng tự sướng với chiến công đốt cướp nhà anh Vươn cũng được thăng lên tướng. Đến ngay một anh nhà báo, đứng đầu tờ báo ngành chuyên đăng những tin bất ổn của xã hội và đăng những bài đánh bóng cho chính cá nhân mình cũng được thăng lên đến hàm trung tướng...
Một bộ máy chính quyền đồ sộ như vậy, tốn kém như vậy nhưng vẫn để xã hội càng ngày càng bất an, người dân càng ngày càng mất ăn mất ngủ là thế nào?
Công bằng mà nói không phải toàn dân bị sống trong cảnh bất an. Ít ra cũng có khoản trên 5% dân số được sống trong an lành và hơn thế nữa được sống trong những điều kiện tốt đẹp không thua kém những người giàu có ở các đất nước giàu có văn minh. Đó là những người có đủ điều kiện cho con đi “tị nạn” giáo dục ngay khi còn bé, đủ điều kiện khám chữa bệnh ở các bệnh viện nổi tiếng nước ngoài, đủ điều kiện đi ăn chơi du lịch những nơi cực kỳ sang trọng và an toàn. Là những người hằng ngày nhận được thực phẩm đã được kiểm định an toàn từ các nhân viên kiểm định đáng tin cậy của hệ thống chính quyền Mỹ, Nhật, gởi về bằng đường hàng không, hoặc chí ít cũng đủ điều kiện để trang bị cho gia đình mình một hệ thống trồng rau sạch tại nhà như lãnh tụ Lê Khả Phiêu.
Bên cạnh những doanh nhân giàu có (phần lớn là sân sau hoặc trong nhóm lợi ích), thì ai trong số 5% được hưởng diễm phúc đó không cần nói ra nhưng ai cũng biết. Và vì họ quá an toàn nên dân chúng tiếp tục sống trong cảnh càng ngày càng quá sức bất an.


Copy từ: Huỳnh Ngọc Chênh

Trao Tuyên bố 258 cho Đại sứ quán Mỹ

Mạng lưới blogger Việt Nam - Vào 2h chiều ngày thứ tư, 24/7/2013, một số blogger đã có cuộc gặp với Đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội để trao bản Tuyên bố của mạng lưới blogger Việt Nam, gọi tắt là Tuyên bố 258.

Có bốn blogger là Nguyễn Thu Trang, Nguyễn Vũ Hiệp, Lê Dũng và Lã Việt Dũng. Phía Đại sứ quán Mỹ có hai quan chức cấp cao. (Đại sứ David Shear đang ở Mỹ để đón Chủ tịch Trương Tấn Sang).

Tại cuộc gặp, bốn blogger đã trao Tuyên bố 258 cùng danh sách hơn 100 người ký tên chung. Có thể coi bản Tuyên bố này là hành động tập thể đầu tiên của giới blogger chính trị ở Việt Nam nhằm nói lên quan điểm của mình trước việc Nhà nước Việt Nam tranh cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc nhiệm kỳ 2014-2016. 

Bốn blogger cho biết, họ gồm hai người làm kinh doanh và hai sinh viên hiện đang sinh sống ở Hà Nội. Họ chỉ là những công dân Việt Nam bình thường, mong muốn được góp tiếng nói vào bản Tuyên bố để từ đó vận động sự giúp đỡ, ủng hộ của Liên Hợp Quốc, của nước Mỹ và các tổ chức quốc tế, bạn bè quốc tế trong việc thúc đẩy Chính phủ Việt Nam cải thiện các quyền tự do của nhân dân. 

Phía Sứ quán nói rằng Washington hiểu tình hình nhân quyền tại Việt Nam hiện nay đang như thế nào, cũng như hiểu không khí chính trị thời điểm này rất nhạy cảm với những vấn đề Việt Nam gặp phải. Họ cũng đề cập cả tới tình trạng của blogger Điếu Cày. (Ông Điếu Cày hiện đã tuyệt thực sang tới ngày thứ 32 trong tù). Theo quan chức của Đại sứ quán, Washington từng nhiều lần đề cập tới chuyện nhân quyền khi làm việc với Việt Nam. Hai ông bày tỏ hy vọng về một tương lai tốt đẹp hơn cho Việt Nam. 

Có thể coi đây là một sự kiện rất ý nghĩa, bởi nó diễn ra đồng thời với chuyến thăm Washington của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang. 

Sau cuộc gặp hôm nay với cơ quan đại diện ngoại giao Hoa Kỳ, trong thời gian tới, mạng lưới blogger dự kiến sẽ tiếp tục đến gặp các đại sứ quán khác ở Việt Nam, cũng như các tổ chức quốc tế về nhân quyền, để trao tận tay Tuyên bố 258.
Mạng lưới blogger Việt Nam

http://tuyenbo258.blogspot.com/


Copy từ: Dân Làm Báo

Cảnh sát biển Trung Quốc sẽ tuần tra ở vùng biển tranh chấp

(TNO) Lực lượng Cảnh sát biển của Trung Quốc đã chính thức đi vào hoạt động vào hôm nay, 23.7, với nhiệm vụ tuần tra các vùng biển tranh chấp, theo truyền thông Trung Quốc.

Cảnh sát biển Trung Quốc sẽ hợp nhất chức năng của các lực lượng Hải giám, lực lượng Cảnh sát biển thuộc Bộ Công an Trung Quốc trước đây, lực lượng Ngư chính thuộc Bộ Nông nghiệp và cảnh sát chống buôn lậu thuộc Tổng cục Hải quan.
Tờ Thời báo Hoàn cầu, việc chia tách trước đây không cho phép lực lượng chấp pháp trên biển của Trung Quốc trang bị nhiều vũ khí uy lực như hiện tại.
Trước đây, ngoại trừ Hải giám, các lực lượng còn lại không được phép trang bị các vũ khí uy lực như hiện nay.
Cảnh sát biển Trung Quốc đi vào hoạt động
 Một tàu hải giám của Trung Quốc - Ảnh: AFP
Trong bài bình luận trên tờ PLA Daily, chuyên gia Trương Quân Sự viết rằng Cảnh sát biển Trung Quốc sẽ có “phương tiện chấp pháp hợp lý và hợp luật”.
Lực lượng trực thuộc Bộ Đất đai và Tài nguyên Trung Quốc sẽ “phát hiện và xử lý nhanh chóng theo luật những hành động làm tổn hại quyền và lợi ích trên biển của Trung Quốc”, theo ông Trương.
Việc hợp nhất các lực lượng chấp pháp trên biển của Trung Quốc diễn ra trong bối cảnh nước này có các tranh chấp chủ quyền căng thẳng ở biển Hoa Đông và biển Đông.
Ông Trương đe dọa lực lượng mới sẽ xử lý xung đột tại các vùng biển tranh chấp theo luật Trung Quốc.
Điều này “sẽ thể hiện cho cộng đồng quốc tế thấy Trung Quốc có quyền tài phán không thể tranh cãi tại các vùng biển đó”, ông Trương viết.
Theo tường thuật của truyền thông Trung Quốc, Cảnh sát biển nước này sẽ có 11 liên đội tàu và hơn 16.000 nhân viên.
Chuyên gia Gary Li thuộc công ty nghiên cứu và phân tích IHS nhận định việc thành lập Cảnh sát biển sẽ “có tác động đáng kể đến các tranh chấp lãnh thổ của Trung Quốc ở biển Hoa Đông và biển Hoa Đông, xung quanh quần đảo Senkaku/Điếu Ngư và quần đảo Trường Sa”.
Nhà nghiên cứu Arthur Ding thuộc Đại học Chính trị ở Đài Loan nói với AFP các cuộc tuần tra của Trung Quốc ở biển Hoa Đông và biển Đông nhiều khả năng sẽ trở nên “thường xuyên và mạnh mẽ hơn” trong thời gian tới.
“Việc cưỡng chế cái gọi là những hành động trái phép nhiều khả năng sẽ tăng lên, và va chạm với các nước láng giềng dự kiến sẽ gia tăng”, ông Ding viết.
Theo ông này, năng lực trên biển của Trung Quốc đã được tăng cường trong những năm gần đây và nước này đã trang bị nhiều tàu lớn có tầm hoạt động xa hơn, có khả năng tuần tra gần các vùng biển tranh chấp trong thời gian dài hơn.
Sơn Duân


Copy từ: Thanh Niên

Nghi vấn với Tuyên bố chung VN – TQ do ông Nguyễn Phú Trọng ký kết


Nguyễn Phú Trọng - Tập Cận Bình (Ảnh báo Lao Động)
Nguyễn Phú Trọng – Tập Cận Bình (Ảnh báo Lao Động)
Chuyến thăm Trung Quốc của chủ tịch nước Trương Tấn Sang từ 19 đến 21 tháng 6 năm 2013 đã bị một số báo mạng chê trách. Người ta trưng tấm ảnh ông đang đứng cúi gập bên cạnh ông Tập Cận Bình để bêu riếu thảm hại. Có nhà báo phàn nàn: “Chưa bao giờ có sự đầu hàng nhanh chóng và nhục nhã đến như vậy”. Ký giả Trần Trung Đạo thì sốt ruột ngồi đếm một tràng giang “nhất trí” và tỏ ra buồn phiền: “Đọc tuyên bố chung giữa Tập Cận Bình và Trương Tấn Sang ký ngày 21 tháng Sáu vừa qua mới thấy số phận chùm gởi CSVN phụ thuộc sâu xa vào cây cổ thụ già Cộng Sản Trung Quốc đến mức độ nào. Sự khiếp nhược và ươn hèn thể hiện rõ đến mức chỉ trong một văn bản gồm 8 điểm nhưng có tổng cộng 29 lần “nhất trí”…”.

Sự thực thì lúc đó ông Trương Tấn Sang không cúi thấp trước mặt Tập Cận Bình mà ông đang chào lá cờ, chào đất nước, chào nhân dân Trung Hoa. Sự cung kính ấy không thấp hèn. Đứng trước biểu tượng của bất cứ nước nào, dân tộc nào, dù nhuợc tiểu bao nhiêu ta cũng nên cung kính như vậy.

Nói chung không mấy ai cho rằng Tuyên bố chung Việt Nam – Trung Quốc do ông Trương Tấn Sang ký kết (dưới đây viết tắt là “Bản S”) là thật sự thỏa đáng. Dẫu sao, Bản Tuyên bố đó vẫn khả dĩ hơn Bản do ông Nguyễn Phú Trọng ký kết khá nhiều. Bản Tuyên bố chung Việt Nam – Trung Quốc do ông Nguyễn Phú Trọng ký kết (dưới đây viết tắt là “Bản T”) mới thực sự đáng lên án. Nó non kém, u mê và chất chứa nhiều hiểm họa hết sức to lớn cho đất nước, cho dân tộc.
Tôi xin mạn phép giải trình nhận định trên đây.
- Cụ Nguyễn Trọng Vĩnh trong bài viết đăng trên báo mạng Bauxite Việt Nam ngày 11 tháng 7 năm 2013 đã phản ứng gay gắt một trong những điều khoản trong “Bản S” như sau:
“Điểm XI ghi: “…tăng cường hợp tác giữa các tỉnh, khu tự trị biên giới hai nước, nhất là giữa 7 tỉnh của Việt Nam gồm Điện Biên, Lai Châu, Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn, Quảng Ninh, với 4 tỉnh (khu tự trị) của Trung Quốc gồm Quảng Đông, Quảng Tây, Vân Nam, Hải Nam…”.

Tỉnh Điện Biên nằm sâu trong nội địa Việt Nam có dính gì đến biên giới và tỉnh Hải Nam của Trung Quốc cũng chả phải là tỉnh biên giới với Việt Nam mà Trung Quốc cũng lôi vào, thực tế là chỉ có 3 tỉnh của Trung Quốc mà đòi hợp tác với 7 tỉnh của Việt Nam. Rõ ràng là có ý đồ xấu. Các tỉnh biên giới của ta được lợi gì? Có chăng là được mua thuốc men gần và hàng hóa rẻ tiền từ Trung Quốc tràn vào hoặc được sang Phòng Thành, đi tham quan Côn Minh, Quế Lâm dễ dàng. Còn về phía Trung Quốc? Đã là “hợp tác” thì tạo điều kiện cho đối tượng ra vào dễ dàng, nhân viên, thương lái Trung Quốc được đi khắp nơi trong tỉnh của ta, nắm được tình hình các mặt, biết rõ địa hình địa vật, đường đi lối lại, tài nguyên, khoáng sản, đặc sản… để khi cần thì họ lợi dụng.

Điểm XII tiếp ghi: “…Cải thiện điều kiện và nâng cao hiệu quả thông hành cho người và hàng hóa qua cửa khẩu nhằm phục vụ việc qua lại và phát triển kinh tế…”.

Điểm này cũng chủ yếu thuận lợi cho Trung Quốc. Từ trước đến nay ta kiểm soát hàng lậu và hàng kém phẩm chất (gia cầm thải loại, phủ tạng động vật, v.v.) đã khó rồi, nay người Trung Quốc trực tiếp đưa hàng hóa vào nội địa nước ta thì kiểm soát và kiểm dịch càng vô cùng khó. Hiện tại, người Trung Quốc theo các công trình họ trúng thầu, khai thác bô xít Tây Nguyên, du lịch tự do rồi ở lại… đã có khoảng vạn người. Nay người Trung Quốc được vào dễ dàng thì sẽ tăng đến bao nhiêu? Đội quân thứ 5 sẽ rất lớn”.

Ông Nguyễn Gia Kiểng cũng chỉa sẽ mối quan tâm này trong bài viết “Còn tệ hơn một tội, đây cũng là một sai lầm” đăng trên Tập san Tổ Quốc số 162 như sau:
“Hai là chúng ta cũng có nguy cơ mất cả lãnh thổ bởi vì chính quyền cộng sản Việt Nam đã chấp nhận để bảy tỉnh biên giới Việt Nam – Điện Biên, Lai Châu, Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn và Quảng Ninh – “hợp tác” và “cùng phát triển” với bốn khu tự trị của Trung Quốc ở các tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây, Hải Nam, Vân Nam. Muốn cùng phát triển thì phải có chế độ chính trị tương tự nghĩa là tự trị, điều mà chắc chắn Trung Quốc sẽ khuyến khích, xúi giục và tài trợ, như là bước đầu của ly khai. Đất nước đang bị đặt trước một tình trạng rất phức tạp và hiểm nghèo”.
Một người lưu lạc rất xa Tổ quốc, một cụ già đã ngoại 90 nhưng do có lòng yêu nước sâu sắc và mối ưu tư quốc sự sáng suốt nên đã “đồng thanh tương ứng” chỉ ra rất đúng những hiểm họa từ điều khoản ký kết trên trong “Bản S”.
Tuy nhiên, cần thể tất mà xét rằng điều khoản này, trước đó, đã được đóng chốt trong Tuyên bố chung Việt Nam – Trung Quốc do Nguyễn Phú Trọng ký kết ngày 15 tháng 10 năm 2011.
Chẳng những thế, so với “Bản S”, điều khoản này trong “Bản T” còn tỏ ra tùy tiện hơn, hớ hênh hơn hơn, dại dột hơn!
“Bản T” viết: “Mở rộng hơn nữa sự giao lưu, hợp tác giữa các địa phương hai nước, nhất là các tỉnh giáp biển, giáp biên giới của hai nước như Lạng Sơn, Lào Cai, Cao Bằng, Quảng Ninh, Điện Biên, Hà Giang, Lai Châu của Việt Nam với Quảng Tây, Quảng Đông, Vân Nam, Hải Nam của Trung Quốc”.
Ngăn ngừa khả năng rước voi vào dày toàn bộ lành thổ, ông Sang đã uốn nắn lại bằng cách tước bỏ bớt chủ trương của ông Trọng cho phép “Mở rộng hơn nữa giao lưu, hợp tác giữa (tất cả) các địa phương hai nước”, mà chỉ giới hạn ở các địa phương biên giới hai nước. “Bản S” viết: “Hai bên nhất trí tăng cường hơn nữa hợp tác giữa các tỉnh, khu tự trị biên giới hai nước, nhất là giữa 7 tỉnh của Việt Nam gồm Điện Biên, Lai Châu, Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn, Quảng Ninh với 4 tỉnh (khu tự trị) của Trung Quốc gồm Quảng Đông, Quảng Tây, Hải Nam, Vân Nam …”

Ông Nguyễn Gia Kiểng, cũng trong bài viết nêu trên, có đưa ra một nhận xét tinh tế: “Điều chắc chắn là ông Trương Tấn Sang chỉ tới Bắc Kinh để ký nhận chính thức những gì đã được quyết định từ trước và do Trung Quốc áp đặt. Bằng cớ là sau đó ông đã im lặng một cách bẽ bàng. Chính quyền cộng sản Việt Nam cũng im lặng ngoại trừ cuộc “phỏng vấn báo chí” của ông Phạm Bình Minh do bộ ngoại giao tự soạn”.
Tôi cũng nghĩ rằng, có lẽ ông Chủ tịch Nước đã không khỏi bẽ bàng khi phải ký nhiều điều khoản ông không thực tâm chấp nhận nhưng vì nguyên tắc tập trung dân chủ, ông không thể quay ngược 180 độ so với các điều khoản do Tổng Bí thư đã cam kết (mà chỉ dám chỉnh sửa chút ít như đã thấy; hãy nhớ lại, trước đây ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng từng vì phải tuân thủ nguyên tăc tập trung dân chủ mà ký cho Trung Quốc vào khai thác Bauxite Tây Nguyên theo chủ trương của Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh đã thỏa thuận trước đó với Giang Trạch Dân).

- Về vấn đề Biển Đông, ông Trọng cho ký “Thỏa thuận các nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển giữa nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam và nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.” và đã ghi trong “Bản T” như sau: “ …Hai bên đánh giá tích cực việc hai nước ký kết “Thỏa thuận các nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết các vấn đề trên biển;” cho rằng việc ký kết Thỏa thuận này có ý nghĩa chỉ đạo quan trọng đối với việc xử lý và giải quyết thỏa đáng vấn đề trên biển, sẽ cùng nỗ lực thực hiện nghiêm chỉnh Thỏa thuận này ”.
Không biết “Thỏa thuận các nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển giữa nước cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam và nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.” đã viết thế nào mà chỉ hai ngày sau đó nhà cầm quyền Bắc Kinh, thông qua người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Lưu Vi Dân, sung sướng tung hô trước dư luận thế giới: “Tuyên bố chung Trung-Việt“ có ý nghĩa chỉ đạo quan trọng trong việc thúc đẩy quan hệ hai nước phát triển lâu dài, lành mạnh và ổn định. Trung Quốc và Việt Nam thông qua đàm phán giải quyết tranh chấp trên biển giữa hai nước không liên can gì với bên thứ ba.“

Trong “Đối thoại chiến lược quốc phòng an ninh Việt-Trung“ họp cuối tháng 8 năm đó Nguyễn Chí Vịnh cũng khăng khăng “Những tranh chấp chủ quyền giữa Việt Nam và Trung Quốc, rõ ràng cần giải quyết hai nước với nhau.“ và thề bồi với Bác Kinh: “Kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam với tinh thần không để sự việc tái diễn“.
Trong chủ trương đối với vấn đề Biển Đông, “Bản T” không những không đặt vấn đề thúc đẩy COC mà cũng không hề đả động đến DOC.

Trước kẻ tham tàn, như đã thấy và đang thấy, muốn gìn giữ được hòa bình, ổn định ở Biển Đông thì không thể cầu mong ở lòng thương cảm mà ít ra là phải dùng luật pháp quốc tế để ràng buộc nhau. Ông Nguyễn Phú Trọng không biết hay cố tình bỏ rơi bảo bối?
Né tránh đàm phán đa phương vấn đề Biển Đông, chỉ đề cao giải quyết song phương trong khi lực của mình còn rất yếu trước cuồng vọng xâm chiếm Biển Đông của Đại Hán tức là tự trói tay nộp mạng cho giặc cướp. Hẳn đây không phải sự khiếp nhược, ươn hèn mà là biểu hiện của kẻ nội ứng, của tên bán nước.
Lại nữa, liên can đến tranh chấp Biển Đông thì các đối tượng là Trung Quốc với Việt Nam và các nước có quyền lợi liên quan chứ sao lại lôi “các thế lực thù địch phá hoại quan hệ hai Đảng” vào đây? Phải chăng ông Trọng đang tiếp tay Trung Quốc đánh lạc hướng để chạy tội cho họ đồng thời quy những người Việt Nam yêu nước xuống đường biểu tình đòi giữ Biển Đảo thành “thế lực thù địch” mà quay súng chĩa vào họ? Thật là xảo trá. Thật là thâm độc!
Rất may là “Bản S” vừa có đề cập đến DOC vưà không đả động đến “các thế lực thù địch phá hoại quan hệ hai Đảng” như Bản của ông Trọng.

Hãy điểm lại hai bản về điểm này:
“Bản T”: “Trước khi giải quyết dứt điểm tranh chấp trên biển, hai bên cùng giữ gìn hòa bình, ổn định trên Biển Đông, giữ thái độ bình tĩnh và kiềm chế, không áp dụng hành động làm phức tạp hóa hoặc mở rộng thêm tranh chấp, không để các thế lực thù địch phá hoại quan hệ hai Đảng, hai nước, xử lý các vấn đề nảy sinh với thái độ xây dựng, không để ảnh hưởng tới quan hệ hai Đảng, hai nước và hòa bình, ổn định ở Biển Đông”.
“Bản S”: “Trước khi tranh chấp trên biển được giải quyết dứt điểm, hai bên nhất trí giữ bình tĩnh và kiềm chế, không có hành động làm phức tạp, mở rộng tranh chấp, đồng thời sử dụng tốt đường dây nóng quản lý, kiểm soát khủng hoảng trên biển giữa Bộ Ngoại giao hai nước, xử lý thỏa đáng các vấn đề nảy sinh với thái độ xây dựng, không để các vấn đề này ảnh hưởng đến đại cục quan hệ Việt-Trung cũng như hòa bình, ổn định tại Biển Đông. Hai bên nhất trí thực hiện toàn diện, có hiệu quả “Tuyên bố về cách ứng xử của các bên ở Biển Đông” (DOC), cùng nhau duy trì hòa bình và ổn định ở Biển Đông”.

Vì sao có những khác biệt hết sức hệ trọng vừa nêu? Trong hai phải có một người làm sai tinh thần của Đảng và sự chỉ đạo của Bộ Chính trị. Người đó, ít nhất, phải bị đuổi ra khỏi Đảng.
Không kể các vấn đề khác, riêng vấn đề Biển Đông, đã thấy hàng ngũ lãnh đạo của ĐCSVN có cách nhìn nhận và chủ trương rất khác nhau.
Trong khi Nguyễn Phú Trọng không hề đả động đến DOC, Trương Tấn Sang chỉ nhắc đến DOC thì Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, giữa Hội nghị Shangri-La đã công khai “ra lệnh” cho Trung Quốc phải “thực hiện nghiêm túc DOC, nỗ lực hơn nữa để sớm có Bộ quy tắc ứng xử (COC)”, Ông nói rất dõng dạc:
“ASEAN và Trung Quốc cần đề cao trách nhiệm, cùng nhau củng cố lòng tin chiến lược, trước hết là thực hiện nghiêm túc DOC, nỗ lực hơn nữa để sớm có Bộ quy tắc ứng xử (COC) phù hợp với luật pháp quốc tế, đặc biệt là Công ước LHQ về Luật biển 1982 (UNCLOS)”.

Thẳng thừng bác bỏ đàm phán song phương, Thủ tướng tha thiết gọi mời:
Tôi tin rằng các nước trong khu vực đều không phản đối can dự chiến lược của các nước ngoài khu vực nếu sự can dự đó nhằm tăng cường hợp tác vì hòa bình, ổn định và phát triển. Chúng ta có thể kỳ vọng nhiều hơn vào vai trò của các nước lớn, nhất là Hoa Kỳ và Trung Quốc, hai cường quốc có vai trò và trách nhiệm lớn nhất (tôi xin nhấn mạnh là lớn nhất) …”
Chúng ta đặc biệt coi trọng vai trò của một nước Trung Hoa đang trỗi dậy mạnh mẽ và của Hoa Kỳ – một cường quốc Thái Bình Dương. Chúng ta trông đợi và ủng hộ Hoa Kỳ và Trung Quốc khi mà các chiến lược, các việc làm của hai cường quốc này tuân thủ luật pháp quốc tế, …”
Biểu dương, “một nước Trung Hoa đang trỗi dậy mạnh mẽ” nhưng lại dăn dạy rằng, “Hoa Kỳ – (mới là) một cường quốc Thái Bình Dương”. Rất đĩnh đạc.
Dễ dàng nhận ra, chỉ riêng thái độ đối với Biển Đông, từ Nguyễn Phú Trọng, đến Trương Tấn Sang, rồi Nguyễn Tấn Dũng là những tầm mức khác nhau.
Nhiều người, như tuyệt vọng, than thở với tôi: hỏng hết cả rồi, không còn có thể trông chờ vào đâu, mất nước thật rồi ….!
Tôi không quá bi quan vì vẫn nhìn thấy: từ Tổng Bí thư, đến Bộ Chính trị, rồi Ban Chấp hành TƯ, rồi Đảng, rồi Quốc hội, đến Nhân dân là những tầng nấc khác nhau, từ lú lẫn đến tinh tường, từ lạc hậu đến tiến bộ, từ bóng tối ra ánh sáng.
Tiếp tục giải trình, tôi xin nêu hai vấn đề sau đây còn nguy cấp hơn:
1 – Điểm thứ tư và điểm thứ năm trong khoản 4 của “Bản T” ghi:
Bốn là, đi sâu hợp tác giữa hai quân đội, tăng cường tiếp xúc giữa lãnh đạo cấp cao quân đội hai nước; tiếp tục tổ chức tốt Đối thoại Chiến lược cấp Thứ trưởng Quốc phòng; …
Năm là, đi sâu hơn nữa hợp tác giữa hai nước trong lĩnh vực thi hành pháp luật và an ninh; tổ chức tốt Hội nghị cấp Bộ trưởng Hợp tác phòng chống tội phạm lần thứ 3 giữa hai Bộ Công an hai nước;….”.
Đảng có chức năng lãnh đạo, chỉ đạo chứ không nên, không được dẫm đạp và tước bỏ quyền điều hành, thực thi, sắp xếp công việc của Nhà nước, của Chính phủ. Chẳng những thế, việc “chỉ đạo nhân sự” ở đây lại rất bất hợp lý. Tại sao bàn về việc “Hợp tác phòng chống tội phạm” cần đến “Hội nghị cấp Bộ trưởng” mà cả một vấn đề “Đối thoại Chiến lược” lại chỉ giao cho “Thứ trưởng Quốc phòng”?

Có gì mờ ám ở đây?.
Phải chăng sự sắp xếp này nhằm cố tình trao nhiệm vụ “Đối thoại Chiến lược” vào tay Nguyễn Chí Vịnh? Từ lâu, một vài lão thành cách mạng đã thông báo với tôi ý đồ Trung Quốc, thông qua Nguyễn Phú Trọng, sẽ thiết kế Nguyễn Chí Vịnh thành Bộ trưởng Quốc phòng, rồi Tổng Bí thư. Nếu vậy, e rồi cái cổ Việt Nam sẽ bị nhanh chóng ấn sâu vào cái xiềng Trung Quốc. Mời quý vị tìm đọc lại Báo cáo của Bộ Quốc phòng trình bày trước Quân ủy Trung ương ngày 24 tháng 8 năm 2004 và một số bài viết được tung ra từ nội bộ Tổng cục Hai mang tiêu đề “Vương triều Vũ Chính”, cùng các bài “Bộ Quốc phòng rời bỏ nhiệm vụ chính của mình – Cảnh báo nguy cơ mất nước”, “Hãy để mở khả năng giáng trả hành động xâm lấn biển đảo của ta” … của tôi, để thấy được nguy cơ này.

Rất may, ông Trương Tấn Sang cũng đã nhìn ra âm mưu này. Trong điều khoản tương đương ở “Bản T”, “Bản S” viết: “Hai bên đánh giá tích cực kết quả Đối thoại chiến lược quốc phòng cấp Thứ trưởng Bộ Quốc phòng lần thứ 4, nhất trí duy trì tiếp xúc cấp cao giữa quân đội hai nước, phát huy tốt vai trò của cơ chế Đối thoại chiến lược quốc phòng và đường dây điện thoại trực tiếp giữa hai Bộ Quốc phòng để tăng cường tin cậy lẫn nhau …”.
“Bản T” xác định “Đối thoại Chiến lược cấp Thứ trưởng Quốc phòng” sẽ được “tiếp tục tổ chức tốt”; tức là duy trì cố định. “Bản S” chỉ hạn định “Đối thoại chiến lược quốc phòng cấp Thứ trưởng Bộ Quốc phòng (ở) lần thứ 4”, còn sau đó thì “nhất trí duy trì tiếp xúc cấp cao giữa quân đội hai nước”. Tức là, sự tiếp xúc được duy trì nhưng là bởi các cán bộ cấp cao giữa quân đội hai nước chứ không nhất thiết phải là ông thứ trưởng Nguyễn Chí Vịnh.
Một câu hỏi rất lón cần được xem xét khẩn trương, nghiêm túc: Tại sao mấy thập kỷ qua vấn đề quan hệ Việt-Trung không được điều phối chủ yếu bởi Ban Đối ngoại Trung ương Đảng, đứng đầu là Trưởng ban và Bộ Ngoại giao, đứng đầu là Bộ trưởng mà khuynh lóat bởi Tổng cục Hai và Nguyễn Chí Vịnh?
2 – Điểm Năm trong khoản 4 của “Bản T” ghi rõ một điều cực kỳ nguy hiểm: “Năm là, đi sâu hơn nữa hợp tác giữa hai nước trong lĩnh vực thi hành pháp luật và an ninh … cùng phòng ngừa và tấn công các hoạt động vi phạm pháp luật, tội phạm xuyên biên giới; tăng cường phối hợp và ủng hộ lẫn nhau trong việc giữ gìn ổn định trong nước của mình”.
Ai cho phép ông Trọng đem tài sản và xương máu của công an Việt Nam sang tăng cường phối hợp để giữ gìn ổn định trong nước Trung Quốc? Ai cho phép ông Trọng mở đường cho Trung Quốc vào Việt Nam để “tăng cường phối hợp và ủng hộ lẫn nhau” trong cái gọi là “giũ gìn ổn định trong nước” của ta?
Nguyễn Phú Trọng định rước voi về giầy mả tổ ư? Định triển khai Thiên An Môn hay định nhờ “bạn” xử lý giúp “Đồng chí X”, “Đồng chí S” nào đó dám đi chệch khỏi cái tầm cao chiến lược chi chi đó! Hẳn ông tin tưởng và trông cậy vào cái tư chất xảo quyệt và cái tâm địa dã thú của họ lắm nhỉ. Tổng Bí thư của họ (Triệu Tử Dương), chủ tịch nước của họ (Lưu Thiếu Kỳ) … còn có thể được chết thảm chết hại, chết bó chiếu trong tù kia mà!
Rất may, ở “Bản S”, cái khoản cam kết manh tâm tàn ác kia đã bị lược bỏ. Điều mục tương đương ở “Bản S” chỉ còn được ghi như sau: “Hai bên nhất trí làm sâu sắc thêm hợp tác trong lĩnh vực thực thi pháp luật và an ninh, phát huy đầy đủ vai trò của cơ chế Hội nghị hợp tác phòng chống tội phạm giữa Bộ Công an hai nước, tăng cường các chuyến thăm cấp cao và đơn vị nghiệp vụ của cơ quan thực thi pháp luật hai bên, thúc đẩy hợp tác thực chất trong các lĩnh vực như phòng chống tội phạm xuyên biên giới,…”.
*
Hồi công bố bài “Bộ Quốc phòng rời bỏ nhiệm vụ chính của mình – Cảnh báo nguy cơ mất nước” để tố cáo Nguyễn Chí Vịnh, tôi đã bị khủng bố rất dữ dội. Vừa qua, sau khi bài “Hãy để mở khả năng giáng trả hành động xâm lấn Biển Đảo của ta” vạch rõ trước công luận những uẩn khúc nguy hại của Nguyễn Chí Vịnh, tôi lại bị đe dọa rất ghê rợn.

Tôi rất phân vân trước việc công bố bài viết này vì e ngại cho tính mệnh của mình.
Đã qua một thời thơ ấu khốn khó, một tuổi trưởng thành rất gian nan, nay tôi đang được đền bồi một tuổi già thật hạnh phúc với vợ hiền, con trai con gái phương trưởng và hiếu thảo, cháu nội cháu ngoại đều thông minh xinh đẹp. Tuy nhiên, vì con cháu mình, vì tương lai đất nước và dân tộc, tôi không thể không quyết liệt vạch mặt bọn Lê chiêu Thống, Trần Ích Tắc.

Xương máu hàng ngàn năm của cha ông, hàng trăm năm của họ hàng, bè bạn chúng ta… đã đổ ra không nhẽ đành để uổng phí khi rồi đây đất nước này, dân tộc này lại phải tròng vào một cái ách đô hộ tồi tệ hơn những ách đô hộ trước rất nhiều ư?.

Không, nhất định không!
Gương sáng thầy Chu Văn An còn đó và ta phải nhất quyết noi theo.
Khẩn thiết cầu mong Hồn thiêng Sông núi phù hộ và Lương tri Chân chính độ trì.

Hà Nội, ngày được tin Tổng thống Obama mời Chủ tịch Trương Tấn Sang thăm Hoa Kỳ 
© Nguyễn Thanh Giang
© Đàn Chim Việt
———————————————————
TIN THAM KHẢO
Báo chí Trung Quốc loan tải: Ngày 06/6/2013, Thứ trưởng Quốc phòng Việt Nam Nguyễn Chí Vịnh được giới truyền thông Bắc Kinh phỏng vấn và ông ta cho biết:
- Hai nước Việt Nam –Trung Quốc thực hiện trao đổi quân sự đa cấp, chẳng hạn như trong nội bộ của đảng CS, Quân sự, Chính trị, lực lượng Hải quân, kiểm soát biên giới, đào tạo và hợp tác giao lưu thanh thiếu niên.
- Việt Nam đã quyết định tham gia vào các hoạt động gìn giữ hòa bình Quốc tế, đã đề nghị Trung Quốc đến Việt Nam để tham gia vào các hoạt động gìn giữ hòa bình và giúp đỡ !
Hãy cùng nhau tìm hiểu để biết mức độ chính xác của tin rất hệ trọng này?


Copy từ: Đàn Chim Việt