Chiều thứ 7: Tiếng nói Nhà văn
* Nhà văn NGUYỄN THỊ THÚY NGOAN
Mấy ngày qua, tôi đã
phải gắng “vượt cảm cúm” để đọc nhiều bài viết tỏ lòng thông cảm, ủng hộ
lẽ phải, bảo vệ công lý trong vụ án Đoàn Văn Vươn. Trên trang mạng của
Đại tá nhà báo Bùi Văn Bồng và nhiều trang Thông tin khác. Tôi thật cảm
kích, xúc động với nhiều bài viết phân tích phải –trái, trắng-đen trong
vụ án oan sai này. Với những bài viết nhận định và phân tích vụ việc
cưỡng chế gia đình họ Đoàn ở huyện Tiên lãng HP. Tôi đọc rất kỹ, bài nào
cũng phân tích thật sâu sắc, thấu tình đạt lý. Những nhà chức trách còn
có lương tâm nếu như đọc những bài phân tích này chắc rằng có là đá
cũng phải suy nghĩ và xấu hổ.
Tội phạm hiền như đất, “từ đất dấy lên…” |
Những vị chức sắc được giao
việc xoay xoáy thẩm vấn ông Vươn sao họ không hỏi ngược lại những nhà
chức trách làm sai chính sách. Giải quyết vụ việc không thấu tình đạt lý
giữa đảng và dân, sao cư stự hào xưng danh “Nhà nước của dân do dân và
vì dân”? Vậy tại sao với một gia đình nông dân thuần túy lao động bằng
mồ hôi nước mắt của họ đổ xuống đầm hoang, bãi sú ấy đặc quánh phù sa,
mới có đầm cá hôm nay.
Khi hết hợp đồng, họ đã
trình đơn xin thuê tiếp. Nhưng chính quyền huyện Tiên lãng đã kiên quyết
đòi lại cho người khác thuê là điều quá vô lý. 20 năm một phần ba cuộc
đời con người, đổ mồ hôi sôi nước mắt xuống đó.
Nếu khu đầm ấy Nhà nước đòi
lại để làm vào việc quan trọng của huyện cũng như của TP, ví như để
làm khu sinh thái, du lịch gì đó… mà gia đình họ Đoàn không trả, chống
lại thì bắt giam là điều đúng. Vì không chấp hành chính sách của Đảng và
Nhà nước. Qua vụ việc diễn biến vô cùng phức tạp, nhân dân cả nước rất
quan tâm nóng lòng chờ đợi đưa ra xét xử xem kết quả thế nào? Thì đúng
như dự đoán của đại đa số ND là gia đình họ Đoàn sẽ bị quy tội “giết
người và chống người thi hành công vụ” như thời sự vẫn đưa tin năm
ngoái. Trước đó, ông Đoàn Duy Thành và Mặt trận TQVN còn nói là đề nghị
ông Vươn là điển hình nông dân sản xuất giỏi, có ý chí tự xóa nghèo kia
mà!
Một kiểu “thi hành công vụ” |
Và đại đa số nhân dân hỏi
ngược lại, tại sao không đưa ra xét xử những người cầm quyền làm sai
đường lối chính sách, mà chỉ khai trừ, khiển trách, chính họ dẫn người
dân lương thiện đến cảnh tù tội. bị lực lượng cưỡng chế, san bằng nhà
cửa, đầm tôm, không còn nhà ở, nếu rơi vào ai cũng phải tự vệ. Vũ khí ấy
thì chỉ cản trở người thi hành công vụ, mà đã giết được ai đâu mà quy
tội giết người. Theo Nhà báo BVB: “Nếu cần giải tỏa mặt bằng, lấy lại
đất cho thuê một cách đúng pháp luật mà ông Vươn không chịu chấp hành
thì chỉ cần vài người đại diện cho chính quyền và CA là đủ. Nếu gia đình
họ Đoàn chống lại thì bắt giam là đúng. Nhưng đàng này, họ là thân phận
nông dân bị lừa để cướp đất, là nạn nhân đáng thương…Ông Ca tự khoe cái
gọi là ‘thắng lợi chiến thuật’, nhưng chiến thuật kiểu gì chỉ với mấy
anh nông dân nghèo mà phương án phương iếc, kế hoạch với chả kê hung,
huy động lực lượng súng ống, chó nghiệp vụ dữ dằn như vậy? Chó nghiệp vụ
chủ yếu truy tìm dấu vết, truy tìm tội phạm nguy hiểm giấu mặt, ẩn
tích; đâu phải đánh hơi mìn và uy hiếp dọa nạt người dân yếu thế? Sử
dụng đi cưỡng chế thu hồi đất? Nếu không ngoài mục đích khoa trương
thanh thế để lấy đất cho nhanh, sau này còn rung dọa người khác nhằm
nhanh chóng đạt mục đích…’cưỡng chế’ ?!?… Bản chất của pháp luật VN là
tính khoan hồng và nhân đạo”…
Tôi đọc bài: Diễn đàn Lý
luận, Phê bình Văn học THÊM NGHĨA VÀO NHÂN của Nhà văn Trần Thanh Giao
viết: “Trong kho tàng của cha ông để lại có “những hạt nhân tư tưởng”
có yếu tố “lập thuyết”, đặc biệt hơn, đó là sự tổng kết những việc tự
mình đã làm có kết quả trong thực tiễn , “lấy xưa nghiệm nay” mà đúc kết
chứ không chỉ là lý thuyết. Trong thơ văn Nguyễn Trãi có thuyết “nhân
nghĩa” Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân” hay “ Lấy đại nghĩa mà thắng hung
tàn/Lấy chí nhân mà thay cường bạo” (Bình Ngô đại cáo). Đạo làm tướng
lấy nhân nghĩa làm gốc, trí dũng làm cành (Quân trung từ mệnh tập).
Quyền mưu vốn để dụng trừ gian/Nhân nghĩa duy trì thế nước an (Ức trai
thi tập) v.v… Và còn một tư tưởng lớn của Nguyễn Trãi từ thế kỉ XV cho
đến nay vẫn luôn chói sáng tư tưởng hòa hiếu, hiếu sinh được diễn ngôn
bằng thuyết “ Thần võ không giết” “Thần võ không giết/Đức lớn hiếu
sinh….” Tha hàng mười vạn binh sĩ lại còn cấp thêm 500 thuyền mấy ngàn
ngựa cho về nước, mà đám binh ấy về đến nơi đến chốn mà hồn xiêu phách
lạc. Tư tưởng này đã mang đến thắng lợi cho các cuộc chống xâm lăng suốt
thế kỉ XX. Đó là đánh giá theo cái đức chứ không đánh giá theo võ công
hay theo sự chiếm đoạt đất đai rộng hẹp . Một cách đánh giá rất nhân văn
mà cho đến nay vẫn không có cách đánh giá nào đúng đắn hơn….”
“Một trận đánh hay, đẹp, có thể dựng phim, viết sách…” |
Vậy mà bây giờ không ít người
cầm quyền họ quên những điều nhân đức mà cha ông đã để lại. “Đạo làm
tướng lấy nhân nghĩa làm gốc” thì cái gì cũng thắng lợi, Nguyên Chủ tịch
Lê Đức Anh nói trong vụ Tiên lãng hồi năm ngoái : “Làm thì phải có sai,
nhưng sửa sai như thế nào cho thấu tình đạt lý”.
Nhiều nhà báo đã viết là
cần phải cân nhắc thật kĩ lưỡng vụ việc, đánh giá thật khách quan toàn
diện tất cả tình tiết có liên quan tới vụ việc để định tội”.
Thế là anh em nhà họ Đoàn đã bị đưa ra
xét xử với tội danh “giết người – chống người thi hành công vụ” với các
hình phạt “Tù giam – tù án treo” mà theo Viện KSND TP HP cho là nhân
đạo, với các mức khoan hồng nhẹ nhất. Nhưng họ đã giết được ai đâu?
Nhân dân còn đang chờ
sớm đưa ra xét xử những người cầm quyến, chỉ đạo cưỡng chế sai đường lối
chính sách trong vụ này. Nếu công minh pháp luật, chính họ mới là chủ
mưu gây ra vụ này, họ là nguyên nhân chính dẫn tới việc đẩy anh em họ
Đoàn ở Cống Rộc vào việc phạm pháp (theo cách dùng từ của nhà cầm
quyền). Nếu thực sự công minh pháp luật, phải sớm truy xét những cán bộ
lãnh đạo và chỉ đạo từ xã, huỵện lên thành phố để đưa ra xét xử đúng
pháp luật. Họ phải chịu hình phạt nặng hơn anh em, gia đình họ Đoàn.
Trước khi đưa ra xét xử, họ phải bị khai trừ Đảng, vì không còn xứng
đáng là đảng viên Cộng sản chân chính, chứ không phải chỉ nhẹ hều phê
bình, cảnh cáo, khiển trách là đủ.
Gia đình họ Đoàn bị hại,
phải tự vệ chống lại sự ngang nhiên đe dọa tính mạng, xâm phạm tài sản,
nhà ở. Người dân bỗng dưng bị chính quyền, tòa án lừa rút đơn kiện,
rồi lại rơi vào cảnh huống trước nguy cơ bị giết, nhưng lại bị quy tội
‘giết người” và bị phạt đến 5 năm tù. Trong khi đó, nguyên nhân chính
gây sai phạm lớn trong vụ này đang được lờ dần đi. Khi mà những kẻ cố
tình làm sai pháp luật, làm trái đạo lý để vụ lợi cho cá nhân và phe
nhòm – kẻ chủ mưu – vẫn bình chân như vại ngoài vòng pháp luật, vẫn mang
danh đảng viên Công sản, vẫn chức quyền đầy mình, thì không thể gọi là
dân chủ, là công minh, công bằng pháp luật, chưa thể tự vinh danh là Nhà
nước pháp quyền “của dân, do dân, vì dân”!
T.N
Copy từ: Giang Nam Lãng Tử