Theo nhiều chuyên gia, với một thị trường có tới hơn 10.000 mặt hàng thuốc nhưng mới chỉ khảo sát 36 mặt hàng để làm cơ sở so sánh để nói rằng giá thuốc tại Việt Nam không cao là chưa thuyết phục
Dù
mới đây, cơ quan quản lý đã đưa bằng chứng khẳng định rằng giá thuốc ở
Việt Nam không cao, thế nhưng với thực trạng loạn giá thuốc bấy lâu nay
khiến dư luận không khỏi hoài nghi.
Chưa thỏa đáng
Để chứng minh rằng
giá thuốc ở Việt Nam không cao, mới đây, một đoàn chuyên môn của Bộ Y tế
với sự tham gia của nhiều bộ, ngành đã tiến hành khảo sát giá thuốc ở
một số nước trong khu vực.
Theo kết quả này,
một số thuốc chuyên khoa đặc trị có cùng tên thương mại, cùng hoạt chất,
cùng nồng độ và hàm lượng như Rocephin, Zinat 250 mg (500 mg), Augmetin
BD, Pulmicort, Diamicron MR, Vastarel MR, Adalat LA, Crestor, Xeloda,
Cellcept, Durogesic, Smecta… có giá trúng thầu ở Trung Quốc và Thái Lan
cao hơn Việt Nam từ 1 đến hơn 6 lần.
Tuy nhiên, theo nhận
định của một dược sĩ, việc đưa ra so sánh giá thuốc chỉ căn cứ vào tên
thương mại, hoạt chất, nồng độ và hàm lượng là chưa đủ. Bởi có thể dùng
sản phẩm đó, cùng tên công ty sản xuất nhưng đơn vị sản xuất ở các nước
khác nhau thì sẽ cho giá thành sản phẩm khác nhau.
Người bệnh vẫn phải sử dụng nhiều loại thuốc với giá cao bất hợp lý (Ảnh chỉ có tính minh họa). Ảnh:TẤN THẠNH
“Chẳng hạn cùng là
thuốc Zithromax của Công ty Pfizer nhưng nếu sản xuất ở Ý hay Mỹ thì giá
sẽ khác ở Ấn Độ hay Trung Quốc. Chính vì thế mới có chuyện nhập khẩu
song song để bình ổn giá một số loại thuốc có giá bán cao trên thị
trường”- chuyên gia này dẫn chứng.
Cùng quan điểm này,
một chuyên gia khác cho rằng với một thị trường có tới hơn 10.000 mặt
hàng thuốc nhưng mới chỉ khảo sát 36 mặt hàng để làm cơ sở so sánh thì
chưa đủ thuyết phục.
Lòng vòng giá thuốc
Theo tiết lộ của một
bác sĩ ở Hà Nội, có rất nhiều loại thuốc khi đến được tay người bệnh
giá đã bị đội lên hàng chục lần, thậm chí cả trăm lần. Một loại thuốc
mới không có tên tuổi nếu muốn “sống” trên thị trường phải có sự “hỗ
trợ” rất lớn của bác sĩ trong việc kê đơn.
Bởi thế mới có
chuyện nhiều loại thuốc cùng hoạt chất do Việt Nam, Ấn Độ… sản xuất
nhưng lại được bán với giá cao gấp đôi thuốc của Úc, của Pháp. “Nếu như
thuốc này không được “làm giá”, “làm đơn” thì tại sao lại có giá cao bất
thường và có thể được tiêu thụ nhanh chóng như vậy?”- một bác sĩ bày
tỏ.
Không chỉ “làm giá”
để bán thuốc mà nhiều khảo sát được công bố đã cho thấy thuốc được mua
bán lòng vòng qua nhiều tầng nấc được coi như một chiêu của giới kinh
doanh để đẩy giá lên cao.
Đơn cử như thuốc
Maxazith Suspension 20 ml (hoạt chất là Azithromycin), xuất xứ từ
Bangladesh năm 2011 đến cảng Việt Nam có giá chưa đến 16.000 đồng/hộp.
Tuy nhiên, sau khi được 3 công ty nhập khẩu phân phối, thuốc này đến
bệnh viện lại có giá đến 92.000 đồng/hộp. Khi bệnh viện bán đến tay
người bệnh thì giá của thuốc Maxazith Suspension đã là 107.000 đồng/hộp,
tăng gần 7 lần so với giá nhập khẩu.
“Bắt tay” tăng giá thuốc là vô nhân đạo
PGS-TS
Trương Văn Tuấn, Chủ tịch Hội Dược sĩ bệnh viện TPHCM, cho rằng hãng
dược nước ngoài bắt tay với doanh nghiệp sản xuất thuốc trong nước “phù
phép” đẩy giá thuốc lên cao là vô nhân đạo đối với người bệnh.
Theo
PGS Tuấn, một dây chuyền sản xuất dược phẩm của nước ngoài nếu được
chuyển giao lại cho một doanh nghiệp trong nước để tự sản xuất thuốc
cung cấp phục vụ lại cho người bệnh là điều đáng ghi nhận.
Nhưng
khi có được công nghệ rồi doanh nghiệp “tự biên tự diễn” từ khâu sản
xuất, tổ chức xuất khẩu, nhập khẩu tại chỗ để đẩy giá thuốc lên là điều
khó có thể chấp nhận.
Theo
các chuyên gia, để giảm giá thuốc, phải tạo cơ hội cho thuốc sản xuất
trong nước được phổ biến bằng các cơ chế chính sách cụ thể và các bác sĩ
phải tác động giúp người bệnh tin vào thuốc sản xuất trong nước.
N.Thạnh
|
KHÁNH ANH
Copy từ:Người Lao Động