Không hiểu thuật ngữ "Possion d'Avril" (1) có phải do những chú gà trống gaullois (2) đặt ra, là để chế giểu ông vua trẻ con 14 tuổi Charles IX? (3), khi ông ta quyết định chọn ngày 01/01 làm ngày đầu tiên của năm, được bắt đầu áp dụng 1567, hay nó được đặt ra do những tín đồ Công giáo, phản ứng với quyết định của Đức Giáo hoàng Gregrory XIII (4) cũng lấy ngày 01/01 làm ngày đầu tiên của năm, trái với thông lệ đã được người dân châu Âu sử dụng gần 16 thế kỷ là 01/04 hàng năm. Hoặc khái niệm trên do những người Công giáo đặt ra cho tuần lễ ăn chay, chỉ được ăn cá thay cho ăn thịt? với cái tên khởi thủy là: "Les jours des flets stupide" (5), có lẽ do muốn đùa rằng những chú cá thờn bơn ngu ngốc đã chui vào lưới để họ có cái ăn trong tháng ăn chay?
Nhưng dù được đặt ra với mục đích gì? hay có ý nghĩa ban đầu như thế nào đi chăng nữa?, kể từ thập niên 70 của thế kỷ 16, ngày 01/04 đã được người dân các nước công nhận là một ngày mà mọi người đều có thể nói láo, nói tếu táo, nói xào xạo, nói tào lao miễn sao không có thằng Tây nào chết, còn gà (6) có vô nồi thì có cái để uống mừng cho những người bị lừa một cách tự nguyện. Vì họ cho rằng những người mà bị lừa vào ngày này sẽ gặp may mắn suốt năm vì sẽ không bị lừa "thật" nữa??? Do đó thiên hạ đua nhau giả vờ ngây thơ cụ, để bị lừa và cười toe toét vì đã được "bị" lừa?
Người dân Việt Nam cũng đã thừa nhận và cũng tham gia nhiệt tình vào ngày Cá tháng tư này. Nhưng theo tôi, ngoài ngày Poisson d'Avril 01/04, Cao xanh như đã không có mắt, đã nhẫn tâm ban tặng cho người dân Việt Nam, thêm một món quà quá độc ác khác. Đó là ngày 30/04, một ngày có thể dùng thuật ngữ Poison d'Avril (7).
Kể từ ngày 30/04/1975, ngay những người "bên thắng cuộc", cũng đã nhận ra rằng mình như những người "đã bị chọc mắt, đã bị bịt tai" (8), đã bị lừa gạt suốt bao nhiêu năm qua, khi lần đầu tiên đặt đôi dép râu trên những đường phố của Hòn ngọc Viễn Đông và bật khóc, không phải vì Hòa bình được lập lại, mà vì cay đắng nhận ra mình đã hy sinh cả mạng sống để chiến đấu cho một niềm tin mù lòa và một lý tưởng bị thui chột. Kể từ đấy đã có biết bao người bên thắng cuộc đã được sáng mắt, được thông tai, đã tự diễn biến, tự chuyển hóa, đã trở thành những lực lượng thù địch, những lực lượng diễn biến hòa bình đáng sợ, những nỗi ám ảnh kinh hoàng không nguôi cho Đảng CS VN, cho đến tận ngày hôm nay. Tác giả "Bên thắng cuộc" là một ví dụ điển hình mới bộc lộ rõ nét gần đây, còn trước đó những người của bên thắng cuộc như Trung tướng Trần Độ, Ông Trần Xuân Bách, TS Nguyễn Xuân Tụ... nhà văn Dương Thu Hương, nhà văn Vũ Thư Hiên, nhà báo Bùi Tín, nhà báo Nguyễn Khắc Cần...gần đây hơn như ông Vi Đức Hồi, ông Nguyễn Anh Kim..., trẻ hơn nhưng cũng đã từng được giáo dục và trưởng thành dưới mái trường XHCN hoặc là những con em của gia đình thành phần cơ bản, nồng cốt, thành phần "nòi" của Đảng CS VN như các blogger Điếu cày, Tạ Phong Tần, LS Lê Công Định, LS Lê Thị Công Nhân, BS Phạm Hồng Sơn, Bùi Chát, SV Phạm Lê Vương Các... và đã xuất hiện ngày càng nhiều những khuôn mặt nhân sỹ, trí thức đã từng giữ những chức vụ quan trọng trong Chính phủ cũng như trong lãnh vực Văn hóa Nghệ thuật như: Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, GS Tương Lai, TS Nguyễn Quang A, GS Nguyễn Huệ Chi, Nhà giáo Phạm Toàn, TS Nguyễn Xuân Diện, GS Hoàng Tụy, nhà văn Nguyên Ngọc, Nhạc sỹ Tô Hải, nhà thơ Bùi Minh Quốc, ông Lê Hiếu Đằng, ông Hạ Đình Nguyên, nhà báo Tiêu Dao Bảo Cự, nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh, nhà báo Bùi Văn Bồng, nhà báo Đoan Trang, nhà báo Nguyễn Đắc Kiên, nhà văn Nguyễn Tường Thụy, nhà văn Nguyễn Quang Lập, nhà văn Nguyễn Quang Vinh, nhà văn Trần Mạnh Hão, nhà văn Nguyễn Trọng Tạo, nhà văn Phạm Viết Đào, cụ Lê Hiền Đức, ông Phạm Chí Dũng, nghệ sỹ Kim Chi... và rất nhiều người trong giới Khoa học, Văn học Nghệ thuật đã có tên trong danh sách kiến nghị 72, đang ngày càng được bổ sung thêm quá con số một vạn rưởi người, đòi hỏi viết lại Hiến pháp mới với nguyện vọng xóa bỏ điều 4 của Hiến pháp 1992, để xây dựng một bản Hiến pháp mới, Dân chủ hơn (9).
-Những người của bên thua cuộc đã cay đắng nhận ra một cách muộn màng rằng những lời nói dối đến từ cửa miệng của những người thắng cuộc, không phải là những lời nói dối vô thưởng vô phạt của trò đùa ngày cá tháng tư 01/04 mà là những lời dối trá đã được tẩm thuốc độc, cực độc. Những lời dối trá mà những ai lỡ dại cả tin đều nhận lấy những hậu quả tai hại chết người.
-Những người đã tin tưởng rằng chỉ phải đi "học tập cải tạo" 3 ngày nếu là hạ sỹ quan quân đội, cảnh sát hay từ cấp phó trưởng phòng Nha, Ty, Sở (10) hoặc chỉ 10 ngày nếu là sỹ quan từ chuẩn úy trở lên và nếu là trưởng phòng hoặc phó giám đốc, giám đốc Nha, Ty, Sở. Nhiều người đã phải nằm lại vĩnh viễn trong các trường cải tạo hoặc đã trải qua 1/4 đời người của tuổi thọ trung bình của người Việt Nam trong giai đoạn này, để cải tạo thành người có kiến thức thực tế về những mỹ danh như: học tập, lao động cải tạo....
-Những người đã từng tin vào những lời hứa hẹn ngọt ngào đi xây dựng vùng kinh tế mới, nay phải chấp nhận cuộc sống đầu đường xó chợ, bản thân và con cái trở thành những người ở lậu ngay trên đất nước của mình khi không có hộ khẩu, chứng minh nhân dân và thiệt thòi nhiều mặt trong cuộc sống vốn cũng chẳng lấy gì làm tốt đẹp với những công dân chính thức của Thành phố Hồ Chủ Tịch.
-Nhiều người trong số những đứa trẻ ngây thơ mới lớn đã tích cực tham gia chiến dịch X1, X2, X3... thậm chí có người còn tố cáo cả nơi chôn dấu của cải cả đời vất vả tích góp của cha mẹ chúng cho chính quyền Cách mạng, sau một thời gian được tiếp xúc với văn hóa Côm xô môn và tấm gương Paven (10)...sau này đã hóa điên hoặc tự tử, hoặc sống dở chết dở vì ám ảnh bởi tội bất hiếu với những ký ức một thuở ngu dại chết người.
-Những người sống sót khi đã qua được bên bờ Đông Thái Bình Dương, hoặc trở nên thân tàn ma dại do đi vượt biên không thoát sau khi đã tin vào lời bảo đảm của Mười V (11), hay Ba H, Ba D hoặc Sáu H (12) về bến bãi an toàn, nhưng thực tế như những nghĩa trang với những huyệt mộ được đào sẵn; Taxi tốt như những quan tài nổi, sẽ không tài nào quên được những tiếng gào cầu cứu hay hình ảnh của những bàn tay đưa lên trong tuyệt vọng để kiếm tìm sự sống khi con tàu chìm dần dưới làn nước đen như mực của đêm tối.
-Những người đã từng tin vào uy tín của một vị TBT như đồng chí Lê Duẫn khi ông nhân danh người đứng đầu cao nhất của Đảng CS VN và Chính phủ VN, cam kết sẽ không có chuyện đổi tiền vào 19g 13/09/1985. Những ai đã tin, đã trở thành vô sản thứ thiệt và sẽ mãi mãi giữ vững giai cấp của mình, nếu như còn tin tưởng tuyệt đối vào những lời nói của các lãnh tụ. Những ai đã không tin, đã có cơ hội bằng vàng để trở thành Đại gia và sẽ trở thành Tỷ phú USD, nếu duy trì sự nghi ngờ của mình và nếu còn muốn thở, phải giả điên như mình chẳng biết gì .
-Những người đã từng tin vào lời nói như xuất phát từ "đáy lòng" (13):
"Ngày 30/04 có triệu người vui, có triệu người buồn"(14),
càng ngày càng ngộ ra rằng thật ra đã có "đại bộ phận hàng chục triệu người Việt Nam, "không lớn", " cực buồn và chỉ " một bộ phận "không nhỏ" " (15), cũng người Việt Nam rất vui???.
-Những người đã từng tin tưởng vào những Nghị quyết, Chủ trương lớn của Đảng và Chính phủ CHXHCN VN kiên định rằng: nền Kinh tế thị trường (KTTT) khi được ghép với cái gốc XHCN, sẽ cho ra những trái ngọt XHCN một cách nhanh chóng và mạnh mẽ, mà chẳng cần phải trải qua hằng trăm năm để vun bón cây KTTT như TBCN, giờ mới cay đắng nhận ra rằng sự cưỡng giao giữa một con Ngựa cái KTTT giống tốt TBCN với một con lừa đực XHCN (16), chỉ có thể cho ra đời những con La ngu độn, chỉ chuyên được dùng để gánh những gánh nặng như "nợ công".
-Những người nhẹ dạ tin vào những lời nói khuôn vàng thước ngọc của các quan Thanh tra, như Chánh Thanh tra chính phủ Huỳnh Phong Tranh, đã từng phát biểu rằng Vinashin chỉ có nợ chứ không thua lỗ, hoặc nợ Công ở mức an toàn 66,8 tỷ USD chiếm 55% GDP, nay mới biết là những con số này đã bị xào nấu khi thực nợ công theo đúng định nghĩa mà thế giới công nhận, phải là 128,9 tỷ USD, chiếm 106% GDP. Mỗi người dân VN, từ em bé mới sinh ra đời, là đã nhận được tin buồn từ Chính phủ: gánh nặng nợ khoảng 1500 USD/đầu người, mà mình phải mang trong kiếp nhân sinh khi có vinh dự làm công dân nước CHXHCN VN; cho đến điếu văn đọc cho những cụ già trước khi xuống mộ, cũng là gánh nợ công sẽ được chia đều cho con cháu của các cụ.
-Những người nào trước kia, vẫn cứ còn tin vào những lời nói "quyết liệt" như chống tham nhũng, chống lạm phát, chống tăng giá, chống suy thoái về Chính trị, Tư tưởng, Đạo đức, Lối sống, chống USD hóa, chống vàng hóa, chống sử dụng tiền mặt, nay đã phải "vui vẻ" thừa nhận rằng Chính trị, Tư tưởng, Đạo đức, Lối sống và những thứ thiêng liêng khác, đã từ lâu được quy bằng vàng, bằng USD, thậm chí bằng đơn vị cara của hạt xoàn chứ không phải bằng tiền mặt, thứ hiện nay vừa cồng kềnh vừa nặng vì VNĐ càng ngày càng mất giá!?
Kể từ ngày 30/04/1975, có thể nói cả Dân tộc Việt Nam đã bị nhiễm độc bằng sự dối trá về mọi mặt từ Chính trị, Đạo đức, Tư tưởng, Lối sống, Kinh tế, Giáo dục, Y tế, Vệ sinh an toàn thực phẩm... Con người sống với nhau bằng sự dối trá lẫn nhau và cả tự dối mình, để sống trong một môi trường mà ngày nào cũng là ngày Poison d'Avril.
Ở Việt Nam, hiện tại có một ngày Poisson d'Avril và đã từ 38 năm nay kể từ 30/04/1975 ngày nào cũng là ngày Poison d'Avril. Nên nhớ điều này, để còn có thể sống ở Việt Nam, được ngày nào hay ngày đó.
Xin được phép xử dụng một câu tiếng Pháp để kết thúc bài viết đã tương đối dài và đôi khi có thể đã trở nên thừa thải đối với những người Việt Nam, giờ đã kinh nghiệm đầy mình khi đã phải sống quá lâu trong sự dối trá. Vấn đề ở chổ, đến khi nào thì Dân tộc Việt Nam mới đoạn tuyệt với Thiên đường của sự dối trá và sự tự dối mình?
Khi nào?
"Au Viet Nam, Il y a deux jours des flets stupide. Un c'est le Poisson d'Avril. L'autre, c'est le Poison d'Avril. On ne pouvait pas mourir parce que le Poisson d'Avril mais on mourait parce que le Poison d'Avril" (17).
Sài Gòn 27/04/2013
Oanh Yến Thị Phạm
-------------------------------------------------------
1-Cá tháng Tư
2-Người Pháp, thường được cho là có nguồn gốc Gaullois với biểu tượng là chú gà trống.
3-Charles IX (1550-1574) Vua của nước Pháp 1560-1574.
4-Đức
Giáo hoàng Gregory XIII (1502-1585), là Giáo hoảng thứ 226 của Giáo hội
là người có công hoàn chỉnh cách tính Dương lich. Lịch Gregory, được sử
dụng cho đến tận bây giờ.
5-Thằng Tây hoặc chú gà trống Gaullois
6-Những ngày của những con cá bơn ngu ngốc
7-Thuốc
độc tháng Tư. Trong tiếng Pháp từ Poisson: con cá; Poison: thuốc độc có
cách viết rất giống nhau, chỉ khác mẫu tự s. Cách phát âm cũng giống
nhau, cùng là danh từ giống đực. Ngay tới người Pháp cũng hay lầm lẫn,
nếu không nghe rõ và không để ý đến ngữ cảnh.
8-Lời của nhà văn Dương Thu Hương
9-Vì khuôn khổ nội dung bài viết, tôi không thể liệt kê hết tên những nhân sỹ trí thức, hoặc nếu có thiếu sót, xin đại xá.
10-Đơn vị tổ chức hành chánh của VNCH.
11-Nhân
vật Pavel Corsaghin trong tác phẩm "Thép đã tôi thế đấy" của tác giả
Nikolai A. Ostrovsky, một thời gian đã là hình mẫu cho những lớp thanh
niên mới lớn sau ngày giải phóng.
12-Mười
V, Giám đốc CA Đồng Nai, sau bị tử hình vì tội bán bãi vượt biên vượt
thẩm quyền và qua mặt không báo cáo, ăn chia không sòng phẳng với cấp
trên. Không chỉ lừa gạt người vượt biên để lấy vàng, Mười V và đàn em
tay chân thân tín, thậm chí còn giết người vượt biên ngay tại bãi ghe
Taxi để cướp trắng và diệt khẩu.
13-Ba
H:biệt danh của Thượng tướng LVT, Ba D: X, Sáu H: biệt danh của LTV
GĐCATPHCM thời kỳ này, cũng phụ trách bán bãi vượt biên ở Kiên Giang,
Sài Gòn, nhưng có báo cáo và ăn chia rõ ràng, dấu ít. Người nào sống sót
trong những vụ chìm ghe Taxi chuyên chở người vượt biên ra tàu lớn trên
những đoạn sông Sài Gòn chắc sẽ sống nốt quảng đời còn lại với những ký
ức hãi hùng.
14-Là
nơi thải những chất cặn bả sau khi tiêu hóa, chẳng thơm tho gì. Có một
dạo các nhà lãnh đạo hay sử dụng cụm từ này, sau khi bị sỹ phu Bắc Hà
châm chọc, chế diễu, nay đã bỏ lối nói này.
15-Lời của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt.
16-Dân đen, tất nhiên "không lớn", quan chức cao cấp, dĩ nhiên chức tước "không nhỏ".
17-Kinh tế, Chính trị, dĩ nhiên phải liên quan đến con người. Chưa có con người XHCN, nên tạm so sánh với con lừa vậy.
18-Tại
Việt Nam có hai ngày là ngày của những con cá thờn bơn ngu xuẩn. Một là
ngày Cá Tháng Tư. Ngày khác là ngày Độc dược của tháng Tư. Người ta
không thể chết vì ngày cá tháng tư, nhưng chết vì Độc dược tháng Tư.
Người dân Việt Nam như những con cá bơn ngu ngốc đã chui vào lưới của
Mác, Lê.
Copy từ: Huỳnh Ngọc Chênh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét