Thư gửi ông Vượng – Giám đốc TT bảo trợ Xã hội II Hà nội, nơi đang giam giữ Lê Anh Hùng
.
Chào ông Vượng,
Đúng là con người ta có duyên thì gặp, vô
tình đi thăm một người bạn, một người em trong đội bóng đá của chúng
tôi mà tôi được gặp ông, một người cùng quê, có họ hàng đằng nhà Bà nội
tôi, lại cùng làng với Bác nhà văn Hoàng Minh Tường, một nhà văn mà tôi
kính mến, cũng vì Bác từng học chung tiểu học với Mẹ tôi.
Thật thú vị khi lại biết ông đang là Giám
đốc cái trung tâm bảo trợ xã hội, đang nuôi nấng và chăm sóc nhiều con
người có những số phận kém may mắn, thiếu đi sự ưu ái của tạo hoá dành
cho họ, bởi đa số hiện đang ở trong trung tâm do ông quản lý đều có
những vấn đề về thần kinh nặng hay nhẹ. Sống trong một môi trường như
vậy, tôi nghĩ ông và các cộng sự phải cố gắng lắm, yêu đời lắm thì mới
làm một người bình thường trong cái xã hội đảo điên này.
Thôi, cũng như tôi đã xin phép ông trong
cuộc gặp hôm qua, đã nói lên những lời của một người thân trong nhà,
trong gia tộc về vụ việc của một đứa em tôi là Lê Anh Hùng, hôm kia nó
mới được công an Hưng yên mời ra hỏi về tạm trú lúc đang làm việc tại
công ty tại Hưng Yên rồi chưa hiểu vì sao họ lại đưa nó về trung tâm của
ông với đầy đủ cả đơn đề nghị chữa bệnh của Mẹ Hùng, quyết định của
Phòng lao động TBXH quận Thanh xuân như ông nói mà chưa dám mang ra đưa
cho tôi xem.
Về mặt luật pháp hay lý luận chính trị
thì tôi không dám nói chuyện với ông, một giám đốc của một trung tâm nhà
nước đang được cấp vốn ngân sách và nhiều sự tài trợ của các tổ chức
nhân đạo trên Thế giới trên tinh thần rất nhân văn : chăm sóc những con
người cơ nhỡ, thiếu may mắn về nhiều mặt. Tuy nhiên, ở đây tôi chỉ nói
với ông những vấn đề về về quyền con người liên quan đến thằng em tôi mà
thôi. Điều này hy vọng ông và cộng sự của ông hiểu rất đơn giản.
Đó là gì ? một thằng đàn ông như thằng
Hùng , 40 tuổi, dịch giả nhiều cuốn sách nổi tiếng, xuất bản qua NXB Tri
thức, làm báo tự do, đá bóng rất hăng say trong câu lạc bộ của chúng
tôi, đang đi làm trong một công ty ngoài Quốc doanh thì sao lại cần sự
bảo trợ của trung tâm nào ?
Ông Vượng hãy tìm đọc cuốn này nhé, HÙng dịch cùng bạn bè đấy.
Phần khác : bà mẹ nào lại có quyền làm
đơn đưa con trai đã trưởng thành như Hùng, gửi con mình vào bất kỳ nơi
nào để ” khám bệnh, chăm sóc…”, luật pháp nào qui định điều này ? thật
ngớ ngẩn ! ngày cả cái quận Thanh xuân có cái phòng lao động khỉ gió kia
làm gì có quyền ký bất kỳ cái giấy có đóng dấu củ khoai nào để mang các
ông bà chủ đang đóng thuế nuôi mình đi chăn kiến bẻ hoa ở trung tâm của
ông hay của ai, ở đâu đó ? thật vô lý đến nực cười phải không ông
Vượng. Tôi nghĩ nhỡ mai bọn phòng thương binh xã hội quận huyện ứng Hoà
nhà mình bỗng dưng ký giấy đưa ông hay tôi đi đâu đó chăm sóc, họ bảo
với mẹ tôi và mẹ ông rằng đang khó khăn, cho bác ấy đi vào đó nhà nước
nuôi, chăm sóc sức khoẻ, mát xa thư giãn, có nhân viên đấm bóp mà gia
đình không phải lo lắng gì thì sao ? chắc ông và tôi chỉ có được phép
làm theo ý họ ?
Há há há, nghĩ mà không thể chịu nổi,
phải cười đến ba đời chưa hết buồn thưa ông Vượng, tôi và ông lại được
mẹ làm đơn, cho bọn quận huyện ký giấy …há há há… đúng là cái xã hội
điên loạn, đạo đức, luật pháp điên loạn và phi nhân, chả hiểu ông có
thấy như thế không ?
Nếu Hùng cần chữa bệnh thì đâu cần trung
tâm của ông khám và chữa bệnh vì tôi biết rõ trung tâm này không có bác
sỹ và các điều kiện để khám, chẩn đoán, chữa bệnh cho bất kỳ bệnh nhân
tâm thần nào. Các cháu nhân viên phòng y tế của trung tâm kiêm tất việc
quét dọn nhà vệ sinh, trồng cây, cỏ, …và chăm sóc các đối tượng đang
sống trong này, đâu có điều kiện gì để chăm sóc nổi một người như thằng
em tôi là thằng Hùng ?
Những lời tôi nói với ông và phó giám đốc
của ông là lời của người trong nhà, tóm lại ông cần tỉnh táo để né cái
trách nhiệm mượn tay giết người của các nhóm lợi ích, chúng đang muốn
mượn cái trung tâm của ông và bàn tay sạch sẽ của ông để làm hại một con
người mà cả Thế giới đang biết và quan tâm đến.
Tôi cũng nói rồi, tôi làm nghề tư vấn hơn
15 năm, sự lựa chọn cuối cùng trong vụ thằng Hùng em tôi như thế nào là
quyền của ông, ông đã sống và làm việc tử tế đến gần hết đời lao động,
hãy hết sức tỉnh táo và cần biết mình làm công dân của một vùng quê văn
hoá, vùng quê cách mạng là Ứng hoà, nơi đây có nhiều con người đáng kính
nể, đáng khâm phục trong suốt chiều dài lịch sử kể từ khi Kinh Thành
Thăng Long chưa xuất hiện.
Về cá nhân thằng Hùng, nếu ông và cộng sự
chưa biết gì về nó thì cần lên mạng ngay, đọc kỹ về những việc nó đã và
đang làm, ông sẽ có cơ may được sống vui sống khoẻ đến hết đời vì những
gì mình kịp nhận ra để không bị kẻ khác cầm tay giết người, thế nhé.
Còn nếu sau khi đọc thư này của tôi mà ông vẫn làm theo cái lý muôn thủa
của đám người quan liêu, lý luận làng xã kiểu như : trên bảo thế, trên
giao thế, tôi chỉ làm theo qui định…vv thì thôi, xin phép ông, tôi không
còn gì để nói với ông thêm nữa, gia đình, họ mạc, làng quê Ứng Hoà của
tôi và ông không còn gì để tái bút, ghi thêm vào các tiểu thuyết của Bác
Hoàng Minh Tường đại loại như ” Thời của Thánh Thần ” nữa. Ông Vượng
nhé.
Thực ra ở quê, nếu xét kỹ họ hàng có thể
tôi phải gọi ông bằng chú thậm chí bằng ông chưa biết chừng, nhưng đây
là câu chuyện liên quan đến những số phận ngoài xã hội đang có gắn bó
với tôi, móc xích với ông nên mạn phép cho tôi xưng hô với ông theo cách
xã giao, về nhà họp họ thì sẽ xưng hô theo vai vế ông nhé. Về tuổi tác
thì ông cũng chỉ hơn tôi hơn chục tuổi nên tôi nghĩ điều đó được ông cho
phép.
Cuối thư, xin chúc ông và anh bạn phó Lê
Công Vinh của ông luôn được mạnh khoẻ, tỉnh táo trong suốt thời gian làm
việc kể từ nay đến khi nhận sổ hưu, hãy làm những việc tử tế, đúng pháp
luật, để lại tiếng thơm cho quê ta ông nhé.
Chào ông,
Lê Dũng.
Mời quý độc giả giới thiệu bản dịch dưới đây đi các nơi
LETTER TO MR. VUONG, DIRECTOR OF SOCIAL SPONSOR CENTER II HANOI (ANONYMOUS TRANSLATOR)
bởi Tj Nguyen vào 31 tháng 1 2013 lúc 4:09 ·
Letter to Mr. Vuong, Director of Social sponsor center II Hanoi
Dear Mr. Vuong
It’s very pleasant knowing you’re the
manager of a social assistance center, which is feeding, boarding, and
taking care of those who are less fortunate who do not get God’s
attention since the majority of those people under your management have
light or serious mental health problems. I believe you and your
colleagues must have tried your best to be jovial about life and to act
as normal as you can while living and working in that abnormal
environment.
As stated yesterday when I requested to
have an audience with you, and as one relative to another, about Hung
Yen police sequestering one of my younger brothers, Le Anh Hung to the
police station to inquire about Hung’s temporary residence status while
working for a company in Hung Yen. For some unknown reason, police took
Hung to your center the day before yesterday on Hung’s mother’s
petition, whose document you yet provide to me as I had requested.
I cannot discuss with you about my
younger brother’s case based on Vietnam’s current legal or political
systems because you are the manager of a government center that receives
material as well as financial support from international charitable
donor countries to look after unfortunate people in our society. I only
want to discuss this matter with you on a person to person basis where
my brother’s human rights concern. I hope you and your colleagues would
understand my viewpoint.
Mr. Vuong, please read this book, which Hung and his friends translated.
Another point that I would like to make:
which Vietnamese laws that allow a mother of a 40-year old man to commit
her son to a mental health facility ? The Thanh Xuan district has no
authority whatsoever to commit its taxpayers (Thanh Xuan district’s
owners) to your center. If in the future, a district’s war invalids
decide to sign papers (petitions) authorizing police to send you or me
to some social assistance center, to later notify my mother or yours
that we are having mental health problems, and it’s for our own benefits
that our mothers to authorize the government to look after our welfare.
What do you think about such scenario ? I bet that we only have the
right to obey their orders ?
I can’t help but laughing out loud when
thinking about our mothers petitioning our district’s authority to jail
us against our wills.
If Hung needs mental healthcare, your
center is least qualified to provide such care because I know your
center does not have mental health doctors as well as treatment
facilities for mental health patients. Your employees only know how to
perform office duties, gardening, housekeeping duties, taking care of
physical needs of those people currently living in your center. How can
you and your employees (who are not mental health professionals) take
care of my brother Hung, who is allegedly having mental health illnesses
?
What I have just told you is between
relatives. You need to be clear-headed to avoid being an accomplice of
special interest groups whose intent is to silence, and to murder
someone that is well known and cared by worldwide.
As a legal advisor for more than 15
years, my advice to you is it’s your final decision concerning my
brother Hung. You have conducted yourself admirably for most of your
working life. Be mindful of a citizen of a proud civilized rural area
whose many an ancestor grew up being a revolutionary.
To know and to understand Hung, all you
need to do is to get online and read his writings as well as his
accomplishments in life. I’m certain that you will live a healthy and
happy life once you’ve realized that you’re lending devils a helping
hand. If you still make an excuse of yourself by relying on the
oft-saying “I only do what higher-ups tell me what to do”, then I have
nothing further to say to you.
In our village, if going by relatives’
echelon or order, I might have to call you uncle or even grand uncle,
but since this story concerns those who closely associate with me in
life, please allow me addressing you with the polite word Mister. Once
at our family’s reunion/gathering, we can address each other accordingly
based on family/realtive standings.
In closing, I wish you and your assistant
manager Le Cong Vinh to always be healthy, clear-minded throughout the
remainder of your working lives. Until you’ve received your pensionary
book, please do things properly and legally so your names will always be
proudly mentioned at your birthplaces.
.
Sincerely Yours,
Lê Dũng
Copy từ: Nguyễn Tương Thụy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét