CHƯA TỐT NGHIỆP TRƯỜNG ĐỜI.

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

TÔI KHÔNG TIN LÊ ANH HÙNG CÓ VẤN ĐỀ VỀ TÂM THẦN


                                                                                                       Nguyễn Đình Ấm

   Tôi không hề quen biết hoặc có kỷ niệm gì với Lê Anh Hùng (LAH) nhưng nghe tin anh bị bắt đưa về trại tâm thần Hà Nội, một sự lo lắng lập tức xâm chiếm tâm trí tôi.
Lê Anh Hùng tại Văn Giang
   Cách đây cỡ hai năm tôi biết đến cái tên LAH khi đọc một số đơn tố cáo của anh trên mạng. Đặc biệt những tố cáo này lại nhằm vào một số quan chức “đỉnh” của đảng và nhà nước trong khi người tố cáo lại đề rõ tên, địa chỉ, số chứng minh nhân dân... Đặc biệt hơn nữa, những tố cáo của LAH về những tội phạm ít ai có thể tin lại có ở những người bị tố cáo. Đã đành, ở xứ ta thì “điều gì cũng có thể xẩy ra” nhưng do vụ tố cáo của LAH hơi cá biệt như thế nên buổi đầu tôi cũng bán tín, bán nghi về thần kinh của LAH. Khi trao đổi với nhiều người về vấn đến này tôi cũng gặp số lượng không nhỏ khẳng định có lẽ LAH bị bệnh hoang tưởng bởi theo họ thì không thể có những tội kinh khủng thuộc về những đối tượng cũng “khủng” như thế.

   Tuy nhiên, càng về sau tôi càng tin LAH không thể bị vấn đề về tâm thần, ngược lại là con người rất thông minh, nhân hậu, có kiến  thức kinh điển cũng như thực tế rất phong phú, tính nết điềm đạm, chững chạc…khi đọc các bài viết về nhiều thể loại, lĩnh vực, đặc biệt khi  gặp LAH. Các bài viết của LAH nghiêm túc, chững chạc, khúc triết, mạch lạc, sâu sắc. Đặc biệt, những nhận định của LAH về chính trị, kinh tế, xã hội rất sắc xảo. LAH cũng có năng khiếu về văn chương. Cách đặt vấn đề, diến giải nội dung cần thể hiện tác phẩm của anh tinh tế, hấp dẫn…Nghe nói anh còn có nhiều cuốn sách dịch chất lượng cao (tôi chưa được đọc sách dịch của LAH)…Một bộ óc bình thường cũng ít người có thể tư duy, viết được như thế chứ chưa nói là bộ óc bệnh hoạn. Đặc biệt, lần đầu tiên tôi gặp LAH hôm về Văn Giang “ăn theo” suất mời của dân dành cho các đại biểu quốc hội(nhưng không ai hưởng). Hôm ấy tôi mới gặp nhiều người đã biết tên tuổi từ lâu nhưng chưa bao giờ gặp như bà Lê Hiền Đức, Nguyễn Hữu Vinh, JB Nguyễn Hữu Vinh, nhà báo Đoan Trang, đại tá Nguyễn Đăng Quang, Nguyễn Văn Cung, TS Nguyễn Quang A, TS Đào Tiến Thi, Nguyễn Xuân Diện…và đặc biệt là LAH. Khi hai anh Vinh mời tôi làm kiểu ảnh kỷ niệm, anh Vinh kéo thêm một người đầu cua, dáng hơi mập phúc hậu đứng gần đó vào chụp chung. Tôi hỏi mới biết đó là LAH. Tôi bắt chuyện thì thấy Hùng rất khiêm tốn, điềm đạm, sâu sắc, đặc biệt có lòng thương cảm với người dân Văn Giang. Hôm đó ai về đây có lẽ chỉ với động cơ duy nhất là để hiểu rõ sự tình của người dân nơi đây rồi cảm thông, chia sẻ với họ. Tôi thấy buổi đó LAH truyện trò, hỏi han với nhiều người dân và có bài rất sớm khi trở về…
   Trong cuộc sống không ít trường hợp những người có cá tính mạnh mẽ, làm những việc không phải ai cũng làm thường bị cho là lập dị, “hâm”, thần kinh, “chập”…Chính người viết bài này những năm 1995-1998 đã bị nhiều cán bộ, nhân viên ngành HKVN và an ninh kinh tế theo dõi ngành công khai cho là “hâm” khi ngăn chặn, “phá thối” nhiều vụ tham nhũng ở ngành này. Theo họ, đó là việc “cầm đũa chống trời”,chỉ có những người hâm, “chập” mới làm những việc “dã tràng se cát”, không có lợi gì cho mình mà ngược lại chỉ có hại, có khi còn bị mất mạng…Khi ấy nhiều đồng nghiệp, người thân cũng chân thành góp ý việc “cản phá” các phi vụ của lãnh đạo cỡ lớn trực tiếp nắm  vận mệnh của mình là “hâm”, là “ tự sát”…. Sau đó, quả nhiên tôi bị khởi tố, khám xét nhà cửa, thẩm vấn, hỏi cung suốt mấy tháng trời, suýt bị vào nhà đá thật.
   Hiện nay trên cõi VN cũng đang diễn ra những sự ngược đời “châu chấu đá xe, muỗi đốt inox…” như thế: Anh em nhà Vươn với thùng ga, khẩu súng hoa cải dám chống lại chính quyền Hải Phòng có lực lượng tổng hợp đủ các quân, binh chủng trang bị vũ khí “đến tận răng”, Cù Huy Hà Vũ đi kiện thủ tướng, dân Văn Giang dám cãi “thiên đình”,…Nay vụ LAH cũng gần như vụ của TS Cù Huy Hà Vũ, gửi đơn tố cáo VIP thứ 67 đến các cơ quan thẩm quyền, đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc… Vậy tại sao không đem những chuyện LAH tố cáo làm rõ xem sao? Sự thật chỉ có một: Nếu LAH sai thì phải làm rõ, đưa ra tòa xử. Ngược lại nếu LAH tố cáo đúng thì phải công khai xử lý chứ, sao một nhà nước mà P.chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan gọi là “dân chủ gấp vạn lần tư bản” mà lại cứ “ngâm” vụ tố cáo nghiêm trọng như thế bấy nhiêu năm trời? Chính điều này càng làm cho tôi cũng như nhiều người khác không tin LAH có vấn đề về thần kinh.
  Tôi rất mong cơ quan thẩm quyền làm rõ những tố cáo của LAH, đặc biệt mọi việc xử lý với anh đều phải công khai, luôn có luật dư bảo hộ theo đúng pháp luật. Nếu vẫn nghi LAH có vấn đề về tâm thần thì phải yêu cầu cơ quan chuyên môn đáng tin cậy (tốt nhất là cơ quan y tế quốc tế), kiểm tra công khai, có giám sát của gia đình, người thân, bạn bè… để bảo đảm khách quan.
                                         NĐA (Tác giả gởi trực tiếp đến blog nầy)

Đường link đến blog LÊ ANH HÙNG

Đọc thêm thông tin trên trang Ba Sàm
15h – Blogger Thành phản hồi về tình hình blogger Lê Anh Hùng: “Một nhóm anh chị em NO-U vừa vào Trung tâm Bảo trợ Xã hội II lúc 8h sáng để hỏi thăm Lê Anh Hùng. May quá gặp giám đốc là anh Vượng, hỏi được thông tin chi tiết về việc này như sau : Anh Vượng nói: Có đơn cùa mẹ Hùng, có quyết định của Phòng lao động TBXH quận Thanh xuân, chiều qua họ nhận Hùng vào đây, chưa tiêm hay cho thuốc gì. Tình trạng của Hùng bình thường. Ai muốn biết rõ hơn thì gọi về Trung tâm hỏi anh Vượng. Hiện tại tung tích người xưng là mẹ anh Hùng không xác định được, Trung tâm cũng không đưa được các giấy tờ liên quan tới việc này ra. Lúc bị bắt, anh Hùng chỉ mặc một bộ quần áo mỏng và hoàn toàn tỉnh táo. Anh Chí bình luận trên FB:
‘Không người mẹ nào lại viết đơn ĐỀ NGHỊ đưa con trai của mình đang khỏe mạnh, minh mẫn vào TRẠI TÂM THẦN cả. Chỉ có LŨ TÂM THẦN mới ngụy biện ra cái TRÒ TÂM THẦN ấy. Thả ngay Lê Anh Hùng ra. Tổ sư nhà chúng mày!’
 
 

Copy từ: Huỳnh Ngọc Chênh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét