TP HCM, ngày 26 tháng 8 năm 2013
Kính gửi: - Các ông Giám đốc Đài Truyền hình Trung ương, TP HCM
- Tổng biên tập các báo Nhân dân, Quân đội Nhân dân, Đại đoàn kết, Công an Nhân dân, Sài Gòn Giải phóng và các báo do sự chỉ đạo của Ban Tuyên giáo Trung ương đã và sẽ đăng bài phê phán bài viết Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh của tôi.
Thưa các ông/bà,
Sau khi trang mạng Bauxite Việt Nam và các trang mạng khác đăng bài Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh
của tôi thì Đài Truyền hình Trung ương và TP HCM cùng nhiều tờ báo,
trong đó có báo của quý ông/bà, dồn dập đưa tin hoặc đăng nhiều bài phê
phán bài viết của tôi và chắc chắn trong thời gian tới sẽ có thêm nhiều
tờ báo nữa vào cuộc “đánh đòn hội chợ” này.
Để
các tầng lớp nhân dân, trong đó có nhân sĩ, trí thức, hiểu rõ bài viết
của tôi và có điều kiện so sánh với những bài phê phán đăng trên báo của
các ông/bà, xem đúng sai thế nào, tôi đề nghị các ông/bà cho đăng công
khai trên báo các ông/bà hai bài viết sau đây của tôi: Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh (bài có sửa chữa đăng ngày 17/8/2013 trên mạng Bauxite Việt Nam) và Những điều nói rõ thêm... (đăng ngày 19/8/2013 trên mạng Bauxite Việt Nam).
Tôi
thấy các ông/bà cần làm điều này vì nếu phê phán bài viết của một người
mà người đọc không biết bài viết nói gì, ngược lại, các ông/bà chỉ cắt
xén vài đoạn rồi hô hoán, lên án thế này thế kia, thì hoá ra các ông/bà
chơi trò “bỏ bóng đá người” mà tôi đã cảnh báo trong bài viết của mình.
Và nếu các ông/bà không cho đăng (tôi biết chắc như vậy), thì hoá ra các
ông/bà sợ sự thật: khi so sánh bài viết của tôi với các bài phê phán,
nhân dân sẽ biết các ông/bà đã dối trá, ăn nói hàm hồ, quy chụp, chỉ là
những tên bồi bút. Tôi thách các ông/bà đấy, các ông/bà có dám làm
không, hỡi những tổng biên tập đầy quyền uy hiện nay!
Qua các bài viết trên báo các ông/bà, tôi thấy có ba điểm bị các ông/bà xuyên tạc, đánh lận con đen.
Một
là, tôi chưa bao giờ phản bội lý tưởng mà cả một thời tuổi trẻ tôi và
các bạn, các đồng đội của tôi, có người đã nằm xuống trong tù, trên
chiến trường cũng như bao thế hệ cha anh đã theo đuổi. Đồng bào, chiến
sĩ chúng ta đã hy sinh biết bao xương máu với hy vọng họ và con cháu
được sống trong một xã hội lành mạnh, công bằng, ở đó con người đối xử
với nhau một cách tử tế, các quyền sống, quyền con người được tôn trọng.
Nhưng nay chúng ta đang sống một xã hội như thế nào? Bài viết của tôi,
nhất là bài Những điều nói rõ thêm..., đã
chứng minh – bằng những kinh nghiệm của một người đã hơn 45 năm sống và
hoạt động trong hệ thống chính trị hiện nay – ai phản bội ai. Tôi rất
mong các ông/bà công tâm xem xét. Tôi quan niệm rằng hiện nay đã có điều
kiện để nhận biết cái đúng cái sai, mà vẫn u mê, mù quáng bào chữa cho
cái ác, cái xấu, cái sai, thì đó là tội ác đối với dân tộc, với đất
nước. Con cháu các vị sẽ nghĩ sao về các vị?
Hai
là, trong hai bài viết nói trên, tôi chưa bao giờ nói là chống Đảng
Cộng sản hoặc xoá bỏ Đảng Cộng sản. Tôi chỉ đề nghị Đảng Cộng sản nên
chấp nhận đối lập chính trị, để phát triển một nền chính trị lành mạnh,
phù hợp với xu thế phát triển hiện nay của thế giới. Không nên duy trì
chế độ độc tài toàn trị, bóp nghẹt các quyền tự do, dân chủ của người
dân mà chính Chủ tịch Hồ Chí Minh đã long trọng cam kết trước nhân dân
trong Tuyên ngôn độc lập và trong Hiến pháp năm 1946.
Sau bài viết của tôi, ngày 23/8/2013, luật sư Trần Vũ Hải đã chính thức gửi Uỷ ban Thường vụ Quốc hội bản “Đề nghị cho ý kiến về vấn đề thành lập và tham gia một đảng ngoài Đảng Cộng sản Việt Nam dưới góc độ pháp luật Việt Nam”.
Cũng như bao người khác, tôi đang chờ sự trả lời chính thức bằng văn
bản của Uỷ ban Thường vụ Quốc hội, của Đảng và Nhà nước Việt Nam để với
tư cách công dân, tôi có thể “sống và làm việc theo luật pháp” như khẩu
hiệu mà báo các ông/bà thường hô hào. Tôi cũng đề nghị các ông/bà cho
đăng văn bản của luật sư Trần Vũ Hải gửi Uỷ ban Thường vụ Quốc hội để
nhân dân biết. Đây là văn bản gửi cho cơ quan trọng yếu của Quốc hội,
một việc làm công khai, minh bạch, thì tại sao các ông/bà không dám
đăng? Các ông/bà sợ cái gì? Sợ sự thật à? Chính các ông/bà là những
người bưng bít, che giấu sự thật, thế mà còn cho tay sai bù lu bù loa
thế này thế kia. Các ông/bà không có lòng tự trọng và liêm sỉ tối thiểu
của người cầm bút sao?
Ba là, trong hai bài viết
nói trên, không có chỗ nào tôi đòi lật đổ chế độ. Tôi viết rất rõ: “Chủ
trương của chúng ta là ôn hòa, bất bạo động, chống lại các hành động
quá khích, khủng bố, vũ trang lật đổ.” (Những điều nói rõ thêm...).
Chấp nhận đa nguyên đa đảng, đấu tranh trong hoà bình, là để tạo cơ chế
cho Đảng Cộng sản tự điều chỉnh, được nhân dân giám sát, ngăn chặn
khuynh hướng lộng quyền và lạm quyền, là khuynh hướng vốn có của bất cứ
một chính quyền nào, dù cộng sản hay không cộng sản, nếu không được các
lực lượng của toàn xã hội giám sát. Nếu không giải quyết sớm, kịp thời,
sẽ có nguy cơ bùng nổ những bạo loạn chính trị mà người dân sẽ là người
trước tiên gánh chịu hậu quả.
Thưa các vị Giám đốc Đài Truyền hình, truyền thanh, Tổng biên tập các báo,
Các
vị chịu trách nhiệm chính về nội dung những bài viết đăng trên báo của
mình, nên không thể vì trên chỉ đạo “đánh ông Đằng bằng bất cứ giá nào”
mà đi đăng những bài với luận cứ ngớ ngẩn, thiếu trung thực, chỉ làm trò
cười cho thiên hạ.
Nhưng tôi cũng thành thực
cảm ơn các ông/bà: nhờ báo các ông/bà phê phán tôi mà đông đảo quần
chúng biết đến hai bài viết của tôi – những bài viết đã làm cho cả hệ
thống báo chí, phát thanh, truyền hình đồng loạt tấn công trong một cơn
lên đồng tập thể. Các vị nên biết rằng Việt Nam chúng ta hiện nay được
xếp là một trong những nước mà người dân, nhất là giới trẻ, sử dụng rộng
rãi Internet. Qua các bài báo phê phán tôi, các vị đã “quảng cáo” giúp
tôi. Người dân sẽ nhờ con cháu, người quen cung cấp hai bài viết của
tôi. Tôi tin rằng họ sẽ công minh, sáng suốt để phân định đúng sai.
Trân trọng,
Lê Hiếu Đằng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét