Mẹ Nấm (Danlambao) - Tôi
tin chắc một điều rằng chỉ cần có một người không từ bỏ quyền tự do
ngôn luận, tự do bày tỏ quan điểm của mình thì chắc chắn rằng giấc mơ tự
do ấy sẽ trở thành hiện thực... Mạng lưới blogger Việt Nam -
sự liên kết đầu tiên của những người dám nói và quyết tâm bảo vệ quyền
cơ bản của mình đến cùng trước điều 258 BLHS. Một chiếc đũa có thể bị bẻ
gãy, nhưng người ta không thể bẻ cả bó đũa. Tương tự như việc nhà nước
Việt Nam có thể bắt giữ một blogger trong im lặng, nhưng rõ ràng chuyện
đó không thể tiếp diễn nếu các bloggers đoàn kết lại và đem tiếng nói
cùng khao khát quyền tự do bày tỏ của mình ra với thế giới.
*
Quyền tự do ngôn luận và bày tỏ quan điểm có thể được xem là một trong
những quyền cơ bản bị liệt vào hàng nhạy cảm tại Việt Nam. Trên thực tế,
tự do ngôn luận luôn được định hướng là phải có khuôn khổ, và bày tỏ
quan điểm là phải đúng kiểu, đúng cách.
Nếu ai đã từng “được” mời làm việc với cơ quan an ninh sẽ hiểu rõ hơn
các khái niệm này, bởi những gì bạn viết, bạn bày tỏ trên mạng Internet
luôn được các nhân viên công vụ hỏi đi hỏi lại rằng có phải bạn viết vì
có người xúi dục, có người đặt hàng hay không. Với lực lượng “còn đảng
còn mình”, họ không bao giờ chịu hiểu rằng, việc bày tỏ suy nghĩ, thái
độ qua con chữ là sự tự do trong suy nghĩ tối thiểu của mỗi con người.
Trước tình trạng các bloggers Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào và người sử
dụng facebook bày tỏ quan điểm của mình là Đinh Nhật Uy bị bắt giam một
cách tùy tiện bởi điều 258 Bộ luật Hình sự, lần đầu tiên, những người
viết blog cùng ngồi lại với nhau để mạng lưới blogger Việt Nam ra đời
với Tuyên bố: Việt Nam phải sửa đổi pháp luật để chứng minh cam kết tranh cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc (được gọi tắt là Tuyên bố 258) vào ngày 18/07/2013.
Điều 258 Bộ luật hình sự của nhà nước Việt Nam được ví von như một cái
bẫy mơ hồ và thường được sử dụng tùy tiện để bắt giam những người công
khai bày tỏ thái độ và chính kiến của mình trước chủ trương và đường lối
của đảng Cộng sản.
Với kinh nghiệm cá nhân của một người đã từng bị bắt khẩn cấp vì điều
258, tôi hiểu rõ hơn ai hết việc một công dân không được cơ chế luật
pháp bảo vệ những quyền lợi cơ bản và chính đáng trước pháp luật như thế
nào, nên việc ra đời của mạng lưới blogger Việt Nam ở thời điểm này
hoàn toàn là một sự khởi đầu của những người dám CÔNG KHAI nói, dám CÔNG
KHAI đứng cùng nhau để bảo vệ quyền được nói của mình là hoàn toàn hợp
lý và chính đáng.
Có thể nhìn vào hơn 100 người ký tên hiện tại so với dân số Việt Nam,
nhiều người sẽ nghĩ rằng chỉ là muối bỏ bể, rồi sẽ chẳng vào đâu bởi
cách hành xử “luật là tao, tao là luật” của nhà nước. Nhưng tôi tin chắc
một điều rằng chỉ cần có một người không từ bỏ quyền tự do ngôn luận,
tự do bày tỏ quan điểm của mình thì chắc chắn rằng giấc mơ tự do ấy sẽ
trở thành hiện thực.
Mạng lưới blogger Việt Nam – sự liên kết đầu tiên của những người dám
nói và quyết tâm bảo vệ quyền cơ bản của mình đến cùng trước điều 258
BLHS. Một chiếc đũa có thể bị bẻ gãy, nhưng người ta không thể bẻ cả bó
đũa. Tương tự như việc nhà nước Việt Nam có thể bắt giữ một blogger
trong im lặng, nhưng rõ ràng chuyện đó không thể tiếp diễn nếu các
bloggers đoàn kết lại và đem tiếng nói cùng khao khát quyền tự do bày tỏ
của mình ra với thế giới.
Khi Tuyên bố 258 được các thành viên của mạng lưới blogger Việt Nam trao
tận tay Cao ủy Liên Hiệp Quốc về Nhân quyền (OHCHR), chúng tôi đã được
khuyến khích là “hãy lên tiếng”.
Vâng, nếu chính chúng ta không lên tiếng vì quyền lợi của mình thì sẽ chẳng ai có thể giúp ta có được nó.
Freedom is not free!
Copy từ Dân Làm Báo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét