Ai
cũng phải ngậm ngùi trước những mất mát to lớn của dân tộc mình, những
đau khổ thê lương của người dân Việt trong gần 200 năm, kể từ ngày Pháp
thôn tính cả nước Việt làm thuộc địa . Chính vì thế, giải phóng, giành
lại và bảo vệ độc lập cho đất nước, không ai không ủng hộ. Nhưng cho
tới nay, sau hai cuộc chến tranh gian khổ để thống nhất nước nhà, từ năm
1975 đã gần 40 năm, những thành tựu gì về kinh tế xã hội có nhưng chưa
thể làm chúng ta hài lòng. Vì đâu có tình trạng ấy?
Chúng ta cần nhìn lại lịch sử, phản ánh đúng sự thực lịch sử, làm rõ những mặt được và chưa được của từng thời kỳ, giai đoạn và con người làm nên lịch sử. Nhận thức đúng lịch sử,tìm ra nguyên nhân của những sự kiện để cùng phát huy hoặc tháo gỡ đó là phương châm của con người cách mạng.
Với bất giai đoạn lịch sử nào thì các nhà lãnh đạo đất nước cần đặt lên trên hết nhu cầu hạnh phúc của nhân dân, của dân tộc.
Đặc biệt là chúng ta cần phải công khai, minh bạch giữa công và tội,
cũng như những vấn về tài năng, đức độ, phẩm chất của cán bộ lãnh đạo.
Ta
không thể phụ công lao nhưng ta cũng thể né tránh mãi những sai lầm
hoặc những khả năng chỉ đạo của cúa các nhân vật lịch sử nếu còn bị
đặt ngồi "nhầm chỗ " hoặc mua chỗ dù không có năng lực với cái tâm tầm
trí tuệ thực thụ dẫn đến có những sai lầm gây hậu quả nghiêm trọng và
thiệt hại cho nhân dân. Nhưng luật pháp lại không nghiêm hoặc chế tài bị
vô hiệu hóa do vậykhông thể xử lý nghiêm được. Nếu họ có làm sai cũng
đành kết luận vì thiếu kiểm soát, vì vấp váp mà phạm lỗi lầm... vẫn có
thể tha thứ được....
Nhìn vào mọi vấn đề đã đang diễn ra chúng ta đều thấy những sai trái vi phạm của các nhà quản lý hoặc các nhà lãnh đạo gây ra đều do trình độ văn hóa kiến thức chuyên môn chưa đạt điều kiện cần và đủ của một nhà quản lý hay lãnh đạo chuyên môn, vì thiếu khả năng, hoặc do bệnh "chủ quan duy ý chí".
Đặt dấu hỏi cho trình độ, văn hóa, kiến thức, chuyên môn...của quản lý, lãnh đạo.
Như
một quy luật, một guồng máy đã được định hình thế nào, thì sẽ chỉ chế
tạo ra được 1 thứ sản phẩm như thế. Thực tế lịch sử cho thấy " nguyên
nhân nào thì hậu quả ấy" Nếu như chúng ta nhìn lại lịch sử sau 1956 cho
tới nay những nhà cầm quân ,lãnh đạo rất giỏi trong chiến tranh và anh
hùng trong chiến đấu họ có thể hy sinh hết mình để lãnh đạo toàn dân
chiến đấu và chiến thắng kẻ thù. Nhưng khi đất nước hòa bình chúng ta
cần có những người tài cao chí lớn nhưng phải biết và phải có khả năng
trong xây dựng và phát triển kinh tế cho đất nước với cái tâm và cái tầm
hiểu biết theo sự phát triển của thế giới thì có phải tất cả đều đáp
ứng được không ?
Trong khi đó,chúng ta thiếu và chưa có
định hướng xây dựng nguồn nhân lực chất lượng cao. Thậm chí còn bị chảy
máu chất xám ra nước ngoài. Những cơ chế tuyển dụng và lựa chọn cán bộ
tại các cơ quan quản lý nhà nước và các cơ quan chuyên môn kiểu "con ông
cháu cha, thế hệ hậu duệ " thực chất là "người dốt làm ra chính sách
bắt người giỏi thực hiện " thì có đi ngược quy luật tư nhiên không?
Trong thực tế không ít người lãnh đạo,
quản lý nhà nước đứng trước những mối lợi to lớn khi kinh tế khá lên,
họ bị suy thoái nhanh chóng trong đạo đức, mau chóng phân hóa thành
những nhóm lợi ích cạnh tranh nhau về quyền và lợi. Hệ
lụy của chuỗi sai lầm suy thoái đạo đức đó trở thành làn sóng lớn làm
tiềm lực kinh tế của đất nước ngày thêm giảm sút, nó làm băng hoại khối
đoàn kết dân tộc, làm cạn kiệt nhân tài, tiêu hao trầm trọng niềm tin
của nhân dân, đồng thời cũng là nguyên nhân sâu xa của tình trạng ngày
càng tụt hậu so với các nước láng giềng trước 1975 từng thua xa VN
(Thái, Miên), hoặc chỉ tương dương miền Nam VN (Nam Hàn, Đài Loan...).
Thuận lợi lớn nhất và căn bản cho sự tồn tại của dân Việt, của nước Việt hiện nay về tinh thần vẫn là niềm tin vào sức sống dân tộc, và về lực lượng vật chất, nhân sự vẫn là tầng lớp thanh niên sinh viên trí thức, quân nhân, công nhân, nông dân và dân nghèo thành thị, đồng thời với lực lượng việt kiều, trí thức, khoa học gia, công kỹ nghệ gia có mặt trên khắp các nước lớn trên thế giới. Đó là những điều kiện tốt để chúng ta sử dụng người tài, giáo dục nuôi dưỡng và chăm sóc nhân tài ./.
Kinh tế Việt Nam đang tụt hậu so với khu vực. (Ảnh minh họa)
Điều
quan trọng mà nhân dân và đất nước đang cần ở những người viết lịch sử
là phải vạch rõ nguyên nhân sâu xa của tình hình đất nước.để đi đến
kết luận dứt khoát là phải có giải pháp để nuôi dưỡng và phát triển hay
trưng dụng nhân tài một cách công khai minh bạch và vì dân vì nước.
Thuận lợi lớn nhất và căn bản cho sự tồn tại của dân Việt, của nước Việt hiện nay về tinh thần vẫn là niềm tin vào sức sống dân tộc, và về lực lượng vật chất, nhân sự vẫn là tầng lớp thanh niên sinh viên trí thức, quân nhân, công nhân, nông dân và dân nghèo thành thị, đồng thời với lực lượng việt kiều, trí thức, khoa học gia, công kỹ nghệ gia có mặt trên khắp các nước lớn trên thế giới. Đó là những điều kiện tốt để chúng ta sử dụng người tài, giáo dục nuôi dưỡng và chăm sóc nhân tài ./.
MaiHuy PT
Copy từ: Tầm Nhìn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét