Lê Đỉnh
Đã đến lúc chúng tôi thấy cần
trao đổi thẳng thắn với chư vị, trên tinh thần nói thẳng, nói thật. Nếu
điều này có làm cho các vị không vừa lòng thì xin chư vị thông cảm, vì
chúng tôi không quen dối trá và giấu diếm sự thật.
- Nhà chúng tôi ở đều là biệt thự, mà không biệt thự thì cũng phải là nhà loại sang.
- Xe chúng tôi đi phải là xe loại xịn nhất nước.
- Thức ăn của chúng tôi phải là cao lương mỹ vị.
- Sức khỏe của chúng tôi là tài sản quốc gia, phải có người bảo vệ và chăm sóc đặc biệt.
- Tài
sản của chúng tôi phải là tài sản quốc gia gom lại và nhân dân phải có
nghĩa vụ đóng góp, làm cho nó ngày càng dày dặn và kếch xù hơn.
- Con
cháu chúng tôi phải được học tập và rèn luyện ở những trường tốt nhất,
bất kể ở trong hay ngoài nước, đặc biệt là ở các nước tư bản giãy chết.
Chúng phải có vị trí xứng đáng để tiếp tục sự nghiệp cao cả và sự cống
hiến vĩ đại của cha, ông chúng.
- Nếu làm chính trị thì phải nằm trong tốp lãnh đạo kế cận và phải thăng tiến với mức siêu tốc.
- Nếu làm kinh doanh thì phải là doanh nhân thành đạt, giàu có, siêu hạng.
- Nếu làm nghiên cứu khoa học thì phải là cán bộ quản lý.
Dựa vào lý lịch
cha truyền con nối như bác Kim, bác Ủn. Với truyền thống cách mạng vẻ
vang của gia đình, chúng tôi đã xử lý thành công vấn đề này, sẽ còn tiếp
tục và mãi mãi với các hậu duệ để bảo vệ nền móng vững chắc và sự
trường tồn của chế độ.
- Sống đã vậy, chết chúng tôi phải có nghĩa địa riêng, không chung đụng với bất cứ ai.
Sứ mệnh lịch sử
mà dân tộc giao phó, chúng tôi đã hoàn thành xuất sắc, đưa cách mạng
Việt Nam đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, được nhân dân tin yêu
và kính phục, được ghi trong hiến pháp. Chúng tôi sẽ thừa thắng xốc tới,
tiếp tục và đẩy mạnh xây dựng thành công chủ nghĩa xã hội, cho dù chưa
biết mặt ngang, mũi dọc nó như thế nào. Không những thế còn phải phấn
đấu xây dựng thắng lợi chủ nghĩa xã hội trên phạm vi toàn thế giới.
Công lao của
chúng tôi như vậy, chẳng lẽ lại để cho bọn người cơ hội, suy thoái, cùng
với các thế lực thù địch nhảy vào xâu xé và đòi chia phần sao? Máu
người đâu phải nước lã! Bàn tiệc bày sẵn đã có chủ, bỗng dưng có những
kẻ không có công lao, thành tích gì ở đâu nhảy vào đòi thụ hưởng thì ai
mà chịu được các vị “khách không mời mà đến” này?
Quyền lực đâu phải là thứ phân chia một cách dễ dàng như vậy được?
Hơn lúc nào hết
chúng ta phải khẳng định vai trò tiên phong, gương mẫu của một chính
đảng được rèn luyện, thử thách trong bão táp cách mạng và đã được thực
tế chứng minh, nhất là 38 năm qua, sau ngày đất nước thống nhất. Chúng
ta không chỉ thành công trên mặt trận kinh tế, đời sống nhân dân từ miền
xuôi đến miền núi không ngừng được cải thiện. Tự do, dân chủ, nhân
quyền có rất nhiều tiến bộ, được thế giới công nhận và hết lời ca ngợi.
Không có chúng
tôi thì làm gì có non song đất nước, có dân tộc mà nói đến Tổ quốc, đồng
bào? Không có sự lãnh đạo của Đảng ai biết đến Việt Nam trên bản đồ thế
giới?
Vậy thì làm sao chúng tôi lại không được hưởng đặc quyền, đặc lợi, dành cho cá nhân, gia đình, họ tộc và phe nhóm?
Các thế lực thù
địch, bọn diễn biến hòa bình, bọn suy thoái các kiểu từ tư tưởng đến
đạo đức, lối sống… đang rất cay cú và hằn học, đòi xóa bỏ chúng tôi. Họ
đòi đa nguyên đa đảng, đòi tam quyền phân lập, đòi quân đội phải “trung
với nước, hiếu với dân” như ý cụ Hồ. Họ không hiểu trung với nước có
nghĩa là trung với Đảng. Không có Đảng thì làm gì có nước và ngược lại,
nước mà không có Đảng thì nước không chỉ ô nhiễm mà còn chảy ra sông ra
biển của người khác, chứ làm được cái gì?
Đối với chúng
tôi, tiền bạc của cải là rất quý báu không thì ai dại gì mà làm cách
mạng? Nó càng nhiều, càng ít, nhưng mà chúng tôi quan tâm đặc biệt là
sự lựa chọn của lịch sử, nhân dân đã giao phó thì phải “chịu” vậy. Dù
không muốn, dù vạn bất đắc dĩ, chúng tôi cũng không thể thoái thác.
Tận trung với
Đảng, tận hiếu với dân là động cơ, là mục tiêu cháy bỏng, mà chúng tôi
đêm ngày tâm niệm. Chúng tôi sẵn sàng phục vụ đến hơi thở cuối cùng kể
cả đời con, đời cháu và các hậu duệ nối tiếp.
Thưa các vị thế lực thù địch, các vị diễn biến hòa bình và các vị suy thoái các kiểu…
Cái gì đã là “tất yếu”, là “quy luật”, là lịch sử giao phó, là ý dân tức ý trời thì xin các vị đừng bàn dông dài cho rách việc.Tác giả gửi :Quê Choa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét