* CÓC TÍA
Báo Dân trí ngày 6-1-2013 đưa tin: Sau 35 năm nằm lại quạnh hiu giữa đất
rừng Cao Lộc (Lạng Sơn) theo sự kiên trì nhiều lần đề nghị của gia đình, hài
cốt liệt sĩ Lê Đình Chinh, sinh năm 1960, quê ở xã Hoằng Quang, huyện Hoằng Hóa
(Thanh Hóa) đã được đưa về an táng tại nghĩa trang Liệt sĩ Hàm Rồng.
Điều đáng suy ngẫm là
những năm gần đây, trên báo, sách giáo khoa, các phương tiện truyền thông “lề
phải” Việt Nam khi viết “đụng đến Trung Quốc” các từ ngữ vốn trong sáng của
nước Việt ta đều bị “sát hại” ngầm, làm mất đi chuẩn hóa, chính xác của tiếng Việt. Ví như: “Hai
Bà
Trưng đánh giặc lạ”, “tàu lạ ở Biển Đông”, “những người lạ qua biên
giới”,
“hàng lạ tràn ngập thị trường”... "Không phải là cắt cáp, mà không may
làm đứt cáp", "Không phải tàu ngư chính mà là ghe giã cào", "Tuy Trung
Quốc đánh ta, ta phải biết ơn Trung Quốc"...
Rồi đến những từ lạ hoắc như "diễn biến hòa bình", gom nhặt từ Hội nghị Thành Đô kèm theo mớ gia vị "16 chữ vàng", "4 tốt"...; nay lại xuất hiện liên tục phổ biến trên các báo, đài, nghị quyết, hội nghị, phát biểu của lãnh đạo và quan chức ta, như một thứ trang sức lý luận. Nó được "nhập khẩu" từ lò sản xuất Trung Nam Hải, mà hầu như chỉ có Việt Nam mới tiếp nhận nó rồi tự loang rộng ra. Nhiều trí thức cũng nói: "Đừng đánh tráo khái niệm ngôn ngữ"! Bởi 4 cái chữ vô duyên cực đại, lạc lõng ruồi bay ấy chẳng có hay ho gì, không hàm chứa ý nghĩa gì cả. Nếu suy nghĩa của từ, thì 'diễn biến chiến tranh' mới ngán, chứ 'diễn biến hòa bình' thì lo gì mà đưa con ngáo ộp ấy ra dọa thiên hạ, ai chống "diễn biến hòa bình" được coi như anh hùng Đông-ky-sốt hoặc ít nhất cũng có dòng máu truyền thống AQ chăng?
Cũng cần nói thêm cho rõ, kẻo lại bảo rằng Cóc Tía tui đây cố tình áp đặt, vu khống:
Diễn biến hòa bình lần đầu tiên được đưa ra trong thời kỳ 'chiến tranh lạnh' bởi John Foster Dulles (cựu ngoại trưởng Hoa Kỳ) trong những năm 1950 với một ý nghĩa đơn thuần khác. Lợi dụng đó, từ năm 1959 tại Trung Quốc, Mao Chủ tịch kêu gào chống lại "diễn biến hòa bình" theo sự đắc ý như sáng kiến “gậy ông đập lưng ông”, như “lấy thằng đầu bò trị thằng đầu bò”… Tại Việt Nam: Khái niệm này trong hai thập niên qua (bê về từ Hội nghị Thành Đô 1990) được đưa ra, được coi như là một trong những mối đe dọa lớn nhất tới sự tồn tại của Đảng Cộng sản và chế độ xã hội XHCN, như sự kình chống quyết liệt, thâm độc của chủ nghĩa tư bản, đế quốc và người Việt “hải ngoại phục quốc” phục thù, như thứ “thế lực thù địch” nguy hiểm. Tự mình dựng lên như thứ hình nộm rồi lu loa rùm beng loa thùng, ai mà chấp nhận sự vô lý, vô nghĩa ầm ầm đó. Thế mà cứ nói ra rả, tán nát băm vụ đến mức nghe như diễn tấu hài! Có người còn thổi lên như phim ma quái, kinh dị.
Ngoài diễn biến hòa bình do lực lượng này-khác tác động, xúi giục, một phần quan trọng khác, tự dưng lại đẻ ra suy (lý) luận rằng: "tự diễn biến hòa bình", tức là nhận thức của cá nhân hay tổ chức trong nước tự thay đổi, làm chủ nghĩa cá nhân trỗi dậy, lây lan trên diện rộng khiến "xa rời mục tiêu chủ nghĩa xã hội". Sao ngôn từ Việt vốn trong sáng vậy mà suốt ngày bị người ta tô vẽ bị mổ xẻ, làm thịt, hành hạ, đến mức rối hơn gà mắc tóc?
Rồi đến những từ lạ hoắc như "diễn biến hòa bình", gom nhặt từ Hội nghị Thành Đô kèm theo mớ gia vị "16 chữ vàng", "4 tốt"...; nay lại xuất hiện liên tục phổ biến trên các báo, đài, nghị quyết, hội nghị, phát biểu của lãnh đạo và quan chức ta, như một thứ trang sức lý luận. Nó được "nhập khẩu" từ lò sản xuất Trung Nam Hải, mà hầu như chỉ có Việt Nam mới tiếp nhận nó rồi tự loang rộng ra. Nhiều trí thức cũng nói: "Đừng đánh tráo khái niệm ngôn ngữ"! Bởi 4 cái chữ vô duyên cực đại, lạc lõng ruồi bay ấy chẳng có hay ho gì, không hàm chứa ý nghĩa gì cả. Nếu suy nghĩa của từ, thì 'diễn biến chiến tranh' mới ngán, chứ 'diễn biến hòa bình' thì lo gì mà đưa con ngáo ộp ấy ra dọa thiên hạ, ai chống "diễn biến hòa bình" được coi như anh hùng Đông-ky-sốt hoặc ít nhất cũng có dòng máu truyền thống AQ chăng?
Cũng cần nói thêm cho rõ, kẻo lại bảo rằng Cóc Tía tui đây cố tình áp đặt, vu khống:
Diễn biến hòa bình lần đầu tiên được đưa ra trong thời kỳ 'chiến tranh lạnh' bởi John Foster Dulles (cựu ngoại trưởng Hoa Kỳ) trong những năm 1950 với một ý nghĩa đơn thuần khác. Lợi dụng đó, từ năm 1959 tại Trung Quốc, Mao Chủ tịch kêu gào chống lại "diễn biến hòa bình" theo sự đắc ý như sáng kiến “gậy ông đập lưng ông”, như “lấy thằng đầu bò trị thằng đầu bò”… Tại Việt Nam: Khái niệm này trong hai thập niên qua (bê về từ Hội nghị Thành Đô 1990) được đưa ra, được coi như là một trong những mối đe dọa lớn nhất tới sự tồn tại của Đảng Cộng sản và chế độ xã hội XHCN, như sự kình chống quyết liệt, thâm độc của chủ nghĩa tư bản, đế quốc và người Việt “hải ngoại phục quốc” phục thù, như thứ “thế lực thù địch” nguy hiểm. Tự mình dựng lên như thứ hình nộm rồi lu loa rùm beng loa thùng, ai mà chấp nhận sự vô lý, vô nghĩa ầm ầm đó. Thế mà cứ nói ra rả, tán nát băm vụ đến mức nghe như diễn tấu hài! Có người còn thổi lên như phim ma quái, kinh dị.
Ngoài diễn biến hòa bình do lực lượng này-khác tác động, xúi giục, một phần quan trọng khác, tự dưng lại đẻ ra suy (lý) luận rằng: "tự diễn biến hòa bình", tức là nhận thức của cá nhân hay tổ chức trong nước tự thay đổi, làm chủ nghĩa cá nhân trỗi dậy, lây lan trên diện rộng khiến "xa rời mục tiêu chủ nghĩa xã hội". Sao ngôn từ Việt vốn trong sáng vậy mà suốt ngày bị người ta tô vẽ bị mổ xẻ, làm thịt, hành hạ, đến mức rối hơn gà mắc tóc?
Điều quái lạ: Không biết từ quy định của ai, từ đâu, lúc nào,
mà nay nói đến Trung Quốc người Việt ta phải thận trọng hơn kỵ húy, phạm thượng
thời vua chúa phong kiến xa xưa?
Tác giả viết là Lê Đình Chinh bị bọn “côn đồ sát hại”.
Côn đồ nào? Côn đồ sao mà chọn giữa lúc quân đội Việt Nam đang đánh qua
biên giới Tây Nam tấn công bọn diệt chủng Polpot để nhảy sang đất Việt
gây hấn, dậm doa, cảnh cáo? Rồi hơn 5 tháng sau (17-2-1979) ào ạt chiến
thuật "biển người" xâm lược Việt Nam trên toàn tuyến 6 tỉnh biên giới
phía Bắc? Bọn lính Tàu đã “Can Lộ Lộ” thế mà còn giấu diếm làm gì? Hóa
ra nịnh Tàu, sợ Tàu, nhưng không khéo chính “ông Tàu” cũng bị xúc phạm
trắng trợn đấy nhé! “Ông anh Lớn” mà tự ái thì nguy to!
Vậy là báo Dân trí ám chỉ Quân đội Trung Quốc chẳng ra cái thá gì, chỉ
là lũ
côn đồ hay sao? Hơn nữa, hành động hy sinh anh dũng của người chiến sĩ
biên
phòng Việt Nam gìn giữ biên cương của Tổ quốc thì lại gọi là “bị sát
hại”, cứ
như là thằng côn đồ kẻ cướp từ ống cống chui lên giết hại người đi
đường. Hỏi
“ông Dân Trí”: Nếu Lê Đình Chinh chỉ “bị bọn côn đồ sát hại”, thì tại
sao Lê Đình
Chinh hy sinh ngày 25/8/1978, chỉ hơn 2 tháng sau (ngày 31-10-1978),
Chủ tịch nước đã ký Truy tặng danh
hiệu Anh hùng LLVTND?
Lính Trung Quốc gây hấn biên giới Việt - Trung 1978 (Chỉ mặt đe dọa phóng viên Việt Nam chụp ảnh) - Đây là "côn đồ"? |
Trong khi đó, trang Wikipedia tiếng Việt giới thiệu về Anh hùng liệt sĩ Lê Đình Chinh ghi
rõ: “Lê
Đình Chinh là chiến sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam đầu tiên mất
trong chiến tranh tbiên giới Việt – Trung, tại mặt trận Lạng Sơn trong khi thi hành nhiệm vụ ngăn cản quân
Trung Quốc tràn qua biên giới Việt Nam. Tên tuổi của Lê Đình Chinh trở
thành một trong những biểu tượng anh hùng của thế hệ thanh niên Việt Nam trưởng
thành trong khói lửa chiến tranh vệ quốc…Lê Đình Chinh nhập ngũ năm 15 tuổi.
Sau thời gian huấn luyện, Lê Đình Chinh được biên chế vào đại đội 6, tiểu đoàn
2, trung đoàn 12, Bộ tư lệnh Công an vũ trang nhân dân (nay là Bộ đội biên
phòng). Anh từng tham gia chiến đấu nhiều trận với quân Pôn Pốt - Iêng-xa-ri
trong chiến tranh biên giới Tây Nam,
lập được một số công trạng”.
Thế mà, các nhà báo, các nhà tuyên huấn và sọan sách
giáo khoa lịch sử, văn học lại quá hăng hái đi “tự sát hại tiếng Việt” của
chính mình!
Nhân đây, cũng cần nói thêm rằng: Ngay trong trang
Wikipedia tiếng Việt trích dẫn đường LINK các bài: “Lê Đình Chinh trong ký ức người
mẹ”:
(http://tuoitrethanhhoa.vn/NewsDetail/tabid/96/MenuID/21/ID/2603/Default.aspx
); Và bài “Tiểu sử anh hùng Lê Đình Chinh”: (http://www.kontumcity.edu.vn/index.php?option=com_tintuc&task=detail&id=1204&school=thcs-ledinhchinh
). Thì cả hai bài tư liệu quan trong trên đây đều bị gỡ bỏ từ bao giờ. Có kiên
trì dán LINK tại mấy file tường lửa mạnh cũng đành bó tay, chỉ thấy thông báo
lỗi: “Trang này không tồn tại”?!
Ôi, thảm thương thay cho
tiếng Việt và sự thiệt thòi, mất mát quyền truy cập thông tin của người Việt
đầu thế kỷ 21 hiện đại hóa này, thời kỳ bùng nổ thông tin toàn cầu!
C.T
--------------
> Bài liên quan:
http://dantri.com.vn/xa-hoi/anh-hung-liet-si-le-dinh-chinh-duoc-dua-ve-que-an-tang-682001.htm
Copy từ: Bùi Văn Bồng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét