THIÊN THẦN KHÔNG CÔ ĐƠN.
(VUI BUỒN THÁNG TÁM)
NGUYỄN THƯỢNG LONG
Sinh thời…trong một lần trò chuyện với
chính khách Nhật Bổn Inukai Ki, khi luận bàn về người Việt Nam, ông Tôn
Trung Sơn, cha đẻ của nền cộng hoà Trung Hoa Dân Quốc đã buông một câu
hết sức bất ngờ :
“ Người việt Nam có căn tính nô lệ.
Ngày xa xưa họ bị chúng tôi đô hộ, ngày nay họ bị người Pháp đô hộ.
Dân tộc ấy không có tương lai”. (Từ Thực Dân đến Cộng Sản, bản tiếng Anh – Bản dịch của Mạc Định Paris 1962 trang 22).
Có thật chúng ta phải mang
gương mặt u buồn và bất hạnh đến như thế không ? Không cần phải viện dẫn
lịch sử 4000 năm của dân tộc làm gì, lời giải cho câu hỏi này có thể
tìm thấy từ sự bừng tỉnh của một bộ phận công dân đã gây nên những rạn
vỡ những giá trị tưởng như vĩnh viễn úp chụp lên đời sống tinh thần của
cộng đồng. có thể tìm thấy ở thái độ sống chấp nhận “Cháy hết mình…Hoa Phượng nhẹ nhàng rơi!” của
một số người con của dân tộc…mà mỗi lần nhắc đến họ là một lần chúng ta
tin tưởng vào sự trường sinh của dân tộc bất chấp có thể đã bị rơi vào
nghịch cảnh khốn cùng đến như thế nào!
Phản đối Trung Quốc xâm lấn biển đảo của
tổ quốc mình bằng những khẩu hiệu ôn hoà…Điếu Cầy, Cù Huy Hà Vũ, Vi Đức
Hồi, Nguyễn Xuân Nghĩa, Vũ Hùng, Phạm Thanh Nghiên cùng nhiều người khác
…đã phải lọt vòng lao lý. Còn việc đối đầu với ĐCS…hơn 50 năm trước chỉ
ở mức đòi đảng trả lại mình quyền tự do sáng tác và đòi rà soát lại con
đường Mác – Lê mà hàng loạt văn nghệ sĩ trí thức cao cấp đã tan cả cuộc
đời trong các vụ án Nhân Văn Giai Phấm và xét lại chống đảng. Gần đây
nhất trong phiên toà công khai tại Huế ngày 30 – 3 – 2003, linh mục
Nguyễn Văn Lý chỉ hô “Đả đảo ĐCS…” lập tức ông bị an ninh
bịt mồm giữa thanh thiên bạch nhật…vậy mà Nguyễn Phương Uyên cô sinh
viên 20 tuổi đời dám lấy máu để viết lời nguyền:
“Đi chết đi ĐCS Việt Nam!”
“Tầu khựa cút khỏi Biển Đông!” …
Vậy mà nền pháp lý XHCN nổi tiếng với
những án bỏ túi, những phiên toà Kan gu ru vẫn phải lùi bước…Đây là điều
chưa từng thấy, là không tiền khoáng hậu và cô sinh viên này sở hữu một
bản lĩnh phản kháng chưa từng có. Xã hội Việt Nam qua sự kiện này rõ
ràng là một xã hội có vấn đề rồi.
Hãy nghe lại, trong phiên toà sơ thẩm Long An, Nguyễn Phương Uyên và bạn cô là Đinh Nguyên Kha, họ đã nói những gì?
- “Tôi là sinh viên yêu nước, nếu phiên toà hôm nay kết tội tôi thì những người trẻ khác sẽ sợ hãi và không còn dám bảo vệ chủ quyền đất nước. Nếu một sinh viên tuổi trẻ như tôi mà bị kết án tù vì yêu nước thì thật sự tôi không cam tâm”.
- “ Việc tôi làm tôi chịu, yêu cầu không gây khó khăn cho gia đình tôi. Tôi là 1 sinh viên, đại diện cho tầng lớp trí thức, sức mạnh của đất nước, tôi mong muốn phiên toà hôm nay xét xử công bằng để tôi sớm được trở về với cộng đồng, tiếp tục cống hiến cho đất nước và để thực hiện lòng yêu nước”.
Đinh Nguyên Kha đã nói gì?
“Tôi trước sau vẫn là một người
yêu nước, yêu dân tộc tôi. Tôi không hề chống lại dân tộc tôi, tôi chỉ
chống ĐCS, chống ĐCS thì không phải là tội”.
Cho đến thời điểm kết thúc buổi sáng (16 – 8 – 2013) phiên toà phúc thẩm Long An Phương Uyên vẫn nói những gì?
“Tôi không xin giảm án. Tôi chỉ
yêu cầu Toà xử đúng người đúng tội bởi tôi chống ĐCS, nhưng không phải
là tôi chống lại đất nước, dân tộc hay tổ quốc Việt Nam. Tôi yêu tổ quốc
tôi, nhưng xin hội đồng xét xử đừng đồng nhất đảng với Tổ Quốc. ĐCS
thực chất cũng chỉ là một tổ chức nên không thể cào bằng được. Không thể
vì cái sự quá tôn sùng 1 đảng phái mà mọi người, nhất là hội đồng xét
xử cào bằng đảng với tổ quốc Việt Nam”.
Sau phiên toà phúc thẩm Long An, được trả lại tự do ở mức án 3 năm tù treo, Phương Uyên đã nói gì?
“Tôi không muốn mắc phải căn
bệnh rất khó trị ở các thanh niên cùng tuổi tôi. Tôi muốn làm một bài
thuốc để thanh niên Việt Nam nhìn thấy mà làm hết mình, “cháy” hết mình
không còn bị vô cảm và sợ hãi vốn đã tiêm nhiễm ngay từ bé…”.
Có thể nói: Phiên toà Long An cả sơ thẩm
và phúc thẩm đã đi vào lịch sử giải phóng cái tâm thế nô lệ của một bộ
phận con người Việt Nam chúng ta đang bị tha hoá nhân cách theo cái trào
lưu “Ngậm miệng cho lành!” & văn vở hơn là“Chỉ biết còn Đảng còn Tiền!” đầy tầm thường và thực dụng.
Có thể nói: Phiên toà Long An cả sơ thẩm
và phúc thẩm đã ghi vào lịch sử chiến công làm “GIẢI THIÊNG” nhiều giá
trị hư ảo đã đè nặng lên tinh thần dân tộc nhiều thập kỉ qua.
Có thể nói: Phiên toà Long An cả sơ thẩm
và phúc thẩm qua hình bóng Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha đã
chính thức đưa thế hệ 8x và 9x vào vị thế là những Thiên Sứ xuất hiện để
báo tin…VĂN MINH sẽ chiến thắng DÃ MAN! CHÍNH NGHĨA sẽ chiến thắng PHI
NGHĨA! YÊU THƯƠNG sẽ chiến thắng HẬN THÙ! ĐOÀN KẾT sẽ chiến thắng CHIA
RẼ! HỐI SINH sẽ trở về thế chỗ cho LỤN BẠI!
Phiên toà Long An đã kết thúc nhanh đến
bất ngờ, nhưng nhờ có nguồn thông tin ăm ắp trên các trang mạng xã hội
mà ai ai cũng biết: Có một cuộc đấu trí căng thẳng giữa 2 thế lực. Một
bên tìm mọi cách để hạ gục tinh thần của Phương Uyên, như phòng xử kín
đặt rất xa để người bên trong không nghe thấy tiếng la ó ủng hộ từ bên
ngoài. Không cho Uyên Kha mặc đồ trắng truyền thống dễ gây xúc động, bắt
mặc đồ tím, đồ xanh cho già đi trước ống kính. Hết buổi xử buổi sáng
vẫn y án sơ thẩm. Thì cũng lại tồn tại một thế lực từ xa qua một “Nút
Bấm” mơ hồ nào đó đã làm mọi cách để củng cố sức mạnh nội tại cho Phương
Uyên như: Trước giờ xử cho phép Phương Uyên gặp gỡ gia đình, người
thân, cô bác trong đoàn nhân sĩ trí thức đến từ Hà Nội và Sài Gòn. Công
an Long An đột ngột tuyên bố máy dò kim loại bị hỏng, tạo điều kiên cho
vô số máy ghi âm được tuồn vào phòng xử. Công an Long An tuyên bố không
phá sóng và từ chối không cung cấp 4 đầu gấu xã hội đen Long An để hù
doạ những người đến ủng hộ Phương Uyên, tạo điều kiện thuận lợi cho một
cuộc biểu tình làm náo động Thành phố Long An hôm đó. Nhân chuyện bàn về
“Nút Bấm” vô hình…không thể không suy nghĩ về một thông tin cho
biết…chỉ một cú điện thoại của một nhà lãnh đạo cao cấp nào đó gọi cho
con trai Điếu Cầy, người tù lương tâm nổi tiếng Điếu Cầy đã ngừng tuyệt
thực! Lại có tin vị lãnh đạo đó đã gửi quà, thuốc quý tới cho Luật Sư
bất đồng chính kiến nổi tiếng Lê Hiếu Đằng những ngày ông Đằng dưỡng
bệnh và viết “Suy nghĩ trong những ngày nằm bệnh” đang gây xôn xao dư luận.
“Thiên Thần Áo Trắng” đó không cô đơn
Nhà lãnh đạo cao cấp đó là ai? Ông ta
đang ở Đông Anh Hà Nội! Sài Gòn! Cà Mâu! Long An! Nghệ An! Hà Tĩnh!… Hay
ở bên kia đại dương trong toà Nhà Trắng, nơi ông Trương Tấn Sang vừa đi
qua với biết bao hy vọng Hoa Kỳ sẽ giúp đỡ cho Việt Nam thoát được
những ngày bĩ cực vì Trung Quốc? Với những quốc gia có nền dân chủ thực
sự, mọi điều đều dễ dàng được minh bạch…câu trả lời không có gì là khó
khăn cả. Vậy mà ở Việt Nam quê hương tôi, câu hỏi ông lớn nào trong ban
lãnh đạo Việt Nam đã đặt tay lên “Nút Bấm” từ xa để chi phối kết quả của
phiên toà Long An hôm đó, phải trả tự do cho Nguyễn Phương Uyên ngay
tại Toà, mãi mãi vẫn là một thách đố.
Không biết dân tộc tôi có khiếm khuyết gì
về tố chất, mắc phải tiền oan nghiệp chướng gì mà người tử tế, làm việc
lương thiện mà lại phải lén lút không được minh bạch như vậy?
Có thể vì những lý do nào đó mà một bộ
phận người Việt Nam hôm nay đã quên, hay cố tình giả vờ quên biết bao Gò
– Đống… chứa đầy xương cốt ngoại nhân là tổ tiên của người Tầu vẫn còn
nằm rải rác khắp các cửa ô Hà Nội nghìn năm văn hiến. Nhưng, vẫn còn có
một Việt Nam của những người con gái, con trai lứa tuổi 8x – 9x như
Nguyễn Phương Uyên, Đỗ Nguyên Kha cùng biết bao các Bloger rất trẻ khác
đang thực thi ngoạn mục cuộc quốc tế vận để huỷ bỏ điều 258 và Nghị Định
72 cùng trùng điệp là đội ngũ nhân sĩ, trí thức trong và ngoài
nước…đang thực sự đóng vai trò phản biện tích cực để sớm có một Việt Nam
thay đổi theo hướng Dân Chủ – Đa Nguyên xứng tầm với truyền thống Đại
Việt có lịch sử nhiều nghìn năm. Một Việt Nam như thế! Nếu có được sống
lại, liệu Tôn Tiên Sinh có còn dám nói:
“Dân tộc đó có căn tính nô lệ!”
“Dân tộc đó không có tương lai!…”
như những gì mà Tôn Tiên Sinh đã nói bừa, nói lấy được nữa không ? ./.
Hà Đông ngày Trung Thu 2013
Nguyễn Thượng Long
- Nơi ở: Tổ 6 – Đường Văn La – Phường Phú La – Hà Đông – Hà Nội.
- ĐT: 0433521066 & 01652323836.
- Email: nguyenthuonglong571@gmail.com
Đón đọc:
“Hệ lụy Lê Hiếu Đằng” & “Đặng Ngọc Viết…cháy hết mình!”
(NỖI BUỒN THÁNG 9)
.
Tác giả gửi cho: Nguyễn Tường Thụy’ blog......................
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét