Ngành công an đừng xúc phạm thiên hạ nữa!
Nguyễn Đình Ấm
.
Hôm 5/2/2013 Lê Anh Hùng- người đang kiện cáo một số vị lãnh đạo, hay
đi biểu tình chống TQ đã được thả sau 10 ngày bị bắt đưa vào trung tâm
bảo trợ xã hội HN (quản lý những người bị bệnh tâm thần, điên…) với lý
do mẹ già Trần Thị Niệm của Hùng có đơn yêu cầu cho con trai đi khám
bệnh. Thế nhưng sau đó theo bà Niệm thì bà bị công an liên tục sách
nhiễu và bực con dâu nên nói bâng quơ với chính quyền muốn cho Hùng đi
khám bệnh.Thế là, người ta đã “thần tốc” bắt Hùng vào trung tâm bảo trợ
XH – Nơi mà đáng lẽ phải xác định được bệnh rồi mới đưa tới. Khi bà Niệm
biết tin vào thăm con họ ra điều kiện phải làm đơn yêu cầu cho Hùng đi
khám bệnh thì mới được gặp con…Thế là lá đơn hợp lý hóa việc “bắt cóc”
Hùng đã hoàn thành…
Kịch bản này được dàn dựng công phu và rất “nghiệp vụ” nhưng chỉ
được có mấy hôm sau “cái kim trong bọc” đã lòi ra khi nguyên văn lá thư
của mẹ Hùng được đăng tải công khai trên mạng và nhiều người đã trực
tiếp gặp mẹ Hùng.
Nghiệp vụ của ngành công an có thể gọi là vô tận, riêng trong việc
bắt người cũng rất “phong phú”. Việc bắt kẻ đang phạm tội quả tang (cướp
giật, hành hung,…) thì đơn giản chỉ cần nhân viên có chút sức khỏe, võ
thuật…là “hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ”. Truy bắt các tội tinh vi như
buôn hàng quốc cấm, trộm cướp, lừa đảo, giết người…tuy cũng phức tạp
nhưng “chính danh”, được nhân dân hưởng ứng, tôn vinh. Tuy nhiên, việc
bắt những đối tượng “tuyên truyền chống nhà nước,âm mưu lật đổ chính
quyền nhân dân..” (thực chất là bất đồng chính kiến với nhà cầm quyền)
hoặc kiện, tố cáo quan trên, biểu tình chống láng giềng “cùng ý thức
hệ”…thì thuộc loại “nhậy cảm” bị dân chúng phản đối nên khi bắt họ cũng
cần những kịch bản làm sao để không ổn ào gây bất an trong xã hội, trên
thế giới, mất “uy tín” nhà cầm quyền. Thế nhưng, hình như kịch bản bắt
các loại “tội phạm tế nhị” này của công an khó sáng tác, kho kịch bản đã
cạn kiệt?
Khi công an Sài thành bắt TS Cù Huy Hà Vũ thì ban đêm ập vào phòng
trọ lục lọi gậm giường, sọt rác vớ hai chiếc bao cao su “đã qua sử dụng”
vốn đầy rẫy ở các nhà nghỉ để bắt TS Vũ. Nghiệp vụ này làm nhà văn Võ
Thị Hảo “ô nhục hứng” làm bài “hịch” (nhái theo bài “Hịch tướng sĩ”) “Vụ
án hai bao cao su dùng rồi…cáo” đăng trên mạng “tôn vinh” thứ bèo nhèo,
nhơ nhớp, tanh tưởi…trở thành “đặc sản’ của VN vô cùng quý, đêm đêm các
nhà nghỉ, khách sạn “lấy đèn soi” thu lượm không bỏ sót một cái nào để
bảo quản sử dụng…ghi một “dấu son” vào lịch sử ngành tư pháp VN.
Ở vụ “Điếu cày” CA dùng kịch bản bắt Nguyễn Văn Hải lý do trốn thuế rồi khám xét nhà, máy tính thu những bài viết “ tuyên truyền chống nhà nước XHCN…” nhập kho. Ông Hải bị đi tù do trốn thuế trước. Sau khi Điếu cày hết hạn tù thì khui tài liệu thu từ trước ra xử cho đi tù tiếp về tội “chính thức”…
Ở vụ “Điếu cày” CA dùng kịch bản bắt Nguyễn Văn Hải lý do trốn thuế rồi khám xét nhà, máy tính thu những bài viết “ tuyên truyền chống nhà nước XHCN…” nhập kho. Ông Hải bị đi tù do trốn thuế trước. Sau khi Điếu cày hết hạn tù thì khui tài liệu thu từ trước ra xử cho đi tù tiếp về tội “chính thức”…
Tưởng sau vụ này phải tạm thay kịch bản khác cho khỏi nhàm thì đến
lượt anh em luật sư Lê Quốc Quân, (Lê Đình Quản, Lê Quốc Quân) CA lại
dùng luôn kịch bản y như với vụ Điếu Cày.
Cứ cho là Điếu cày Nguyễn Văn Hải, anh em nhà Lê Quốc Quân có trốn
thuế thật nhưng có đáng bắt giam? Ngoài ai cũng biết khối kẻ X,Y,Z rõ
ràng làm thất thoát của dân hàng trăm nghìn tỷ đồng, làm nền kinh tế đất
nước khánh kiệt, nhân dân điêu đứng…nhưng CA còn chưa tìm ra, tôi xin
báo cáo trước bàn dân thiên hạ và toàn bộ ngành công an ba vụ không lớn
mà tôi đang “thụ lý” nhưng đáng bắt giam gấp nghìn lần vụ anh em nhà Lê
Quốc Quân: Ông nguyên hiệu trưởng, chủ tịch HĐQT đương nhiệm trường THPT
dân lập Lômônôsốp (ở khu Mỹ Đình 2 Từ Liêm Hà Nội) Nguyễn Phú Cường từ
năm 2006-2009 dấu nhiều nguồn thu trốn thuế 1.394.858.431 đ (một tỷ ba
trăm chín tư triệu, tám trăm năm tám nghìn, bốn trăm ba mốt VN đồng) đã
bị CBNV tố cáo, công an, cục thế HN vào cuộc, tháng 1/2011 ông mới kê
khai nộp thuế “ bổ sung”, hợp lý hóa các khoản thu chịu nộp phạt hơn 663
triệu đ, bỏ qua 8.566.381.000 (hơn 8 tỷ đ) doanh thu dịch vụ đưa đón
học sinh “chưa tính” thuế. Đặc biệt, ông Cường còn khai khống thêm 11 tỷ
đ hòng chiếm đoạt tiền của các cổ đông trong việc chuyển giao cơ sở hạ
tầng từ TCT HUD cho nhà trường mà không có chứng từ hợp lệ, tăng khống
giá thực phẩm từ 125-300% bòn rút bữa ăn của các cháu trong thời gian
dài…Tất cả những “phi vụ” phạm pháp tinh vi, trắng trợn, nhẫn tâm này
đều được chứng minh bằng chứng cứ xác đáng, được gần 30 bài báo của hàng
chục tờ báo “lề phải” như Lao Động, Thanh Tra, Pháp luật…đăng tải công
khai.
Thế nhưng, trong cả thời gian dài điều tra, dân tố cáo, kiến nghị rất nhiều lần nhưng công an Hà Nội vẫn cố tình bao che một cách trơ trẽn cho ông Cường. Công văn 1143/TB-PC 46 ngày 23/10/2011 của công an Hà Nội do ông Lê Hồng Sơn ký ngang nhiên khẳng định: “CA Hà Nội thấy ông Nguyễn Phú Cường không có dấu hiệu vi phạp pháp luật hình sự”. Sau công văn này, CBNV của trường lại có đơn không đồng ý với kết luận của công an với bằng chứng vi phạm luật hình sự không thể chối cãi thì ông này lại có công văn số 294/TB-PC 46 ngày 9/1/2012 ngang nhiên trả lời người tố cáo: “Tuy nhiên, ngoài những tài liệu trước đây thì…không cung cấp thêm được tài liệu chứng cứ nào khác”…
Thế nhưng, trong cả thời gian dài điều tra, dân tố cáo, kiến nghị rất nhiều lần nhưng công an Hà Nội vẫn cố tình bao che một cách trơ trẽn cho ông Cường. Công văn 1143/TB-PC 46 ngày 23/10/2011 của công an Hà Nội do ông Lê Hồng Sơn ký ngang nhiên khẳng định: “CA Hà Nội thấy ông Nguyễn Phú Cường không có dấu hiệu vi phạp pháp luật hình sự”. Sau công văn này, CBNV của trường lại có đơn không đồng ý với kết luận của công an với bằng chứng vi phạm luật hình sự không thể chối cãi thì ông này lại có công văn số 294/TB-PC 46 ngày 9/1/2012 ngang nhiên trả lời người tố cáo: “Tuy nhiên, ngoài những tài liệu trước đây thì…không cung cấp thêm được tài liệu chứng cứ nào khác”…
Còn cần tài liệu nào nữa khi nhiều khoản thu được dấu nhẹm không nộp
thuế nhiều năm liền, khi bị tố cáo, công an vào cuộc mới khai ra xin
“nộp bổ sung” có ngày, giờ tố cáo, ngày giờ công an, cơ quan thuế điều
tra, ngày giờ nộp phạt có bằng chứng hẳn hoi rõ ràng vi phạm điều 161 bộ
luật hình sự về trốn thuế sao lại phải cần tài liệu nào nữa? Được bao
che, dung túng, ông Cường liên tục dùng quyền hành trù dập người tố cáo
hiệu trưởng Lê Tiến Dũng “lên bờ, xuống ruộng” ảnh hưởng nghiêm trọng
đến uy tín, hoạt động của trường Lômônôxốp.
Ở ngay Quận Long Biên tôi ở có thửa đất 75, 77 Nguyễn Sơn ở nút ngã
tư với đường Nguyễn Văn Cừ đều là đất do DN nhà nước quản lý, sử dụng.
Năm 2010 TP thực hiện mở rộng giải phóng cái nút mà chiều nào cũng bị
tắc là công trình kỷ niệm 1000 năm Thăng Long-Hà Nội. Là đất nhà nước
nhưng phường Gia Thụy, quận Long Biên đã “nhầm lẫn” bồi thường thửa đất
số nhà 77 (chưa “ăn” đến thửa 75) có diện tích hơn 600 m2 cho hai người
thuê đất 6,7 tỷ đ và 180 m2 đất “cuỗm” của nhà nước cỡ hơn 20 tỷ đ. Một
vụ nữa: Quận Long Biên thu hồi đất của dân ngoài phạm vi cho phép của dự
án làm đường từ QL1B đi khu đô thị Việt Hưng có dấu hiệu tham nhũng 440
tỷ đồng… Các phi vụ mờ ám, trắng trợn “có tổ chức” này bị hàng chục bài
báo “lề phải” đăng tùm lum nên công an không thể không biết nhưng các
quan quận Long Biên, phường Gia Thụy…liên quan vẫn chẳng hề hấn gì,
thường xuyên nhắc nhở CBNV phải “học theo tấm gương đạo đức Hồ Chí
Minh”…
Thế mà theo thông báo, luật sư Lê Quốc Quân “trốn thuế” (cứ cho là
chính xác đi) có hơn 437.500.000 đ, cơ quan thuế tự nhiên “ngắc ngứ”
không làm nhiệm vụ thanh tra khi đã có quyết định như thể…để dành việc
cho CA và Lê Quốc Quân – người công khai tranh đấu cho dân chủ, quyền
con người mà đảng luôn “tôn vinh” – bị bắt giam về tội trốn thuế.
Người công tâm không thể nghĩ khác: Đây chỉ là “kịch bản” của chính
quyền muốn bắt, trừng phạt những người phạm cái tội “không thể nói ra”
nên lý do bắt cứ loanh quanh. Lê Quốc Quân bị bắt giam với kịch bản lặp
lại y chang vụ bắt “Điếu cày” và rồi đây lại đi tù với hai “cấp” tội?
Nên nhớ, hiện nay hàng ngàn người đang góp ý với đảng phải sửa hiến pháp
trả quyền con người cho dân, yêu cầu bỏ điều 4…còn mạnh mẽ hơn những gì
Lê Quốc Quân viết trước đó. Nếu sau đây Lê Quốc Quân lại bị tù về tội
“trù bị” (trốn thuê) hay “chính thức” (tuyên truyền chống nhà nước) thì
đều hết sức phi lý, vô liêm…
Cứ kloanh quanh kiểu này tới đây có lẽ CA lại dùng chiêu “trốn thuế”
hoặc giả người đi đường va chạm rồi sửng cồ khiêu khích làm to chuyện để
công an khác đến “tóm” kẻ muốn bắt hay lại khui kho bao cao su cũ ra
sài?…Phải chăng những người này chỉ “phạm tội” thương dân, yêu nước nên
nhà cầm quyền mới phải vin vào những cái cớ bắt giam lố bịch, khi xử họ
nói là công khai nhưng không cho dân vào dự sợ bị phản đối áp đảo?…
Lừa dối người chưa biết là tiểu nhân, nói dối điều ai cũng biết là xúc phạm thiên hạ…
Thiết nghĩ, ngành CA nên “hiện đại hóa” ngành sản xuất kịch bản, đào
tạo hoặc thuê nhiều nghệ sĩ giỏi sáng tác kịch bản bắt các đối tượng
kiểu Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày, Lê Quốc Quân, Lê Anh Hùng…đang mỗi ngày một
đông đảo để đỡ quay vòng vài kịch bản quá cũ xúc phạm thiên hạ.
.
NĐA
Tác giả gửi cho NTT blog
Copy từ: Nguyễn Tường Thụy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét